Hà Tất đi theo Cố Tuyên Duy chạy lịch trình. Bình thường quay phim người khác phải quay rất lâu, Cố Tuyên Duy lại nửa ngày đã hơ khổ thẻ tre (ý là đã xong việc).
Hà Tất hỏi. “Sao anh nhanh vậy? Tôi còn chưa xem đủ….”
Cố Tuyên Duy mặt dài như núi Trường Sơn. “Bởi vì tôi diễn tốt, không NG”.
“Nhưng mà người khác NG cũng đâu có nhiều….”
Hà Tất còn chưa nói xong đã bị Cố Tuyên Duy lôi vào xe, rời đi.
“À, hoá ra là vì cảnh diễn ít”. Hà Tất ngồi ở ghế phó lái, lật xem tập kịch bản của Cố Tuyên Duy. “Thật là ít, lời thoại tổng cộng có….”
Y đếm đếm, sau đó quay đầu lại, giơ năm ngón tay với Cố Tuyên Duy. “Phần diễn của anh tổng cộng có mười lăm câu”.