Một lát sau, Jeffery dựa vào đầu giường ngủ thiếp đi, hiện tại thân thể của y rất suy yếu, dễ dàng chìm vào giấc ngủ. Thật giống như bổ sung nửa đời trước y đã thiếu hụt ở phần trước cuộc đời.
Có điều bác sĩ bảo đảm 1 tháng sau y có thể trở lại làm việc.
Trong lúc y mơ mơ màng màng, y cảm thấy Ron dựa vào đây, Jeffery không nhúc nhích, người kia tới gần làm cho y cảm thấy an toàn.
Ron còn rất yếu ớt, hắn cần phải trị liệu một thời gian rất lâu mới có thể khôi phục lại như trước, nhưng may mắn cuối cùng cũng sẽ bình phục. Jeffery cảm thấy hắn đang suy nhược xoa xoa tóc của mình, sau đó đem dây chuyền trên cổ y mang ra.
Đó là chiếc nhẫn y mới mua, không còn là cái cũ trước kia, cũng không phải những thứ đã trải qua mấy năm gần đây là ký ức sầu lo cùng tưởng niệm, nó là một cái mới tinh mà rạng ngời.
Ron đem nó thả trong tay rồi ngẩn người, Jeffery nheo mắt lại nhìn hắn, y còn chưa tỉnh táo hẳn.
“Nó nhìn qua rất mới.” Ron nói.
“Bởi vì chúng ta đang muốn bắt đầu cuộc sống mới.” Jeffery nói,
Sau đó y nhắm mắt lại tiếp tục ngủ. quyết định đem giấc ngủ thiếu hụt những năm gần đây bổ sung đủ.
y mơ tới đường phố khi Ron còn nhỏ, có mấy đứa trẻ cầm kẹo đường chạy nhảy chơi đùa. Thế nhưng y đã không còn mơ thấy những ác mộng.