Trung tâm sào huyệt nhà họ Phương, nơi đây canh phòng cẩn mật để đảm bảo sự an toàn cho những nhân vật quan trọng.
Sở Vân Thăng lần đầu tiên nói dối giáo sư Tôn, hắn không chắc chắn chuyện trợ giúp của mấy nhà khoa học, chế tạo những thiết bị thay đổi thế giới, nhưng vì muốn nhanh chóng tìm thấy tấm bản đồ thứ 2, hắn đành báo cho giáo sư Tôn, hắn muốn lợi dụng danh nghĩa của tổng bộ nghiên cứu, sau đó hắn sẽ nhanh chóng nghĩ cách giúp tổng bộ chế tạo thiết bị mới.
Hắn không hề giấu thân thế hiển hách của kẻ thù, nếu giáo sư Tôn mà biết thì sẽ lựa chọn trên cơ sở mối quan hệ của họ sau này, hắn tin giáo sư có thể hiểu.
Sở Vân Thăng đến được khu trung tâm, bọn Đinh Nhạn biết tin cũng vội chạy đến.
“ Sở tiên sinh, anh có nghĩ vì phụ nữ mà đắc tội với nhà họ Phương có đáng không?” Đinh Nhạn biết chuyện, ngập ngừng 1 lúc mới nói.
“ Trong tay cô ấy có 1 thứ mà tôi buộc phải có”
Sở Vân Thăng nói, miếng ngọc và tấm bản đồ thứ 2, những chuyện này không thể nói.
“Rất quan trọng?”
Đinh Nhạn hỏi lại, sắc mặt không đổi.
“Đúng, rất quan trọng, giống như Thiên Bích Kiếm trong tay tôi vậy!”
Sở Vân Thăng nói như vậy tỏ rõ quyết tâm của mình.
“ Anh có thể đợi, chẳng qua đây là chuyện giữa 2 thế lực, một khi họ thắng thế, anh có thể nhẹ nhàng lấy vật đó đi”
Đinh Nhạn bình tĩnh nói, lúc này dây cung đã căng, chỉ cần do dự là hậu quả khôn lường.
“ Nói vậy sư đoàn số 2 hay thương vương đều bị bại, một khi họ hàng phục, cô không hiểu tính cách Lâm Thủy Dao, đến đường cùng, để bảo đảm tính mạng, cô ta sẽ về phe họ Phương, thậm chi lấy vật đó ra uy hiếp tôi tha cho nhà họ Phương, đến lúc đó muốn lấy lại khó hơn giờ nhiều”
Sở Vân Thăng lắc đầu nói, chuyện này có thể lắm, cô ta muốn thoát khỏi nanh vuốt của Phương Uất Sâm thì phải thể hiện được giá trị tồn tại của mình, mà hắn là lá chắn của cô ta.
“ Tại sao cô ta không về phe Phương gia? So ra thì Phương gia quyền thế hơn nhiều?” Đinh Nhạn đột nhiên hỏi, giọng điệu như có ý mỉa mai..
“ Cái này, nói theo cách của Lương Hi Thành, tên Phương Uất Sâm này có phần biến thái, những cô gái mà hắn bắt đều sống không bằng chết”
Sở Vân Thăng bối rối nói, khi mới nghe chuyện, hắn dường như không dám tin, hay sự khốc liệt của thời đại đã khiến vị công tử này lệch lạc về tâm lý chăng?
“Đây không phải nguyên nhân chính, tôi nghĩ cái chính là cô ta rất tin anh, rất tin! Hơn nữa cô rất thông minh, biết tương lai thế giới này thuộc về hắc ám võ sĩ, Phương gia sớm muộn cũng tiêu, cô ta lựa chọn lợi ích lâu dài, quả là sáng suốt”
Đinh Nhạn lạnh lùng nói.
“ Có lẽ cô ấy nghĩ thế nào tôi cũng không để ý, tôi chỉ muốn thứ tôi cần”
Sở Vân Thăng nhìn Đinh Nhạn nói.
“Kế hoạch của anh rât đúng, có điều thay đổi một chút được không, bên trong kia canh phòng rất cẩn mật, đây là nhà của phó tổng chỉ huy cơ mà, muốn trực tiếp xông vào cơ hội thành công rất thấp! hơn nữa có 3 thế lực áp chế Phương gia, nhưng chưa chắc họ đã chịu thua, họ dám làm như vậy chắc chắn là có nguyên nhân của nó. Vì vậy muốn cứu người, tốt nhất làm theo cả 2 phương án, chính diện chúng ta không cần xuất hiện, để 3 hướng kia vào gây chuyện đòi người, càng loạn càng tốt, buộc họ phải huy động 1 lượng cảnh vệ lớn phòng ngự, sau đó anh lẻn vào cứu người”
Sở Vân Thăng gật đầu, kế hoạch của Đinh Nhạn tránh cho họ rơi vào tầm nhìn của Phương gia, tránh phiền phức không đáng có, đồng thời tăng cơ hội cứu được Lâm Thủy Dao.
Có điều, thời gian gây loạn sẽ không dài, bọn chúng sẽ nhanh chóng giải quyết được, vì vậy, anh phải nắm chắc cơ hội, trong thời giạn ngắn nháttìm ra cô ấy.”
Đinh Nhạn bồi thêm một câu.
Sở Vân Thăng tự tin đáp:
” Việc này tự tôi có cách, cô đi dàn xếp 3 đội đi gây rối, tốt nhất để thương vương lộ diện!”
Vì mối liên hệ giữa cuốn sách và bản đồ nên hắn tin sẽ dễ dàng tìm được Lâm Thủy Dao.
“ Băng vương không chịu đến?”
Phương Uất Sâm cười nhạt, nói với quan quân của phụ thận đang đứng trước mặt.
“ Băng vương nói trách nhiệm của Hắc Vũ độc lập đoàn là bảo vệ phòng tuyến, không được rời đi”
Quan quân dè dặt nói.
“Hắn muốn đứng ngoài cuộc sao? Phái mấy tên hắc võ sĩ Hắc Ám lại đây” Phương Uất Sâm cười nói.
Hắc vũ độc lập đoàn tuy thuộc quyền sư đoàn số 3 của cha hắn thât, nhưng nhiệm vụ là bảo vệ phòng tuyến, chứ không phải là bảo vệ Phương gia.
“Sư đoàn trưởng bảo chúng tôi mang 1 cảnh vệ đến, nghe theo chỉ thị của cậu”
Quan quân không dám tiếp lời hắn, tên đó vội chủ đề.
“Vất vả cho mấy người rồi, mau tăng cường cảnh giới đi, đối phương có thể đến bất cứ lúc nào! Ngoài ra, nói với hậu cần, buổi tối tăng them điểm tâm cho anh em!”
Phương Uất Sâm nói, nhắc đến buổi tối, hắn như chợt nhớ ra gì đó.
Bắt 1 gia quyến của thương vương là chủ ý của cha hắn, chọn Lâm Thủy Dao lại là ý rieng của hắn, nghĩ đến người cô ta hắn lại thấy bức xúc, nếu không phải ông nội ôm hi vọng với thương vương thì bây giờ chỗ giam cô ta phải là mật thất của hắn rồi.
Phương Uất Sâm cười, đàn bà chung quy cũng chỉ là đồ giải trí của hắn, chỉ cần kế hoạch của cha hắn thành công, cái gì mà Băng vương, Thương vương, Phương gia của hắn mới thật sự là Kim Lăng thành vương.
“Thiếu gia, sư đoàn số 2 đến” bên ngoài có một tên Hắc Vũ vào thông báo.
“Bao nhiêu người?”
“Rất nhiều ạ, thiếu gia, họ còn có cả sư đoàn số 5, tổng bộ nghiên cứu, bọn họ đang ở cửa đòi chúng ta thả người!”
“Sư đoàn số 5 đến làm gì? Đợi đã, người nói có cả người của bộ nghiên cứu?” Phương Uất Sâm đứng bật dậy, nói giọng khản đặc.
“Chính xác, thiếu gia, hiện tại anh em đang ở ngoài cửa chặn bọn họ, làm thế nào đây? Cậu nghĩ cách đi”
“Ta đi gặp bọn họ” Phương Uất Sâm tự tin, bây giờ kế hoạch của cha và ông hắn đã bắt đầu, trước cửa nhà họ Phương có rất nhiều quan binh, dưới sự chỉ đạo của Đinh Nhạn, họ hô vang những khẩu hiệu nhà binh, tạo lên không khí hùng tráng.
“Tên Phương Uất Sâm kia, ngươi còn không mau giao người ra!” Lương Hi Thành lớn giọng mắng mỏ bên ngoài.
“Gọi Phương Uất Sâm ra đây nói cho rõ ràng, Phương phó tổng tư lệnh đức cao vọng trọng, thân là cháu nội, nên giữ gìn gia phong truyền thống vàng của gia đình mới đúng chứ, chúng tôi muốn hỏi hắn cho rõ ràng.
“Các anh em, lấy súng ra chặn, đừng cho rằng bọn họ có súng còn chúng ta ăn chay! Đi báo cáo sư đoàn trưởng, để xe tăng vào, bắt tên tiểu tử này chui ra”
“ Hắc vũ độc lập đoàn chúng tôi vất vả ngoài chiến tuyến, vị công tử này sao lại bắt người của chúng tôi, mẹ kiếp, hôm nay không nói rõ ràng thì chúng ta làm phản!”
“ Ai dám gây chuyện ở đây?” Phương Uất Sâm xuất hiện với sự bảo vệ của các võ sĩ hắc ám.
“Tên họ Phương kia, mau giao người ra đây! Nếu không chúng ta sẽ xông vào trong để tìm đó” Thương vương đại diện ra, đối đáp không hề khách khí.
“ Vô phép, các người cho đây là đâu? Giao người gì cơ? Ta không biết các ngươi đang nói gì! Nếu không đi, ta sẽ xử lí tất cả như phản tặc!”
“Phương Uất Sâm, ở đây có cờ hiệu của tổng bộ nghiên cứu, óc ngươi có bị nước vào không thế? Ai là thành phần phản tặc? chớ nói nhiều , mau giao người.”
“Các ngươi ỷ thế bắt nạt người đúng không?” Phương Uất Sâm nói, đưa mắt ra hiệu bọn cảnh vệ bên trong.
“Thì sao? Ngưoi là con là cháu, lại tranh thủ lúc chúng ta ra tiền tuyến liều mạng với trùng tử làm cái chuyện hạ lưu này!”
Tiền Đức Đa lên tiếng.
“Mặc kệ, mọi người xông vào đi!”
Có người hét lên.
“Ra lấy danh nghĩa của bộ đội nội thú, yêu cầu các ngươi hạ vũ khí, không được gây chuyện, nếu không tất cả sẽ bị bắt đi điều tra”
Càng ngày càng có nhiều người của Nội thú đến, đội trưởng cầm loa hét lớn.
“ Ai chả biết cầm dây Bộ Đội nội trú là Phương gia các người!”
Bên ngoài rất hỗn loạn, tuy chưa dùng đến vũ khí nhưng đã đủ loạn rồi, Phương Uất Sâm mặt mũi u ám quay vào trong vườn, hắn không ngờ chuyện này lại động cham đến nhiều người vậy, vì 1 gia quyến chưa đến nỗi gần gũi của thương vương tầm thường.
Ban đầu ông nội hắn đồng ý với lựa chọn Lâm Thủy Dao của hắn là vì các thế lực khác sẽ không có cớ chõ mũi vào, ai dè lại chọc đúng tổ ong, bây giờ cả tổng bộ nghiên cứu cũng xuất hiện, thật không thể hiểu được!
Phương Uất Sâm lẩm bẩm, hắn nghĩ bây giờ chưa xảy ra chuyện gì được, có điều phải nhanh chóng thông báo với cha và ông, chuyện này đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát rồi.
Sở Vân Thăng đứng trên một cao ốc bên ngoài, thấy cửa lớn đã đủ loạn, lập tức chuẩn bị hành động, hắn cùng con hổ con đột nhập và biệt thự thứ 2.
.