Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 75: Cứu Lãnh Đạo



Đào tham mưu vội vàng kéo Đỗ đoàn trưởng sang một bên, nhỏ tiếng nói: "Đoàn trưởng, việc này của những người này, thắng bại không biết, nhưng nếu không giúp bọn họ, không may bọn họ sống sót đến được Kim Lăng thành, đoàn chúng ta thấy cấp trên gặp nạn mà không cứu, các huynh đệ cũng khó sống."

Sắc mặt đoàn trưởng có chút do dự, hệ thống quân sự và hệ thống địa điểm là hai khái niệm, nhưng bây giờ biến hóa rất lớn, e rẳng Kim Lăng thàng sớm đã hợp nhất quân sự và chính trị, nếu không thì làm thế nào để khống chế thế cục?

Việc của những người này không giúp được nhiều, nghe đến Kim Lăng thành, còn rất nhiều việc sấu chưa xảy ra , bản thân là người thủ lĩnh, Niên sư trưởng đắc tội với ít người, nhiều năm rồi cũng không thăng chức, cùng một lúc bắt bọn họ thuộc hạ phải chịu áp lực với cái chết.

Tuy hôm nay gặp nạn giữa đường, sống chết không hay, tiền đồ cái gì, đề bạt cái gì, tất cả chỉ là chuyện chó má, có thể sống sót trở về mới là chuyện may mắn.

Nhưng Đỗ Kỳ Sơn không phải có một mình, phái sau hắn vẫn còn huynh đệ, đại bộ phận đều là binh sĩ phổ thông, cùng Niên sư trưởng ra bên ngoài đợi, những người này không phải là chiến sĩ giác tỉnh, không có bản năng gì đặc biệt, bọn họ đến Kim Lăng thành phải ăn, uống, tất cả lại phải nhờ vào sự viện trợ, thời đại lương thực túng thiếu, tất cả đội quân đến Kim Lăng thành tập hợp, tranh đoạt, tiếp tế lương thực càng thêm vất vả.

Nếu lại bị tiểu nhân hãm hại, không những vấn đề về lương thực, đạn được cũng không đủ, những người này đi theo đoàn trưởng nhiều năm rồi, sống chết cũng không oán trách, trong tình thế hỗn loạn, Đỗ Kỳ Sơn có thể dựa vào duy nhất chính là những huynh đệ bên cạnh hắn, không có bọn họ, hắn không còn gì cả."

Đỗ đoàn trưởng do dự rất lâu, cuối cùng nhìn quan viên đeo kính nói: " Được, nhưng tôi chỉ có thể phái nhiều nhất là 10 người đến giúp đỡ các vị."

Sở Vân Thăng cười thầm, đây là quan sao, vĩnh viễn chỉ vì lời ích, nhưng Đỗ đoàn trưởng đồng ý cho 10 người đến giúp đỡ, ảnh hưởng không lớn đến đại cục, cũng không liên quan đến Sở Vân Thăng, hắn bước nhẹ ra đi ra ngoài.

Lúc đó không ngờ, quan viên đeo kính ngăn cản hắn, nhìn Đỗ đoàn trưởng nói: "Đỗ đoàn trưởng, 10 người cũng được, nhưng tôi muốn vị chiến sĩ mặc chiếp giáp đỏ này, chúng tôi nghi tin đồn, chỉ có hắn mới bảo vệ được an toàn tính mạng cho lãnh đạo."

Đỗ đoàn trưởng không suy nghĩ, liền từ trối, nói: " Hắn, không được."

Sở Vân Thăng là nhân vật mấu chốt trong tất cả các cuộc hành động.

Quan viên đeo kính lạnh giọng nói: " Đỗ đoàn trưởng, vừa rồi tôi quên không nhắc nhở ngài, Kiều Kiến Quốc của quân đội các ngài, Kiều lão gia và phu nhân đều ở đây, ngài phải suy nghĩ cho kỹ lưỡng."

Đỗ Kỳ Sơn ngạc nhiên, Kiều Kiến Quốc đã về hưu, nhưng vẫn là quân đội, có ảnh hưởng không nhỏ, một đoàn trưởng nhỏ con như hắn không có thể kháng cự không, một người có tên tuổi như vậy, chỉ cần đến Kim Lăng thành, bị những người này nói thấy chết mà không cứu, bản thần không biết chết như thế nào.

" Tránh ra." Sở Vân Thăng quát to.

Một câu đột ngột của Sở Vân Thăng, Đỗ Kỳ Sơn mới nghĩ ra, người này không phải là người trong quân đội, không chịu sự chỉ huy.

Quan viên đeo kính ngạc nhiên, "oh" một tiếng, thay đổi sắc mặt rất nhanh, chuyển sang thái độ khuyên răn, nói: " Vị tiên sinh này, hi vọng tiên sinh suy nghĩ về lời đề nghị của tôi, chỉ cần an toàn đến Kim Lăng thành..........."

Trong lòng Sở Vân Thăng có chút không hài lòng, vừa rồi Đỗ đoàn trưởng đã giải thích giải vây cho hắn, nhưng trong lòng biểu hiện rất rõ ràng, Sở Vân Thăng đồng ý hay không đồng ý, không quan hệ gì với Đỗ Kỳ Sơn ta.

Đúng là người trong quan trường.

Sở Vân Thăng cười thầm, nhưng, Đỗ Kỳ Sơn này hình như quên rồi, bọn họ chỉ còn thời gian 2 tiếng đồng hồ, cho nên hắn cố ý nói: " Được, không phải là cứu lãnh đạo sao, chỉ cần Đỗ đoàn trưởng cảm thấy không ảnh hưởng đến kế hoạch của ngài, cứu bao nhiêu người cũng được, Oh, đúng rồi, Đỗ đoàn trưởng, ngài ở đây đợi tôi mấy tiếng nhé, quay lại chúng ta sẽ hợp tác."

Sắc mặt Đỗ đoàn trưởng tái lại, còn mấy tiếng? Trong vòng hai tiếng đồng hồ không ra khỏi thành, toàn bộ hết rồi, cái gì lãnh đạo, cái gì Kiều lão gia, tất cả chỉ là phù du.

Đỗ đoàn trưởng Sở Vân Thăng không chịu thiệt thòi, nhưng rất thẳng thắn, nói một là một, vốn cho rằng thực lực của Sở Vân Thăng tạo thành ưu thế tuyệt đối trong lòng, sẽ thuận lí thành chương mà cự tuyệt quan viên, không ngờ lại để Sở Vân Thăng giúp đỡ người khác.

Đây không phải là một việc sấu nhất, càng tồi tệ hơn nữa chính là ; Những chiến sĩ giác tỉnh phía sau Sở Vân Thăng lập tức phẩn đối, giống như viện đạn nổ, dung chuyển đất trời.

Sau khi quan viên đeo kính nghe thấy Sở Vân Thăng trả lời một cách nhẹ nhàng, trong lòng rất vui.

Bây giờ mọi người chỉ biết trông cậy vào Sở Vân Thăng, đối phó với quái vật hỏa diễm, bây giờ lại muốn hắn đi cứu nhân vật quyền quý gì đó, khác nào bảo bọn họ đi vào chỗ chết? Những người này đại bộ phận là chiến sĩ giác tỉnh bính thường, sớm đã bất mãm với những người quyền cao chức trọng, lúc này, phẫn nộ bắt đầu bộc phát, mọi người xôn xao kêu gào.

Đỗ đoàn trưởng trán toát mồ hôi, đây chính là thời đại của thiên hàn địa đông mà.

Lúc này đoàn trưởng lập tức lấy bản sắc người quân đội ra, nhìn mọi người, cầm súng tự vệ, hướng lên không trung, vẻ mặt dứt khoát quát: " Bây giờ, mệnh lệnh của tôi, Ban Sĩ Quân dẫn đầu đội ngũ lập tức xuất phát, tất cả thực hiện theo kế hoạch, những người còn lại di chuyển theo tôi, người nào ngăn cản, giết không tha."

Nói xong, sắc mặt lạnh nhạn của hắn nhìn quan viên nói: "Tôi nói là giữ lời, tiến vào mê cung, tôi sẽ phát 10 chiễn sĩ giác tỉnh đi giúp đỡ các vị."

Sắc mặt quan viên đeo kính tái lại, không dám nói gì, nếu hơn 100 chiến sĩ tức giận, khởi nghĩa, tuyệt đối không có lợi cho hắn.

Sở Vân Thăng cười đều một tiếng, đây vốn dĩ là việc của Đỗ đoàn trưởng, muốn đổ hết lên đầu hắn?

Lắc lắc đầu, hắn vào đội quân tiến vào mê cung.

Từ lúc bắt đầu thời kì hắc ám, Sở Vân Thăng luôn điều trỉnh tinh thần trong trạnh thái tốt nhất, tiến vào mê cung, theo thói quen, hắn tập trung vào việc cảnh giác xung quanh, không chịu bất kì nguyên tố nào ảnh hưởng, trong lúc hốn loạn, hắn chuẩn bị đội phá cảnh giới hai nguyên thiên, cũng may hắn khống chế suy nghĩ bản thân rất tốt.

Trình từ mê cung mà nhóm giáo sư vẽ ra, là dựa theo tấm bản đồ của Sở Vân Thăng, chính là 5-3-1-7-2-9-8-6-4, cho nên bây giờ bọn họ trực tiếp tiến vào mê cung của khu thứ 5.

Sở Vân Thăng từ xa quan sát mê cung mấy lần, trong tầng sinh vật, toàn là cây nguyên sinh có đường kính vượt qua 10m, giống như hành lang, lúc ở bên trong, có một tia chớp màu xanh nhỏ đi qua.

Bây giờ Sở Vân Thăng đang ở phòng sách tầng thứ 5, ngoài một con Trùng Tử bị chiến sĩ giác tỉnh ở phía sau giết chết ra, không thấy quái vật hỏa diễm xuất hiện, hắn múa một chiêu, binh sĩ ở phía dưới, lập tức lên cò, nổ súng, hưỡng bắn vào mê cung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.