Đồng thời, ba gã thủy tinh y nhân ở xa giống như vẫn nghe thấy toàn bộ cuộc trao đổi, khi Sở Vân Thăng vừa nói có thể hợp tác xong, thủy tinh y nhân nằm hôn mê trên mặt đất liền bị một đạo ánh sáng màu trắng sữa nhu hòa, nhẹ nhàng nâng lên, chậm rãi bay về khối lập phương đang xoay tròn. Mà cô gái che mặt đến khuyên bảo Sở Vân Thăng thì cũng đi theo Sở Vân Thăng đến chỗ bốn cột sáng chiếu xuống, cách không xa ba gã thủy tinh y nhân. Thủy tinh y nhân cầm đầu tay nâng hào quang thể, nghiêm túc nói: "Người tự tu mạng nguyên, ngươi đưa ra quyết định rất chính xác, nếu chúng ta lần này thành công có thể tha thứ tội tự tu mạng nguyên của ngươi!" Sở Vân Thăng lạnh lùng cưới nói: "Ngươi với ta là cái gì, mọi người trong nội tâm đều rõ ràng, đừng có đứng trước mặt ta mà giả thần giả quỷ. Có lẽ trong mắt ngươi, ngươi tự nhận mình là sinh mệnh bậc cao, nhưng trong mắt ta, ngươi cùng côn trùng cũng chả khác gì, liền Người cũng không phải!" Hắn thốt ra lời này, cho dù là cô gái che mặt một mực không sợ hãi cũng phải thay đổi sắc mặt, còn đối với ba gã thủy tinh y nhân, tuy là có mũ giáp nên không nhận ra thần sắc biến hóa, nhưng tất cả thân thể rõ ràng đều cứng đờ, hiển nhiên cho tới bây giờ không có bất kỳ ai từng ở phương diện này hạ thấp chúng như thế. Mà hết lần này tới lần khắc, trong lời nói của Sở Vân Thăng tuy có chứa một tia hàn khí, nhưng ngữ khí lại không có chút nào có ý tứ cố ý kích thích hay khiêu khích cả, hoàn toàn là cái nhìn chân thực của gã! Điều này khiến chúng nó nhất thời khó có thể tiếp nhận, một cảm giác bị miệt thị nghiêm trọng bao phủ cả mấy người, qua một lúc lâu, mới có một thủy tinh y nhân nghi ngờ hỏi: "Ngươi quả thật là Hàn Vũ tiền nhân?" Sở Vân Thăng vốn định trực tiếp nói "Không phải", nhưng nghĩ lại, chúng nhiều lần nhắc tới "Hàn Vũ tiền nhân", mà trong giọng nói tựa hồ lại có chút kiêng kỵ, tuy rằng hắn không biết cái gì là "tiền nhân, hậu nhân", chỉ biết trong lịch sử hoàn toàn chính xác có một niên đại gọi là kỷ Hàn Vũ (kỷ Cambri - DG), cũng là sự tình vài tỷ năm trước rồi, không biết có liên quan gì với "Hàn Vũ" trong lời của chúng không, nhưng cái này cũng không trọng yếu, quan trọng là... Hắn hiện tại đang cần một "chiêu bài" để cân bằng mối quan hệ, không bằng bất chấp mạo nhận thân phận này, dù sao hắn cũng không thật sự muốn cùng chúng hợp tác, hắn thật sự đã bị Dị tộc lừa gạt đến sợ rồi, tất cả bọn chúng đều như vậy thôi. Nghĩ tới đây, để tránh nói nhiều hơn ngược lại không giống, gây chuyện không tốt thậm chí sẽ bị vạch trần tại chỗ, vì vậy dứt khoát nói: "Phải thì sao, không phải thì sao? Ta mới vừa nói, mọi người là người nào, mỗi người trong lòng đều rõ ràng, hay là vẫn nói những chuyện thực tế chút, hợp tác thì có thể, nhưng ta có ba điều kiện!" Lúc này, thủy tinh y nhân lại không có trả lời hắn, mà thoáng quay người cùng với hai thủy tinh y nhân khác, dùng ngôn ngữ mà Sở Vân Thăng nghe không hiểu, trao đổi. Sau một lát, như đã đạt được nhất trí, mới quay lại nói: "Chỉ cần không trái với cấm văn của tộc ta, có thể đáp ứng." Sở Vân Thăng không biết chúng vừa trao đổi cái gì, nhưng từ phản ứng cau mày của cô gái che mặt, cùng biến hóa trong ngữ khí của thủy tinh y nhân, thân phận của "Hàn Vũ tiền nhân" có vẻ có chút hiệu quả, đương nhiên hắn cũng biết đối phương không phải người ngu, không có khả năng dựa vào từng đó tin tức để xác định hay khẳng định cái gì, phía sau nhất định sẽ có những động tác nhỏ cũng như điều tra xác minh. Bất quá điều đó cùng hắn không có quan hệ, khi đã tới nước Mỹ, hắn cũng không muốn cùng những người này lại có tiếp xúc gì. Đồng minh? Cho tới giờ hắn đều chả bao giờ tin. Vì vậy, thoáng chỉnh đốn lại mạch suy nghĩ, từ tốn nói: "Điều kiện của ta kỳ thật rất đơn giản, thứ nhất, ta còn có chút việc ở đây, cần tối thiểu ba ngày; thứ hai, ta muốn biết chính xác việc ta cần phải làm, tất cả các chi tiết cùng trình tự cũng như các kết quả biến hóa, đều phải nói rõ cho ta biết, nếu ta phát hiện có sai lầm, sẽ coi như các người có ý định lừa gạt, ta sẽ dừng hợp tác, đây là mấu chốt để ta tự bảo vệ minh; thứ ba, ta còn muốn mang theo một người, người này trước mắt ta chưa biết ở đâu, nhưng có manh mối có thể tìm được, dùng tốc độ của phi thuyền các ngươi, không cần một buổi có thể hoàn thành. Đó chính là ba điều kiện của ta, thiếu một thứ cũng không được!" Sở Vân Thăng nói xong, thủy tinh y nhân cầm đầu suy tư một lát, lại cùng cô gái che mặt thương lượng một hồi, có lẽ là vì bỏ đi sự hoài nghi của Sở Vân Thăng, lần này lại dùng Hán ngữ để trao đổi, sau khi trao đổi xong liền nói: "Điều kiện thứ nhất cùng điều kiện thứ hai ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng cái điều kiện thứ ba, có khả năng bại lộ hành tung của chúng ta, không thể đáp ứng." "Bại lộ? Hiện tại ta đã biết rõ sự hiện hữu của các ngươi, trừ phi các ngươi định giết người diệt khẩu, nếu không, lại thêm một người biết cũng chả phải chuyện gì ghê gớm. Hơn nữa, các ngươi năm lần bảy lượt yêu cầu ta tin tưởng các ngươi, như vậy các ngươi đồng dạng cũng phải xuất ra thành ý, tin tưởng ta chứ? Ta tin tưởng người mà ta muốn dẫn đi cùng sẽ không nói lung tung." Sở Vân Thăng lắc đầu, rõ ràng mà kiên trì nói. Lúc hắn cùng cô gái che mặt nói chuyện, mỗi thời khắc đều tập trung tinh thần quan sát nét mặt, ánh mắt biến hóa của nàng, chính xác là hắn hoàn toàn không phát hiện dấu hiệu nói dối. Nhưng trải qua nhiều năm hắc ám như vậy, nhất là sự phản bội của thành Kim Lăng, hắn càng lúc càng không muốn in tưởng người khác. Tuy rằng trực giác của hắn cũng không có vấn đề, nhưng hắn vẫn phải cẩn thận từng li từng tí, bởi vì khả năng nguy hiểm lớn nhất bây giờ cũng không phải đến từ những thủy tinh y nhân này mà chính là vị Vương bị phong ấn trong miệng cô gái che mặt kia. Chính vì nguyên nhân như thế, hắn mới cần ở lại Thân thành ba ngày, trong ba ngày này, hắn cần chuẩn bị đại lượng chiến đấu vật tư cùng một một ít đồ dự bị, một khi cãi nhau trở mặt, hắn còn phải dùng thuyền vượt biển, rất nhiều vật tư vẫn là không thể thiếu. "Ngươi muốn mang người nào đi? Chúng ta cần biết rõ." Trong lúc Sở Vân Thăng tự mình suy tư, thủy tinh y nhân cầm đầu cũng đồng dạng cùng đồng bạn của nó không ngừng thương lượng. Cái chủng tộc này làm cho Sở Vân Thăng có cảm giác rất kỳ quái, dường như mặc kệ sự tình gì, vô luận lớn nhỏ, chỉ cần không phải là quy định rõ ràng trên cấm văn, có thể lập tức làm theo, với tư cách là thủ lĩnh đều giống như không thể một mình quyết định được, không ngại phiền hà, rườm rà, cùng người khác thương lượng, đến khi có được ý kiến thống nhất. Nếu như đổi lại là Băng tộc hoặc Hỏa tộc mà hắn biết, sớm đã do người cầm đầu trực tiếp quyết định rồi. "Một người Mỹ, người bình thường, không có năng lực gì, sau khi đến nước Mỹ, ta cần hắn làm phiên dịch và dẫn đường cho ta." Sở Vân Thăng nói thẳng, cũng không giấu giếm. Mà trên thực tế, rốt cuộc là đem theo Edgar quay về Mỹ hay không đã khiến hắn suy tư thật lâu. Lý do mang theo, ngoại trừ tư tâm, cần Edgar dẫn đường cùng phiên dịch, dù sao hắn đối với thế giới ở bên kia địa cầu cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết đến vài điểm thông qua internet cùng điện ảnh mà thôi. Mà ngoài cái đó ra chính là vì nguyện vọng của Edgar, hắn nhớ rõ, Edgar đã từng nói qua, dù cho có chết cũng phải trở về nhìn vợ và con hắn, hắn còn chống chọi đến bây giờ, mục đích lớn nhất kỳ thật cùng mình rất tương tự, đó chính là còn sống gặp lại người thân của mình, cùng với để cho người thân của mình biết mình còn sống! Mà bây giờ, là cơ hôi trở về duy nhất của hắn! Bỏ lỡ, khả năng cả đời này, hắn cũng không trở về được. Nhưng không mang theo cũng có lý do của nó, rất đơn giản, nguy hiểm quá lớn, liền chính hắn cũng không dám cam đoan cái này có phải là cái bẫy hay không, có thể bình yên vô sự mà trở về không, không chỉ có thủy tinh y nhân nơi đây, còn có ngũ tộc liên minh, một khi có biến động gì, đối với một người bình thường như Edgar mà nói, dù chỉ là ảnh hưởng đến, kết cục cũng chỉ có mất mạng! Nếu như bởi vì dẫn theo hắn, ngược lại lại hại tính mạng của hắn, đó chính là điều Sở Vân Thăng cực không muốn nhìn thấy. Bởi vậy, cái điều kiện thứ ba này hắn vẫn một mực phân vân không chắc, tuy ngoài miệng thì cứng rắn, nhưng thực tế thì không kiên quyết được như vậy, chỉ có thể đưa ra một chủ ý, chính là nói cho Edgar những nguy hiểm ở trong đó, là đi hay không vẫn do Edgar chính mình quyết định! Chẳng qua là, hắn chưa từng nghĩ đến, chuyện này lại mang đến cho hắn một tin tức động trời. ... Thủy tinh y nhân còn đang thương lượng, ngay cả cô gái che mặt cũng tham gia vào, xem ra, đối với chúng mà nói, đây là một đại sự động trời. Sở Vân Thăng vẫn không có buông lỏng cảnh giác, hắn một bên không ngừng khôi phục nguyên khí bản thể, một bên lẳng lặng chờ câu trả lời của chúng. Hồi lâu sau, chúng tựa hồ miễn cưỡng đạt thành thống nhất ý kiến, nhìn về phía Sở Vân Thăng, người thủ lĩnh kia nói: "Chúng ta có thể đáp ứng ngươi, bất quá chúng ta cũng có điều kiện hạn chế, thứ nhất ngươi không được nói cho hắn sự hiện hữu của chúng ta; thứ hai, chúng ta sẽ dùng phương thức không tổn hao gì, khiến hắn hôn mê rồi đưa vào phi thuyền, thẳng đến khi đem bọn ngươi tới nước Mỹ." "Không có vấn đề!" Sở Vân Thăng suy nghĩ một chút, gật đầu nói. Kỳ thật như vậy đối với Edgar càng có lợi hơn, một người bình thường, biết càng ít mới có thể càng thêm an toàn. Chẳng qua đối với việc nói chuyện cho Edgar hiểu cần phải điều chỉnh chút. Đương nhiên hết thảy điều này phải thành lập trên một điều kiện tiên quyết đó là Edgar còn sống. Từ sau khi từ biệt ở Hoàng Sơn, không sai biệt lắm sắp một, hai năm rồi, tại thời đại mà ăn bữa nay lo bữa mai như thế này, đừng nói là một, hai năm, chính là một, hai ngày, xoay người một cái, lại có ai biết còn sống hay đã chết? "Trong ba ngày, chúng ta sẽ ẩn thân trên không trung, cũng sẽ tập trung vị trí của ngươi, nếu như ngươi có cử động gì ngoài ý muốn, chúng ta sẽ lập tức hành động... Ba ngày sau, tại trên đỉnh của tòa nhà này, ngươi nhớ kỹ một mình đi lên, chúng ta sẽ xuất hiện đón ngươi đi, sau đó lại tìm người ngươi muốn mang đi, bất qua đến lúc đó, chỉ có thể cho ngươi thêm thời gian nửa ngày." Thủy tinh y nhân cầm đầu điều khiển hào quang thể trong tay, từ khối lập phương bắn ra một bức tranh lập thể toàn bộ Thân thành, chỉ vào một tòa nhà, trịnh trọng nói. Sở Vân Thăng rất dễ dàng nhớ kỹ vị trí tòa nhà kia, chỗ đó hắn rất quen thuộc, lúc còn ở thời đại Dương Quang, phụ cận tòa nhà kia có một ktv nổi tiếng, là một nơi xứng đáng với tên gọi động tiêu tiền, xa hoa trụy lạc, rất nhiều người tuy chưa từng đi qua nhưng vẫn thường xuyên nghe đến.