Hạ Huyền Lục Dazai

Chương 5: 5: Kia Trong Truyền Thuyết Nam Nhân



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tác giả: Tinh Hỏa Hàm Yên
Edit + beta: Ain Takei
Chương 5.

Người đàn ông trong truyền thuyết
Thiếu niên kiếm sĩ của Sát Quỷ Đoàn kia, đã khen ngợi Huyết Quỷ Thuật của ta —— Kyoukai rơi nước mắt, một nửa cái đầu đã biến mất nên không thể cử động, chỉ có thể nhìn những bản thảo nằm thưa thớt, tứ tán trên mặt đất.

" Làm phiền rồi, tiểu thư Yosano," thanh âm quen thuộc truyền đến từ phía sau lưng hắn.

" Dazai, cậu...." Thanh âm của giày cao gót dần dần tiến lại gần, dừng lại ở góc độ mà Kyoukai không nhìn thấy, " Được rồi, cậu luôn luôn biết bản thân mình đang làm gì.

"
Tiếp theo, một đôi tay ấm áp nhặt đầu của hắn lên, vật trang trí hình con bướm màu kim sắc trên tóc dưới ánh đèn trong nhà lập lòe sáng tối, Kyoukai không nhìn rõ dung mạo của cô, chỉ mơ hồ cảm giác được cô đem hai tay đặt ở hai phần thân thể đã bị chia cắt của mình, đang dần dần hóa thành tro tàn ——
" Siêu năng lực • Quân Tử Cấp Vật "
Quá trình hóa thành tro tàn ngừng lại hoàn toàn, năng lực khôi phục cường đại bị cắt đứt lại một lần nữa hoạt động, miệng vết thương trí mạng vốn không thể tiếp tục gắn kết bắt đầu liền lại với nhau.

Đến khi các vết thương bên ngoài hoàn toàn khép lại, Kyoukai giãy giụa muốn đứng dậy, thì một bàn tay lạnh lẽo ấn xuống ngực hắn.

Cái cảm giác mềm yếu vô lực khi còn là người đã trở lại một lần nữa, Kyoukai mở mắt ra, thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt Dazai.

Đó là hình ảnh của một • con • người • hoàn • toàn • nguyên • bản.

Dưới tác dụng của Nhân Gian Thất Cách , trên người Kyoukai không còn hoa văn quỷ dị cũng như những chiếc trống được khảm trong máu thịt.

" Trước kia có một người nói với tôi," Dazai bình tĩnh nhìn Kyoukai, trái tim vốn đã ngừng đập của đối phương lại tiếp tục nhảy lên, ở dưới bàn tay của anh mà tiếp tục đập rộn ràng, " Nếu ở bên nào đối với cậu cũng không có sự khác biệt, vậy thì hãy về phe cứu người đi."
Dazai Osamu đã thấy rõ ràng quá nhiều mặt nhân tình ấm lạnh, thậm chí hắc ám, hiểu biết đến mức hoàn toàn mất đi hi vọng sống sót.

Nhưng Dazai Osamu nghĩ, đối với lời nói của bạn bè, thứ đã cứu rỗi mình, dùng nó để nói cho Kyoukai hẳn là cũng có tác dụng tương tự.

Cho dù sở hữu lực lượng mạnh đến mức nào, Kyoukai cũng không thể đạt được sự tôn trọng từ tận đáy lòng.

Cho dù là ở giữa những con quỷ ăn thịt người hay là ở giữa thế giới con người bị ghẻ sợ, săn giết.

Nếu cả hai phía người và quỷ đều không hề tiếp nhận hắn, vậy về phe cứu người đi.


Dazai dùng một tay kéo Kyoukai đang nằm trên đất đứng dậy, hướng ra bên ngoài dinh thự mà đi.

Nữ sĩ đã cứu trị con quỷ gần chết như hắn chẳng biết đã đi đâu.

Dazai kéo cựu Hạ Huyền đang lảo đảo bước đi, một đường đi đến trước cửa, kéo ra khỏi dinh thự.

Bọn họ cùng nhau bước đi dưới ánh nắng, mặt trời ấm áp chiếu ở trên người Kyoukai.

Mặc dù hắn vẫn đang duy trì trạng thái nhân loại nên không hề bị mặt trời thiêu đốt, không hề có cảm giác bỏng rát, nhưng khối thịt quỷ ở giữa lồng ngực của hắn bắt đầu hư thối, thứ không còn có thể coi là trái tim bắt đầu bị thiêu đốt hầu như không còn gì.

Sau đó từ trong tro tàn, một trái tim sinh ra, bắt đầu những nhịp đập hoàn toàn mới mẻ.
Dazai không có tiếp tục nói tiếp, chỉ là nhìn Kyougai, chờ đợi hắn làm ra đáp lại.

Dazai - san —— không, Dazai - sensei.

Kyoukai cảm nhận sự ấm áp, ánh sáng mặt trời, thứ hắn đã rất lâu không cảm nhận được từ khi làm quỷ.

Sự ấm áp của máu, cùng với khi là quỷ có sự khác biệt hoàn toàn, nước mắt không tự chủ được mà trào ra khỏi hốc mắt, ở dưới ánh nắng mà lấp lánh sáng rọi.

Vậy thì về phe cứu người đi.

——————
Trụ cột được Sát Quỷ Đoàn phái tới xuất hiện ở núi Natagumo, Hạ Huyền Ngũ Rui đã chết, những con quỷ thân thuộc cũng hoàn toàn tử vong.

Không rõ tung tích của Hạ Huyền Lục Dazai Osamu.

Hay cho một câu không rõ tung tích! Kibutsuji đại nhân tức giận đến mức đạp vỡ mấy bức tường của Vô Hạn Thành, giết chết mấy con quỷ cấp thấp, đánh Douma đại nhân mấy trận —— cuối cùng những Thượng Huyền quỷ đều lựa chọn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, ra vẻ bọn ta hổng có thấy gì hết —— nhưng đối với Muzan, như vậy vẫn chưa đủ hả giận.

Theo lời những con quỷ, Muzan đem hình ảnh của Dazai truyền đến tất cả bọn họ, muốn họ mau chóng tìm được Hạ Huyền Lục, còn phải đảm bảo một sợi tóc của anh cũng không được hư tổn, đem người về Vô Hạn Thành.

Nhưng vào lúc này, Dazai - san • người đã hoàn toàn nổi danh giữa những con quỷ • đang chậm rì rì ngồi trên đoàn tàu.

Nếu như Dazai Osamu thật sự muốn trốn, sẽ không có người hay con quỷ nào có thể tìm được anh.


Trên thực tế, để tránh cho bọn quỷ có thể tìm được hành tung của mình, bọn họ lựa chọn ban ngày lên đường.

Bởi vậy thời điểm ngồi trên tàu, Dazai không thể không đặt một bàn tay lên vai Kyoukai, phòng trường hợp hắn bị mặt trời thiêu thành một đống tro tàn.

Tuyến lộ mà Dazai chọn nhìn qua có vẻ như không hề có quy luật nào, nhưng trên thực tế hiển nhiên vẫn có địa điểm mà anh muốn tới.

Địa phương mà bọn họ đi càng ngày càng xa thành trấn, dần dần, người đi đường ở hai bên ngày một ít, cũng chỉ có vài người nghèo túng, không có nhà để về hoặc những người bị bệnh nặng khó lòng qua khỏi.

Trong những người đi bộ ở hai bên đường, có những người khuynh gia bại sản, có những người tiền tài như nước nhưng lại mắc bệnh nan y không thể chữa khỏi.

Trên mặt ai cũng mang đầy vẻ tuyệt vọng mệt mỏi.

Nhưng chỉ cần hỏi nơi bọn họ muốn tới, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt tươi sáng hơn một chút, giống như địa phương phía trước có thể giúp họ giải quyết tất cả mọi vấn đề nan giải.

Kunikida hỏi thăm một người mẹ khá trẻ tuổi đang cùng đường đi với bọn họ, đối phương đang ôm một đứa con gái bị bệnh nặng, vẻ mặt nàng dù hướng về địa điểm muốn tới nhưng vẫn trả lời anh.

Hai người bọn họ muốn tới địa phương có lãnh địa của giáo phái mang tên Vạn Thế Cực Nhạc Giáo , mà chủ nhân của giáo phái này là một người có đôi mắt lưu li bảy màu cực kì mĩ lệ, là Bồ Tát đại từ bi chuyển thế, có thể sử dụng thần tích(*) chân chính, dẫn dắt các giáo đồ thành tâm đến Cực Lạc Chi Địa trước.

(*) Thần tích: sức mạnh của thần thánh, trong một phút lỡ làng tôi còn định dùng từ phép thuật :)))))
Vừa nghe thôi cũng thấy đó là khẩu hiệu tuyên truyền phổ biến của tà giáo, người mẹ này lại nói với chất giọng đầy hi vọng khiến cho Kunikida nhíu mày không ngừng.

Nhưng anh lại không thể trước mặt một người đang coi đó là cọng rơm cứu mạng mà bám víu mà nói ra cái nhìn của mình được.

" Vì lý do gì mà Kunikida - kun lại thấy điều này là giả chứ, " Dazai cười nói, Kunikida không nhìn ra anh đang trào phúng hay muốn thể hiện điều gì, " Nói không chừng người kia thật sự là Bồ Tát đầu thai nha, như vậy hai người chúng ta không phải đã có thể trở về sao?"
" Đừng có nói giỡn, tên khốn cuồng tự sát, nếu như trên đời này thật sự có thần linh, sao có thể để mặc ác quỷ ăn thịt người."
" Nói cũng đúng.

" Dazai cứ đơn giản như vậy liền chấp nhận, nhắm hai mắt lại, hình như do mệt mỏi quá độ mà bắt đầu nghỉ ngơi.

——————
Hội nghị của các trụ cột: Mỗi năm một lần, những trụ cột chấp hành nhiệm vụ phân tán ở khắp nơi sẽ tập hợp lại về bên cạnh chúa công Ubuyashiki, vừa là chủ dinh thự cũng là chủ của Sát Quỷ Đoàn để báo cáo tiến độ nhiệm vụ của mình cũng như giao lưu tình báo, để càng có kinh nghiệm cũng như kiến thức để có thể chém giết quỷ một cách hiệu quả.


Rất vất vả để bọn họ có thể thỏa hiệp trên vấn đề của Kamado Nezuko, miễn cưỡng chấp nhận cô không giống những con quỷ ăn thịt người khác.

Nhưng đến khi nghe báo cáo của Tomioka Giyuu cùng Kamado Tanjirou, bọn họ lập tức phấn chấn vì cuối cùng cũng có manh mối của Kibutsuji Muzan, đồng thời cũng hoang mang với Hạ Huyền Lục mới xuất hiện tên Dazai Osamu .

" Năng lực " triệu hoán " giúp đỡ," Ubuyashiki Kagaya ngẩn ra, gương mặt vừa rồi nghe được tung tích của Kibutsuji Muzan cũng chưa lộ ra vẻ kinh ngạc cuối cùng cũng thay đổi, " Là một loại Huyết Quỷ Thuật hệ không gian khá độc đáo sao?"
" Nhưng dựa theo những gì Kamado đã nói, Huyết Quỷ Thuật của hắn có tên Nhân Gian Thất Cách , tựa hồ là loại năng lực phụ trợ có thể làm mất đi Huyết Quỷ Thuật của con quỷ sở hữu khác cũng như năng lực sử dụng hơi thở, " Kochou Shinobu nhíu mày nói, " Cùng một con quỷ có thể sở hữu hai loại Huyết Quỷ Thuật có hiệu quả không giống nhau sao?"
Không có ai nói tiếp, hiện tại trong đầu của tất cả mọi người đều tràn ngập những vấn đề liên quan đến Dazai Osamu .

Tại sao Kibutsuji lại coi trọng một con quỷ không có sức mạnh cũng không có mạnh mẽ, mà một khi đã coi trọng như thế tại sao lại sai anh tới núi Natagumo thập phần nguy hiểm kia.

Rốt cuộc Dazai Osamu đã làm cách nào để cứu Hạ Huyền Kyoukai đã chết thành sống lại, và vì lý do gì lại giúp Kamado Tanjirou giết chết Hạ Huyền Ngũ Rui.

Quả thật, Hạ Huyền Lục Dazai Osamu là một sự bí ẩn rất lớn, bất luận người nào muốn cởi bỏ những dữ liệu lộn xộn lại không thể tìm được đầu mối.

Bỗng nhiên, một tiếng quạ đen kêu lên làm mọi người bừng tỉnh khỏi trầm tư, con quạ có thân hình nho nhỏ này không biết từ nơi nào bay tới, trong miệng ngậm một cái túi nhỏ.

Những con quạ đen truyền lệnh thuộc về các kiếm sĩ đều do gia tộc Ubuyashiki thuần dưỡng.

Những kiếm sĩ hay đi cùng nhau, hay những kiếm sĩ dưới trướng các trụ cột cũng được họ nhớ đại khái hình dáng của quạ, tránh cho việc đối phương gặp nguy hiểm, quạ đen tới xin giúp đỡ họ lại không nhận ra.

Nhưng hiện tại bọn họ hai mặt nhìn nhau, cư nhiên không có ai nhận ra lai lịch của con quạ đen này.

Theo tiếng kêu của quạ đen, túi gấm được nó ngậm ở trong miệng rớt xuống, bị Phong Trụ Shinazugawa Sanemi tính nôn nóng nắm lấy trong tay, vội vàng mở ra xem.

Ubuyashiki Kagaya đã mất đi thị lực, nhưng hắn vừa nghe được tiếng kêu này biểu tình liền trở nên nghiêm túc.

Thân thể của hắn hơi hơi hướng về phía trước, Kiriya đứng bên cạnh vội vàng đỡ lấy phụ thân, phòng ngừa hắn té ngã.

" Nó mang cái gì đến?" Ubuyashiki vội vàng hỏi.

Shinazugawa Sanemi nhìn tờ giấy gấp vuông vức trong tay, đang định duỗi tay mở ra, đột nhiên trang giấy lại phát ra ánh sáng màu trắng lóa mắt.
Shinazugawa phản ứng cực nhanh, vung tay liền ném trang giấy không biết có phải là vật phẩm nguy hiểm không, lưỡi đao uốn lượn bên người của Xà Trụ Iguro Obanai chém về phía nó, chia đồ vật được bạch quang vây bên trong thành hai nửa.

Nhưng chờ đến khi ánh sáng trắng tan biến, từ không trung rơi xuống lại không phải là trang giấy bị lưỡi kiếm của Xà Trụ cắt thành những mảnh vụn, mà là mấy chục bộ bài hanafuda xếp chỉnh tề bị cắt đứt thành hai phần.

Dùng mắt có thể thấy tám vị trụ cột đều khiếp sợ mà không thể lập tức nói ra một lời.

Trong lúc nhất thời, những tờ giấy với màu đỏ trắng đan xen tựa như pháo mừng nhét đủ giấy nhiều màu sắc được sử dụng trong lễ hội ăn mừng, thế nhưng có thể cường ngạnh biến hội nghị trụ cột đầy nghiêm túc thành một hiện trường của bộ hài kịch buồn cười.


Rốt cuộc, đợi đến khi Kiriya miêu tả rõ ràng tình huống hiện trường cho Chúa Công và Nham Trụ, mọi người đều có chút không rõ nguyên do.

" Khuyên tai của Tanjirou, không phải khá giống những hoa văn kiểu này sao?" Tomioka Giyuu một câu nói toạc ra bí mật khiến người thấy thập phần quen mắt.

" Là ai đưa đến nhiều hanafuda như vậy? Đây là muốn nhắc nhở chúng ta cái gì đó sao?" Các vị trụ cột suy nghĩ trăm lần cũng không ra.

Ubuyashiki Kagaya lại không nghi hoặc như những thuộc hạ của hắn, chỉ thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng ngay sau đó lại nhăn mi, giống như đang suy xét vấn đề gì.

“Dazai…… Sao.”
——————
“Này, Dazai.” Kunikida kêu lên.

" Hả, lại có chuyện gì?" Dazai thấy xà ngang của nhà trọ thập phần kiên cố, bản thân nhìn chằm chằm cái xà ngang mình thích nhất mà thèm muốn treo cổ lên.

Kyoukai ở một bên gắt gao giữ anh thật chặt, nhưng vì chạm vào Dazai liền sẽ về với thể chất của người bình thường, thể năng của vị tác giả quanh năm ru rú ở trong nhà không thể thật sự kéo Dazai ra khỏi đó.

" Tại sao cậu lại muốn tôi dùng Độc Bộ Ngâm Khách tạo hanafuda, trực tiếp đi mua không được sao?"
" Nếu dùng tiền của Muzan - san đi mua hanafuda, hắn mà bị tức chết thì không tốt lắm" Dazai trả lời một cách hợp tình hợp lý.

“……”
Vì không muốn Quỷ Vương tức chết, liền dùng siêu năng lực của mình để tạo hanafuda, vậy tại sao cậu fa không hỏi mình xem bản thân mình có bị tức chết hay không! Kunikida hôm nay lại chạy như điên trên con đường đập Dazai, một đi không trở lại đâu.

" A a Kunikida - san đừng đánh Dazai - sensei aaaaaaa!!!"
" Cậu mau buông tay ra, không được tiếp tục gõ trống có nghe thấy không —— Dazai Osamu, cậu mau kêu cậu ta ngừng tay!"
" Làm tốt lắm Kyoukai, tôi tin tưởng cậu có thể phát triển trong lĩnh vực âm nhạc, đề cao năng lực! Tiếp tục gõ trống đi, đừng có ngừng!"
——————
Tác giả có lời muốn nói:
Tôi nghĩ rằng, cho dù ở trụ sở thám tử vũ trang, sâu trong nội tâm của Dazai - san vẫn rất lạnh lẽo như cũ, nhưng mà anh ta lại có dũng khí cho người khác ấm áp.

___________
Ain::)))))))))))))
Hai cái fandom đầy sự cu xẹt kết hợp với nhau thì khác gì truyện cười không?
Nhân tiện thưn thưn giáo chủ khi không bị ăn đòn, vẽ anh ta một chút

Đọc đoạn Kyoukai đứng dưới ánh mặt trời, tôi cũng cảm động lắm, tự vẽ ra trong đầu cảnh tượng đấy, nhưng bảo vẽ thật thì chịu:))))
Có khoảng thời gian lên Bắc Giang vì có việc, lấy chap này bù đắp.

Nhân tiện tôi dễ quạo lắm, làm ơn đừng tùy tiện thêm tác phẩm tôi bỏ công sức ra để dịch vào ba cái danh sách đọc có cái tên khiến người ta ghét như thế ????.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.