“Ta có phải hay không đã làm sai điều gì?” Cảm nhận được khí tức của bốn người biến đổi, Itachi nuốt một ngụm nước bọt nghi hoặc tự hỏi, một giây sau hắn xoắn xuýt gãi đầu nói.
- Bị thương khi giao đấu là một chuyện rất bình thường a? Ta chỉ vừa sử dụng Chakra a? Còn chưa dùng Linh Lực đâu? Vì cái gì lại khiến bọn hắn phẫn nộ như vậy?
Từ lúc theo Lâm Thanh Phong học tập trở thành tu sĩ, Itachi cũng không tiếp tục đề luyện Chakra, vì thế lượng Chakra của hắn chỉ ngang bằng với một tên Gennin mà thôi, một chiêu Hào Hỏa Cầu vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ Chakra trong cơ thể hắn.
Hào Hỏa Cầu không được cung cấp Chakra, một lúc sau dần tan biến, Hinata cũng không tiếp tục sử dụng Hồi Thiên, nàng cả người chảy đầy mồ hôi, mệt mỏi ngồi bệt xuống mặt đất.
“Đau quá.” Hinata cắn chặt răng nói, lúc này hai bàn tay của nàng đã cháy đen, nhìn qua là có thể biết được nàng đã bị bỏng nặng, nếu không được chữa trị kịp thời thì có lẽ về sau hai tay sẽ phế đi.
“Naruto, nhanh chóng truyền Chakra của ta vào cơ thể nàng, Chakra của ta có thể chữa trị vết thương.” Kurama trong cơ thể Naruto cau mày lên tiếng nhắc nhở.
- Làm nhanh một chút, hai cánh tay của nàng đã bắt đầu hoại tử, đợi thêm một lúc thì hai tay nàng sẽ triệt để phế đi.
“Tốt, ta sẽ làm ngay.” Naruto nhanh chóng đáp một tiếng, sau đó liền chạy tới bên cạnh Hinata, liều mạng thúc giục Chakra truyền vào cơ thể nàng.
Tuy nói rằng Chakra của Vỹ thú có thể chữa trị vết thương, nhưng hai cánh tay của Hinata đã bị bỏng nặng, lại thêm nàng cũng không phải Jinchuuriki, nên dù có Chakra của Kurama chữa trị nhưng tốc độ hồi phục cũng rất chậm.
Nhìn cảnh này, Kurama liền cau mày, nó ngay lập tức tiến vào Vỹ thú không gian, ngẩng đầu gào thét.
- Shukaku, Chomei, cả hai bọn ngươi còn không tới đây trợ giúp ta?
Sau tiếng gào thét của Kurama thì Shukaku cùng Chomei cũng xuất hiện tại Vỹ Thú không gian, Shukaku là một con Tanuki một đuôi còn Choimei là một con trông giống như bọ cánh cứng có bảy đuôi, Shukaku xuất hiện, một mặt khinh thường hướng Kurama trêu chọc nói.
- Kurama, ngươi thường tự xưng là vỹ thú mạnh mẽ nhất, không gì không làm được, vậy mà vẫn có thời điểm cần tới sự trợ giúp của chúng ta sao?
“Cút đi Tanuki, còn không phải do đám Jinchuuriki ngu ngốc của các ngươi góp phần sao?” Kurama hừ lạnh nói.
- Ngày thường Hinata là một tiểu cô nương lương thiện, đừng để nàng phải bị vạ lây.
“Haha, ngày thường nàng có như thế nào thì liên quan gì tới ta?” Shukaku cười lớn nói.
- Ngươi nên nhớ, nàng cũng là con người, cũng là đám đã giam cầm chúng ta, vì sao ta phải giúp nàng trị thương?
“Ngươi…” Kurama trên trán nổi gân xanh, mỗi lần gặp mặt là mỗi lần nó bị con Tanuki một đuôi này chọc cho tức chết, hừ lạnh một tiếng nói.
- Cút đi, ta bị điên mới tìm các ngươi.
“Shukaku, ngươi cũng đừng tiếp tục chọc tức Kurama a.” Lúc này Chomei bên cạnh đứng ra giảng hòa nói.
- Kurama hiếm thấy một lần nhờ cậy chúng ta, chúng ta giúp hắn một tay không được sao?
- Dù sao tiểu cô nương ngoài kia, nàng vì cứu Jinchuuriki nên mới bị thương, xem trên mặt mũi Jinchuuriki còn có Kurama, chúng ta bỏ một ít Chakra giúp nàng trị thương là được rồi.
“Ta nghe Chomei, cũng không phải là ta muốn giúp ngươi.” Shukaku ngạo kiều hừ lạnh một tiếng sau đó rời khỏi Vỹ thú không gian.
Thời gian tại vỹ thú không gian trôi qua khác biệt so với bên ngoài, thời gian tam đại vỹ thú trò chuyện có lâu nhưng bên ngoài chỉ như một cái chớp mắt mà thôi, lúc này lớp áo khoác Chakra màu đỏ trên người Gaara cùng Fuu không chịu sự khống chế của bọn họ, mà dần đần tiến tới bao phủ lấy Hinata.
Có Chakra của tam đại vỹ thú trợ giúp, tốc độ hồi phục vết thương của Hinata trở nên nhanh hơn, một chút, với tốc độ hiện tại, chỉ cần cho nàng thời gian khoảng 1 phút thì nàng có thể sơ bộ khôi phục hành động, 5 phút là có thể hoàn toàn hồi phục như ban đầu.
Nhưng lúc này bọn hắn đang ở giữa trận chiến với Itachi, Itachi đã nói ngay từ đầu là sẽ không nương tay, vì thế Itachi sẽ cho bọn hắn thời gian hồi phục vết thương sao?
Nhìn ba tên Jinchuuriki trị thương cho Hinata, Sasuke cũng không còn cách nào khác chỉ đành đứng ra bảo vệ cho bốn tên đồng đội phía sau, Sharigan tam câu ngọc mở ra hướng Itachi nói.
- Itachi, đối thủ của ngươi là ta.
“Tới đi Sasuke, Chakra của ta đã cạn kiệt, lúc này ta sẽ sử dụng sức mạnh thật sự của mình.” Itachi gật đầu đáp.
“Sức mạnh thật sự? Như vậy viên Hào Hỏa Cầu khi nãy chỉ là chơi đùa với bọn ta sao?” Sasuke căng thẳng, một viên Hào Hỏa Cầu lớn như vậy chỉ là đồ chơi, như vậy một khi hắn toàn lực ra tay thì sẽ như thế nào?
Sasuke hành động thật nhanh, rút lấy ba thanh Kunai từ túi nhẫn cụ hướng Itachi ném thẳng, Itachi liếc mắt liền có thể nhận ra quỹ đạo của ba thanh Kunai, hắn mỉm cười hơi cúi người xuống là có thể dễ dàng né tránh ba thanh Kunai.
Mắt thấy ba thanh Kunai gần như sẽ đâm vào cây cổ thụ phía sau, lúc này Sasuke hai tay khẽ động, ba thanh Kunai ngay lập tức quay đầu ngược lại, trên ba thanh Kunai mỗi thanh được gắn vào một sợi dây cước mảnh, ba sợi dây cước nhanh chóng trói lấy Itachi.
“Thành công.” Sasuke trong lòng có chút vui mừng, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, nhanh chóng ngậm lấy một đầu sợi cước lên miệng, hai tay kết ấn thổi ra một đoàn lửa, đoàn lửa nhanh chóng men theo sợi cước tiếp cận Itachi.
- Hỏa Độn – Long Hỏa Chi Thuật.
“Thuật ném phi tiêu không tệ mà.” Itachi cũng không ngạc nhiên, Uchiha gia tộc nổi tiếng với thuật ném phi tiêu, gắn dây cước trên Kunai cũng là một trong số đó.
Mắt thấy đoàn lửa tới gần, Itachi điều động Linh Lực trong cơ thể, nhẹ nhàng thổi một hơi, đoàn lửa còn chưa chạm tới hắn liền bị dập tắt, đồng thời ba sợi dây cước quấn trên người cũng đứt sạch, Itachi một lần nữa được giải thoát, mỉm cười hướng Sasuke nói.
- Sasuke, phải mạnh tay hơn chút nữa, nếu ngươi chỉ có trình độ này thì sẽ không thể nào đánh bại được ta.
Sasuke bất kể Itachi nói cái gì, hai chân hơi chùn xuống, hai tay kết ấn, Chakra dồn vào tay phải, từng đoàn lôi điện màu xanh lam xuất hiện, kèm theo đó là tiếng rít gào như hàng ngàn tiếng chim hót chói tai.
- Lôi độn – Chidori.
Sasuke hét lên một tiếng, có sự trợ giúp của Chidori, tốc độ của hắn được đề cao thêm một mảng, một tay mang theo Chidori màu xanh lam, lấy tốc độ mắt thường không theo kịp xông thẳng vào Itachi.
Itachi không vội vàng, chỉ đơn giản nâng lên cánh tay, một giây sau đó bàn tay của hắn liền nắm chặt cổ tay của Sasuke, Sasuke không thể nào tiến thêm một bước.
Đoàn lôi điện màu xanh trên tay Sasuke chớp tắt liên hồi, hai giây sau liền biến mất, Itachi bình tĩnh nói.
- Chidori sao? Vẫn còn chưa hoàn thiện, cần phải rèn luyện thêm.
“Không cần thiết phải như vậy.” Sasuke vẻ mặt thần bí mỉm cười, “Bùm” một tiếng, một làn khói trắng xuất hiện, ngay trước mặt Itachi, Sasuke đã hóa thành một khúc cây.
Dưới con mắt ngạc nhiên của Itachi, chỉ thấy Sasuke xuất hiện ở một chỗ khác, khuôn mặt vui vẻ, trên tay còn vung vẫy một chiếc túi nhẫn cụ vui vẻ nói.
- Chỉ cần đoạt được Thiên thư là chiến thắng có đúng hay không?
Itachi không cần kiểm tra cũng biết được, túi nhẫn cụ mà Sasuke đang giữ lấy là túi nhẫn cụ của hắn, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu nói.
- Chiếu theo quy tắc thì đúng là như vậy.
“Hiện tại ngươi nhận thua sao?” Sasuke đắc ý hỏi, chỉ thấy Itachi lắc đầu nói.
- Ngươi chưa lấy được Thiên thư, vì sao ta lại thua?
Lúc này Itachi chỉ mặc một bộ quần áo bình thường, nếu đặt Thiên thư trong người thì người khác nhìn vào sẽ dễ dàng nhận ra, Sasuke có thể khẳng định rằng Thiên thư chỉ có thể được đặt trong túi nhẫn cụ mà thôi.
“Ta sẽ cho ngươi thấy.” Sasuke hừ lạnh một tiếng, đưa tay kiểm tra túi nhẫn cụ một lúc sau hắn liền kinh ngạc, bởi hắn không tìm thấy Thiên thư, những thứ tìm thấy chỉ có những thanh Kunai cùng vài tấm bùa nổ.
- Ngươi giấu Thiên thư ở đâu?
“Ta chưa nói sao?” Itachi vẻ mặt kinh ngạc, tự mình suy nghĩ một chút rồi gật đầu thừa nhận.
- Xin lỗi, là ta sai sót, Thiên thư được ta đặt trong chiếc nhẫn này.
Itachi vừa nói, vừa chứng minh, cánh tay vừa nâng lên, để lộ ra chiếc nhẫn màu đen ở ngón trỏ tay phải, một tia Linh Lực truyền vào đó, chiếc nhẫn hơi sáng lên, một quyển trục màu trắng xuất hiện, trên quyển trục còn viết rõ một chữ “Thiên”.
“Itachi chơi xấu.” Ở trên cao, Lâm Thanh Phong lắc đầu cười nói.
- Hắn đặt Thiên thư trong nhẫn trữ vật, dù có là ai cũng không thể lấy được nó nha.
“Đệ tử giỏi mà đại ca dạy ra.” Nguyên Anh cũng lắc đầu cười.
Ở bên dưới, Itachi lúc này có lẽ cũng đã nhận ra mình vẫn còn sơ sót rất nhiều, hắn thậm chí còn chưa đưa ra khảo nghiệm đâu? Vì thế xoắn xuýt gãi đầu nói.
- Khảo nghiệm lần này, chỉ cần một trong số các ngươi chạm vào chiếc nhẫn, hoặc có thể đoạt lấy chiếc nhẫn từ tay ta thì được thông qua.