Sắc mặt của giáo sư Tôn có chút xấu hổ, phản ứng kịch liệt của Sở Vân Thăng vượt qua dự định của giáo sư, miễn cưởng ngượng ngùng giải thích, nói: "Giải phẩu Cam Tử Cường và đồng bọn, là một tình thế cấp bách, ngươi đi theo ta, thì hiểu ngay thôi."
Sở Vân Thăng do dự một lúc, quyết định đi nhìn bọn họ xem bọn họ đang làm cái gì, hắn cũng muốn hiểu, những người này rốt cuộc thuộc cơ quan quốc gia hay không, hình thức bây giờ, nghiên cứu chiến sĩ giác tỉnh là tình hình cần thiết, giải phẫu chiến sĩ giác tỉnh chết đi e rằng ở Kim Lăng thành sớm đã bắt đầu động thủ rồi.
Phòng giải phẩu không giống phòng hội nghị, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi máu tanh, giáo sư Tôn lắc đầu, nói: "Điều kiện thực tế quá đơn sơ, không có cách nào sử lí tốt được."
Trong phong có châm mấy cây nến, trên chiếc bàn ở giữa phòng có thi thể của ba người, đã bị giải phẩu rồi, bên cạnh có hai người một già một trẻ, thảo luận to nhỏ trước ngọn nến.
Nhìn thấy có người đến, hai người dừng thảo luận, giáo sư Tôn chỉ vào một người thanh niên, giới thiệu: "Đây là chuyên gia sinh vật học giáo sư Hoắc, tiểu Trử chính là học sinh của giáo sư." Nói xong, nhìn giáo sư Hoắc nói: " Lão Hoắc, bắt đầu đi."
Giáo sư Hoắc trợn tròn hai mắt, bỏ kính xuống, nói rõ ràng, chỉ vào thi thể trên bàn, nói: "Mọi người nhìn, vì thiếu dụng cụ kiểm tra và máy xét nghiệm, chúng tôi chỉ có thể trục tiếp kiểm tra hiện trượng, tiến hành phân tích thô sơ."
" Tạm thời nhìn thịt ở bắp tay, mắt thường có thể quan sát rõ sự biến hóa, vết tiêm trên cơ bắp cũng lại, tính chất vào trạng tháy phát sinh một cách kì lạ, dự đoán của chúng tôi là trong tế bào thịt chiến sĩ giác tỉnh cất giấu một bộ phận năng lượng, đối với tế bào không biết tiến hành cải tạo gì, ngoài có thể cất giữ năng lượng thức ăn ra, còn có công năng cất giữ môt loại ám năng lượng vật chất khác, vì ám năng lượng vật chất có tính chất thấu quang, chúng tôi không có cách nào quan sát được, cho nên những kết luận này không được xát thực, chi là suy đoán thôi.
Lại nhìn nội tạng, tim của chiến sĩ giác tỉnh năng lực hỏa có biến hóa, rõ ràng lớn hơn các bộ phận khác, suy đoán chiến sĩ giác tỉnh có thuộc tính băng điểm biến hóa tại phụ cận của phổi, vì không có năng lực của chiến sĩ giác tỉnh khác làm giải phẫu, cộng thêm những gì chúng ta biết về năng lực tồn tại trong đội quân quân đội, việc này không dám khẳng định.
Bộ phận não là bộ phận có biến hóa nhiều nhất, tại nơi giao tiếp của cách dây thần kinh, chiến sĩ giác tỉnh có năng lực càng cao càng biến hóa càng rõ ràng, nhưng não trong thời đại Dương Quang là một vấn đề khó giải thích, bây giờ chỉ dựa vào mắt thường, chúng ta không dám khẳng định kết quả này hoàn toàn chính xác.
Cuối cùng là bộ phận xương, mắt thường nhìn không có biến hóa rõ ràng, không thể phán đoán được.
Hoắc giáo sư giới thiệu ngắn gọn, Sở Vân Thăng có chút không hiểu, giáo sư Tôn bảo hắn đến nghe những phân tích vô dụng này, không có ý nghĩ gì với hắn.
Giống như đoán được Sở Vân Thăng đang nghĩ gì, giáo sư Tôn nói: " Bây giờ điều kiện của chúng ta quá thô sơ, chỉ có thể làm phán đoán đơn giản, đây là hiện tượng sơ bộ, kết hợp với việc trước khi Trùng Tử xuất hiện, chúng ta đã làm qua một xét nghiệm, thông qua tranh luận của mọi người, đã ra một phỏng đoán:
Vì ám vật chất và ám năng lượng là hoàn toàn thấu quang, thậm chí có thể xuyên qua cơ thể người một cách bí hiểm.
Chiến sĩ giác tỉnh thu nhận được ám năng lượng, có thể thông qua hoạt động của não, di chuyển từ thân thể này qua thân thể khác, thậm chí ám năng lường có thể xuyên qua cơ thể, hút vào trong, tích lũy trong cơ thể.
Giả thiết này rất cơ bản : Thứ nhất lúc loài người giác tỉnh, cần một quãng thời gian ngắn để cơ thể hấp thụ, cơ thể có thể tiếp nhận hóa hợp than thủy ám năng lượng của năng lượng ngoài ; Hai là não bộ có thể phát huy tác dụng của ám năng lượng ; ba là phản ứng đơn nguyên của thần kinh với những ám năng lượng này, triệu tập cùng vận dụng với nhau.
Đây đều là những giả thiết suy đoán sơ bộ của chúng tôi, có rất nhiều hiện tượng không thể lí giải, như thủ đoạn công kích đặc hữu của chiến sĩ giác tỉnh, đây là một quá trình phức tạp, chúng tôi không thể thành lập mô hình, cũng không thể lí giải."
Thành quả nghiên cứu là những cần nhắc rất kĩ lưỡng của các nhà khoa học.
Sở Vân Thăng choáng váng khi nghe xong, những suy đoán này có phần giống với những gì mà hắn xúc ngộ khi tu luyện vừa rồi, suy nghĩ kĩ một chút, cũng có thể có cách khác, nhưng hắn không hiểu chính là vì sao giáo sư Tôn lại nói cho hắn biết về những thứ này.
Trả lời của giáo sư Tôn rất dứt khoát: " Nếu ở Kim Lăng thành, công việc chúng tôi nghiên cứu đều là cơ mật, không phải là tiên sinh, đên vợ con chúng tôi, cũng không biết gì, tôi cũng không thể tiếc lộ nửa từ, nhưng bây giờ, chúng tôi chỉ biết hi vọng vào tiên sinh, tôi cũng biết bên ngoài có rất nhiều người đang hoài nghi tiên sinh, nhưng tôi tin tưởng.
Đỗ đoàn trưởng nói trong ba ngày tiên sinh có thể nâng cao năng lực của mình, những nhà khoa học chúng tôi cũng cố gắng hết mình, không giải phẩu chiến sĩ giác tỉnh, chỉ hi vọng có thể giúp đỡ cho việc năng cai năng lực của tiên sinh."
Sở Vân Thăng từ từ gật đầu, giả thiết của giáo sư Tôn và mọi người, là mô hình giải thích chiến sĩ giác tỉnh có thể hấp thu năng lực, tuy không có chứng cớ chứng minh, cũng không có bất kì con số chính xác, nhưng kết hợp với những gì trong sách cổ nói, có giúp đỡ rất nhiều, đặc biệt trước đây không lâu tu luyện thử, giải thích rất nhiều thứ.
Trong đầu hắn lúc này toàn là mô hình vận động nguyên khí, làm thế nào từng bước từng bước ngoại thể tiến vào nội thể, làm thể nào để tích lũy những nguyên khí này, tích lũy ở đâu? Bản thân tiếp nguyên khí vào Thiên Ích kiếm, bên ngoài không chỉ là nguyên khí lưu động, nguyên lí là làm thế nào để tập hợp nó, làm thế nào để đầy từ ngoài vào trong?
Sách cổ chỉ là thao tác tự quyết, những tự quyết này hắn đã lạn thực vô tâm rồi, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ quan tâm tự quyết này làm thế nào sản sinh ra? Làm thế nào vận dụng nó? hình như lúc đầu, thành thạo sử dụng " Định lí câu cổ", từ trước đến giờ chưa bao giờ suy nghĩ " Định lí câu cổ" từ đâu mà phát minh ra.
Sở Vân Thăng không yên tâm về 7-8 con quái vật mắt đỏ mà Diêu Tường và đồng bọn lấy được, tấm bản đồ mê cung sau khi vận dụng khổ sở mô hình nghiên cứu ra của giáo sư Phương.
Đó hoàn toàn là vận dụng thôi diễn của các nhà khoa học, cũng không phải giữ thân thể, lâm vào ngủ sau rồi ngã ngổn ngang trên ghế.
Sở Vân Thăng lại một lần nữa bước ra Cẩm Gianh Đại Hạ, suy nghĩ, rõ ràng tiềm thức tỉnh dậy, nhưng tiến vào mê cung, đó quả thực là đang đùa giỡn với chính tính mạng của mình.
Thân hình đỏ đậm lại một lần nữa bước vào trốn xương mù mờ mịt, thình thoảng lại gặp phải Trùng Tử ăn thịt, có một chuyện vì có ngụy tranh nên rất khó phát hiện ra, Sở Vân Thăng xuyên qua một khu có rất nhiều cây lớn, hắn đang hỗn loạn suy nghĩ lối ra, tinh thần tập trung cảnh giác sung quanh, có lúc lại từ từ, có lúc lại chạy nhanh.
Hắn đột nhiên vội vàng muốn đạt đến cảnh giới một nguyên thiên, thân hình đổ thường xuyên xuất hiện ở các góp trong Côn thành, đến cuối cùng, lúc gặp quái vật mắt đỏ, hắn không trốn tránh, trực tiếp bắn tên, cho đóng băng rồi giết chết.
Đào tham mưu triệu tập chiến sĩ giác tỉnh càng ngày càng nhiều, đến buổi tối của ngày thứ hai, đã triệu tập được hơn 60 người.
Vấn đề của 8 tên giác tỉnh kia sớm đã nghi ngờ năng lực của Sở Vân Thăng, lại thêm rất nhiều người, tốc độ biểu khoái của chiến giáp áo đỏ, trở thành cao thủ quái vật.
Tuy từ miệng của nhân viên quân đội nói ra, nói bọn họ nhìn thấy Sở Vân Thăng mặc chiếc giáp màu đỏ nâu, nhưng vì tránh thu hút của chiến sĩ giác tỉnh, việc có liên quan đến Cam Tử Cường, đã bị Đỗ đoàn trưởng phong tỏa tin tức, cho rằng đây là một cơ mật, cho nên, vì muốn cất giấu Cam Tử Cường, nhân viên quân đội nói mơ hồ, chỉ là để lừa mọi người.