Đêm tối, chỉ có ánh sáng mờ nhạt của đèn đường chiếu rọi, sau một hồi long tranh hổ đấu, tiếng súng dường như cũng giảm dần. Cả hai bên đều chịu không ít thương vong, ngồi trong xe, Đinh Tiểu Lộ con ngươi đen thâm thúy cẩn thận quan sát bên ngoài.
" Ngươi không ra ngoài trợ giúp cho Lucifer sao?" Đinh Tiểu Lộ mở miệng hỏi gã lái xe, đang ngồi trước vô lăng.
" Boss cho ta ở lại bảo vệ cô, đó là mệnh lệnh, nếu không thể khống chế đám người kia, tôi sẽ đưa cô đi." Hắn nói lại cho Đinh Tiểu Lộ nghe.
Đinh Tiểu Lộ mặt trầm tư" Bây giờ là cơ hội tốt nhất để trốn thoát, chỉ có một cơ hội, mình phải nắm bắt. Trong lúc đang hỗn loạn, mình sẽ có nhiều khả năng thành công" Đinh Tiểu Lộ suy nghĩ cách bỏ trốn. Cô bắt đầu đánh lừa tên lái xe, thừa lúc hắn mất cảnh giác, Đinh Tiểu Lộ liền dùng tay đánh ngất hắn.
Cô lục lọi trong người gã tài xế, tìm được một khẩu súng lục màu đen, lập tức nhanh như gió, mở cửa xuống xe. Trong mưa đạn rít gào bên tai, Đinh Tiểu Lộ không chút gì run sợ, cô liền nép bên hông xe, tay nắm chặt khẩu súng mà lên đạn nhắm bắn. Những kẻ cản trở trước mặt Đinh Tiểu Lộ, đều bị hạ gục trước họng súng của cô.
Lý Kiệt đang nấp sau một cây cột, nhìn thấy Đinh Tiểu Lộ ra ngoài, hắn đáy mắt nổi lên một tầng sát ý.
" Boss, cô ta đang bỏ trốn!" Lý Kiệt nhìn Đông Phương Tước, đang nấp gần bên kêu.
Đông Phương Tước ánh mắt như thú dữ, nhìn theo phương hướng của Đinh Tiểu Lộ đang đứng.
" Lý Kiệt, ở đây giao cho cậu, mau chóng giải quyết." Hắn bát cao âm thanh nói với Lý Kiệt, sau đó đuổi theo Đinh Tiểu Lộ.
Đinh Tiểu Lộ bên này tâm trạng phấn khởi, cô tự tin mình có thể thoát khỏi tay của Đông Phương Tước.
" Cô mau đứng lại đó cho tôi, dường như lần trước cô không học được bài học nào?" Đông Phương Tước không biết đã đứng sau lưng Đinh Tiểu Lộ từ lúc nào, hắn ngữ khí bá đạo nói.
Đinh Tiểu Lộ lạnh cả sống lưng, cô không nghĩ trong lúc hỗn loạn như thế này, hắn vẫn chú ý đến mọi hành động của cô.
" Vậy bây giờ, anh muốn làm gì tôi? Gϊếŧ chết tôi sao?" Đinh Tiểu Lộ mặt mày không chút biến sắc hỏi lại hắn.
Có lẽ vì quá mệt mỏi, cô cũng đã có sẵn lựa chọn trong đầu mình, nếu không thể trốn thoát, thì bỏ mạng ở đây cũng tốt hơn là trở về với hắn. Nói là làm, Đinh Tiểu Lộ thủ sẵn thế, tung một cước vào người Đông Phương Tước. Nhưng dù có tài giỏi, thì cô vẫn không phải đối thủ của hắn.
Từng đòn tấn công của Đinh Tiểu Lộ, bị Đông Phương Tước hóa giải trong chớp mắt, cô vẫn không từ bỏ mà tiếp tục xuống tay.
" Tôi thừa nhận là cô đánh rất hay, nhưng muốn gϊếŧ được tôi, thì cô vẫn chưa đủ trình." Đông Phương Tước thủ đoạn nắm chặt quyền của Đinh Tiểu Lộ, ghé sát mặt cô nói.
" Khốn nạn! Mau buông ra!" Đinh Tiểu Lộ giằng co với hắn, không chịu thua.
Ngay lúc này, ở phía sau một họng súng nhắm thẳng vào đầu Đinh Tiểu Lộ, trong lúc cô lơ là không cảnh giác.
" Đoànggg!!" Tiếng súng chát chúa vang lên.
Một mùi máu tươi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi Đinh Tiểu Lộ, cô ngây người đứng yên tại chỗ. Là máu của Đông Phương Tước, hắn bảo vệ cô, viên đạn cắm sâu vào ngực hắn. Vết thương bên ngực trái máu tuôn trào không ngừng, Đông Phương Tước mặt đã trở nên tái nhợt, mắt của hắn từ từ tối dần lại, hắn gục xuống.
Tên lính đánh thuê vẫn tiếp tục nhắm về phía hai người họ, hắn còn chưa bóp cò, đầu đã bị bắn thủng một lỗ. Đinh Tiểu Lộ chính là người kết liễu cuộc đời hắn, Lý Kiệt cũng đã xử lý hết đám sát thủ bên kia, hắn nhanh chân chạy đến bên Đông Phương Tước.
Nhìn Đông Phương Tước nằm yên bất động, hơi thở yếu ớt, huyết đỏ thấm đẫm chiếc áo sơ mi trắng đang mặc. Lý Kiệt vô cùng sợ hãi, hắn giận chính bản thân mình không thể bảo vệ được Đông Phương Tước.
" Nếu boss xảy ra chuyện gì, tôi sẽ đem cô bồi táng chung." Lý Kiệt ôm Đông Phương Tước đứng lên, đôi mắt đỏ ngầu căm phẫn nhìn Đinh Tiểu Lộ gầm lên, hận không thể một phát bắn chết cô.
Đinh Tiểu Lộ bị người đến lôi đi, trong đầu cô vẫn còn hoang mang, nhớ lại hình ảnh Đông Phương Tước lấy thân thể che chắn cho cô, đỡ lấy viên đạn đó. Nếu như hắn không làm như vậy, thì người nằm dưới đất ban nãy, chính là cô rồi.
Xe nhanh chóng trở về dinh thự, nhận được điện thoại của Lý Kiệt, Hứa quản gia đã gấp rút gọi Chu Vân Đình đến. Bên trong phòng phẫu thuật, Đông Phương Tước mắt nhắm nghiền, nằm trên bàn mổ để Chu Vân Đình lấy viên đạn ra. Viên đạn vào khá sâu, lại gần ngay tim chỉ cần gần một chút nữa, có lẽ sẽ khó cứu.
Lý Kiệt sau khi đưa Đông Phương Tước vào phòng mổ, hắn lại nắm lấy Đinh Tiểu Lộ lôi vào phòng của cô. Tàn nhẫn mà hung ác, ném mạnh Đinh Tiểu Lộ xuống nền nhà.
" Tôi đã nói với cô như thế nào? Tại sao lại không nghe lời? Rất thích chạy trốn phải không?" Không có một chút gì thương hương tiếc ngọc, Lý Kiệt giẫm mạnh vào chân Đinh Tiểu Lộ giọng điệu như tử thần đến đòi mạng.