Bỗng nhiên Nghiêm Linh Trang nhìn về phía anh rồi bày tỏ: “Tôi thích anh”
Chiến Hàn Quân tỏ vẻ kháng cự: “Tôi không quan tâm.”
Nghiêm Linh Trang khẽ nhếch miệng cười, từ trước đến nay cô chưa từng nếm trải cảm giác thất bại như vậy bao giờ.
“Không muốn suy nghĩ lại à?”
Chiến Hàn Quân nhìn chăm chằm vào cô bằng ánh mắt lạnh nhạt như kiểu muốn nói: “Cân gì phải lãng phí thời gian vào những chuyện vô bổ nhàm chán như vậy chứ?”
Nghiêm Linh Trang cong môi lên, cô ra sức quảng cáo bản thân mà còn hơi lo lắng vì sợ chưa đủ để hấp dẫn Chiến Hàn Quân: “Tôi rất tốt đó. Người vừa ngốc vừa có nhiều tiền sẽ rất thương yêu người khác. Người đàn ông thích tôi ở Thủ đô có rất nhiều, nhiều tới mức không đếm được”
Khóe miệng của Chiến Hàn Quân run rẩy mãnh liệt.
“Cô chắc chắn những người đàn ông đó không phải vì tiền mới thích cô chứ?”
Nghiêm Linh Trang nói: “Sao có thể được chứ? Tôi chính là người phụ nữ có sức hấp dẫn nhất trong bảng danh danh sách các danh nhân ở Thủ đô này”
Chiến Hàn Quân nhìn quyển tạp chí danh sách doanh nhân vừa mới mua đặt ở trên bàn thì nhếch miệng nói: “Bởi vì cô là phái nữ duy nhất trên bảng danh sách đó.”
Nghiêm Linh Trang: “..
Không thể trò chuyện nữa, cạn lời luôn rồi Nghiêm Linh Trang cảm thấy nhất định là cách thức cô theo đuổi đàn ông không đúng rồi.
Có lẽ cách nói thẳng thừng với người đàn ông rãng “Tôi thích anh” quá cổ “Chỉ cần anh đồng ý với tôi thì tôi sẽ cho anh rất nhiều tiền, rất rất nhiều tiền” Nghiêm Linh Trang thể hiện vẻ mặt như là một tên thổ phỉ vậy.
Mẹ ơi, dù sao thì tất cả tiền đều là của anh mà.
Ngàn vàng tiêu hết rồi lại có mà Chiến Hàn Quân tức giận đến nỗi mạch máu nổi lên, anh trợn mắt nhìn Nghiêm Linh Trang: “Tôi không phải là kẻ bán thân”
Nghiêm Linh Trang nói: “Vậy để tôi chu cấp tiền rồi tôi bán thân cho anh cũng được”
Không có sách hiến kế, không có âm mưu mà chỉ lấy đức để thu phục lòng người.
“Tôi biết, anh không chấp nhận tình yêu kiểu người phụ nữ mạnh mẽ còn người đàn ông lại yếu thế. Anh sợ sau này tôi sẽ đè đầu cưỡi cổ anh phải không?”
“Anh yên tâm đi, nếu chúng ta ở bên nhau thì tôi cam đoan ngày ngày sẽ đội anh lên đầu”
Chiến Hàn Quân: “…”
Có thể đừng khởi động mà đã lái xe rồi chứ?
Chiến Hàn Quân thở dài than thở rồi nói với cô hết sức nghiêm túc: “Cô Nghiêm Linh Trang à, tôi là người đàn ông đã có vợ rồi”
Nghiêm Linh Trang giật mình, cô cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Cô rất muốn nói cho anh biết cô mới là người vợ danh chính ngôn thuận của anh.
Chỉ là cô không dám tìm hiểu về tình cảm của anh với Thu Liên, cô cũng không dám lỗ mãng như vậy.
Cô sợ anh sẽ bị kẹp ở thế khó xử giữa người cũ và người mới.
Cô sợ anh sẽ không chịu nổi sự suy sụp về tinh thân này.
Điều duy nhất mà Nghiêm Linh Trang có thể làm chính là cố gắng lấy lòng của anh để anh lại tiếp tục thương yêu cô thêm lần nữa mà cam tâm tình nguyện trở về bên cô.
Không khí xung quanh hai người bỗng nhiên lạnh buốt.
Ban nấy Nghiêm Linh Trang hùng hồn bao nhiêu thì giờ đây cô trở nên nhợt nhạt bấy nhiêu trước câu nói thoái thác “người đàn ông đã có vợ” của anh.
Chiến Hàn Quân liếc nhìn cô rồi lạnh lùng nói: “Sau này cô đừng đến tìm tôi nữa”
“Giống như bạn bè bình thường cũng không được sao?”
Chiến Hàn Quân lạnh lùng bình tĩnh đến mức khiến người khác phải căm phẫn: “Hạt mầm bị mốc sẽ không thể nảy ra chồi non được”
Nghiêm Linh Trang ủ rũ.
Cô đứng phắt dậy nghiến răng nói: “Anh sẽ hối hận”
“Trong từ điển của tôi không có hai từ Bỗng nhiên Nghiêm Linh Trang nở nụ cười tán tỉnh: “Nếu hối hận mà quay đầu cầu xin tôi thì tôi cũng…” Vốn dĩ cô định nói những lời cứng rằn nhưng sau đó cô lại đổi ý: “Thì tôi vẫn sẽ yêu thương chiều chuộng anh”
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân vẫn lạnh như băng: “Cô có thể đi rồi”