Hắc Ám Thần Đế

Chương 15: Lăng Thiên Lãng, Tàng Bảo Đồ (2)



Thiên Cương Sơn Mạch, Hồ nước không biết tên.

Tại hồ nước vừa rồi Tiếu Thiên tắm, Tiếu Thiên và huynh muội Lăng Thiên Lãng xuất hiện, đối chiếu với Tàng Bảo Đồ, Lăng Thiên Lãng nói:

-Giống hơn 8/10 so với trên Tàng Bảo Đồ, chắc có thể là chỗ này rồi.

-Lăng huynh, ngươi xem trên Tàng Bảo Đồ xem chỉ dẫn tiếp theo là gì?

Nghe Tiếu Thiên nói vậy Lăng Thiên Lãng nhìn Tiếu Thiên mà lắc đầu, Tàng Bảo Đồ chỉ dẫn tới hồ nước là dừng, ngoài ra không còn chỉ dẫn nào khác.

Thấy cử chỉ của Lăng Thiên Lãng, Tiếu Thiên chỉ đành chấp nhận mà nói: “Xem ra chỉ có thể chia nhau ra tìm xem xung quanh hồ nước này có huyền cơ nào khác hay không thôi”.

Nói xong hắn nhìn quanh hồ nước mà đánh giá, chỉ thấy hồ nước rộng 100m2 mặt nước trong xanh trên đó còn có những bông sen mọc rãi rác xung quanh hồ, thảm cỏ xanh nơi hắn đang đứng cách mặt nước của hồ tầm 1m. Đối diện là thác nước trút xuống như vạn mã bôn đằng. Thác nước ước chừng cao 30m có dư, dãi nước rộng 23m bám quanh hồ nước.

Từ những chi tiết kể trên Tiếu Thiên chỉ có thể xác định: “Lăng huynh, dựa trên địa hình của hồ nước này thì chỉ có thể xuất hiện 2 khả năng là khả thi nhất”.

Nghe Tiếu Thiên nói vậy, Lăng Thiên Lãng cũng gật đầu đồng ý, chỉ thấy hắn trầm ngâm mà nói: “Tiếu huynh đệ nghĩ cũng giống như ta nghĩ. Xung quanh mặt hồ chỉ có cây và cỏ, trên mặt hồ chỉ có Bông Sen không có kiến trúc, vì thế huyền cơ ở đây chỉ có thể là Thác nước và………. Chính bản thân cái hồ này”.

Nghe Lăng Thiên Lãng nói vậy Tiếu Thiên cũng trầm ngâm gật đầu mà nói: “Vậy Lăng huynh ngươi đi thăm dò thác nước, ta lặng xuống đáy hồ xem sao”.

Sau khi thương lượng kỹ 2 người nhanh chóng thi hành, bỏ lại Lăng Tiểu Nguyệt ngồi bên bờ mà thảy đá tự kỷ.

Tiếu Thiên nhảy xuống hồ nước, vừa rồi hắn tắm cũng không để ý cái hồ này sâu bao nhiêu. Bây giờ nhìn lại thì cũng không đoán được đáy hồ, vì dưới dáy hồ nguyên 1 mãng màu đen. Lặn xuống sâu ước chừng 30m mà vẫn chưa thấy đáy, trên đường lặn Tiếu Thiên vẫn triển khai thần thức, thần thức của hắn rộng 50m cộng với 30m chiều sâu đã lặn thì hồ nước này sâu ít nhất cũng trên 80m.

Tiếp tục lặn xuống thêm 20m nữa thì thần thức của hắn đã thấy được đáy hồ. Đáy hồ chứa rất nhiều động sinh vật trong hồ, vì là hồ nước trong Thiên Cương Sơn Mạch nên đa phần động sinh vật trong hồ này là nhất giai yêu thú, ngoài ra cũng có các lại linh tảo sinh trưởng như: Lục vĩ tảo, Hạt Nhân tảo, Tam sinh tảo, Thực thú tảo… vân vân và mây mây.

Tiếp tục lấy thần thức điều tra, ước chừng vài phút sau Tiếu Thiên nhận thấy được sự ba động của trận pháp, dựa theo sự ba động đó Tiếu Thiên lần theo thì thấy được 1 hố sâu đen ngòm, như một cái miệng của một con quái thú đang há miệng chờ sẵn con mồi nhảy vào. Xung quanh miệng hố không có 1 con sinh vật nào chỉ có linh tảo mọc xung quanh. Linh tảo nhất giai không đáng tiền vì thế Tiếu Thiên cũng chẳng ham muốn gì những linh tảo đó.

Đã xác định được cửa vào của động phủ, Tiếu Thiên tranh thủ bơi lên trên, hắn cũng chẳng thể ở dưới nước lâu. Một Võ Đồ như hăn chưa có được khả năng lấy Võ Khí thay hô hấp.

Vừa ngoi lên mặt nước thì hắn đã thấy được Lăng Thiên Lãng và Lăng Tiểu Nguyệt đang ở trên bờ đợi hắn. Thấy Tiếu Thiên ngoi lên, Lăng Thiên Lãng nhẹ nhàng đứng lên và nói: “Tiếu huynh đệ, ta ở bên thác nước tra xét một hồi không thấy được huyền bí động phủ nào. Không biết Tiếu huynh đệ ở dưới đáy hồ có phát hiện gì hay không?”

Tiếu Thiên tranh thủ nói với Lăng Thiên Lãng: “Lăng huynh, bên dưới quả thật có 1 động phủ nhưng trước cửa động có trận pháp bảo vệ, ta nghĩ hay là huynh với ta xuống đó xem thử có phát được trận pháp hay không.”

-Như thế cũng được.

Nói xong Lăng Thiên Lãng quay qua bên Tiểu Nguyệt mà nói: “Muội ở đây cẩn thận, nếu cuối ngày ta và Tiếu huynh đệ không ra thì muội hãy chạy về Luyện Đan Công Hội chờ ta”.

Nghe Lăng Thiên Lãng nói vậy Tiểu Nguyệt tranh thủ đáp: “Vâng ca ca, huynh cẩn thận. Muội sẽ làm theo lời huynh”.

Dặn dò xong Tiểu Nguyệt, Lăng Thiên Lãng phi thân nhảy xuống hồ nước, Lăng Thiên Lãng và Tiếu Thiên 2 người lặn sâu xuống dưới mất chừng vài phút để có thể tiếp cận cái hố lúc nãy. Nhìn cái hô sâu hút đó, Lăng Thiên Lãng trầm ngâm, Tiếu Thiên đứng kế bên thấy hắn trầm ngâm thì bước lại dò xét. Càng lại gần Tiếu Thiên chưa cảm nhận được sự nguy hiểm, khi tiếp cận hố sâu chừng 5m thì Tiếu Thiên lấy ra 1 viên Võ Thạch quẳng vào trong hố. Chỉ thấy viên Võ Thạch đơn giản xuyên qua và lọt vào hố sâu, chừng 1 phút sau thì nghe thấy tiếng Leng Keng phát ra.

Lăng Thiên Lãng cũng thấy hành động của Tiếu Thiên nhưng cũng không cản, vì hắn cũng có thần thức. Dựa trên thần thức hắn cũng không cảm nhận được sự nguy hiểm. Nhưng khi kết quả mà Tiếu Thiên thí nghiệm ra thì khiến hắn bất ngờ.

Trong Võ Thạch có ẩn chứa lấy Võ Khí, có 1 số trận pháp có thể phát hiện được Võ Khí mà phát động trận pháp, cũng có trận pháp không dựa trên sự phát hiện Võ Khí mà phát động.

Trận pháp chia làm nhiều loại trận khác nhau dựa trên nhu cầu và mục đích sử dụng của Trận Pháp Sư. Nhưng cái hố này có ba động trận pháp và Võ Thạch cũng không thám thính được đây là trận pháp gì. Nghĩ vậy, Lăng Thiên Lãng đơn giản giết 1 con cá trong hồ và quẳng vào trong hố.

Thấy con cá đơn giản xuyên qua miệng hố và rớt vào trong đó thì trên cơ bản Lăng Thiên Lãng có thể xác nhận đây cũng không phải là Sát Trận, cũng có thể là Huyễn Trận hoặc Khốn Trận nhưng nếu là vậy thì động phủ cũng không cần để lại Tàng Bảo Đồ để làm gì.

Trên cơ bản đã xác định được sự an toàn, Lăng Thiên Lãng ra hiệu cho Tiếu Thiên theo sau hắn đi vào.

Tiếu Thiên thấy Lăng Thiên Lãng bơi vào thì hắn cũng tranh thu bơi theo. Khi tiếp cận được miệng hố và bước qua, cả 2 bất ngờ rớt xuống và bên trong không có nước như bên ngoài. Và có thể hô hấp được, lúc này Lăng Thiên Lãng mới xác định được đây là trận pháp gì.

-Bà mẹ nó, chỉ là 1 cái Tị Thủy Trận mà làm ta nãy giờ lo lắng hồi hộp

Bị Tị Thủy Trận đánh lừa Lăng Thiên Lãng nho nhã cũng không nhìn được chửi thể 1 tiếng.

Tiếu Thiên thấy hắn chửi thể thì cũng hiểu, bản thân hắn cũng bực tức cái động phủ này. Vì là lần đầu tiếp súc với công việc cũ của hắn nhưng là địa điểm mới nên hắn cũng không biết đây là Tị Thủy Trận.

Được quay trở lại nghề nghiệp cũ nhất thời Tiếu Thiên cảm thấy phấn chấn, có thể nói là quen tay hay việc, nhưng ở đây thì chỉ có thể là quen tay thôi còn hay việc thì cần phải rèn luyện thêm.

Thần thức của cả 2 thấy được mặt đất thì riêng từng người thi triển thân pháp để tiếp đất. Vừa tiếp đất cả 2 tranh thủ quét địa hình xung quanh, nhưng khi quét xong thì cái trán của 2 thằng chảy ra rất nhiều mồ hôi hột, và hột nào hột nấy to như con ve chó….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.