Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào!

Chương 142: Đến Rồi!



Đông Phương Tước sững sờ, người của hắn đang nằm la liệt trên đất, bọn họ là những người tài giỏi nhất mà hắn cực kỳ coi trọng. Đinh Tiểu Lộ bên cạnh cũng sững sốt, ngay cả Lý Kiệt cũng...

" Tước!" Cô khẽ gọi tên hắn, bàn tay chạm nhẹ vào tay hắn. Đông Phương Tước tay chân run rẩy, bàn tay hắn đã lạnh hơn.

" Lucifer, mau nhìn xem đi! Những con chó của ngươi liều lĩnh đấy, nhưng chết hết cả rồi!" Knife tay châm điếu thuốc, mắt hả hê nhìn dáng vẻ bi thương của Đông Phương Tước nói.

" Ngươi..." Đông Phương Tước siết chặt tay thành quyền, hắn cắn răng nói không nên lời.

" Ta khuyên ngươi đừng nên manh động, giận quá mà mất khôn! Chỉ cần ngươi cử động thì người của ta sẽ bắn ngươi thành một cái tổ ong đấy!" Xung quanh đúng thật là người của Knife đang đưa họng súng về phía hai người họ.

" Ta muốn bàn bạc với ngươi một chuyện! Những mỏ khoáng sản của ngươi ở nước A ta rất thích, nếu ngươi chịu giao nó cho ta, thì ta sẽ thương tình tha cho các ngươi một mạng!" Knife phì phèo khói thuốc, nhàn hạ lên tiếng.

" Nếu ta nói không?" Đông Phương Tước ánh mắt toàn là giận dữ đáp lời ông ta.

" Nếu không à? Vậy thì ngươi và nó, cùng nhau xuống địa ngục làm quỷ phu thê đi!" Knife vẻ mặt bình tĩnh nói, ông ta lên đạn chĩa súng về phía Đinh Tiểu Lộ.

Đinh Tiểu Lộ cùng Đông Phương Tước đều bình tĩnh, hai người không chút nào là muốn thỏa hiệp với ông ta cả.

" Boss, Boss! Anh có nghe tôi nói không?" Một giọng nói vang lên trong tai nghe của Đông Phương Tước, là Diệp Vấn Thiên gọi đến.

" Có!" Đông Phương Tước nhẹ giọng trả lời.

" Tôi và Jimmy đang trên đường tới hỗ trợ, mọi người hãy cố chờ chúng tôi. Còn có R.E.D đã bị Triệu Phong Hành tiêu diệt rồi, bây giờ những nhánh nhỏ ở nhiều quốc gia khác của ông ta như rắn mất đầu vậy!" Diệp Vấn Thiên lại báo cáo tình hình cho hắn nghe.

" Đã biết!" Đông Phương Tước lại nhàn nhạt đáp.

" Tít, Tít, Tít!" Có vẻ sóng ở đây không tốt lắm, nên bọn họ đã mất tín hiệu.

" Sao nào, suy nghĩ kỹ chưa? Nếu ngươi đồng ý giao cho ta, thì ngươi và cả cô ta sẽ an toàn không một vết xước rời khỏi đây." Knife có vẻ đang mất kiên nhẫn.

" Ngươi đang tự đề cao bản thân quá đấy! Cho dù ta có chết rồi, thì ngươi cũng không thể nào mà thoát khỏi đây đâu. Triệu Phong Hành chính là ba của ta, ông ta sẽ truy tìm và xé xác ngươi ra, khiến ngươi chết thật khó coi!" Đông Phương Tước đang cố câu giờ, để chờ bọn người Diệp Vấn Thiên đến.

" Hahahaha! Ta lại sợ Triệu Phong Hành quá cơ! Nếu như ta nhát gan đến thế, thì ta đã không làm chuyện này rồi. Lucifer, ngươi nên quyết định khôn ngoan một chút, nếu không ta sẽ không biết mình làm gì đâu!" Knife phá lên cười nói.

" Ngươi sẽ làm được gì ta?" Đông Phương Tước ánh mắt thăm dò hỏi.

" Ngươi và cái tên ngu xuẩn Vincent đều thích con đàn bà kia đúng không? Chẳng hạn như... Nếu ta cho người thay phiên nhau hãm hiếp nó trước mặt ngươi, thì ngươi sẽ cảm thấy thế nào nhỉ? Nhìn người mình yêu bị cường bạo, cảm giác sẽ ra sao đây? Ta thật là mong chờ!" Knife đưa mắt nhìn đến Đinh Tiểu Lộ nói, vẻ mặt đầy sự đê tiện.

Đông Phương Tước nóng giận hơn bao giờ hết, hắn chỉ muốn đi đến xe nát cái miệng bẩn thỉu của Knife.

" Tước, đừng kích động! Em không sao!" Đinh Tiểu Lộ giữ tay hắn lại lên tiếng. Đây không phải là lúc để bị khiêu khích, cả hai cần phải giữ bình tĩnh.

" Đoàng! Đoàng! Đoàng!" Tiếng súng lại nổ liên hoàn, rền vang cả bầu trời. Nhưng lần này là người của Knife ngã xuống.

" Đến rồi!" Đông Phương Tước mỉm cười trầm giọng nói.

" Có chuyện gì vậy?" Ông ta lập tức kinh ngạc hỏi, ánh mắt chợt dừng lại trước thứ to lớn đang ở trước mặt.

Bên hông du thuyền, nòng súng trên hai chiến hạm lớn đang nã đạn về phía ông ta. Cùng lúc đó, Đông Phương Tước thủ đoạn nhanh gọn, khẩu súng của hắn hướng về người của Knife mà hạ thủ. Trong lúc Knife đang hoảng loạn vì bị tập kích bất ngờ, thì hắn đã nhanh như chớp phóng đao nhỏ về phía ông ta.

" Ah!" Knife đau đớn kêu lên, bàn tay đã bị mũi dao cắm sâu vào.

Còn chưa kịp định thần lại, thì Đông Phương Tước đã ở trước mặt ông ta, một quyền đầy uy lực đấm thẳng vào mặt, khiến Knife loạng choạng ngã xuống mặt sàn đầy máu tươi.

" Khốn kiếp!..." Knife đau đớn gầm lên dữ dội.

" Không phải muốn lấy mỏ khoáng sản sao? Phải xem bản thân ngươi có mạng để lấy hay không?" Đông Phương Tước túm lấy cổ áo Knife, từng quyền hung hăng đánh xuống.

" Ta...sẽ không thua!" Knife cũng không phải kẻ hữu danh vô thực, ông ta cũng nhanh chóng thoát khỏi thế bị động, vung dao về phía Đông Phương Tước.

Bị đánh trả bất ngờ, Đông Phương Tước cũng theo phản xạ lùi lại. Lúc này Diệp Vấn Thiên và Jimmy cũng đã lên du thuyền, hai người đến chỗ Đông Phương Tước.

" Boss, người của chúng ta?" Diệp Vấn Thiên hốc mắt chua xót hỏi.

" Mau thu dọn thi thể của bọn họ đi! Không được bỏ sót một ai!" Đông Phương Tước lên tiếng ra lệnh.

" Boss, Lý Kiệt hắn đâu rồi? Không lẽ..." Diệp Vấn Thiên nãy giờ đều tìm kiếm Lý Kiệt, nhưng hắn không có nhìn thấy.

" Cho người lặn xuống nước tìm thi thể Lý Kiệt lên!" Đông Phương Tước phải mất vài giây mới lên tiếng, mà Diệp Vấn Thiên nghe xong như chết lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.