Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 154: Nổ Mộ



Tim của Sở Vân Thăng như dồn lên đến họng!

Thình thịch, thình thịch!

Đây là hang ổ của côn trùng!

Dù mình có mạnh đến thế nào chăng nữa. nhưng làm sao giết được hết đám côn trùng này?

Chi cần mình lộ mặt. ngay lập tức sẽ bị rơi vào vòng vây của đám côn trùng, chết là cái chắc!

Sở Vân Thăng co mình lại trong lỗ hổng trên lưng con kim giáp trùng, đầu hắn quav mòng mòng. hình như đám côn trùng ở bên cạnh hắn đã biết được điều gì đó, mình không thể dừng lại ở đây lâu!

Sao bây giờ?

Hắn nghĩ đến vừa rồi khi mình còn ờ thành Kim Lăng, thử để cho kim giáp trùng chui vào lòng đất. nhưng vì năng lượng kì quái đó nên thất bại. mà đây đã là ngoài thành, niêm dịch của côn trùng đã có thể phát triển ở đây. kim giáp trùng có lẽ chui xuống đất được rồi!

Sở Vân Thăng hít vào một hơi. ngav lập tức khổng chế kim giáp trùng, chui thẳng xuống lòng đất!

Phương thức chui đất của kim giáp trùng rất đặc biệt, nó dùng hai cái kìm ở trước cái đầu hình tròn. đầy năng lượng hỏa phá đất đào hố. Còn cái chân dài đằng sau, nhanh chóng hất đất để tạo thành miệng hổ, cả người được bảo vệ bởi lớp hóa nguvẽn khí. đánh bật mọi thứ chướng ngại. Một lát sau, nó đã chui vào trong lòng đất.

Vừa vào trong đất. Sở Vân Thăng bèn có một ý nghĩ. không bằng đặt đạn pháo ở dưới cự phần. rồi trực tiếp đánh nó từ dưới lòng đất!

Hắn vừa thấy đây là một chủ ý không tồi đột nhiên nhìn thấy một con nhuyễn trùng, từ bên cạnh kim giáp trùng bò lên trên. nếu không phải do Sở Vân Thăng đang khống chề kim giáp trùng phát ra một lớp bào vệ hòa nguvẽn khi lớn nhất, thì đám nhuvễn trùng đó thậm chí còn có thể bò vào trong lồ hồng trên người kim giáp trùng.

Đám nhuyễn trùng này không ngừng từ dưới đất sâu vận chuyển cái gì đó đến những ống của cự phần, thi thoảng thấy vài "tạp chất" bèn ngay lập tức đưa những thứ đó lên mặt đất!

Không khí dưới đất rất ít, Sỡ Vân Thăng đành phải điểu khiển con kim giáp trùng ngoi lên mặt đất. vội vàng nghĩ cách làm sao để đặt đạn!

Thời gian đã trở nên quá ít ỏi rồi!

Hắn vì quá căng thắng mà đã quên đi kim giáp tràng, đột nhiên hắn nghĩ ra. mình đã chui vào trong vỏ của kim giáp tràng, vậy tại sao không phong ấn mấy con nhuyễn trùng, sau đó nhét đạn vào khoang miệng của nó. làm thành "đạn thị trùng"?

Một lúc chúng nó cũng không thể chết được. chi cần cầm cự được hon hai mươi phút. đạn nổ trong lòng đắt. dù là không thể nổ được cự phần, nhưng cũng có thể làm nó lung lay!

Sở Vân Thăng vừa nghĩ xong là bắt tay vào làm ngay!

Nhưng trong tay hắn giờ đây không có nhiều phong ấn phù để không, cần phải chế tạo ngay lập tức!

Hắn tìm một bộ quần áo ở trong vật nạp phù. che vào lồ hổng hắn đà đào trên người kim giáp trùng, rồi mình lấy đèn pin móc nguvẻn liệu làm phù rạ, chế tạo phù với tốc độ nhanh nhất, gấp gáp nhất của hắn. Đối với hắn. khó nhất là nguyên phù cao cấp cấp ba!

Phong ấn phù rất hao tồn nguyên khí. mồi tầm hao tổn gần ba ma nguyên khí lượng, hơn nữa Sở Vân Thăng cũng không có nhiều thời gian đến thế. chế tạo xong nguvên phù cao cấp. hắn nôn ra một đám máu. nguyên khí trong người đã bắt đẩu hỗn loạn!

Hắn hừm một tiếng, kiên quyết để kim giáp trùng chui xuống đất một lần nữa.

Khả năng chiến đấu của nhuyễn trùng không cao. nhưng vẫn tốn chút sức lực của hắn. phong ấn được ba con nhuvễn trùng

Cũng không kịp phóng thích nguyên khí. ngay lập tức hắn nhét đạn vào trong họng chúng, sau đó khống chế chúng chui vào phía dưới cự phẩn.

Sở Vân Thăng cố gắng nhịn thở dưới lòng đất. nguyên khí hồn loạn trong người đã làm hắn vô cùng đau đớn!

Hắn khó khăn lấy hai quả đạn từ trong bảy quả còn thừa, nhét vào hai con xích giáp trùng mà hắn phong ấn trước đó. sau đó để cho chúng chui vào trong quản đạo. nhưng lại khống chế không để chúng hoàn toàn chui vào phần trong của cự phẩn/

Phẩn trong của cự phần nhất định có trường năng lượng giống như hắn đã kiến lập trước đó. có thể hoàn toàn khổng chế thậm chí nuốt trọn đạn.

Giờ đây hắn đang dần tiêu hao năng lực. chi muốn đạn làm nghiêng đám cự phần này!

Cuối cùng còn lại 5 quả. cũng không làm cách nào được nữa. chi có thể đặt ở dưới cự phẩn. Không biết có bị đám nhuvễn trùng vất ra hay không, điều đó chi có thể chờ thiên ý rồi!

Làm đến đó. Sỡ Vân Thăng đã hoàn toàn sức cùng lực kiệt. gần như ngất đi!

Nguyên khí tiêu hao một cách quá nhanh và nhiều, làm cho trong cơ thể sản sinh sự hồn loạn. mặt hắn trắng bệch. toàn thân co lại.

Đây không phải là nguvên nhân làm cho hắn gần như ngất đi. nếu như chi có vậy, thì hắn còn chịu đựng được!

Điều đáng sợ và đau khổ nhất là, đồng thời hắn phải khống chế sáu con quái vật mai phục dưới lòng đất. không thể không lấy ra toàn bộ sức lực của mình. đổi chọi với lực lượng thần bí đang kêu gọi bọn côn trùng, rồi dẫn dắt chúng. Lực lượng này ngày càng lớn. lớn đến độ hắn chi cần nới lỏng ra một chút. là gần như sự khống chề vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn!

Đối kháng tư duy ác liệt, nguyên khí hỗn loạn hoàn toàn. Sỡ Vân Thăng lúc này đã gần như thổ huyết. cuối cùng chi còn ý chí và lòng tin giữ cho hắn không gục xuống: hắn không thể chết một cách làng nhách thế này, ít nhất hắn cũng phải nghe thấy tiếng nổ động trời của đạn. rồi mới chết được!

Hắn hận côn trùng! Trước khi làm ma chúng cùng phải dày vò người khác!

Kim giáp trùng tuân hành mệnh lệnh cuối cùng của hắn. dùng tốc độ nhanh nhất của minh. chui xuống dưới. lại chui xuống dưới tiếp. đến phần cuối cùng của đất.

Thành Kim Lăng. phòng tuyển đã hoàn toàn bị đàn áp. đang cặn kề với cái chết!

"Sư trưởng, giờ đây thời gian cách điềm hẹn của Sở Vân Thăng chỉ còn tính bằng giây! Có lẽ anh ta đã thất bại rồi!" Tẩn Mân nhìn đồng hồ. thở dài nói. ông ta muốn nói rằng có lẽ Sở Vân Thăng đã hi sinh. nhưng gần ra đến miệng, lại thành thất bại.

"Không thể nào! Sở ca nhất định làm được! Lúc đầu, khi còn ở thành mê vụ, tất cả mọi người đểu nghĩ rằng anh ta đã chết. nhưng anh ta lại sống quay về!" Diêu Tường hét lẻn. hắn nói vậy nhưng không hề chắc chắn. lần nàv không giống với lần ở thành mê vụ, đó là sào huyệt của đám côn trùng!

Không có tiếng đạn nổ, cũng không thâý hắn quay trở về!

-"Ôi!"

Không biết ai thở dài một tiếng.

Còn Phó Liệu Nguyên cầm kính viễn vọng. Mắt hướng thẳng về phía Giang Bắc!

Mấy phút sau.

"Sư trưởng, đã đến thời gian hẹn rồi, chấp hành ‘'phương án cuối cùng" đi!" Chính ủy nghiêm túc nói. Lời của ông ta không nặng, âm thanh cũng không cao. Nhưng tất cả mọi người xung quanh, nghe được điều đó không thốt được lời nào, ai nấy mặt đều trắng bệch, môi run run!

"Đợi chút...."Phó Liệu Nguyên nói đến một nửa. âm thanh đột ngột im bặt!

Ông ta nhìn thấv một luồng ánh sáng, đúng vậy. một luồng ánh sáng, từ bờ bắc, đó là luồng ánh sáng rất quen thuộc!

Đùng!Đùng!Đùng!.

Tiếng pháo vang lên từ bờ bên kia. Ba cự phẩn nồ nát bav. côn trùng bị bắn tung lên không trung!

Cả thẻ giới đột ngột im lặng mấv giây!

"Anh ta thành công rồi sao?"' Một người không dám tin vào mắt mình, run run nói.

Trong phút chốc!

Phòng tuyến cuối cùng của tây khu. tất cả mọi người, sĩ binh, quản quan, võ sĩ hắc ám, nạn dân dường như nghe thấy tiếng đạn đẹp đẽ nhất trên thế giới!

Họ đợi tiếng đạn nàv. đợi rất lâu rồi. đợi đến tuyệt vọng!

Họ đã vì tiếng đạn nảy, chết không biết bao nhiêu người, chết đến độ tê dại!

Từng tràng tiếng hoan hô vang như sấm dậy. Sự phẫn nộ của loài người ào ra ngoài!

Thời khắc đỏ, hai hàng lệ cùa Phó Liệu Nguyên rơi! Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thời khắc đó, nước mắt nhạt nhòa gương mặt của Chúc Lảng Điệp!

Thời khắc đó, Đinh Nhan lệ chảv thành sông!

Thời khắc đó, Diêu Tường khụy xuống!

Thời khắc đó....

"Các anh em. giết, giết hết!"

Tất cả mọi người đều khí thế xông lên trước! Họ như được sinh ra lẩn nữa!

Sở Vân Thăng ở dưới lòng đất không thề nghe thấy chấn động như sấm ở tây khu.

Sau khi đã nổ xong. hắn bèn mất liên lạc với năm con côn trùng khác. con kim giáp trùng cuối cùng dẩn dần không chịu sự khống chế của hắn nữa.

Ý Thức của con người hắn dường như đã bị hút vào thông đạo đầy màu sắc. bay mất.

Đùng một tiếng!

Thông đạo biến mất, thứ xuất hiện trước mặt hắn, là một màn thiên không mờ mịt, thi thoảng lại lóe lên những dòng điện màu hồng.

Dưới chân là một biển niêm dịch màu máu. dài đến vô cùng tận!

Từng tòa cự phần cao hơn thành Kim Lảng rất nhiều, đứng thẳng dậv. phun ra từng đám lửa lớn.

Dưới cự phần, ào lên như nấm. đó là các loại côn trùng đang xông thẳng lên trời kêu gào thảm thiết, nuốt hết tất cả mọi thứ của tinh cầu này!

Đám côn trùng đó. có con hắn đã từng nhìn thấy. nhưng phẩn lớn đều là hắn chưa từng bắt gặp.

Hắn bay, bay mãi. rồi rớt xuống ngày càng thấp.

Không biết tại sao lại rơi lên một "trứng trùng” đầy máu. "trứng trùng’’ đó, rất nhanh đã chui ra trùng con. lộ ra một con côn trùng giống như nhuyễn trùng vậy.

Nó ra sức nuốt hết nguồn dinh dưỡng của tinh cầu này mà các con côn trùng khác đã mang về, nhưng nó không hài lòng. nó bắt đầu nuốt hết nhưng nhuyễn trùng nhò yếu hơn nó.

Đến tận một ngày nọ. cuối cùng nó thoát thân biến thành một con trùng trưởng thành, có một cái đầu tròn, cơ thể cứng cáp. có thể chui xuống đất. có thể phun lửa! Thời gian trôi qua, có một ngàv dường như trời đất bị xé rách ra vậy, thành một đường rách lớn, nó cùng những con côn trùng khác chui vào lỗ hổng đó. rồi đến một thế giới mới!

Đó là thời khắc "hạnh phúc” nhất của nó. Ở đó có vô số những "quái vật" có hai chân yếu ớt. Gần như không thể nào chống cự lại với sự giết chóc của chúng, nó thả phanh giết và ăn thịt những "quái vật" này.

Không lâu sau, nó bị dẫn dắt đến một lãnh địa toàn "quái vật" trong đám "quái vật" chi có hai chẩn này. đã xuất hiện quái vật có thể giết được nó.

Cuôi cùng có một ngày, nó bị đám "quái vật" này đánh trọng thương, sắp chết, sau đó một "quái vật" cầm một đồ vật lạ kì, khống chế nó. tất cả những kí ức và ý thức trước đó của nó đã biến đi đâu mắt....

Trống trơn!

Đến khi "rầm" một tiếng, tất cà giấc mơ dừng lại, Sở Vân Thăng đột nhiên tỉnh giấc!

Hắn phát hiện ra kim giáp trùng đã đưa hắn lên mặt đất, chạy về phía sâu thẳm của cự phần xa xôi. Hắn kinh hãi, vội vàng tăng cường khống chế phong ấn phù, đưa con trùng trở lại bình thường.

Con trùng bị hắn khống chế, chậm dần lại. Dương như quyền chủ động đã về lại trong tay hắn.

Một luồng năng lượng kêu gọi cực lớn, lại một lần nữa trỗi dậy. Sở Vân Thăng chấn động nhổ ra 1 ít máu, Kim giáp trùng lại bị "nó" giành quyền khống chế!

Sở Vân Thăng nắm phong ấn phù trong tay, tăng cường thêm nguyên khí bản thân lần nữa, cố gắng giành lại quyền khống chế Kim giáp trùng.

Chỉ vài giây, cỗ sức mạnh lại giành được quyền khống chế con Kim giáp trùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.