Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 303



Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Đang lúc Bạch tiên sinh và Trịnh Hòa định rời khỏi chỗ Bạch lão gia tử, đi chơi những nơi khác ở nước J, thì A Bối đưa cho Trịnh Hòa một ổ cứng, Trịnh Hòa cảm thấy khó hiểu, hỏi: “Gì thế?”

“Bạch lão gia tử đưa cho Bạch tiên sinh. Bạch tiên sinh không muốn gặp tôi nên đành nhờ cậu đưa cho ngài ấy.” A Bối nói xong bèn rời đi.

Trịnh Hòa cảm thấy cha con nhà này đúng là kỳ lạ.

“Bạch tiên sinh, ổ cứng lão gia tử đưa ông.” Trịnh Hòa vừa vào nhà liền đặt thẳng ổ cứng lên đầu gối Bạch Ân.

“Đồ ông ta đưa tôi sao em lại cầm? Ông ta bảo em đưa tôi?” Bạch Ân hỏi.

“Không phải, A Bối đưa em, anh ấy bảo em đưa ông.” Trịnh Hòa mở tủ ra, gấp quần áo.

Bạch tiên sinh vừa nghe Bạch lão gia tử bảo A Bối đưa ổ cứng cho mình liền cảnh giác. Ông nửa tin nửa ngờ mở ổ cứng, một cái video nhảy ra, trên màn ảnh, Tiết Thanh Hòa vẫy vẫy tay, nói: “Bạch tiên sinh, ban đầu tôi cũng không muốn đưa cho ông, nhưng vì Tang Bắc, tôi quyết định phá lệ một lần. Lúc ở nước C tôi không thể nào cho ông xem được, bởi không khéo sẽ dẫn tai vạ cho ông, cũng khiến tôi gặp rắc rối. Được rồi, từ lúc này, những điều ông xem đềulà sự thật ông chưa từng biết.”

Cậu chỉnh hướng video, Bạch Ân nhận ra đó là phía dưới BEACHER. Trong màn hình, xe ông chậm rãi đi qua, bỗng nhiên, từ chỗ rẽ có một chiếc xe đuổi theo. Sau đó, trên dọc đường đi, chúng thay đổi chừng bốn, năm chiếc khác nhau, đều rình ở góc chết của tầm mắt Bạch Ân. Phát hiện xe ông đi qua, chúng giả vờ rẽ vào, hoặc ngoặt đầu để theo đuôi.

Chiếc xe cuối cùng ngừng theo dõi ở ngã tư, bởi đường Bạch Ân đi là ra ngoại ô, nếu đi tiếp sẽ rất dễ bị lộ.

Tiết Thanh Hòa nói: “Ông hiểu chưa? Từ ba tháng trước, ông đã bắt đầu bị theo dõi. Ra khỏi cửa nhớ mang thêm nhiều vệ sĩ, tiện xếp người cho Tang Bắc nữa. Anh ấy biết nhiều quá, tôi lo.”

Video chấm dứt.

Mặt Bạch Ân xanh mét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.