Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 122: Trùng Vây Tiểu Trạm



Sự kinh nghi của Vu Bà chợt lóe rồi biến mất,, vừa muốn há miệng ra nói chuyện, liền thấy tiếng kêu sợ hãi của hắc ám võ sĩ canh gác:”Trùng tử, là trùng tử. Chúng ta bị bao vây rồi”

Nghe được lời cảnh báo, các hắc ám võ sĩ liền bò lên tường vây, không biết có hắc ám võ sĩ nào liền ra sức đem cây đuốc quăng ra, dưới sự thúc dục của hỏa nguyên khí, cây đuốc kéo lê một đường sáng trên bầu trời, làm cho tất cả mọi người giật mình khi thấy Xích Giáp trùng. Gặp cây đuốc rơi xuống, bầy trùng liền điên cuồng xông vào.

Ý niệm đầu tiên trong đầu Sở Vân Thăng là bị trùng tử ám toán, hắn một mực hoài nghi trí tuệ của loài trùng tử này, loại trùng tử này không nhất định có trí tuệ con người, nhưng cũng có thể là do bản năng thúc dục nó đi săn thực vật, hoặc là do một khái niệm nào khác.

Lần đầu tiên hắn bắn chết Xích Giáp trùng, chúng nó đã thể hiện trí tuệ siêu phàm, lúc ấy, một đầu Xích Giáp trùng từ ban công leo vào, mặt khác một đầu Xích Giáp trùng ở ngoài hành lang muốn đánh lén, nếu như không phảỉ Sở Vân Thăng lúc đó đã luyện thành hàn băng tiễn, chỉ sợ đã sớm thành vong hồn.

Số quái vật xúc thủ lại có thể khống chế nữ nhân kia, giả chết rồi cùng với những con trùng tử phối hợp công kích.

Sở Vân Thăng phỏng đoán trùng tử cảm giác được loài người liên hợp, nên cũng đã liên lạc với nhau tìm biện pháp, hai đại đội đàm phán kéo dài, cũng đủ để chúng truyền tin tức cho nhau, triệu tập bầy đàn quy mô lớn, vây tiểu trạm như nêm cối.

Cũng may trí tuệ của chúng không cao như con người. Nếu chúng đợi đoàn xe vận lương trở về thành Kim Lăng mới đuôi theo thì nguy hiểm hơn nhiều.

Ở trong đoạn thời gian này nhờ có Lô Quốc Long, hắn được sự trợ giúp thần kỳ của thổ năng lực, xây thành tường vây tứ phía. Làm thêm một tòa nhà quan sát. Tường vây quanh rất chắc chắn, Sở Vân Thăng đoán chừng Xích Giáp trùng không thể cắt ra được. Chỉ cần quy mô Xích Giáp trùng không quá lớn, hoặc không có kim giáp trùng, phòng ngự một lúc là vẫn có thể được.

Xích giáp trùng tụ tập ngoài tường, cũng không nóng lòng tấn công. Không biết chúng đang đợi cái gì.

Toàn bộ mọi người đã triệt để bạo lộ. Đem đuốc chiếu sáng 4 phía, lập tức trông thấy bầy trùng chằng chịt ở ngoài.

Hai tên đội trưởng cả đại đội, nhanh chóng tập hợp tất cả tiểu đội lại, an bài kế sách phòng ngự cấp bách, căn cứ vào kinh nghiệm thì đợt công kích thứ nhất của trùng tử chính là mãnh liệt nhất

Sở Vân Thăng ngồi ở trên tường nhìn bao quát một chút. Tổng cộng có 5 đội, tăng thêm một ít người của Lô Quốc Long nữa, cũng không đủ người thủ thành.

Tình cảnh lúc này làm Sở Vân Thăng nhớ tới lúc ở Mê Vụ chi thành. Tựa hồ khi đó nhân số còn nhiều hơn bây giờ. Nhưng mà khi đó, bởi vì có loại quái vật kinh khủng như Hỏa Diễm Huyền Điểu tồn tại, cho dù nhiều người, cũng chỉ có thể chạy trối chết.

Sở Vân Thăng đi đến nơi cất chứa đạn, lúc đi lấy, hắn nhìn thấy vài thân ảnh quen thuộc bên người một nữ nhân. Nhưng mà đi quá nhanh, đám ngoài lại đang hỗn loạn, bên ngoài tràn đầy côn trùng. Nguy cơ tứ phía, nên cũng chỉ cho là mình gặp ảo giác.

Vu bà an bài một đội nam tường, trừ bọn họ ra, còn một đội khác, cộng thêm người của Lô Quốc Long ước chừng khoảng 30 hắc võ sĩ.

Nghe Vu bà nói, Tây tường có Trầm Thiếu Trạch đái lĩnh hắc ám võ sĩ tiến hành phòng ngự, Bắc tường là một người phụ nữ dẫn đầu một đại đội. Còn lại tất cả đều ở đông tường phòng ngự.

Tường vây không dày, nhưng mà chia làm 2 cấp. Ngoài cao trong thấp, Sở Vân Thăng lên ngồi ở tường ngoài, kiểm tra súng đạn, yên tĩnh chờ đợi, đợt công thành đầu tiên của bầy trùng, hắn phỏng chừng. Nếu như luồng công kích thứ nhất mãnh liệt nhất, thì kế tiếp, người của tiểu trạm sẽ an toàn phá vây rồi.

“ Nè, sao lại là ngươi?”

Sở Vân Thăng ngẩng đầu lên nhìn, người nói chuyện với hắn đã gặp qua, là hắc võ sĩ trước kia gặp được ở tổng bộ, Tạ Nguyên.

“ Ngươi gia nhập bọn họ rồi sao?” Tạ Nguyên chỉ vào Vu bà, tựa hồ có chút tiếc nuối.

Sở Vân Thăng cười cười, nói tránh đi:”Ngươi thì sao?”

“Ta phụ trách liên lạc, thống nhất chỉ huy mọi người, phòng ngừa bị trùng tử phá vòng vây tiến vào”.

“Trùng tử đến rồi!” Không biết từ hướng nào đã có người hô to một tiếng.

Nhất thời, tất cả hắc võ sĩ ở trên tường đều bạo động. không khí khẩn trương tràn ngập, mặt đất bỗng nhiên xuất hiện những chấn động nhỏ. Trùng tử rốt cục đã bắt đầu tấn công. Bầy trùng liên tiếp phát ra thanh âm xé gió. Vô số tro bụi nổi lên, bay lẫn vào không trung, có thể dùng từ bài sơn đảo hải để miêu tả khí thế của chúng.

Có một số người luôn ở Kim Lăng thành, chưa bao giờ trải qua chém giết đại quy mô thế này, sắc mặt trằng bệch, thậm chí có người lâm trận quay đầu, bỏ chạy về hầm.

Trùng tử càng ép lại gần, thẳng đến lúc khoảng cách không đầy 10 mét, dưới ánh sáng chiếu dọi của những cây đuốc, cũng có thể thấy giáp xác trên người bầy trùng, khoang miệng đầy dịch nhờn dơ bẩn.

“Bắn, Bắn, Bắn!!!”

Những phát hỏa long băng thứ gào thét bắn xuống tường vây.

Hai tay Sở Vân Thăng cầm súng, căn bản không cần nhắm, chỉ hướng về phía dưới trực tiếp nổ súng. Hắn thuộc về đội công kích xa, tiền hành đợt phản kích thứ nhất, chờ đến khi trùng tử xông lên đầu tường, bọn họ mới lui về sau, phụ trợ chiến đội hắc ám võ sĩ tiến hành công kích cận chiến.

Không thể không nói đến công lao của Lô Quốc Long, hắn làm tường vây tối thiểu cao bảy, tám thước. Nếu không thì trùng tử nhảy một cái đã bay vào bên trong, như vậy 2 mặt sẽ thụ địch, mọi người sẽ ứng phó rất phiền toái.

Cũng may tiểu trạm không quá lớn, tường vây cũng không quá dầy, nếu không mặc dù Lô Quốc Long có được thuộc tính thổ hỗ trợ cũng khó có thể trong vòng mấy tháng dựng ra một vòng tường vây này.

Lúc bầy Xích Giáp trùng chưa tới đầu tường đã chết hơn nửa.

Luồng phản kích thứ nhất thập phần hiệu quả, tin tâm đại chấn.

Bất quá, sau đó trùng tử không biết sợ là gì, chà đạp lên xác đồng loại, tầng tầng lao lên, tình thế không còn lạc quan nữa.

Theo thời gian trôi qua, quả nhiên đợt công kích đầu tiên là mãnh liệt nhất. Xác trừng tử ở dưới tường vây, cơ hồ đã cao băng tường vây.

Trùng tử ở phía sau dẫm đạp lên xác đồng loai công kích lên trên tường.

Sở Vân Thăng lui lại vị trí thứ hai. Để đội cận chiến tiến lên chém giết, những con lọt lưới, sẽ bị đội công kích phía xa bắn rụng.

Năng lực trị liệu của Vu Bà, lúc này đại phóng chói lọi, chiếu lên các hắc võ sĩ bị thương đang kêu la thảm thiết trên tường thành. Bên tường thành của Sở Vân Thăng chỉ có một người bị thương mà thôi.

Sở Vân Thăng ở trên cao xạ kích, nhanh chóng thanh lý những con Xích Giáp trùng leo lên tường thành, cũng tạo ra tác dụng lớn.

Chu Dạ Na ở một bên trừng mắt ngây ngốc, dùng súng công kích với tần suất nhanh nhất. Nàng biết rõ, nhưng mà thấy Sở Vân Thăng ra tay nhanh như vậy, hơn nữa hắn cơ hồ là hai viên đạn giết chết một con Xích Giáp trùng, cũng làm nàng dâng trào nhiệt huyết. Chỉ chốc lát, sóng gió dưới mặt đất lại nổi lên. Sở Vân Thăng hết sức quen thuộc loại cảm giác này, thầm mắng:” Con mẹ nó, kim giáp trùng…”

Vừa rồi Xích giáp trùng đợi thật lâu, đại khái là chờ những con quái vật biến thái kim giáp trùng này.

Trầm Thiếu Trạch đau đầu nhìn Kim giáp trùng trước mặt, 3 người hắc ám võ sĩ cấp 3 đã giết xuống, một khi để nó phá vỡ tường vây, xích giáp trùng chen chúc vào, hậu quả sẽ khôn lường.

Lúc này hắn mới biết Chúc Lăng Điệp có khí thế hừng hực đòi bốn thành lương thực cũng không phải vì có vũ khí mới, mà là có được phong hỏa liên thành trong truyền thuyết. Tuy một người trong đó vẫn là nhị cấp, nhưng lại có công dụng to lớn.

Hai người này còn hơn cả 3 người của hắn, phong túng hỏa thế, hỏa thuận phong công, một đường đốt giết, Kim Giáp trùng thứ 2 xuẩt hiện ở hướng đông bắc đã bị bọn họ hợp sức công kích.

Kim giáp trùng há có thể đối phó dễ dàng vậy sao?

Trầm thiếu Trạch không thể không phái ra thêm 2 gã nhị cấp thành tổ hợp 5 người công kích kim giáp trùng. Mới miễn cưỡng chế trụ kim giáp trùng tàn phá.

Mà ở bên Chúc Lăng Điệp, phong hỏa liên thành đã chiếm thế thượng phong, còn có một võ sĩ cấp 3, chỉ ở bên ngoài bảo vệ phong hỏa liên thành không bị Xích giáp trùng khác đánh lén.

Trầm Thiếu Trạch không thể không hâm mộ Chúc Lăng Điệp.

Sở Vân Thăng cảm thấy có chút kỳ quái, sao không có một con chui vào đứng hẳn bên trong đây, mà chỉ xuất hiện ở bên ngoài tường vây.

Đại khái chắc chỉ muốn phá vỡ vòng vây, để cho Xích Giáp trùng chen vào, Sở Vân Thăng cũng chỉ có thể nghĩ vậy.

Tiếp tục một hồi, thế công của trùng tử cũng bị áp chế, cho dù có năng lực trị liệu của Vu bà , nhưng trận địa ở phía Nam cũng xuất hiện một hai tổn thất.

Sở Vân Thăng đang định di động. Hiệp trợ những đội ngũ khác tiêu diệt kim giáp trùng, để cho thứ này tiến vào, không chỉ tuyến phòng bị thất thủ, dưới công kích của nó, nói không chừng kho lúa cũng có thể…

Sở Vân Thăng có đầy đủ nguyên phù, lại có chiến giáp nhị phẩm chưa khởi động, bản thể nguyên khí trong cơ thể đầy đủ, muốn phối hợp giết 2 con kim giáp trùng này cũng không thành vấn đề.

Nhưng hắn còn chưa động, chợt nghe đến phía Bắc truyền đến tiếng hoan hô:”Phong hỏa liên thành! Phong hỏa liên thành!”

Chu Nguyên thở hồng hộc, từ tường tây chạy tới. Vội hô lên:” Mẹ, Kim giáp trùng ở Đông Bắc đã bị thu phục rồi. Quá lợi hại!. Các ngươi xem có thể phái mấy người ra trợ giúp tường Tây hay không. Bên đó vẫn còn một con Kim Giáp trùng!”

Chỉ còn lại một con nên Sở Vân Thăng cũng không lo lắng nhiều, để phong hỏa liên thành kia trợ giúp cũng không phải chỉ thoáng cái là xong sao?, vạn nhất có thêm con kim giáp trùng nữa, cũng kịp thời tiêu diệt.

Tuy Chu Dạ Na cực lực yêu cầu Sở Vân Thăng hỗ trợ, nhưng hắn cũng không chuyển động.

[/QUOTE]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.