Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 121: Hình Bộ Thương



“Mạng của nó không hắn các ngươi muốn giết là giết được. Tất cả đội ngũ nơi đây đều có phần” Sở Vân Thăng từ trong bóng tối đi ra như bóng ma, trong tay cầm súng ngắn, đã được nạp sẵn đạn bên trong.

Bây giờ Lô Quốc Long còn không thể chết, thứ nhất Sở Vân Thăng muốn thông qua hắn để có được lương thực tốt nhất, thứ2 hắn đối với thuộc tính thổ của Lô Quốc Long phi thường tò mò, đối với bất cứ thứ gì không biết ở thời đại hắc ám, tương lai cũng có thể uy hiếp tánh mạng của mình, tốt nhất là tìm hiểu rõ một chút, tránh cho sau này trở tay không kịp.

Sở Vân Thăng mang theo tiểu lão hổ đột nhiên xuất hiện, làm cho hai người cả kinh, nhìn thấy huy chương hắc vũ cấp 2 của Sở Vân Thăng, cũng không dám khinh thường, nhưng dù sao họ cũng có hai người, trong miệng vẫn tàn nhẫn như cũ:” Người anh em đừng xen vào chuyện của người khác. Kết giao bằng hữu còn vui vẻ, còn muốn đánh nhau, tụi tao chưa bao giờ sợ ai.

“Ồ, đúng là điên cuồng! Muốn đánh nhau sao? Lấy nhiều hiếp ít à? Sở Vân Thăng còn chưa kịp nói chuyện, đám đội hữu của vu bà đã theo kịp đằng sau, âm hiểm cười nói.

Đại khái là Lô Quốc Long dũng cảm liều mạng, tiếng vang quá lớn, làm kinh động các quân nhân ở phòng khác, liền có rất nhiêu hắc võ sĩ chạy sang.

“Như thế nào? Bắc khu tụi mày muốn làm loạn sao?” Hắc vũ sĩ của Nam khu tất nhiên không cam lòng yếu thế.

“Làm loạn rồi sao?” Chuyện này làm Sở Vân Thăng cũng không kịp chuẩn bị.

Vốn hắn tưởng rằng mình hắn cũng có thể xử lý gọn, nhưng không nghĩ ra nhiều người như thế. Liền nhanh chóng dựa vào mâu thuẫn của chúng, kích động tất cả đội ngũ va chạm nhau.

Vì chuyện lương thực mà tất cả đội ngũ vốn đã khúc mắc với nhau. Tất cả liền chia ra 2 phe, nhanh chóng xô đẩy nhau, chỉ thiếu chút nữa là muốn hạ thủ.

Tầng hầm của tiểu trạm được chia làm 2 gian, hai thế lực lớn của 2 đội thương nghị gần 2 tiếng đồng hồ. Đầu lĩnh của những tiểu đội khác đều ở giữa đại gian chờ tin tức.

“Chúc đại tiểu thư, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.“ Trầm Thiếu Trạch mỉm cười vươn tay bắt lấy tay của Chúc Lăng Điệp, phân chia bốn bốn, 2 phần còn lại để các tiểu đội khác chia ra, đây là kết quả cuối cùng.

Vốn là trong kế của hắn là muốn 5 thành, dù sao phe mình có 3 hắc á, vũ sĩ bính đẳng, phe bên Chúc Lăng Điệp chỉ có 2. Nghe nói 2 người này liên thủ đại phá được Kim Giáp trùng. Chuyện này cần phải là vũ sĩ đứng đầu cấp 3 mới làm được, nên Thẩm Thiếu Trạch cũng có chút kiêng kị. Nhưng chuyện này cũng không phải là chuyện làm hắn lui bước, dù sao hắn chưa từng thấy tận mắt, thời đại này có rất nhiều chuyện phóng đại, trước kia còn có lời đồn có một tuyệt đỉnh cao thủ đơn thương độc mã giết kim giáp trùng.

Chuyện chính thức làm hắn tiếp nhận bốn thành, là nữ nhân phía trước có thế lực ẩn dấu ở thành Kim Lăng. Nàng có nghiên cứu về vũ khí mới, một kích có uy lực bằng súng trường, đây là loại vũ khí mà hắn cũng từng nghe, tổng bộ nghiên cứu thời đương quang đã từng có ý tưởng dùng từ trường điện khép kín tao ra súng ngắn có uy lực bằng súng trường, nhưng mà chung quy chỉ là đưa ra mô hình mà thôi.

Nhưng nếu có thể làm được, lại có thêm đạn đặc chế, cùng bí mật mang theo năng lượng thuộc tính hỏa, lực phá hoại sẽ thập phần cực đại. thực chiến chứng minh có thể bắn thủng vòng bảo hộ của Xich Giáp trùng.

Nếu như chỉ dùng súng đó phối hợp với hắc ám vũ sĩ, thì uy lực càng thêm cực đại.

Chỉ là công nghệ chế tạo súng và đạn đặc biệt cực kỳ phức tạp, nguyên vật liệu cũng thiếu thốn trầm trọng, trước mắt chỉ có thể chế tạo thí nghiệm, số lượng cực kỳ ít ỏi.

Hơn nữa, một khẩu có thể có năng lực thương tổn của súng trường, cũng chỉ tương đương với hắc ám vũ sĩ cấp một, đối với hắc ám vũ sĩ mà nói cũng không uy hiếp lắm. Nhưng mà chỉ cần tổng bộ nghiên cứu tồn tại một ngày, thì vũ khí này sẽ ngày càng tiến bộ.

Trầm Thiếu Trạch hiểu rõ muốn có được loại vũ khí này, không phải chính khách của tổng bộ chỉ huy, thì cũng là nhân vật mấu chốt của tổng bộ nghiên cứu, thế lực đằng sau cũng không thấp. Cho nên hắn hắn tạm thời nhượng bộ một ít.

Chúc Cảnh Điệp rút cánh tay thon dài trở về, mỉm cười, gật nhẹ đầu, tuy nói chỉ có bốn thành lương thực, nhưng trong đó phải nhường 2 phần cho Thập Tam Gia, nhưng mà nàng cũng xem như có được kết quả tốt. Bang Phái của Trầm Thiếu Trạch quả nhiên mới có được một hắc ám võ sĩ cấp 3 mới, thực lực tăng nhiều, tự nhiên phải đánh giá lại lần nữa.

Mặt khác, ngày mai lên đường trở về Kim Lăng, song phương còn cần hợp tác chung sức, không còn giống như lúc đi, lúc đó, đánh không lại bầy trùng, có thể vứt bỏ ô tô, thừa cơ chạy trốn, mà trở về. Nhưng bây giờ, trên xe đầy lương thực, muốn buông bỏ cũng không dễ dàng vậy, ở thành Kim Lăng, lương thực chính là tính mệnh.

Nếu như song phương có thể chung sức hợp tác vận lương về, tất nhiên không thể tốt hơn, có 5 vị võ sĩ cấp 3 làm chủ lực, năng lực sinh tồn sẽ cao hơn.

Nghĩ đến đây, Chúc Cảnh Điệp liếc mắt qua Thập Tam Gia không chút biểu tình bên cạnh. Hai phe từ trong phòng bước ra, lập tức tuyên bố kết quả đàm phán, 2 đại đội chia 44, còn 2 thành sẽ do các tiểu đội tự phân phối.

Các tiểu đội khác có chút oán hận nhưng không dám nói ra, giờ là lúc loạn thế, toàn bộ đều nhờ nắm tay để nói chuyện, có được 2 thành đã là không tệ rồi, nếu như không phải bọn họ còn có thể kiềm chế là cân đối 2 đại đội, sợ 1 viên Khỏa Mễ Lạp cũng chẳng có.

“ Ta muốn 3 thành!” Một tiếng nói vang lên, Vu bà đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh nói:” Mặc kệ các ngươi chia thế nào, ta phải có 3 thành”.

Mọi người sững ra, sau đó liền cười khẽ, nữ nhân này đột ngột xuất hiện làm mọi người ôm tâm tình chờ xem cuộc vui, để xem Chúc Lăng Điệp và trầm Thiếu Trạch ứng đối như thế nào. Nếu mà 2 đội mềm nhũn thì mình cũng làm loạn một phen. Nếu mà sử dụng thủ đoạn lôi đình, mình sẽ ngoan ngoãn tiếp nhận 2 thành, đến lúc đó chỉ có mình nữ nhân này chịu lấy.

Trầm Thiếu Trạch vẻ mặt tươi cười, chỉ vào 3 hắc ám võ sĩ cấp 3 phía sau, nói:” chỉ cần ngươi đánh bại một trong 3 người họ, ta sẽ phân chia ngươi 3 thành, không chút vấn đề,”

Vừa nói ánh mắt hắn nhìn về phía Chúc Lăng Điệp

Ta tất nhiên không thành vấn đề, nhưng mà, Vu bà, ta nghe nói người chỉ có 2 chiếc xe tải, cho dù chúng ta cho ngươi 3 thành, người lấy cái gì để vận lương về? Chúc Lăng Điệp quen biết Vu Bà, cũng nói cho nàng biết chút chuyện.

Vu Bà gật nhẹ đầu, một lời cũng không nói mà đi ra, nàng biết bằng vào thế lực của mình sẽ không thể nhận được 3 thành, nhưng nàng có Sở Vân Thăng làm chỗ dựa, chỉ là Sở Vân Thăng không phải người nàng có thể quản, liền đi đến thương lượng với Sở Vân Thăng.

Hắc võ trông coi cửa chính, lần lượt tiến vào hầm, vội kêu lên:” Bên ngoài muốn đánh nhau!”

Sở Vân Thăng vốn ở vị trí phía trước, kết quả bị đám người kích động chen lấn dần dần đẩy về phía sau, tìm một khoảng trống, đứng chung với Lô Quốc Long cùng nữ nhân của hắn, Lô Quốc Long chỉ bị chút thương tích nhẹ, Sở Vân Thăng đỡ hắn qua một bên, trực tiếp nói:” Tìm anh để bàn bạc chút chuyện.”

“ Người anh em, vừa rồi không có người, ta đã đi gặp DIêm Vương rồi. Nói đi, ta có thể làm nhất định sẽ làm” Lô Quốc Long vốn là một người nông dân nên cũng rất thẳng thắn.

“ Anh quen thuộc tiểu trạm này, dẫn tôi tìm kho lúa tốt nhất, tôi thừa dịp đang loạn cướp lấy” Sở Vân Thăng chỉ vào đám hỗn loạn kia nói.

“ Kho số 3 là nơi để lương thực tốt nhất. Gạo tốt, tính chất tốt, tôi mang cậu đi” Lô Quốc Long vỗ vỗ tro bụi trên áo, hắn không nghĩ người trẻ tuổi này đưa ra yêu cầu đơn giản đến vậy’

Vốn Sở Vân Thăng chỉ muốn lấy một chút, nhưng khi hắn thấy đống lương thực chói mắt này, liền không thể kiềm chế, lương thực trân quý đến mức nào, nhìn xem thành Kim Lăng bao người chết đói mỗi ngày là biết.

Sở Vân Thăng mạnh mẽ áp chế ý niệm trong đầu, nếu mà kho lúa tự nhiên mất sạch thì sẽ là tai họa lớn, chính mình chưa nắm chắc có an toàn hay không.

Hắn dùng vật nạp phù lấy đi một phần nhỏ, sau đó lưu luyến rời khỏi. Lúc này Vu bà đã ở trong xe chờ hắn, hỗn loạn đã được các đầu lĩnh ngăn chặn, tất cả mọi người đã trở lại xe.

“Không được!” Sở Vân Thăng quả quyết cự tuyệt thương nghị của Vu bà. Hắn và Vu bà chỉ có quan hệ giao dịch, Vu bà chữa bệnh cho Cảnh Dật( mình nhớ mấy chương trước nói là Cảnh Điềm…) đổi lấy hắn bảo vệ an toàn cho đoàn xe này

, nhưng mà không có nhiệm vụ giúp Vu Bà đoạt lương. “Tôi chỉ đáp ứng bảo vệ cỗ xe đến lấy lương, chuyện này, hẳn là ngươi nghĩ biện pháp khác đi.”

“ Hai thành, đối phó xong. Trong 3 thành, cậu sẽ có 2 thành, tôi chỉ cần một thành” Vu bà nói thẳng, đối với nàng mà nói, có thể được một thành còn hơn 2 thành chia đều.

Sở Vân Thăng liếc mắt nhìn nàng, trong nội tâm có chút động. Lương thực này đích xác rất trân quý, lần sau nhất định không có cơ hội như vậy, hắc võ sĩ cấp 3 hắn hoàn toàn có thể đối phó được. Huống chi là loại hình thức chiến đấu này, hắn mà tự mình ra tay, tất nhiên không phiền Vu Bà làm chủ. Vì vậy liền duỗi 5 ngón tay ra nói: “ 5 thành, ngươi nói với bọn họ, ta muốn 5 thành, ta lấy 4, ngươi giúp ta tìm xe tải chở về thành Kim Lăng, ta trả cho ngươi 1 thành”

Vu bà không chút sợ hãi, mặc dù ngày đó bị những con trùng vây tứ phía, mặt nàng cũng không đổi sắc. Hôm nay lại bị Sở Vân Thăng rao giá như vậy cũng chỉ có chút kinh ngạc. Đó chính là muốn đẩy 2 đại đội kia sang một bên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.