“Tại sao lại nhăn mặt thế? Đấu rượu thua rồi buồn ah!” Ryou cười vỗ vỗ mặt Kan.
“Ai nói anh thua? hôm qua Denny ngã xuống trước đấy!” Kan không phục giương cổ lên giải thích.
“Anh cũng có hơn đâu, em thấy hai người thật sự là tám lạng nửa cân, ai cũng đừng nói ai!” Ryou lắc đầu không thôi: “Nhưng sau này anh đừng như vậy nữa, tự chuốc say chính mình.”
“Em còn nói, hôm qua cũng không nhắc nhở anh!” Kan dứt khoát ghé vào người Ryou bắt đầu đùa nghịch, “Nên phạt!”
“Tại anh ngốc, Denny dùng kế khích tướng đơn giản như vậy cũng mắc lừa.” Ryou nhớ lại tình cảnh hôm qua liền muốn cười.
“Mặc kệ, dù sao anh cũng muốn phạt em,” Kan thấy biểu tình của Ryou biết cậu đang nghĩ gì, “Hơn nữa anh còn muốn gom hết tội cùng phạt!”
“Thù dai, lòng dạ hẹp hòi, thật không giống đàn ông.” Ryou làm một cử chỉ khinh bỉ, liền bị Kan chọc lét.
“Không muốn, ha ha,” Ryou sợ nhột nhất mà, nhanh chóng xin tha: “Em nói sai rồi, anh muốn phạt thật a!”
“Thật sự?” Kan dừng tay, hai mắt sáng lên nhìn Ryou, bộ dạng vô cùng hưng phấn.
“Anh muốn phạt như thế nào?” Thấy cái nhìn khác thường của Kan, trong lòng Ryou vang lên tiếng cảnh báo.
“Chúng ta chơi trò mới nha,” Kan nhìn thoáng qua Ryou, thấy cậu không tỏ vẻ gì mới lớn mật nói tiếp: “Ví dụ như dây thừng ah, đạo cụ ah…”
“Anh muốn chơi SM?” Ryou thét lên sợ hãi.
“Không đúng a, chỉ là trò chơi tình thú mà thôi.” Kan bị phản ứng của Ryou dọa sợ, nhanh chóng giải thích.
“Không muốn, bất kể là SM hay trò chơi tình thú!” Ryou hung hăng trừng Kan.
Kan không nói, chỉ dùng ánh mắt đáng thương chăm chú nhìn Ryou, một mực chờ mong.
“Được rồi, sau này khẳng định cũng sẽ tiếp xúc những thứ này, không bằng lần đầu tiên cho anh.” ánh mắt Kan khiến Ryou rét run, cuối cùng chỉ có thể đầu hàng, “Nhưng em đồng ý cũng vô dụng, bởi vì em không có những thứ đó!”
“Yên tâm, anh có mang đến!” Kan nhảy xuống giường đi, lấy ra mấy đạo cụ từ trong ba lô.
“Thì ra là anh sớm có âm mưu à?” mặt Ryou lập tức xị xuống, cười như không cười nhìn Kan.
“… Mặc kệ như thế nào, em vừa rồi đã đồng ý, người nào chơi xấu là chó con!” Kan nghiêng nghiêng mắt nhìn, không dám cùng Ryou đối mặt, nhưng ngoài miệng vẫn rất cứng rắn.
“Anh chờ đi một ngày nào đó anh mà rơi vào tay của em…!” Ryou oán hận nói, nhưng rất nhanh bị bộ dạng người ta rất ư là vô tội của Kan làm cho buồn cười.
“Tốt rồi, muốn như thế nào?” Ryou nhịn không được nghiêng đầu qua, cắn lên cổ Kan một cái.
“Này, rất đau đấy!” Kan thét lên một tiếng,” cắn nữa anh nhét nút vào miệng em ah!”
“Anh dám!” Ryou trừng mắt.
“… vậy, cái này luôn muốn dùng a!” Kan rụt lại, từ sau lấy ra một vật.
“Thật đáng yêu,” Ryou nhìn vật kia liền nở nụ cười, “không biết nếu cảnh sát cầm cái này bắt người sẽ buồn cười như thế nào nhỉ?”
Kan cũng cười, đó là một bộ còng tay lông mềm như nhung, anh kéo tay Ryou qua còng vào, làm cho người ta cảm giác giống như hai cái đuôi màu trắng của con hồ ly quấn quanh tay Ryou.
“Ngưa ngứa!” Trong còng tay cũng đều là lông, tác dụng bảo vệ làn da, có vẻ hơi lớn, Ryou cảm giác lông mềm cọ tại cổ tay rất ngứa.
“Ha ha, để xem phải bắt đầu từ cái nào a?” Kan chỉ chỉ đồ vật trước mặt, để cho Ryou chọn.
“Cái này a, thứ này thấy nhiều rồi, nhưng chưa thực thử qua.” lòng hiếu kỳ của Ryou bắt đầu trỗi dậy, trước chọn Love Egg.
“Được rồii, em xoay người qua chỗ khác.” Kan cầm lấy Love Egg, bắt đầu thoa dầu bôi trơn.
Chuẩn bị xong, Kan đặt Love Egg ở cửa vào của Ryou, vừa dùng sức, Ryou cười tránh qua: “Tròn tròn ngưa ngứa.”
“Nhịn một chút, một hồi là ổn rồi!” Kan cũng cười, anh kéo Ryou trở về, nhẹ nhàng đẩy vào.
“Cảm giác như thế nào?” Kan nhìn Ryou, hỏi.
“U-a… aaa, dường như không có cảm giác gì!” Ryou cảm nhận một chút, cho ra một đáp án.
“Vậy thì sao?” Kan cười xấu xa mở ra công tắc.
Bất ngờ không kịp chuẩn bị, Ryou hoảng sợ vì chấn động phía sau, “Kan, nó giống như đang chui vào bên trong!”
“Không có việc gì,” Kan bắt tay đặt trên lưng Ryou, vuốt ve an ủi: “Thả lỏng, đừng căng thẳng.”
“Chấn động thật mạnh,” Ryou nhíu mày, “Lấy ra đi, cảm giác rất quái lạ.”
“Ừm, chờ một chút mới có cảm giác tốt.” Kan từ từ kéo dây, kéo Love Egg ra ngoài, “Phía dưới cũng thử cái này nha?”
“Ừm!” Ryou quay đầu nhìn thoáng qua, Kan chọn cái mô hình không giống cái bình thường dùng khi khuếch trương, rất nhỏ nhắn rất đáng yêu, màu sắc là màu hồng phấn trong suốt, quan trọng nhất là đằng sau có dây điện, xem ra cũng sẽ động như cái kia…
“Di chuyển thật là tuyệt vời!” Ryou nói xong liền bật cười, bởi vì mô hình nhỏ rất nhỏ, thiếu chút nữa bởi vì cười mà rơi ra.
“Cẩn thận ah, thật sự cái này dùng ở núm vú mới kích thích!” Kan nhanh chóng dùng tay vịn chặt, đẩy vào trong.
“Anh đã từng dùng?” Ryou hỏi rồi mới thấy hối hận, Kan bước vào cái vòng này lâu hơn mình rất nhiều, có kinh nghiệm là bình thường, hơn nữa nói không chừng không phải là kỷ niệm vui sướng gì, vì vậy không đợi Kan trả lời nắm chặt tay Kan: “Lấy ra đi, như vậy chọc vào hơi đau.”
“Đau không?” Kan vội vàng lấy đạo cụ ra, hơi nghi ngờ, đến khi Ryou bắt đầu cười to mới hiểu được chính mình bị lừa rồi “Em ah!”
“Này, chúng ta đánh cuộc đi,” ánh mắt Ryou rơi vào một đạo cụ, đó là do tám, chín hạt châu tạo thành, mềm mềm đặt ở trên bàn, “Xem ai có thể nhét vào nhiều hạt châu, hôm nay người đó là quốc vương!”
“Được thôi, ai sợ ai.” Cùng người yêu đánh cuộc là một loại vui thú, Kan làm sao có thể lui bước.
“Anh trước nhé.” Ryou tinh nghịch nháy mắt mấy cái, cuối cùng cũng dụ dỗ được Kan rồi, sao có thể để anh luôn chiếm lợi thế chứ?
Kan một bộ đã tính trước, cự tuyệt Ryou hỗ trợ, vừa mới bắt đầu rất thuận lợi, nhưng đến viên thứ tư thì bị kẹt, thứ năm rất miễn cưỡng, thứ sáu như thế nào cũng không vào được!
“Nhận thua đi!” Ryou thấy tình hình như thế, cười đến thập phần vui vẻ.
“Sao có thể trực tiếp nhận thua, em thử xem!” Kan vừa rút ra đưa cho Ryou, vừa cảm khái: “Đừng nhìn nó nhỏ, nhưng có võ đấy ^^.”
Nghe xong lời Kan, Ryou cũng không dám xem thường thứ này, nhận lấy rất chân thành bắt đầu thử.
“Bảy viên,” Nhưng không lâu lắm, Ryou ngẩng đầu lên cười rất tươi: “Vốn có thể toàn bộ đưa vào, nhưng vì rất khó chịu nên từ bỏ, dù sao có thể thắng anh là được rồi!”
Kan á khẩu không trả lời mà nhìn tình huống trước mắt, thật lâu mới thở dài: “Tuổi trẻ thật là tốt, nhớ năm đó…”
“Đừng nhớ năm đó nữa, nghĩ hiện tại a!” Ryou cắt ngang Kan, cười như hồ ly thấy con mồi: “Đến, trước tiên cởi bỏ còng tay, sau đó còng tay mình đi.”
“Em muốn anh làm gì?” Lần này đổi lại Kan cảnh giác mà nhìn Ryou rồi.
“Nhẹ nhàng SM anh!” Ryou cũng không che dấu dự định của mình, dù sao sớm nói cho anh biết rồi, không cần đợi có ngày rơi vào tay mình, ai ngờ báo ứng đến nhanh như vậy!
“Như vậy không tốt lắm đâu?” Kan rùng mình một cái, “Hơn nữa… Anh hình như đánh mất chìa khóa rồi!”
“Để em lấy cho!” Ryou cười lạnh một tiếng, dùng chân đá vài cái ở phía dưới giường, một cái chìa khóa lòe lòe sáng xuất hiện trước mặt hai người.
“Ah, có lẽ là anh không cẩn thận làm rơi trên mặt đất, thật sự, không lừa em!” Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống, không nghĩ Ryou tinh mắt như vậy, Kan chậm rãi lui ra sau.
Ryou dùng chìa khóa mở còng tay, cười cười từ trên bàn tùy tiện cầm một đạo cụ, đi vài bước tới trước mặt Kan.
“Này, em có biết dùng không? Thật sự sẽ dùng sao? Em xác định thật sẽ dùng? Ngàn vạn lần đừng làm bậy, ah ~~~~”
Ngoài cửa sổ chim chóc bị tiếng kêu thảm thiết đột ngột truyền đến làm cho hoảng sợ, ngơ ngác một hồi liền vỗ cánh bay mất, đáng thương có người ở trong phòng hâm mộ nó, đáng tiếc là chính mình có lòng nhưng không có gan, cho nên… Chỉ có chịu thôi á!