Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Chương 304: Kinh hỉ hay không kinh hỉ?



“Chípppppp…”

Tiếng Phượng gáy vang lên khắp nơi, bốn người Lâm Thanh Phong đứng ở khoảng cách xa đều có thể nghe rõ ràng, Lâm Thanh Phong gật đầu cười nói.

- Nhân vật chính đã tới nha.

Lâm Thanh Phong vừa dứt lời, từ phương xa một con Hỏa Phượng Hoàng, toàn thân bao phủ hai ngọn lửa, một nửa đỏ thẳm, một nửa bạch sắc bay thẳng tới đối mặt với ba con Cự Viên, chỉ trong vài giây, ba con Cự Viên đều đồng dạng bị trấn áp.

Không phải nói ba người bọn Son Goku hóa thân thành Cự Viên yếu, nhưng là do khoảng cách thực lực giữa Đại Thừa kì với nhau quá xa.

Đúng là thực lực hiện tại của ba người đều có thể dễ dàng nghiền ép đám Hợp Thể kì quân đội của Hỏa Thánh, nhưng hiện tại đối mặt với bọn họ là Hỏa Thánh.

Hỏa Thánh có thể đánh bại Hỏa Vân Tôn giả là Đại Thừa kì tầng 7, thì thực lực của hắn phải cao không kém, ít nhất hiện tại ba người bọn Son Goku dù có hóa thân thành Cự Viên đều đồng dạng bị nhẹ nhõm trấn áp.

“Phải ra tay nha, còn không thì ba người bọn họ đều xong đời.” Lâm Thanh Phong tính toán một chút rồi nói.

- Lão bà, còn có Tuyết nhi, cả hai hãy ở lại đây, Chiến Thiên ngươi đi theo ta.

“Tốt, sư phụ/phu quân.” Chiến Thiên cùng Nam Cung Mị Ảnh cả hai liền đáp lời, Chiến Thiên ngay từ lúc Hỏa Thánh xuất hiện liền gấp gáp không chịu được, hiện tại Lâm Thanh Phong đã nói thì hắn liền lập tức hành động, đưa tay bám lấy vai Lâm Thanh Phong rồi chuẩn bị dùng dịch chuyển tức thời.

“Khoan đã, chờ một chút, bên kia có biến.” Nhưng Chiến Thiên còn chưa sử dụng, thì Lâm Thanh Phong đã lên tiếng ngăn cản.

Nhìn về phía ba con Cự Viên màu xanh lam, chỉ thấy hai con trong số đó đã bắt đầu đứng dậy, ngẩng đầu lên trời hét dài, một lúc sau thân thể chúng nó ngay lập tức thu nhỏ.

“Ồ? Bị đánh tỉnh?” Lâm Thanh Phong một mặt ngạc nhiên quan sát tất cả, sau đó liền gật đầu cười nói.

- Đỡ phải tốn công chúng ta gọi tỉnh nha.

Thân thể của hai con Cự Viên lấy tốc độ mà mắt thường đều có thể nhìn thấy mà thu nhỏ, chỉ trong vài hơi thở liền hóa thành hai người nam nhân tóc xanh lam, thân thể bao phủ bộ lông cũng đồng dạng màu xanh lam, mặc đơn độc một chiếc quần dài, trên người mang theo một cái đuôi.

Khí tức bức người tỏa ra sáng ngang với Đại Thừa kì tầng 2, nhìn chằm chằm Hỏa Thánh.

Hai người này đương nhiên là Son Goku cùng Vegeta hai người, bọn họ trước đây đã từng biến thân thành Cự Viên, mặc dù Son Goku mỗi lần biến thân thần trí không có lúc nào thanh tỉnh, nhưng ít nhiều gì hắn cũng đã có kinh nghiệm, còn Vegeta thì lúc trước liền có kinh nghiệm bảo trì tỉnh táo, vì thế cả hai bị Hỏa Thánh đánh vài lần liền có thể lấy được thần trí, từ đó đều trở thành Super Saiyan 4.

Cộng thêm trước đó cả hai đã hóa thân thành Super Saiyan blue, nên hiện tại bọn hắn biến thân thành Super Saiyan 4 đều mang theo một bộ lông tóc màu xanh lam.

Nhìn Hỏa Thánh, Son Goku liền biết được người trước mặt này là cường địch, trầm giọng lên tiếng.

- Vegeta, có lẽ chúng ta phải hợp thể nha.

“Hừ…” Vegeta cau mày hừ lạnh, mặc dù bản thân muốn tự mình đánh với Hỏa Thánh, nhưng hắn biết rõ lời của Son Goku là thật, nếu đánh riêng lẻ thì bọn hắn sẽ thất bại, vì thế liền gật đầu đồng ý.

“Hai người các ngươi là Vegeta cùng Son Goku đi? Trong lúc đánh với Hỏa Vân Tông, ta cũng đã để ý tới hai người các ngươi, hiện tại muốn hợp thể đối đầu với ta?” Nghe được hai người đối thoại, Hỏa Thánh một thân chim hai màu đỏ trắng, trầm giọng nói.

- Tốt, ta sẽ cho hai người các ngươi cơ hội, đừng làm ta thất vọng.

Ngoại trừ Lâm Thanh Phong không một ai để ý, mây đen trên bầu trời từ lúc Son Goku cùng Vegeta hai người trở thành Super Saiyan 4 liền bắt đầu ngưng tụ, sấm sét theo đó từ từ nổi lên, nhìn cảnh này Lâm Thanh Phong cau mày nói.

- Chiến Thiên, hai chúng ta tới đó.

“Rõ, thưa sư phụ.” Chiến Thiên gật đầu một cái liền sử dụng dịch chuyển tức thời, ngăn cản trước mặt Hỏa Thánh, Son Goku và Vegeta ba người.

Nhìn thấy Lâm Thanh Phong cùng Chiến Thiên, Son Goku lên tiếng.

- Thanh Phong huynh đệ, ngươi để chúng ta đánh với hắn nha.

Vegeta một bộ mặt đơ lạnh lùng không nói, nhưng hắn im lặng cũng có nghĩa là đồng ý với Son Goku, đối mặt với hai người, Lâm Thanh Phong lắc đầu chỉ tay lên bầu trời rồi nói.

- Ta biết hai người các ngươi muốn đánh với hắn, nhưng trước tiên hãy hai người tránh xa một chút rồi độ kiếp, nơi này liền giao cho ta.

“Ách? Độ kiếp?” Son Goku, Vegeta cùng Hỏa Thánh cả ba một mặt mộng bức nhìn lên bầu trời, chỉ thấy nơi đó mây đen đã nhưng tụ dày đặc, Son Goku không nhiều lời liền thi triển dịch chuyển tức thời mang theo Vegeta đồng thời biến mất.

Theo sự biến mất của hai người, đám mây đen trên bầu trời cũng theo đó mà tản đi, bắt đầu ngưng tụ ở hai hướng khác nhau, nhưng đều đồng dạng cách nơi này hơn ngàn dặm.

Nhìn cảnh này, Hỏa Thánh trong lòng thở ra một hơi nhẹ nhõm sau đó toàn thân chú ý đều tập trung vào Lâm Thanh Phong rồi trầm giọng hỏi.

- Ngươi là ai?

Nhưng Lâm Thanh Phong cũng không đáp lời hắn, nhìn sang Chiến Thiên rồi nói.

- Mang Mị Nguyệt tới một chỗ khác, sau đó dùng sức gọi tỉnh nàng.

- Việc này có hơi khó với ngươi, nhưng hãy nhớ rõ, tin tưởng vào bản thân mình, hòa mình vào trận chiến.

“Rõ, thưa sư phụ.” Chiến Thiên gật đầu, tiến tới bên cạnh Mị Nguyệt đang còn trong hình dạng Cự Viên, dùng dịch chuyển tức thời, sau đó cả hai liền biến mất.

Nhìn Chiến Thiên biến mất, Lâm Thanh Phong lúc này mới mỉm cười gật đầu nhìn về Hỏa Thánh rồi nói.

- Hỏa Thánh đúng không? Ta là Lâm Thanh Phong.

- Lần đầu gặp mặt, không biết món quà của ta có khiến ngươi kinh hỉ hay không kinh hỉ?

“Kinh hỉ? Còn hơn cả kinh hỉ nha.” Hỏa Thánh nghiến răng ken két, trong mắt chim…mắt phượng tràn ngập phẫn nộ, hai ngọn lửa trên người đều bốc cháy mạnh mẽ. 

“A lặc? Nóng như vậy? Cẩn thận tự mình đốt chết mình nha.” Lâm Thanh Phong vẻ mặt hài hước nói.

“Ta sẽ không chết, nhưng là ngươi… phải chết.” Từ lời nói của Lâm Thanh Phong, Hỏa Thánh dù cho có ngu ngốc cũng biết được đứng sau lần tập kích này là tên trước mặt.

Đám người dưới trướng đều “nằm sấp” một dạng, nếu không chết đều đã trọng thương, khiến hắn không thể nào lại đi đánh Hỏa Vân Tông.

Đây là toàn bộ binh lực của hắn a, toàn bộ binh lực đều “nằm sấp” như vậy, Hỏa Thánh không tức giận mới là chuyện lạ.

“Đừng tức giận như vậy,… sẽ chết nha.” Lâm Thanh Phong một mặt hài hước “hảo ý” nhắc nhở Hỏa Thánh, chỉ thấy ngay lúc hắn vừa dứt lời, hai ngọn lửa trên người Hỏa Thánh đã tập trung ở miệng chim.

Cảm nhận được nhiệt độ ngày càng tăng cao, Lâm Thanh Phong lắc đầu bĩu môi, trong lòng thầm nói.

- Tiểu Long, nhờ ngươi một chút.

“Đơn giản thôi, đại ca.” Yêu Đan Tiểu Long trong cơ thể chấn động vài cái, Yêu Khí liền tập trung vào tay Lâm Thanh Phong, tự mình cảm nhận Yêu Khí trên tay một chút, Lâm Thanh Phong gật đầu, sau đó một bàn tay đập xuống.

“Không thể nào.” Vừa cảm nhận được Yêu Khí trên người Lâm Thanh Phong tỏa ra, Hỏa Thánh một mặt kinh hoảng, bởi vì Yêu Khí trong cơ thể hắn liền giống như bị áp chế chảy chậm lại, hắn liền muốn dứt bỏ pháp thuật, nhưng cơ thể cũng giống như Yêu Khí đều nhận lấy áp chế, phản ứng đều chậm lại.

Nhưng hiện tượng này chỉ xảy ra một khi Yêu Thú đứng trước mặt Yêu Thú có đẳng cấp cao hơn mình một cấp bậc, hiện tại Hỏa Thánh liền là Yêu Thú cấp 8, Thông Thiên Đại Lục từ hàng chục vạn năm đều không thể sinh ra Yêu Thú cấp 9, nhưng trong tình hình này, Hỏa Thánh lại nhận áp chế, vì thế hắn liền hoảng sợ. 

Mọi chuyện nói ra thì lâu, nhưng chỉ trong chưa đầy hai hơi thở, theo bàn tay của Lâm Thanh Phong hạ xuống, từ trên bầu trời, liền xuất hiện một bàn tay cực lớn, lấy một tốc độ kinh khủng, ngay cả Hỏa Thánh cũng không kịp phản ứng đập xuống đầu hắn.

Đỉnh đầu tiếp xúc thân mật với bàn tay cực lớn, thân thể Hỏa Thánh lao thẳng một đường như tên bắn đập xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu.

Hỏa Thánh thân chim nằm giữa hố, thật lâu cũng không thể bò dậy, Lâm Thanh Phong hạ xuống bên cạnh hố sâu, nhìn cảnh này, hắn chỉ đành thở dài lắc đầu nói.

- Cần gì phải khổ như vậy chứ?

- Đứng lên đi, ta biết bấy nhiêu liền không thể giết ngươi.

“Tiền…bối…” Hỏa Thánh ngay lúc này một bộ thân chim từ từ thay đổi, trở thành một tên nam thanh niên điển trai, vóc người cao lớn, mặc mộ bộ áo bào xen kẽ hai màu đỏ trắng, đầu tóc rối bời toàn thân dính đầy bùn đất, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật từ từ bò dậy từ trong hố sâu.

“Cuối cùng cũng có thể bình tĩnh nói chuyện nha.” Lâm Thanh Phong đứng khoanh tay gật đầu nói.

“Tiền bối… vì sao…?” Hỏa Thánh bộ dáng chật vật hỏi.

“Không vì cái gì cả, chỉ là được người nhờ cậy ngăn cản ngươi một chút mà thôi.” Đối với câu hỏi của Hỏa Thánh, Lâm Thanh Phong mỉm cười nhẹ nhàng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.