Hạ Cửu Lưu Chi Hoạt Sắc Sinh Hương

Chương 9: Tình mê ý loạn



Xà hạt phu nhân đạt thành phượng nguyện, tự nhiên là nỗi nhớ nhà tựa mũi tên.

Đóng một vai diễn độc ác như vậy, cho dù là Xà hạt phu nhân võ công cao cường, lại ác độc, còn có nhóm hắc y sát thủ phía sau làm hậu thuẫn, nhưng trong lòng vẫn lo sợ, sợ nửa đường sẽ bất ngờ xảy ra chuyện không tốt, một đường chạy hướng về phía Cực Lạc Cung.

Lại nói Xà hạt phu nhân này cũng là một nhân tài, hiểu được nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất, đạo lĩ “Tiểu ẩn ẩn vu thị”, làm cho các đại hiệp trên giang hồ muốn diệt trừ yêu nghiệt này đi tìm nơi thâm sơn cùng cốc đến ngay cả lên trời, cũng không tìm được đến một sợi lông của ma nữ này, nhưng không ngờ được Xà hạt phu nhân lại gần ngay trước mắt, còn gần với dân chúng hơn bọn hắn.

Vì Đỗ Lân viết *** thư nên có cùng Xà hạt phu nhân giao hảo, vả lại hai bên cũng gần nhau, hơn nữa với khinh công người ngoài khó biết, quỷ thần khó lường, trộm lẻn vào đương nhiên không thành vấn đề.

Đỗ Lân giờ phút này trong lòng rất cảm tạ khả năng dự đoán của sư phụ, hành tẩu giang hồ, võ công có thể là mèo ba chân, nhưng khinh công nhất định phải vượt trội! Chạy trối chết cũng tốt, rình coi cũng tốt, đây chính là lợi khí tuyệt hảo độc nhất vô nhị, hơn nữa mỗi vị sư huynh đệ trong hạ cửu lưu môn đều có kỹ thuật thoát vây, cho dù là lạc đến thiên lao của hoàng đế lão tử, cũng có thể bảo đảm chuồn được ra ngoài, bảo trụ một cái mạng nhỏ để sau đó Đông Phương tái khởi.

Hiện giờ, Đỗ Lân chỉ dựa vào mấy kĩ thuật này để xâm nhập vào Cực Lạc Cung, tiếp theo len lén bò đi mai phục. Chờ trò hay diễn ra.

Nói trở về, cũng là Xà hạt phu nhân rất coi trọng Giang Vô Bạn, trên đường không mạnh mẽ áp đảo, cũng không muốn nhiều năm tâm huyết của mình bị qua loa mà ăn như vậy, nuốt cả quả táo khó tránh khỏi không hay, vẫn là tới rồi sau đó hảo hảo hưởng thụ mới là chính đồ. Đồng thời lại sợ Giang Vô Bạn nửa đường chạy thoát, liền dùng miyao suốt chặng đường, làm cho Giang Vô Bạn từ lúc bị bắt đến nay, đều là đầu óc hỗn loạn, thần chí không rõ.

Vì vậy một đường này, có thể xem là bình an vô sự không thể ngờ được, nhưng khi tới nơi của Xà hạt phu nhân, sóng to gió lớn mới chính thức bắt đầu.

Xà hạt phu nhân vội, Đỗ Lân còn vội hơn, hắn không thể chờ màn lịch sử này kéo dài ra thêm được nữa.

Khi nhìn thấy Xà hạt phu nhân rốt cuộc cũng mang Giang Vô Bạn còn mê man tới tẩm cung, Đỗ Lân suýt nữa phóng pháo chúc mừng.

Đương nhiên, tâm tình này của hắn, Giang Vô Bạn không biết. Nếu để Giang Vô Bạn biết được tên tiểu tử này có chủ ý như vậy, chỉ sợ Đỗ Lân không chết cũng bị lột da.

Trải qua mười lăm ngày đi đường, cuối cùng Giang Vô Bạn cũng nằm đến trên giường của Xà hạt phu nhân.

Cùng lúc đó, Đỗ Lân đã chờ đến lòng nóng như lửa đốt, cũng tìm được một vị trí nhìn trộm tốt nhất, chờ chính mắt xem màn ** xảy ra ngay sau đó.

Giang Vô Bạn rất muốn đem tất cả việc trước mắt mình này biến thành cơn ác mộng, nhưng thật không may, này chỉ là trốn tránh sự thật mà thôi.

Tuy rằng đã thoát khỏi dược hiệu, nhưng hai mắt Giang Vô Bạn vẫn nhắm chặt, không muốn thấy nữ *** tặc chết tiệt mà y cả đời thống hận nhất!

Bất quá, đối phương cũng không phải là cái đèn dầu, tự nhiên biết biện pháp làm y khuất tùng.

Giang Vô Bạn chỉ ngửi được một cỗ hương khí nồng đến sặc chết người đánh thẳng tới, trên người nặng lên, một khối thân thể mềm mại ghé vào trên người y. Xà hạt phu nhân khanh khách mị cười nói: “Giang lang, ta chờ nhiều năm như vậy, hôm nay sở vọng rốt cuộc đã được đền đáp.”

Giờ này khắc này, Đỗ Lân đã sớm lẻn vào, trốn trên xà nhà.

Người ta đầu trộm đuôi cướp tài vật, còn hắn là đầu trộm đuôi cướp chính là rình coi người khác hoan hảo, xem như là một phong cách riêng.

Bởi vì đây là nơi thừa hoan của thân nhân, nên Cực Lạc Cung bố trí nơi này đặc biệt xa hoa, bài trí so với hậu cung chân chính của hoàng đế, chỉ có hơn chứ không kém.

Cũng vì vậy, đã cung cấp thiên đại tiện nghi cho Đỗ Lân.

Đỗ Lân không một tiếng động hiện trên xà nhà của căn phòng tráng lệ, co rụt thân lại, hoàn toàn không quan tâm Xà hạt phu nhân có phát hiện ra mình không. Đừng nói khác, vì hiệu quả của việc theo đuổi xa hoa, chỉ riêng cái hồng sa tầng tầng lớp lớp kia thôi đã che hết cả tầm mắt, nếu muốn ẩn thân trong một đống đồ vật lớn này, thật là một chuỵện dễ như cầm vật nhẹ mà di chuyển.

Hơn nữa, mỗi khi sủng hạnh, sẽ có một đội đại nhạc sĩ bên ngoài diễn tấu nhạc khúc, làm nền cho bầu không khí, đã phô trương nhiều như vậy, cho dù có phát ra thanh âm gì, Xà hạt phu nhân cũng không quá mức để ý.

Đương nhiên, nguyên nhân chính yếu là về vấn đề tầm nhìn. Nếu muốn nhìn chung toàn cục, trông đến nhiệt huyết mênh mông, tất nhiên phải từ trên xuống, lúc này mới bảo chứng mọi mặt đều chu đáo, không hề bị lộ mới đúng.

Tựa như giờ phút này, Giang Vô Bạn một thân bạch y đang nằm trên chiếc giường rộng bằng mười người với hồng trù, phía trên là Xà hạt phu nhân với thân thể phong tao, hồng sa phiêu đãng, yên khí lượn lờ, thật xứng với bộ dáng của nam nữ ***, quả thực là điển hình của việc làm kẻ khác cảm xúc mênh mông a.

Đỗ Lân mĩ mĩ mà trốn ở trên, chờ trò hay bắt đầu.

Đáng tiếc, Xà hạt phu nhân tính tình cũng rất chậm chạp, tuy đã muốn sớm một ngụm nuốt Giang Vô Bạn vào bụng, nhưng giờ phút này lại muốn hát điệu tình tứ, nói chuyện tình ái, miễn cho việc này không êm đẹp.

Giang Vô Bạn hai mắt nhắm nghiền, không để ý nàng.

Xà hạt phu nhân thấy y lông mày nhíu lại, sắc mặt xanh mét, biết y trong lòng không vui, cười càng lớn hơn, “Bắt đầu từ mười năm trước, khi ta vừa trông thấy ngươi, liền động tâm với ngươi rồi. Ngươi có biết không? Tuy rằng lúc đó những thiếu hiệp trẻ tuổi nhiều đến đầy hầm đầy cốc, nhưng không một ai có thể làm ta động tâm. Một lòng một dạ của ta a, đều bị tiểu *** tặc ngươi câu đi rồi ~”

Đưa hai từ *** tặc ra oan uổng cho y, này còn có thiên lí hay không?

Giang Vô Bạn vốn định nhịn xuống khẩu khí này, nhưng nhịn lại nhịn, vẫn là nhịn không xuống.

“Hừ, loại lời nói điên đảo thị phi hắc bạch này, ngươi cũng có thể nói ra.”

Nghe y nói, Xà hạt phu nhân đương nhiên cực kì vui vẻ, nhưng thấy hai mắt y vẫn nhắm như cũ không nhìn nàng, lại càng cảm thấy sự quật cường này của Giang Vô Bạn rất đáng yêu. Lập tức cười khanh khách nói: “A yêu yêu, còn nói không phải tiểu *** tặc? Nam nhân trong thiên hạ nhiều như vậy, ta chỉ động tâm với một mình ngươi, nếu không phải thương ngươi yêu ngươi, ta đã sớm cường bạo rồi, đến hôm nay mới ra tay, đã là chậm rất chậm. Đổi lại là người khác, sao có thể làm ta trả giá như vậy? Trái tim của nô, đã sớm bị Giang Vô Bạn chi phối, có thể làm cho nô mê muội đến tình trạng như vậy, Giang lang ngươi không phải thâu tâm tiểu *** tặc thì là gì?”

Một tràng làm nũng này, quả thật vừa ngọt vừa nị, đừng nói Giang Vô Bạn đang ở phấn hồng trận trong dạ dày một trận run rẩy, cho dù là người viết ngươi tình ta nùng, mọi người cùng nhau đến “hắc hưu” như Đỗ Lân, cũng nhịn không được nổi da gà đầy người.

Xà hạt phu nhân nói xong, còn không kịp chờ Giang Vô Bạn phản bác, đưa miệng đến hôn nhẹ hai bên má y, Giang Vô Bạn cả kinh lập tức mở mắt ra, thân thể cũng mạnh mẽ trốn về phía sau!

Nhưng với phản ứng này, trong lòng Giang Vô Bạn kêu một tiếng “tao”, độc phụ trước mắt này dùng biện pháp hạ dược âm độc nhất, làm y toàn thân mất hết sức lực, liền ngay cả nội lực cũng không vận được, y hiện tại tuy rằng thanh tỉnh, nhưng là khí lực vẫn không có chút dấu hiệu nào cho thấy sắp khôi phục.

“Ha hả, dược của nô mặc dù không tính là hay nhất, nhưng cũng không kém a. Giang lang nếu muốn khôi phục hoàn toàn, e rằng có chút khó khăn.”

Giang Vô Bạn ngậm miệng không nói, trong lòng âm thầm tính toán.

Nếu cứ tiếp tục như thế, sẽ thật sự bị độc phụ này áp đảo. Tưởng tượng đến tình huống đó, Giang Vô Bạn liền chảy mồ hôi lạnh đầy người, tình hình hiện tại, có thể nói y từ khi gặp được Xà hạt phu nhân liền thường xuyên gặp được ác mộng.

Bất quá loại tình hình này, tuyệt đối gay go gấp trăm ngàn lần so với ác mộng.

Xà hạt phu nhân nhìn y thần sắc biến đổi, cười khanh khách nói: “Giang lang, nô biết ngươi võ công cao cường, nô bất quá là một thiếu nữ, đương nhiên phải phòng bị bảo mệnh. Giang lang chính là nam tử hán đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, tự nhiên sẽ không trách chứ?”

Giờ phút này trong lòng Giang Vô Bạn đã tỉnh táo lại, y nhớ tới Đinh Vãn Thu, đối với một Đinh Vãn Thu trầm ổn, có lẽ hiện tại sốt ruột cũng không có cách nào, còn không bằng kéo dài thời gian, dùng toàn lực thúc đẩy nội lực, tìm cơ hội đào thoát mới đúng.

Lập tức, tâm thần vững lại, liền mở miệng chủ động nói: “Những hắc y sát thủ kia đến tột cùng là lai lịch thế nào?”

Lời y vừa thốt ra, quả nhiên là có người mừng có người ưu.

Vui mừng tất nhiên là Xà hạt phu nhân, cái xác bằng thiết này rốt cuộc cũng đã không chịu nổi mà mở miệng.

Còn ưu sầu đương nhiên là Đỗ Lân đang nấp trên xà nhà, con mẹ nó, lúc nãy tán tỉnh lão đây còn có thể nhịn, xem như khúc nhạc dạo đầu, lần này nói đến chuyện đứng đắn, không biết còn muốn nói đến khi nào? Xà hạt phu nhân này cũng thật là, rõ ràng đã phán lâu như vậy, bây giờ không vội nuốt xuống bụng, còn có hứng thú nói chuyện phiếm? Nữ nhân đúng là nữ nhân, làm nhiều không khí như vậy để làm cái rắm gì, đao thật thương thật mà thượng, mới là vương đạo a!

Hai người phía dưới không phát hiện Đỗ Lân nơi này đang oán giận đầy trời, Xà hạt phu nhân cười nói: “Nô còn tưởng rằng oan gia ngươi hạ quyết tâm không nói chuyện chứ. Ha hả, vô phương, ta liền nói cho Giang lang biết. Lai lịch của hắc y sát thủ kia kỳ thật ta cũng không biết, từ tháng trước, khi nghe bọn họ nói muốn xuống tay với Giang lang, trong lòng nô liền oán hận, chạy đi tìm bọn họ gây phiền toái, kết quả khi nhóm hắc y nhân kia nhìn thấy nô, liền muốn cùng nô hòa giải.”

“Hừ!”

Cái gọi là “hòa giải”, còn không phải là cùng hợp tác đến công kích y sao? Giang Vô Bạn đương nhiên không cấp cho nàng xem sắc mặt tốt, “Bọn họ muốn chính là mạng của ta, ngươi làm như vậy, cẩn thận ăn trộm gà còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang.”

“Yêu, chẳng lẽ Giang lang đang lo lắng cho nô? Ha hả, ha hả a …” Xà hạt phu nhân cười đến càng vui vẻ, “Giang lang có biết nguyên nhân bọn người kia tập kích ngươi không?”

Giang Vô Bạn trong lòng nhảy dựng, nhưng trên mặt thì bất động thanh sắc, “Không phải nã nhân tiễn tài, dữ nhân tiêu tai sao? Sát thủ chính là sát thủ, này thì có gì để nói?”

“Này tự nhiên là bất đồng, ha hả a …” Xà hạt phu nhân tỉ mỉ nhìn khuôn mặt y, càng nhìn càng yêu, thân mình cũng nhích đến gần một chút, “Giang lang là người thông minh, đương nhiên biết sự tình không đơn giản như vậy … Ha hả, bọn họ không chỉ tập kích ngươi, mà còn tập kích những người khác trong Kiếm thuật thập tuyệt, cũng không phải vì tính mạng của các ngươi, mà là …”

“Là cái gì?” Ách, cảm giác được động tác của đôi tay kia, mũi lần thứ hai bị cỗ hương thơm nồng nặc kia công kích, làm Giang Vô Bạn suýt nôn ra, chỉ có thể cố gắng dời lực chú ý, đồng thời vận nội công, cho dù có làm tổn hại hơn phân nửa nội lực, cũng tuyệt đối không cho Xà hạt phu nhân cứ như vậy làm càn!

“Ha hả, Giang lang ngay tức khắc đây sẽ trở thành người của nô, nô cũng không gạt ngươi … Ha hả, ngươi có biết bảo tàng lưu lại của đạo tặc ‘Thảo Thượng Phi’ năm đó?”

“Thảo Thượng Phi!”

Cái tên này, cho dù là người có kiến thức nông cạn cũng biết, Giang Vô Bạn tuy rằng nhiều năm ẩn cư trong Lâm Kiếm Trang, nhưng tin đồn về chuyện này cũng có biết đôi chút.

“Chẳng lẽ là … bọn họ đang tìm …” Tâm thần vừa rẽ, chân khí thật vất vả mới ngưng tụ được lần thứ hai tán đi, Giang Vô Bạn thầm mắng một tiếng, miễn cưỡng ổn định tâm thần.

“Đúng, chính là thứ từ năm mươi mấy năm trước, tên cự đạo đã từng tung hoành thiên hạ, hắn đã trải qua thiên tân vạn khổ đến Nam Cương tìm ra một tấm tàng bảo đồ, trở về Trung Nguyên. Vốn nghĩ muốn cùng bảo tàng mà mình tìm ra này, tiêu dao khoái hoạt, cũng không ngờ lại lộ ra phong thanh, nhận lấy cừu sát của giang hồ, Thảo Thượng Phi chết bất đắc kì tử, xác bị đem đi uy tôm cá, mà tấm tàng bảo đồ kia cũng không biết lưu lạc về nơi nào … Ha hả, đương nhiên, đây chính là lời đồn bên ngoài.”

“Bên ngoài …” Chẳng lẽ sau lưng còn có chuyện gì sao?

“Này đương nhiên, chuyện lớn như vậy, đương nhiên sẽ có người giả thần giả quỷ, muốn độc hưởng. Trước đây giết Thảo Thượng Phi gồm tám người, đều là cao thủ nổi danh khi đó, bọn họ mỗi người đều giữ một mảnh của tàng bảo đồ, chỉ cần thu thập đủ tám mảnh này, liền có thể đến được bảo tàng trong truyền thuyết.”

“Chẳng lẽ … mục đích của hắc y sát thủ là muốn …”

“Ha hả, đúng vậy. Mục đích của bọn họ chính là thu thập tám mảnh tàn đồ này. Theo tin tức của Bí Văn Lục, mười trưởng bối của mười người trong kiếm thuật thập tuyệt, trong đó có tám người cất giữ tám mảnh bảo đồ, vì vậy nên bọn họ mới tập kích kiếm thuật thập tuyệt. Mục đích không phải giết, chính là bắt. Nhưng, hi hi, mỗi người các ngươi đều không dễ trêu chọc, nếu phải làm đến cùng, bọn họ sẽ hao binh tổn tướng, cơn tức kia tự nhiên cũng nổi lên … Đừng nói người khác, chỉ cần ngươi người luôn luôn ở trong nhà thôi, đều đã giết không dưới ba mươi cao thủ của bọn họ, có thể làm cho không oán ngươi sao? Ha hả …bất quá không dự đoán được Giang lang không phải là hậu bối của một trong tám người kia, Lâm Kiếm Trang bị soát đến lên trời, cũng không thấy được đến nửa mảnh tàng bảo đồ, những sát thủ chết tiệt này có thể là bỏ công vô ích nhưng lại tiện nghi nô, được như ý lang quân như Giang lang đây.”

Giang Vô Bạn giờ phút này đã hiểu hết tiền căn hậu quả.

Nguyên lai hành động của nhóm sát thủ này lại ẩn tàng bí mật lớn như vậy, bất quá bí mật này không quan hệ gì với y, y cũng không cảm thấy hứng thú. Chính là bị vạ lây như vậy, cho dù là ai cũng sẽ không vui.

Xui xẻo, thật đúng là có đủ xui xẻo …

Lại cho Xà hạt phu nhân có thể nhảy vào chỗ trống này, đó mới là chuyện xui xẻo nhất.

Cùng lúc đó, một người khác đang cảm xúc mênh mông.

Con mẹ nó, như thế nào còn chưa bắt đầu?

Cùng tâm tình Giang Vô Bạn hoàn toàn tương phản, Đỗ Lân đã muốn không sai biệt lắm đi đến chỉ thẳng vào mặt Xà hạt phu nhân mà chửi má nàng, cứ như vậy kéo dài không làm chuyện đó, thực uổng phí cho cái danh hào “Nữ *** tặc” vang vọng võ lâm của nàng.

Có lẽ cảm ứng được sự nộ trào mãnh liệt của Đỗ Lân, hay là thời gian còn lại không nhiều lắm, Xà hạt phu nhân đã thành công dựa vào ngực Giang Vô Bạn, hai tay nhỏ bé tham tiến vạt áo, đi vào. Nhìn tình huống như vậy, nếu còn không bắt đầu, chỉ sợ nàng cũng bị dục hỏa đốt cháy!

Lập tức không khách khí, tay dùng lực một chút, bạch y trên người Giang Vô Bạn phát ra thanh âm “roẹt”, đã bị xé thành hai nửa, lộ ra nửa thân trên xích lõa.

Giang Vô Bạn chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, muốn lấy tay ngăn lại cũng không kịp.

Xà hạt phu nhân nguyên bản còn muốn giả trang thục nữ khi nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, lập tức lộ ra biểu tình thèm nhỏ dãi ba thước, bất quá nhìn nửa thân trên đẹp như vậy, nhưng bởi vì những vết thương của đủ các loại tình sự còn chưa biến mất, nhất thời cơn tức nổi lên.

Vừa động thân, mọi chiêu thức đều bộc lộ ra, đưa miệng qua vừa hôn vừa cắn, dùng đủ loại kỹ xảo để châm ngòi thân thể kia.

Giang Vô Bạn muốn chống cự, nhưng thân mình như nhũn ra, một là vì dược hiệu, hai là vì bàn tay chết tiệt đang không ngừng động trên người.

Y cảm thấy người như có sâu chạy qua chạy lại, lại nhìn đến y phục của Xà hạt phu nhân đã cởi ra hết, hai luồng tuyết trắng ngọc thỏ trước ngực nhất thời nhảy ra, thứ đẫy đà kia đang run rẩy, phối với khuôn mặt kiều mỵ kia, thật sự là khiêu chiến tự chủ của nam nhân.

Bất quá đối Giang Vô Bạn mà nói, đây tựa như một sự tra tấn.

Nhưng đối với Đỗ Lân đang ẩn trên xà nhà xem trộm mà nói, cuối cùng đã thấy được hình ảnh kích thích mà mình luôn tâm tâm niệm niêm muốn thấy.

Hồng trù hỗn độn, hai thân thể giảo triền như xà, nữ tử phía trên toàn thân xích lõa, lộ ra da thịt trắng như tuyết, có thể làm một người toàn thân nổi hỏa, kia cự hung (thứ “đồ sộ” trước ngực ấy ;__;), kia eo nhỏ, kia chân dài, hoàn toàn là báu vật số một trong lòng nam nhân a!

Sách, tên tiểu tử Giang Vô Bạn này diễm phúc thật không nhỏ …

Nghĩ như vậy, ánh mắt tự nhiên chuyển qua người Giang Vô Bạn.

Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng Đỗ Lân đã trải qua nhiều năm rình trộm, luyện được ánh mắt rất tốt, điểm ấy tự nhiên không thành vấn đề.

Chỉ thấy khói trắng lượn lờ, hồng trù cuốn quanh, Giang Vô Bạn đang bị đặt ở dưới lông mày nhíu chặt lại, trên gương mặt tuấn mỹ vô trù tựa hồ đang chịu một nỗi thống khổ cực lớn, hoàn toàn không có quan hệ gì đến biểu tình vui thích.

Chỉ là vẻ mặt thống khổ như vậy, vào giờ này khắc này, lại càng làm phong cảnh thêm hấp dẫn.

Mâu quang thanh lượng lãnh lệ được che dấu dưới hàng mi dài đang nhẹ run rẩy, hai bên má là một màu đỏ thản nhiên, khẽ cắn môi, lại như phát ra một thanh âm nào đó.

Mồ hôi tinh mịn chảy xuống trên trán, phản xạ thủy quang, làm cho nam tử nguyên bản cấm dục mười phần này càng tăng thêm không ít sắc khí.

Thân mình luôn được bao kín không kẽ hở giờ đây đã lộ ra hơn phân nửa, ngọc quan dùng để vấn tóc đã sớm bị tùy tiện vứt đâu đó trên giường, mặc vân phủ trên thân, thêm vào khuôn ngực như ẩn như hiện câu dẫn hai mắt người khác, cùng với sắc tâm phát ra mỗi lúc nhiều hơn. (mặc vân ở đây là tóc nhá pà con)

Đen cùng đỏ, cùng xuất hiện trên gương mặt đang vặn vẹo, tất cả đều kích động tầm mắt của người khác.

Tiếng thở dốc ngày càng đậm, thân thể theo động tác ngày càng phập phồng, không thể không trêu chọc cực hạn của kẻ khác.

Đỗ Lân cảm giác được tim của mình đã muốn phá tan lòng ngực, cứ như vậy nhảy ra!

Liền ngay cả tứ chi cũng sắp không trụ được trên xà nhà, muốn nhảy xuống dưới …

Hắn nhớ tới khi người nọ đặt hắn dưới thân, cảm giác da thịt tiếp xúc nhau, nhớ tới tiếng thở dốc gấp gáp của người nọ, thanh âm hừ nhẹ khi cao trào, nhìn gương mặt gần ngay trước mắt kia chìm đắm trong biểu tình ** …

Đỗ Lân bỗng nhiên cảm thấy không quá thoải mái.

Nghĩ đến hiện tại Xà hạt phu nhân cùng nam nhân xinh đẹp này **, đồng thời hưởng thụ cảm giác dục tiên dục tử, hắn liền cảm thấy cực kì không vui.

… Chờ một chút!

Đỗ Lân bỗng ý thức được ý nghĩ vừa rồi của mình là sao!

Cái gì a? Khó chịu? Tâm tình khó chịu cái gì? Hắn không phải luôn muốn nhìn thấy Giang Vô Bạn cùng Xà hạt phu nhân làm chuyện kia sao? Hiện tại đã được như ý nguyện lại còn có tâm tình gì đây? Thật là … bất quá chỉ có hai lần cùng Giang Vô Bạn thượng sàng, liền thay đổi đến như vậy sao?

Đầu đã bị hỏng rồi ư?

Hung tợn thầm mắng chính mình, Đỗ Lân xốc lại tinh thần, tiếp tục xem diễn.

Đáng tiếc Giang Vô Bạn không cho hắn cơ hội này.

Hương thơm nồng nặc làm cho thứ gọi là “nhẫn nại” hoàn toàn biến mất, Giang Vô Bạn nhịn hồi lâu, rốt cuộc không chịu nổi nghiêng đầu, “Oa” một tiếng nôn không ngừng.

“Ngươi!” Xà hạt phu nhân không dự đoán được lại xảy ra tình huống này, nhất thời sắc mặt xanh mét, thân mình đã muốn vọt sang một bên, “Giang Vô Bạn!”

Nàng chưa từng bị đại vũ nhục như vậy!

Nam nhân này cư nhiên lại trong thời điểm cùng nàng hoan hảo mà nôn, có lầm không?

Này đáng sát ngàn đao!

Đỗ Lân ở trên xem náo nhiệt, cũng suýt nữa cả kinh lăn xuống.

Nga, hắn chỉ biết Giang Vô Bạn lợi hại xuất hồ ý liêu, cái khác không nói, chỉ bằng tài năng trên giường của Xà hạt phu nhân điểm kinh khủng này, trên đời không mấy nam nhân có thể làm được!

Bất quá một trận nôn này của Giang Vô Bạn, cảm tình không thoải mái trong lòng Đỗ Lân ngay lập tức trở thành hư không, làm hắn lần nữa trở lại tâm tình trời quang mây tạnh.

Đương nhiên, điểm này bị Đỗ Lân trực tiếp xem nhẹ.

Dù sao trong đầu hắn ý nghĩ chợt nảy ra có rất nhiều, bằng không cũng không thể viết ra nhiều *** thư như vậy, theo thói quen mặc kệ là được.

“Nôn … nôn …” Giang Vô Bạn thật vất vả đem những thứ trong bụng nôn đến không sai biệt lắm, tuy rằng dục hỏa còn chưa xuống, nhưng đầu óc đã thanh tỉnh rất nhiều.

Mắt thấy sắc mặt Xà hạt phu nhân xanh mét, thân mình khẽ run, sắp nổi bảo, Giang Vô Bạn nắm bắt cơ hội, quyết định thật nhanh mở miệng: “Ngươi … khụ khụ … cho dù có được người của ta, cũng không có được tâm của ta.”

Những lời này nói ra thật buồn nôn, Giang Vô Bạn đều bị chính lời nói ghê tởm của mình mà toàn thân đầy da gà.

Những lời này vừa kết thúc, Xà hạt phu nhân là chấn kinh, Đỗ Lân là trực tiếp rung động!

Giang Vô Bạn nhắm mắt không nhìn nàng, cố nén ghê tởm, lạnh lùng nói: “Ta đã có người trong lòng.”

Một tiếng sét đánh xuống giữa bầu trời đang gay gắt nắng, hung tợn nện xuống đầu của Xà hạt phu nhân và Đỗ Lân.

Không phải chứ? Giang Giang Giang đại hiệp, ngươi chưa đến nỗi độc ác như vậy chứ, hay nói giỡn còn không nói, ngay cả sắp chết cũng tìm đệm lưng cho mình, không khỏi quá mất đạo đức!

Đỗ Lân trong lòng kêu rên, cầu thần bái phật cho Giang Vô Bạn bị mất giọng, bằng không cho Xà hạt phu nhân bị điếc tai cũng được.

“Nói! Là ai!? Người mà ngươi thích là ai?” Giấm chua của Xà hạt phu nhân đã thành sóng to, hận không thể đem tiện nhân trong tâm Giang lang ra thiên đao vạn quả! Cư nhiên dám cùng Xà hạt phu nhân tranh thức ăn, chán sống rồi đúng không?

“Hắn là …” Giang Vô Bạn mấp máy môi, thanh âm cũng nhỏ đi không ít, tựa hồ là thì thào nói ra tên một người, đừng nói là Đỗ Lân đang ở trên xà nhà cao kia, liền ngay cả Xà hạt phu nhân gần trong gang tấc cũng không nghe được.

“Ngươi nói cái gì?” Xà hạt phu nhân kiềm chế lửa giận. Tiếp cận về phía trước một chút.

Đỗ Lân lòng cũng nóng như lửa đốt mà hướng về phía trước một chút, cầu trời phù hộ, Giang đại hiệp ngươi ngàn vạn lần đừng hại ta …

“Hắn là …” Nửa câu sau vẫn như cũ không nghe rõ lắm.

Một thoáng hướng về phía trước này, liền làm hỏng việc!

“A?” Đỗ Lân vừa động thân một cái, muốn nghe rõ ràng chút, liền thấy trước mắt nhoáng lên một cái, từ trên xà nhà té xuống dưới!

“A a a!” Này có thể xem là sự cố đột phát, Đỗ Lân không lường trước được, Xà hạt phu nhân tự nhiên cũng không đoán được!

Đỗ Lân hoa tay múa chân muốn ngăn lại tư thế ngã nhào này, nhưng tay chân có múa thế nào đi nữa cũng không bắt được hồng lăng bay đầy phòng, vì thế Đỗ Lân không thể quay đầu tiếp tục hành trình té xuống.

Xà hạt phu nhân được xem là một cao thủ, nhưng cao thủ cũng biết kinh ngạc, nhất là khi thấy một người không rõ thân phận đột nhiên từ xà nhà của tẩm cung mà nàng nghiêm ngặt bố trí ngã xuống, nàng đương nhiên là ngây ngẩn cả người.

Này ngẩn người cũng đã chậm nửa nhịp, chậm nửa nhịp kỳ thật cũng không có gì quan trọng, nhưng hỏng là hỏng cái người bên cạnh nàng, chính là cái cừu nhân hận nàng không thể ngay lập tức gặp nạn xui xẻo, người này trong tình thế không xong như vậy phản ứng nhanh hơn nàng một chút, nhưng chỉ có điểm này, liền có mệnh rồi.

Giang Vô Bạn tuy rằng công lực bị ăn mòn đến không sai biệt lắm, nhưng sau một lúc nôn ra, hiện tại đã có chút tinh thần và khí lực, vì thế thừa cơ hội ngàn năm có một này, dùng toàn bộ nội lực vừa tụ được điểm yếu huyệt trên lưng Xà hạt phu nhân, đẩy tay một cái, liền đẩy nàng đang tạm thời không thể động đậy ngã ra nơi khác.

“Oa a a … a!”

Tiếng thét chói tai cùng với một tiếng “Đông” như tiếng nổ, Đỗ Lân trực tiếp té vào trên người Xà hạt phu nhân.

Trùng thế mạnh như vậy, cho dù là võ lâm cao thủ như Xà hạt phu nhân cũng không chịu được, phun ra một búng máu, đương nhiên, huyệt đạo cũng bị đợt va chạm này mà được giải.

“Đi!” Giang Vô Bạn xoay người xuống giường, một chút lực lượng vừa tụ tập được cuối cùng bùng nổ, lôi kéo Đỗ Lân đang chóng mặt bỏ chạy.

“Giang Vô Bạn!” Thân ảnh Xà hạt phu nhân như con báo, giờ phút này sao còn nửa phần khí chất quyến rũ hoặc nhân kia, hiện tại nàng như một con báo cái bị chọc giận, thầm nghĩ cắn xé cái tên muốn xâm nhập vào địa bàn mình, đoạt lại con mồi thuộc về nàng.

“Nha!” May mắn Đỗ Lân đã chóng mặt đến hồ hồ đồ đồ, nhưng cũng không phải ngốc, tay giơ lên, nhất thời một bao bạch phiến tung đầy trời, cản trở đường đi của Xà hạt phu nhân.

“Khụ khụ! Khụ khụ …” Xà hạt phu nhân không thể không dừng bước, bất quá lần này cũng đã nhận ra được tên đầu sỏ trên trời giáng xuống làm nàng bị nội thương, lập tức giận dữ hét lên: “Đỗ Lân!”

Đỗ Lân bị thanh âm chứa hận ý mãnh liệt này làm cho cả người run rẩy, kinh hách quá độ tái tung thêm một bao bạch phiến, lôi kéo Giang Vô Bạn chạy ra ngoài!

Người ngoài cửa sớm đã bị một đống thanh âm lớn trong tẩm cung dọa đến choáng váng, dù thế nào cũng không ngờ được lại có người chạy vào Cực Lạc Cung giương oai. Thẳng đến sau khi trông thấy Đỗ Lân kéo Giang Vô Bạn chạy ra, mới phản ứng lại, hét lớn: “Bắt trộm a! Có kẻ trộm xâm nhập!”

Đỗ Lân ngay cả đầu cũng không quay lại, túm lấy cánh tay Giang Vô Bạn, nhờ vào não bộ nhớ lại bản đồ nơi này, chạy về phía trước.

May nhờ hắn trí nhớ lợi hại, khinh công tuyệt diệu, tất cả những người truy hắn đều không đuổi kịp, người ngăn hắn lại cũng bị hắn trái phải tránh thoát, cứ như vậy một đường như chẻ tre, bất tri bất giác đi vào chỗ sâu trong Cực Lạc Cung.

“Đi … tìm giải dược …” Giang Vô Bạn cả người hư nhuyễn vô lực, thật sự nếu không tìm giải dược, bị bắt cũng là chuyện không sớm thì muộn.

“Ngươi lần này hại ta thảm rồi!” Đỗ Lân khóc không ra nước mắt, lúc nãy thuận tay bắt lấy, hiện tại phiền toái này ném xuống không được, không ném xuống cũng không được.

“Đừng nói lời vô nghĩa … mau …” Giang Vô Bạn tựa hồ đã nghe được tiếng vạt áo ma sát của Xà hạt phu nhân.

Đỗ Lân sao lại không nghe thấy được, lập tức gia tăng cước bộ, dựa theo trí nhớ tìm được dược đan phòng, phi thân bay qua thủ vệ, nội bộ cơ quan vừa động, liền phong trụ cửa đá lại.

“Hô …” Tạm thời an toàn rồi, bất quá sự an toàn này có thể kéo dài bao lâu mới chính là vấn đề.

Đỗ Lân thở hổn hển hai khẩu khí, liền đi qua đó xem tình hình của Giang Vô Bạn.

Tình hình của Giang Vô Bạn tuyệt đối không gọi là tốt, nhưng ít nhất vẫn còn mạng, ách … và vẫn còn trinh tiết.

Đỗ Lân vươn tay bắt mạch cho y, lại tới gần hơn mở ra miệng Giang Vô Bạn xem xét, hắn lật qua lật lại nhìn nhìn, nhẹ nhàng thở ra như trút được gánh nặng, “Quá tốt rồi … May mắn nữ nhân kia hạ dược ngươi chỉ là [Thốn cân tán] bình thường, không phải thứ kì dị nào đó.”

Giang Vô Bạn liên tục thở dốc.

Nếu y nhớ không lầm, “Thốn cân tán” có vẻ là thuốc mê của người trong giang hồ hay nhắc đến, không động thủ được khi dược hiệu phát tác, tứ chi đồng thời nhuyễn nhược vô lực, còn không bằng một người bình thường, loại đồ vật này tượng như sát nhân kiếp hóa, là thứ cần dùng khi bắt người, đồng thời giá lại cực đắc, được xưng là nhất lưỡng tiện trị bách kim, sao lại có thể rơi vào miệng tên nhãi này, lại biến thành thứ “bình thường”?

Y tựa vào bức tường đá trong đan phòng, dùng hết toàn lực vận nội công để tán đi những cảm giác không xong này, chờ đến khi lấy được giải dược, khôi phục nội lực, là đủ lắm rồi.

Đỗ Lân xoay người ở bên kia đan lô tìm nửa ngày. Chỉ nghe hắn liên tục “Oa”, “Nga”, “A, thứ này cư nhiên cũng có” không ngừng bao gồm cả những tiếng vô hạn kinh hỉ và cảm thán, làm cho người nào nghe được cũng đều tâm phiền.

Đỗ Lân có thể chờ, nhưng Giang Vô Bạn lại không thể chờ, lập tức cả giận nói, “Ngươi … rốt cuộc xong chưa?”

“Xong rồi xong rồi!” Đỗ Lân không ngừng đáp lại, cầm vạt áo lên, bỏ không ít bình vào.

“Nhiều như vậy?” Giang Vô Bạn gian nan mở mắt, liếc một cái, kinh ngạc không thôi.

“Nga, đây là của ngươi, còn lại chính là của ta.” Đỗ Lân thuận tay đưa một bình bạch sứ cho y, tiếp đó vui mừng phấn khởi ngồi dưới đất bắt đầu loay hoay với những cái bình khác.

Giang Vô Bạn không nói gì, bất quá những nếp uốn có thể ép chết người ở mi gian của y có thể nói lên tất cả.

“Sách, mấy loại này chúng ta bình thường lấy như ăn cơm vậy, sao mà sai được?” Đỗ Lân lắc lắc cái bình trong tay.

Giang Vô Bạn vẫn như cũ không nói gì tiếp nhận, đem dược nuốt vào miệng, nhất thời một cỗ nhiệt lưu từ đan điền mãnh liệt trào ra, Giang Vô Bạn liền biết đây đúng thật là giải dược.

Giang Vô Bạn nhắm mắt ngồi xuống, Đỗ Lân thì ở một bên liên tiếp bỏ bình dược vào ngực, chỉ chốc lát sau, Giang Vô Bạn thu công ngồi dậy, song nhãn nhìn Đỗ Lân, nhìn đến Đỗ Lân cảm thấy sợ hãi.

“Giang đại kiếm khách, ngươi …”

“Ngươi … vì sao lại ở đây?”

Thanh âm của Đỗ Lân lập tức nghẹn trong yết hầu.

Giang Vô Bạn song nhãn như điện, bắn thẳng vào đáy lòng Đỗ Lân.

Y nói rõ ràng từng chữ một: “Nói a, ngươi vì sao lại ở đây?”

Đỗ Lân ha ha cười gượng hai tiếng, nịnh nọt nói: “Ngày đó thấy ngươi bị bắt, ta lo lắng cho ngươi, liền trước chạy đến xem … Ách, ta cùng Xà hạt phu nhân lúc trước từng có giao tình, ngươi cũng biết, cho nên ta đối nơi này cũng quen thuộc hơn … May mắn kịp lúc, này không phải đã cứu ngươi ra sao? Ha ha … ha ha ha” Nói đùa ư, nếu để Giang Vô Bạn biết mục đích thật sự của hắn khi đến đây, kia hắn liền thảm.

Giang Vô Bạn nhịn không được nghiêng mắt nhìn hắn, đầu óc lúc nãy hỗn loạn một đoàn giờ cũng đã trở nên sáng suốt hơn, đương nhiên cũng hiểu được lí do chân chính khi tới đây của tiểu tử này.

Vừa nghĩ vậy, lửa giận liền nhịn không được thẳng vọt lên!

Đỗ Lân, ngươi thật là tốt a! Ta đối ngươi nói ra câu kia, tuy rằng là lời nói trong vô thức, nhưng tốt xấu gì cũng là lời nói từ trong đáy lòng, ngươi cư nhiên xem nó như giẻ rách mà quăng qua một bên, ngươi cho rằng Giang Vô Bạn ta là ai?

Lúc nào cũng bị ngươi đè lên đầu lên cổ, ngươi thật sự cho rằng ta là loại ngươi rất dễ ức hiếp sao?

Nghĩ đến đây, Giang Vô Bạn cố gắng nhịn xuống lửa giận, ôn nhu nói: “Kia buổi tối kia … người ngươi …”

Đỗ Lân sửng sốt một chút rồi mới phản ứng lại, nghe Giang Vô Bạn nói lời kia, lập tức ủy khuất: “Đúng rồi đúng rồi, ngươi ngày đó làm cực kì mãnh liệt, kết quả đem ta lộng thương … Ta mặc kệ thương tích trên ngươi vẫn cố gắng đến cứu ngươi, ngươi cư nhiên lại trả cho ta một bộ mặt lạnh. Nhìn xem, ta đã đắc tội với Xà hạt phu nhân rồi.”

“Đúng nga, vậy ngươi muốn ta bồi thường ngươi như thế nào?”

A?

Đỗ Lân cảm thấy có chút kì quái, hôm nay Giang Vô Bạn bị gì vậy? Sao lại nói chuyện tốt như thế? Chẳng lẽ bị Xà hạt phu nhân khi dễ đến nỗi … làm cho đầu óc cũng bị hư luôn?

Cơ hội tốt như vậy, không lợi dụng là tên ngốc!

Lập tức cao hứng nói: “Chúng ta hai người quan hệ cái gì, ngươi chỉ cần tái vẽ cho ta thêm năm mươi bức ** đồ là được.”

“Đỗ Lân …” Giang Vô Bạn bị một phen dằn vặt lúc nãy làm cho gương mặt biến hồng, một cỗ mị ý làm người mặt đỏ tim đập, lúc này bỗng nhiên đối Đỗ Lân triển khai một nụ cười, cười đến băng tan tuyết tan, làm cho Đỗ Lân cũng nhanh chóng hòa tan đi, “Ngươi chỉ muốn ** đồ? Ngươi cảm thấy ** đồ so với ta hoàn hảo hơn sao?”

Đỗ Lân chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, cả đời hắn cũng không ngờ tới Giang Vô Bạn sẽ cười như vậy với hắn, nói với hắn như vậy, tuy rằng trong lòng cảm thấy có chỗ rất không thích hợp, nhưng vẫn tim đập mạnh, tay chân như nhũn ra, chỉ có thể ngây ngốc nhìn người kia nở một nụ cười mà cả đời cũng không thấy được lần thứ hai, không chớp mắt lấy một cái.

Mĩ sắc hại nhân a, mĩ sắc hại nhân …

Tay Giang Vô Bạn hơi dùng sức chống xuống đất, làm thân thể nghiêng về phía trước, cũng càng đến gần Đỗ Lân đang biến thành tượng đất, nụ cười tuyệt mĩ càng không keo kiệt cứ như thế nở ra, cười đến tiểu tâm can của Đỗ Lân, lắc lư lắc lư bay ra ngoài nhảy nhót.

Giang Vô Bạn lúc này, tóc không cột lên, uốn lượn dưới đất, y phục cũng không che đậy được bao nhiêu, mắt chỉ cần nhìn vào liền thấy cả một mảng xuân sắc. Giờ phút này vì không đủ khí lực mà nghiêng người chống trên đất, cùng với tác phong kiên cường lãnh ngạnh ngày thường một trời một vực. Làm cho Đỗ Lân đã từng hưởng qua tư vị nào đó tê dại đến tận xương cốt.

Lấy mạng người … người này thật sự muốn lấy mạng người …

Giang Vô Bạn càng thêm dựa sát vào người hắn, tim Đỗ Lân đập nhanh hơn vài nhịp, đầu rất nhanh bị sung huyết, Giang Vô Bạn bỗng nhiên tiếp cận đến hôn môi hắn.

Đầu Đỗ Lân ông ông vang lên, hắn nhớ đến khi nãy lúc mình xem trộm, còn có cảm giác tức giận tận sâu trong nội tâm kia, lại nói tiếp, này vẫn là Giang Vô Bạn chủ động hôn hắn.

Cảm giác được đầu lưỡi đối phương như tìm hiểu khẽ liếm môi hắn, đầu Đỗ Lân như muốn nứt toạc ra, lập tức khẩn cấp hé miệng, đầu lưỡi quấn quanh lưỡi đối phương, dây dưa không dứt.

Tay Giang Vô Bạn cũng đưa đến vuốt ve, miệng cùng tay chân đều sử dụng, áp Đỗ Lân xuống đất, vừa ôn nhu vừa nhiệt tình đối đãi hắn.

** cấp tốc dâng lên làm Đỗ Lân thở dốc không thôi, nhịn không được kịch liệt đáp lại sự chủ động nhiệt tình của Giang Vô Bạn.

Vào ngay lúc khí thế hừng hực này, chợt nghe bên tai vang lên một tiếng hét rít gào!

“Đỗ Lân! Ta giết ngươi!”

Đại môn của đan thất bị mở ra, cả đám người Cực Lạc Cung ngăn chặn bên ngoài. Xà hạt phu nhân đứng ở giữa, một bộ dáng bắt gian tại giường.

“A? A … không phải, đây là hiểu lầm!” Đỗ Lân cuống quít giãy dụa, muốn giải thích, hắn cũng không muốn nửa đời sau bị cái mẫu sát tinh khó chơi này đuổi giết.

“Này còn gọi là hiểu lầm sao? Lân nhi, ngươi chẳng lẽ không biết ta thích ngươi bao nhiêu sao? Ngươi đặc biệt đến Cực Lạc Cung cứu ta, thật làm cho ta vui sướng vạn phần a …” Giang Vô Bạn dường như sợ hắn chưa đủ thảm, gắt gao ôm hắn, đã vậy còn hôn một cái lên miệng hắn.

Hành động này trực tiếp làm Đỗ Lân hóa đá, Xà hạt phu nhân bên kia như đổ dầu vào lửa, lập tức bạo phát!

“Đỗ Lân! Nạp mạng đi!”

“A! Không phải lỗi của ta a a!”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Giang Vô Bạn nhanh tay lẹ mắt đưa tay tham nhập vào vạt áo của Đỗ Lân, cũng không quản những cái bình này là gì, trực tiếp dùng nội lực bóp nát, vẩy lên người địch nhân đang muốn chạy tới giết người trước mặt!

“A! [** thiên hạ] của ta, [Phong lưu tiểu quả phụ] của ta, [Chỉ yêu một mình ngươi] của ta, [Đại bổng tối hảo] của ta!” Tiếng kêu thảm thiết của Đỗ Lân làm cho Giang Vô Bạn quyết định nín thở, cũng thân thủ che lại miệng mũi người nào đó, liền như vậy một đầu hắc tuyến xông thẳng ra ngoài. Phía sau, ẩn ẩn truyền đến thanh âm rên rỉ của nam và nữ.

Sách, dược tính thật mạnh!

Giang Vô Bạn kéo Đỗ Lân ra khỏi đan thất, đang tính toán thừa dịp đang hỗn loạn mà tìm Đinh Vãn Thu, lại phát hiện bên ngoài đã biến thành loạn thất bát tao.

“Trang chủ!” Giang Tam cầm đầu nhóm gia đinh Lâm Kiếm Trang nhìn thấy y, quả thực mừng rỡ như điên.

“Các ngươi như thế nào …” Giang Vô Bạn không dự đoán được, y còn định sẽ quay lại cứu bọn họ nữa.

“Có người đến cứu chúng ta, chính là vị đại gia kia, hắn cũng tới cứu Đinh công tử!” Giang Tam chỉ tay về phía sau, Giang Vô Bạn thấy một nam tử tương đối kỳ lạ.

Thêu hoa văn phức tạp, hắc y với kiểu dáng không bình thường bao lấy toàn thân nam tử, ngồi trên lưng một con hắc cự hổ lớn dị thường, ngũ quan thâm thúy, tuấn nhan lạnh lùng như đá, toàn thân tản ra lệ khí âm trầm làm người khác run rẩy.

Hắn cũng không động thủ, chỉ ngồi trên hắc hổ dũng mãnh phi thường, mọi người trong Cực Lạc Cung hoàn toàn không có năng lực chống đỡ.

Không biết người này có quan hệ gì với Vãn Thu? Bất quá có một người lợi hại như vậy đến giúp đỡ, cũng là chuyện tốt!

Đang suy nghĩ, một tiếng kêu truyền đến từ hướng khác, Giang Vô Bạn thoáng trông thấy những thân ảnh quen thuộc đang chạy đến.

“Thâm Vi! Ô Y! Các ngươi cũng đến đây?”

“Kia đương nhiên, Hàn Kỳ bọn họ lát nữa sẽ đến!”

Thật tốt quá, ngay cả người của kiếm thuật thập tuyệt cũng đến! Thừa cơ hội này, hảo hảo thanh toán Xà hạt phu nhân một chút.

Giang Vô Bạn quyết định chủ ý, liền muốn làm ầm ĩ một phen. Vừa quay đầu, chỉ thấy Đỗ Lân thất thần ngồi tại chỗ bất động, xung quanh một mảng mây đen ảm đạm.

Giang Vô Bạn đi đến, “Uy, hoàn hồn đi! Ngươi trước tìm nơi nào trốn, đừng ngồi ở đây ngẩn người.”

Đỗ Lân đột nhiên tỉnh lại, túm lấy vai Giang Vô Bạn, hét lớn: “Ngươi lừa ta!?”

Giang Vô Bạn cười lạnh nói: “Là ngươi sai trước không phải sao? Ta chẳng lẽ còn không biết mục đích của ngươi khi đến đây? Ngươi còn không phải vì muốn tận mắt nhìn thấy Xà hạt phu nhân cùng ta ân ái, mới chạy đến Cực Lạc Cung này?”

“Này …”

“Hơn nữa, ngươi còn muốn trốn đúng không?”

Đỗ Lân chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên cả kinh kêu lên, “Ngươi, sao ngươi lại biết?”

Giang Vô Bạn cười lạnh: “Ta sao lại không biết?” Biết tiểu tử ngươi có chủ ý như vậy, bất quá ta đã giác ngộ, ngươi cũng đừng nghĩ sẽ được ở một bên xem náo nhiệt. Lúc trước lăn ta qua lại như vậy, lần này ta nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lời!

Đỗ Lân bị nói đến nhịn không được cuộn mình lại, chuyện này đúng là y sai trước, khóc nói: “Chính là ngươi trả thù quá độc ác … Ô ô ô, Xà hạt phu nhân chết tiệt này nhất định sẽ đuổi theo ta đến chân trời góc bể … cư nhiên cùng nàng cướp nam nhân còn bị nàng phát hiện, thảm rồi, thảm rồi …”

Giang Vô Bạn kéo lấy thân thể hắn, nhìn khuôn mặt khóc đến rồi tinh rối mù kia, trong lòng buồn cười, trên mặt vẫn bất động thanh sắc.

“Ngươi nếu sợ nàng trả thù, có thể ở lại Lâm Kiếm Trang. Nàng đến một lần ta đánh một lần, không phải được rồi sao?”

Đỗ Lâm hiển nhiên đã bị hành động này của y dọa ngây người, hơn nữa khi nói những lời này, sắc mặt Giang Vô Bạn lãnh ngạnh, sát khí lượn lờ, làm cho người khác run sợ.

Còn không đợi Đỗ Lân hoàn hồn, Giang Vô Bạn bỗng nhiên tiến đến, hôn lên môi hắn, sau đó đẩy hắn ra, lạnh lùng nói một câu, “Đừng tưởng việc này cứ như vậy là giải quyết xong, trở về tiếp tục.” liền trực tiếp chạy lấy người.

Nhìn y ngày càng xa chạy về phía Cực Lạc Cung, thân ảnh đằng đằng sát khí, Đỗ Lân toàn thân nổi đầy da gà, cả người như biến thành cái sàng.

Ở lại Lâm Kiếm Trang?

Trở về tiếp tục?

Ý tứ gì?

Đỗ Lân chỉ cảm thấy cơn lạnh từ gót chân chạy dọc lên lưng, sau đó chạy thẳng lên đầu, run đến không kiềm chế được.

Đùa cái gì chứ?

Hiện tại Giang Vô Bạn như một con cá trở mình vùng lên, nghĩ cực kì thông suốt thì ai dám trêu chọc đây?

Hắn đã không thể tưởng tượng được tiếp theo đây mình sẽ có bao nhiêu thê thảm.

>>END 9

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.