Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Chương 377: Khảo nghiệm của Lam Ngọc (2)



Nhìn Naruto khoanh tay tự tin vỗ ngực cười nói, Lam Ngọc lắc đầu thở dài.

- Hồng Trần sư huynh từng nói với ta, Naruto ngươi chỉ là một tên cậy mạnh, không có đầu óc, vốn dĩ ta còn không tin, nhưng hiện tại ta đã tin rồi.

“Khoan đã? Hồng Trần sư huynh sao?” Naruto, Hinata, Sasuke ba người đều tròn mắt ngạc nhiên nhìn Lam Ngọc.

- Nói như vậy, ngài là sư thúc của ta?

“Có thể nói như vậy.” Lam Ngọc gật đầu nghiêm túc nói.

- Nhưng dù có tầng quan hệ này, ta cũng sẽ không giống như Itachi nương tay với các ngươi. 

“Ta hiểu được.” Naruto gật đầu nói, hắn biết rõ lần trước bọn hắn nhờ vào may mắn mới có thể thành công, đương nhiên may mắn sẽ không mãi mãi ở cùng bọn hắn, lần này bọn hắn phải dựa vào chính sức mình mới được.

“Như vậy để ta giải thích rõ nội dung khảo nghiệm lần này đi.” Lam Ngọc lạnh nhạt nói.

- Naruto, lần trước đối mặt với Itachi, hẳn là ngươi cũng đã hiểu được, uy áp là một kiểu tấn công về mặt tinh thần.

- Tinh thần lực của mỗi người trời sinh khác nhau, không liên quan gì tới thể chất, độ mạnh yếu của tinh thần lực liên quan trực tiếp tới tâm trí của mỗi người, chỉ cần tâm trí các ngươi kiên định thì tinh thần lực của các ngươi cũng trở nên mạnh mẽ, và ngược lại, nếu tâm trí các ngươi quá yếu đuối thì tinh thần lực cũng yếu tới đáng thương.

- Cũng có thể nói, khảo nghiệm của ta đưa ra là để đánh giá tâm trí của các ngươi kiên định ra sao.

“Khảo nghiệm sự kiên định sao?” Ngoại trừ Naruto vẻ mặt nhìn như vẫn chưa hiểu hoàn toàn nội dung thì toàn bộ những người còn lại đều hiểu được vấn đề, toàn bộ đều thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Tính nhẫn nại và sự kiên định trong tâm trí là hai thứ căn bản mà mỗi Ninja cần phải có, bọn hắn thân là Ninja, bọn hắn đương nhiên rất tự tin về vấn đề này.

“Như vậy…các ngươi chuẩn bị sẵn sàng sao?” Lam Ngọc cười híp mắt nói.

- Khảo nghiệm sẽ bắt đầu sau khi ta đếm tới “3”.

“Tốt a, sư thúc, ta đã chuẩn bị sẵn sàng.” Nghe tới khảo nghiệm, Naruto hăng hái gật đầu nói, hắn cũng không có một chút lo nghĩ nào, bởi vì ngay từ đầu hắn đã nói chính hắn sẽ tham gia khảo nghiệm, còn những người khác không liên quan, 26 người phía sau cũng không lên tiếng phản đối, chỉ tập trung quan sát.

“3” Lam Ngọc câu kế tiếp liền trực tiếp đếm tới số 3, uy áp trong cơ thể bạo phát ra, bao phủ toàn bộ 27 người có mặt.

“Thảo?”

“Giám khảo…người sai lầm a…”

“Bọn ta không liên quan…à?”

“Đáng sợ…quá đáng sợ…ta…phải chết…”

Ngoại trừ Naruto đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý từ trước, còn có 4 người bọn Sasuke trước đó đã từng nếm thử uy áp của Itachi nên dù có bị Lam Ngọc tấn công bất ngờ thì bọn hắn vẫn nhanh chóng làm ra ứng đối, cắn răng chịu đựng, còn lại 21 người lần đầu cảm nhận được uy áp, đều ôm đầu la hét, khóc lóc thảm thiết, kêu cha gọi mẹ.

Itachi một phần vì lười biếng, một phần vì thời gian tu luyện không dài bằng Lam Ngọc, vì thế cảnh giới của hắn chỉ mới Luyện Khí tầng 5 mà thôi, còn Lam Ngọc từ lần gặp mặt Lâm Thanh Phong lúc trước nàng đã Luyện Khí tầng 7, trải qua hơn mười năm được nuôi dưỡng trong cung điện của Tiểu Linh, hiện tại nàng đã đạt tới Trúc Cơ kì rồi.

Uy áp của Itachi có thể so sánh với uy áp của nàng sao? Thực lực của hai người chênh lệch cũng không phải là một tiểu cảnh giới a? 

Lam Ngọc cũng không thả ra toàn bộ uy áp, nàng chỉ thả ra một phần rất nhỏ mà thôi, cơ hồ có thể mạnh hơn Itachi gấp đôi, dù cho bọn 5 người Naruto có từng nếm thử uy áp của Itachi, hiện tại đối mặt với Lam Ngọc, bọn hắn cũng không chịu nổi.

Chỉ sau 5 phút đồng hồ, toàn bộ 27 tên thí sinh đều nằm gục xuống đất bất tỉnh, nhìn cảnh này, Lam Ngọc lắc đầu nói.

- Mới 5 phút đồng hồ liền bất tỉnh cả rồi? Định lực này cũng quá kém đi? Lần sau ta có nên nhẹ tay với bọn hắn một chút?

Thực chất, Lam Ngọc biết rõ ràng ý đồ của đám thí sinh này tới đây để làm gì.

Bọn hắn muốn biết nội dung khảo nghiệm mà Lam Ngọc đề ra, để rồi thương lượng đối sách, nhưng uy áp thứ này cũng không thể nhìn thấy mà chỉ có thể tự thân cảm nhận mới có thể hiểu rõ.

Nếu bọn hắn chưa thực sự trải nghiệm qua cảm giác áp bách từ uy áp, thì bọn hắn cũng không thể nào hiểu được khảo nghiệm này khó khăn như thế nào, cũng vì vậy mà Lam Ngọc mới quyết định cho bọn hắn mỗi người đều phải nếm thử một chút.

“Lam Ngọc tỷ, tỷ nói ra lời này không cảm thấy ngại sao?” Itachi xuất hiện bĩu môi nói.

- Tuy nói rằng uy áp khảo nghiệm là tinh thần, nhưng cơ thể cũng phải chịu đựng một chút ảnh hưởng à? 

- Tỷ dù gì cũng là một tên Trúc Cơ, uy áp của tỷ ngay cả ta cũng không chịu nổi, bọn hắn chỉ là người bình thường, có thể chịu đựng được 5 phút là đã rất khá rồi.

“Hắc? Itachi, ngươi vì sao lại tới đây? Ngươi lo lắng cho Sasuke?” Lam Ngọc mỉm cười hướng Itachi hỏi.

“Mặc dù có chút lo lắng, nhưng ta vẫn tin tưởng Sasuke sẽ vượt qua được.” Itachi lắc đầu nói.

- Chỉ là…ta vừa đi tìm A Ngưu ca, nhưng không biết hắn đã làm cái gì, lại chọc giận Dương Xuân tỷ tỷ, hiện tại còn đang bị phạt quỳ bàn chông hối lỗi đâu.

- Thay vì ở lại nhìn hai người bọn họ thả thức ăn cho chó, ta qua đây tìm tỷ tốt hơn.

Dừng một chút, Itachi dường như nghĩ ra chuyện gì, một mặt hứng thú hỏi.

- Lam Ngọc tỷ tỷ, khi nào ngươi mới cùng Hồng Trần ca ca kết hôn đây?

“Itachi, ngươi dám trêu chọc ta?” Lam Ngọc đỏ mặt cúi đầu, một lúc sau nàng mỉm cười nói.

- Itachi a…Không biết mấy năm này thực lực của ngươi tăng tiến nhiều hay ít? Hiện tại rảnh rỗi cũng không có việc làm, chúng luận bàn với nhau a?

Một tên Luyện Khí luận bàn với Trúc cơ? Nói đùa cái gì? Không phải loại quái thai như Lâm Thanh Phong thì ai có dũng khí nhận lời? Đây thuần túy là tìm tai vạ a? Itachi ngay lập tức lắc đầu, một dạng “đáng tiếc” nói.

- Tỷ nói đùa, ta đây cũng rất bận rộn a, lão sư vừa nâng cường độ huấn luyện của ta lên gấp 10, hiện tại ta phải trở về tập luyện, cáo từ…

Itachi dứt lời liền chạy mất, không nán lại chờ đợi dù chỉ một giây, hắn biết rõ, một khi để Lam Ngọc bắt được sơ hở thì hắn chết chắc, hắn vẫn còn chưa sống đủ đâu.

Lam Ngọc yên lặng ngồi một bên chờ đợi, nói tới tinh thần lực, tại Hokage thế giới, Uchiha gia tộc được xem là đứng đầu, ước chường 10 phút sau, Sasuke là người đầu tiên tỉnh lại, nhìn đám đồng bạn nằm ngủ ngon lành trên mặt đất, gãi đầu nhìn Lam Ngọc hỏi.

- Sư thúc, ta bất tỉnh bao lâu?

“Không sai biệt lắm đã 10 phút.” Lam Ngọc nhẹ nhàng đáp. 

- Hiện tại, ngươi cảm thấy như thế nào?

“Cảm giác hiện tại sao?” Sasuke nhắm mắt tự thân cảm nhận một hồi rồi nói.

- Tinh thần trở nên minh mẫn hơn, Sharigan được đề thăng, tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn lúc trước, ngoại trừ hai cái này thì cơ thể cũng không có gì thay đổi.

“Tiến bộ thần tốc a, không hổ danh là một trong hai tên Thiên mệnh chi tử mà Phong ca ca nhắc tới.” Lam Ngọc trong lòng thầm nghĩ, vẻ mặt bình tĩnh giải thích.

- Ta từng nghe Phong ca ca nói qua, phần lớn thực lực của Uchiha gia tộc đều dựa vào cặp mắt Sharigan.

- Sharigan phân chia nhất câu ngọc tới tam câu ngọc, muốn đột phá Sharigan thì phải dựa vào tinh thần lực.

- Vừa nãy ngươi nhận lấy uy áp của ta, khiến tinh thần lực được nâng cao một bước, có lẽ đây cũng là nguyên do khiến cho Sharigan của ngươi được đề thăng a?

“Như vậy…” Sasuke sờ cằm suy nghĩ, chỉ sau một lúc, hai mắt hắn sáng lên nói.

- Sư thúc, ngài có thể dùng uy áp để huấn luyện ta sao?

“Ngươi nghĩ hay lắm.” Lam Ngọc khoanh tay bĩu môi nói.

- Xem ta là công cụ giúp ngươi huấn luyện sao? Ta không làm, ngươi tự đi tìm ca ca ngươi à?

- Tuy rằng uy áp của hắn yếu hơn ta, nhưng như vậy cũng đã thừa sức để huấn luyện cho ngươi.

“Ca ca sao?” Sasuke sờ cằm suy nghĩ, hắn còn đang muốn tạ ơn Lam Ngọc thì lúc này trong đầu hắn lại xuất hiện một giọng nói quen thuộc.

- Đệ đệ, ngươi đừng để nàng lừa gạt a, dù ngươi có tìm ta thì ta cũng không có thời gian huấn luyện cho ngươi đâu.

- Còn có, ta đang dùng truyền âm thuật để nói với ngươi, ngươi đừng để nàng phát hiện.

“Ca ca?” Nhận ra giọng nói của Itachi, Sasuke trong lòng nghi hoặc không biết vì sao Itachi lại nói đừng để Lam Ngọc phát hiện, nhưng Itachi là ca ca của hắn, nên hắn vẫn nghe theo, tiếp tục giả vờ cau mày sờ cằm suy nghĩ, Itachi lại nói.

- Đệ đệ, hiện tại người có thể huấn luyện tinh thần lực cho ngươi chỉ có một mình nàng mà thôi.

- Nàng không muốn giúp ngươi chỉ vì nàng lười a, về sau ngươi cũng đừng gọi nàng là sư thúc, hãy gọi nàng là sư nương, nàng sẽ tự động giúp ngươi à.

- Ta là ca ca của ngươi, ta sẽ không lừa ngươi, nếu ngươi không tin thì ngươi cứ gọi bừa một tiếng, nàng cũng không làm khó ngươi.

“Vì sao ta lại có cảm giác, sau khi nói ra hai chữ này ta sẽ chết đâu?” Sasuke nội tâm xoắn xuýt không thôi, nhưng cuối cùng hắn cũng quyết định tin tưởng Itachi, vẻ mặt lén lút hướng Lam Ngọc nói nhỏ.

- Sư…nương?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.