Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Chương 179: Vô Cực Tử giải thích



Chiến Thiên liền thu lại vẻ mặt tràn đầy sát khí, hắn trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi chắp hai tay cúi đầu trước Lâm Thanh Phong.

-Tạ ơn sư phụ nhắc nhở, đệ tử hiểu được.

Lâm Thanh Phong cũng không để ý, hắn quay sang nhìn về Son Goku cùng Vegeta hai con hàng đang còn đánh nhau rồi lớn tiếng hô. 

-Goku, Vegeta, bọn mi cũng đừng tiếp tục nữa, mau tới đây ta có chuyện muốn nói.

Son Goku cùng Vegeta đều đồng loạt dừng tay, bọn hắn đưa mắt nhìn Lâm Thanh Phong một cái rồi cũng bay trở lại.

Vegeta cau mày, hắn khoanh tay hừ một cái.

-Có chuyện gì?

Dù thái độ của Vegeta khiến người ta không ưa nổi, nhưng Lâm Thanh Phong cũng không để ý, bởi vì tính tình của Vegeta là như vậy không đổi được.

Lâm Thanh Phong ho nhẹ một cái rồi nghiêm túc hỏi.

-Hai người muốn ở lại đây thật sao? Nơi đây cũng không giống như thế giới của hai người, đây là một thế giới mạnh được yếu thua, mặc dù đúng là có nhiều đối thủ mạnh để hai người giao chiến, nhưng bọn hắn rất độc ác, Frieza vẫn không bằng một góc của bọn hắn đâu.

Nghe Lâm Thanh Phong hỏi điều này, Son Goku cùng Vegeta liếc mắt nhìn nhau một cái rồi Son Goku mỉm cười trả lời.

-Không sao cả, trước khi tới đây thì bọn ta đã suy nghĩ thật kỹ rồi mới quyết định, vì thế Phong huynh đệ ngươi cứ yên tâm.

Lâm Thanh Phong gật đầu, hắn liền tản ra tinh thần lực quan sát cả hai một lúc rồi hỏi tiếp.

-Như vậy hai người muốn trở thành tu sĩ sao? Trở thành tu sĩ có rất nhiều cái lợi, nhưng cái lợi to lớn nhất và trực tiếp nhất đó chính là tuổi thọ của hai người sẽ được tăng cao.

-Ta lấy ví dụ một chút, đó là Vô Cực Tử, hắn hiện tại là Đại Thừa kì, hiện tại hắn đã gần hai vạn tuổi rồi, nếu hắn không gặp phải chuyện gì bất trắc, thì hắn có thể sống thêm vài chục vạn năm.

Vegeta đều kinh ngạc thân thể hắn có chút chấn động, Son Goku khuôn mặt có chút mộng bức, hắn gãi đầu cười khổ lên tiếng.

-Phong huynh đệ, ta cũng không giỏi đếm số như vậy, ngươi nói vài chục vạn năm có nhiều hay không a?

Lâm Thanh Phong mộng bức, hắn có chút đau đầu đưa tay bóp trán, hắn lại quên mất con hàng Son Goku này ngoài việc giỏi đánh nhau ra thì hắn căn bản cũng không có não, hắn hít vào một hơi rồi tiếp tục giải thích.

-Hiện tại Goku, tuổi thọ của ngươi khoảng chừng 50 tuổi đi? Ta tính sơ một chút tuổi thọ của Vô Cực Tử có thể hơn ngươi khoảng hai trăm tới ba trăm lần.

Son Goku tiếp tục gãi đầu cười khổ, cho dù Lâm Thanh Phong có nói vậy thì hắn cũng không biết là bao lâu a.

Lâm Thanh Phong khuôn mặt mộng bức, hắn cũng không biết phải giải thích thế nào cho Son Goku hiểu nữa, lúc này Vegeta mới hừ lạnh một tiếng.

-Ngươi chỉ cần biết Vô Cực Tử lão già ấy sống rất lâu là được rồi, thậm chí còn lâu hơn Hit là được.

Lúc này Son Goku mới kinh ngạc, hắn trợn trắng cả mắt lên nhìn Vegeta với vẻ mặt không tin nổi, giọng hắn có chút run rẩy.

-Vô Cực Tử lão già ấy sống lâu như vậy sao? Tớ cứ nghĩ rằng lão ấy chỉ tầm tuổi với Quy Lão thôi.

Lâm Thanh Phong hai mắt tỏa sáng đưa ngón tay cái với Vegeta, giải thích đơn giản kiểu này là đủ để Goku hiểu được rồi, không hổ danh là “bạn gay” tốt a, hắn biết rõ ràng con hàng Goku này càng giải thích thì hắn lại càng không hiểu nổi, càng giải thích chỉ tốn thêm thời gian.

Lâm Thanh Phong ho nhẹ một cái rồi tiếp tục nói.

-Đó chỉ là một trong những cái lợi của việc trở thành tu sĩ thôi, cái lợi thứ hai mà ta muốn kể tới, đó là khi trở thành tu sĩ thì hai người cũng không sợ bị… đói, tất nhiên là hai người vẫn có thể ăn tới khi nào cũng được.

Nghe tới đây thì Son Goku hai mắt tỏa sáng, một trong những điểm yếu của hắn là đói bụng, khi hắn đói bụng thì hắn cũng không còn sức nữa, Vegeta thì trầm ngâm một chút rồi gật đầu.

Lâm Thanh Phong lại tiếp tục nói.

-Ngoài ra, khi trở thành tu sĩ thì cường độ thân thể của hai người cũng theo đó mà tăng lên, ngoài ra việc tu luyện có thể giúp hai người giữ được trạng thái Super Saiyan God lâu hơn, nhưng đây chỉ là do ta suy đoán mà thôi.

Vegeta vẫn khoanh tay cau mày, hắn nhìn Lâm Thanh Phong chờ đợi Lâm Thanh Phong nói rõ lý do, bởi vì chuyện này liên quan tới thực lực của bọn hắn, bọn hắn có thể hóa thân thành Super Saiyan God nhưng thể lực của bọn hắn tiêu tốn rất nhiều, mặc dù về sau đã dần quen thuộc và giảm bớt tiêu hao nhưng sự thực bọn hắn vẫn tiêu tốn thể lực.

Ở Dragonball thế giới bọn hắn cũng không còn cách nào khác ngoài việc kiên trì luyện tập để gia tăng thể lực, nhưng tu luyện như vậy tuy không tốn nhiều thời gian nhưng tuổi thọ của bọn hắn rất ngắn, bởi vì bọn hắn dù gì cũng chỉ là người bình thường mà thôi, tới khi bọn hắn trở nên già yếu thì bọn hắn cũng chẳng thể làm gì khác.

Dưới cái nhìn chăm chú của Vegeta, Lâm Thanh Phong ho nhẹ một cái rồi giải thích.

-Điều này là do ta quan sát Mị Nguyệt mà suy đoán ra, nên ta cũng không chắc chắn.

-Các ngươi có nhớ lúc trước khi Mị Nguyệt lần đầu tiên trở thành Super Saiyan God sao?

Son Goku cùng Vegeta đồng thời gật đầu một cái, lúc đó bọn hắn vẫn còn rất yếu, Mị Nguyệt trở thành Super Saiyan God rồi mất kiểm soát đã khiến bọn hắn rất chật vật khi ngăn cản nàng.

Lâm Thanh Phong gật đầu một cái rồi mới nói ra suy đoán của mình.

-Theo suy nghĩ của ta, Mị Nguyệt có thể trở thành Super Saiyan God là do khi đó trong cơ thể của nàng có Linh Khí.

-Trước khi tới chỗ của các ngươi thì nàng đã từng là tu sĩ, sau khi chúng ta thay máu cho nàng thì Linh Khí vẫn còn ở trong người của nàng, vì thế nàng liền có thể hóa thân thành Super Saiyan God trong khi nàng vẫn chưa thể hóa thân thành Super Saiyan.

-Cũng vì hóa thân thành Super Saiyan God khi các tế bào S-Cells vẫn chưa đủ mạnh, nên nó khiến nàng mất kiểm soát, đồng thời khiến thực lực Super Saiyan God của nàng rất yếu chưa hoàn hảo.

Vegeta trầm ngâm một chút. 

-Ta cảm thấy suy đoán này không đúng lắm, bởi vì nếu nguyên nhân chính có thể khiến Mị Nguyệt trở thành Super Saiyan God là Linh Khí, như vậy thì nghi thức biến một người Saiyan thành Super Saiyan God của người Saiyan bọn ta thì phải giải thích như thế nào đây?

Lúc này, Vô Cực Tử cùng Hỏa Vân tôn giả xuất hiện bên cạnh Lâm Thanh Phong, Vô Cực Tử mỉm cười lên tiếng.

-Chuyện này cứ để ta giải thích cho ngươi hiểu, còn tên gà mờ này chỉ mới tu luyện được vài năm thôi, để hắn giải thích chuyện này thì thật sự làm khó cho hắn.

Nghe được giọng nói của Vô Cực Tử, Lâm Thanh Phong xoay đầu lại nhìn, cả người bọn hắn có chút rách nát, nhiều chỗ bị phá ra lỗ hổng, trên mặt thì mang theo vài vết trầy xước, Lâm Thanh Phong cau mày.

-Hai tên lão bất tử, vẫn còn biết mò về sao? Nhất là lão già Hỏa Vân, bọn ta tới đây là để giúp ngươi, nhưng ngươi lại bỏ đi để bọn ta chờ đợi? 

Hỏa Vân tôn giả, Vô Cực Tử hai người đưa mắt nhìn nhau rồi ngẩng mặt lên trời cười lớn, Lâm Thanh Phong sắc mặt đen kịt, hắn hừ một tiếng rồi cũng không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này.

-Vừa nãy ngươi nói ngươi có thể giải thích vấn đề của người Saiyan bọn họ sao?

Nói tới chính sự, Vô Cực Tử liền nghiêm túc lại gật đầu.

-Đương nhiên, những năm này ở chung với bọn hắn, ta rảnh rỗi tới phát chán a, vì thế ta đã nghiên cứu để biết người Saiyan bọn hắn cùng người trái đất khác nhau ở điểm nào.

-Theo nghiên cứu của ta thì huyết mạch của người Saiyan bọn hắn rất đặc biệt, bọn hắn sở hữu một thiên phú mà tất cả mọi tu sĩ đều khao khát, đó là thân thể tự động hấp thu linh khí xung quanh.

-Ngay từ khi sinh ra thì huyết mạch của bọn hắn đã tự động hấp thu linh khí, cho dù là tên yếu đuối nhất cũng tự động hấp thu linh khí, chỉ là tốc độ hấp thu chậm hơn so với những tên khác mà thôi.

-Bởi vì ngay từ nhỏ đã được linh khí xung quanh cọ rửa, nên bọn hắn từ khi sinh ra đã mạnh mẽ hơn những tộc khác.

Hỏa Vân tôn giả nghe tới đây thì giật mình, hắn nghiêm túc đánh giá Son Goku cùng Vegeta, một lúc sau hắn gật đầu chấp nhận cách giải thích này, bởi vì trong mắt của hắn, thiên địa linh khí xung quanh đều không tự chủ được mà tập trung vào cơ thể của hai người.

Lâm Thanh Phong thì cau mày, hắn trầm ngâm một chút rồi phản bác.

-Không thể nào, bởi vì Dragonball thế giới ta cũng đi qua, ở đó căn bản là không có linh khí a, ở một nơi không có linh khí thì bọn hắn làm sao có thể hấp thu linh khí đây?

Nói tới điểm này, Vô Cực Tử lắc đầu mỉm cười giải thích.

-Không phải là không có linh khí, chỉ là tất cả linh khí đều tập trung ở một nơi, và nó không tản mát ra ngoài, ngoài nơi đó ra thì chỉ có thêm vài nơi đặc biệt mới có linh khí, mặc dù những nơi đặc biệt này lượng linh khí cũng nhạt tới mức không tưởng nổi, nhưng vẫn có linh khí ở đó.

-Nhưng với huyết mạch của người Saiyan bọn hắn thì khác, bọn hắn có thể tự động dẫn dụ linh khí từ nơi đặc biệt đó tới bên mình rồi hấp thụ vào người, mặc dù số lượng linh khí này đã bị tiêu tán rất nhiều số lượng ít tới mức không đủ cho một tên Luyện Khí kì tầng 1 sử dụng, nhưng đối với cơ thể phàm nhân thì nó đủ nuôi dưỡng cơ thể giúp bọn hắn trở nên mạnh mẽ hơn.

….Hết Chương 179….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.