Một đời trước của Mộc Tuyết, tổng kết chính là một bi kịch. Từ nhỏ đã bị
cha ngược đãi, tuy rằng mẹ có thương yêu nhưng lúc nào cũng bất lực sợ
hãi, không dám cãi lại cha. Từ nhỏ đến chết chỉ có mình Lâm Dư Phỉ là
bạn. Từ lúc học sơ trung em trai và em gái họ đến ở cho tới sau này, cô
chỉ có thể ngủ ở ban công, thường xuyên bị em gái họ đánh chửi bắt nạt,
còn bị cha đánh đập phạt quỳ ở ban công.
Năm thứ hai sơ trung,
Mộc Tuyết bị chủ nhiệm lớp đánh rách mặt, còn bị cha buộc quỳ xuống xin
lỗi thầy giáo. Mẹ của cô rốt cuộc chịu không nổi, ý thức vất vả thức
tỉnh, nhưng vì đầu tháng ba người tình bên ngoài của cha ôm theo đứa nhỏ mới sinh tới, mẹ bị ép tới phát điên. Đến cuối cùng, Mộc Tuyết cũng
không biết mẹ mình rốt cuộc là nhảy lầu, hay là bị người khác đẩy xuống
lầu.
Dù mẹ có yếu đuối cở nào, thì đó cũng là một bình phong che
chở. Sau khi tấm bình phong biến mất, Mộc Tuyết hoàn toàn tứ cố vô thân. Nhà họ Mộc không cho cô dù chỉ là một xu, thậm chí khi thấy cô bị con
của cô ba Lý Tiểu Tuyền làm phỏng lưng, chẳng những không đưa tới bệnh
viện, còn trực tiếp ném cô ra khỏi cửa. Người nhà họ Hà ngại bần yêu
phú, bám đích nịnh bợ nhà họ Mộc, đối với cô chẳng quan tâm, kết quả còn muốn gả cô cho đứa cháu bị què của một phó hương trưởng già để đổi lấy
lợi ích.
Mộc Tuyết chỉ có thể dựa vào chính mình, gian nan học
nghề. Lâm Dư Phỉ vẫn chăm sóc cô, còn nói là vì cô mới học đại học y
khoa. Mộc Tuyết cảm động tột đỉnh, rõ ràng bản thân không có tiền đống
học phí, lại cung cấp sinh hoạt phí cho Lâm Dư Phỉ. Tướng mạo cô không
đẹp, làm người khác sợ, vì thế bạn cùng phòng và bạn cùng lớp cũng không thích cô, cười nhạo cô, cô lập cô, việc bẩn việc mệt nhọc đều quăng cho cô, hãm hại cô trong kỳ thi…
Cuối cùng, Mộc Tuyết đại học vẫn
không học xong đã bỏ, gả cho người điên cuồng theo đuổi cô – Trương Hồ.
Đồ cưới mẹ lặng lẽ để lại cho cô bị Mộc Dong cướp đi, trừ một phòng ở,
cô cái gì cũng không có. Đứng tên bất động sản của cô là Trương Hồ còn
có tên của cha mẹ hắn, cô nghĩ mình làm như vậy, đối phương ít nhất đời
này cũng không vứt bỏ mình.
Khó đoán nhất là lòng người, Mộc
Tuyết kiếp trước tự ti yếu đuối tối tăm, trả giá thật nhiều không cầu
hồi đáp mà cũng chả có ai đáp lại. Cô bị vũ nhục, bị đòn hiểm, bị bóp
chết, bị phân thây.
Sau đó tràn ngập oán hận trùng sinh.
Mộc Tuyết kiếp trước, ngoại trừ biết mẹ yếu đuối nhưng rất thương cô, không biết cái gì là dịu dàng. Cái tình cảm mà cô cho là sẽ vĩnh cữu kia, từ
lúc bắt đầu đã là một âm mưu. Cô không biết thứ gì, không xinh đẹp,
không có trí tuệ, không có tiền tài, không có bối cảnh.
Mộc Tuyết kiếp này, có không gian, có dị năng, có bạn bè chân chính có thể giao
phó tánh mạng, còn có người chân thành yêu cô…. Cô có giác quan nhạy
bén, có hồn nhiên thiên xinh đẹp, biết nhìn thấu sự việc, sỏi đời.
Cô kiếp này, sẽ vì những ủy khuất kiếp trước, chậm rãi, không thiếu chút nào đòi lại.
Cô kiếp này, là một đóa hắc liên, chậm rãi trưởng thành, cuối cùng nở rộ!
[Kiếp trước của Ngô Sâm Nhược]
Kiếp trước Ngô Sâm Nhược và Mộc Tuyết không có một chút quan hệ. Dù cậu rất
ghét Phạm Kiếm Xuân, dù cậu có nghe nói bạn học chung khối bị Phạm Kiếm
Xuân đánh chảy máu còn quỳ xuống xin lỗi, cậu cũng không chú ý Mộc Tuyết dù chỉ là một lần.
Có lẽ bọn họ từng gắp thoáng qua trong sân trường, gặp lại vô số lần, nhưng không quen.
Ngô Sâm Nhược không có hứng thú với những người yếu đuối, đặc biệt là lẻ yếu lúc nào cũng khúm núm khiếp sợ.
Bởi vì ở nhà họ Ngô, người khiếp sợ, sống không được bao lâu.
Cậu và Lưu Sảng là bạn tốt, Lưu Sảng là một người anh em tốt giúp bạn không màn thị phi không tiếc mạng sống. Cậu ở nhà 1v4 đánh nhau, Lưu Sảng có
thể ở nơi khác lần lượt đánh từng người.
Cậu kiếp trước, tuy rằng âm trầm thô bạo, thường xuyên đánh nhau với người trong nhà, lại chưa
bao giờ có sát tâm với em trai em gái. Thế nhưng, chị cả của cậu lại hợp với những đứa em đó, hại cậu hôn mê bất tỉnh, tìm một đám đàn ông cưỡng hiếp cậu, chụp vô số tấm ảnh dơ bẩn. Khi cậu không cam lòng tố cáo với
cha, khi không đồng ý xuất ngoại rời khỏi nhà họ Ngô, những tấm ảnh đó
tràn đầy trong sân trường.
Ngô Sâm Nhược không hề phòng bị, dưới
cơn giận dữ giết chết Ngô Lỗi, đánh Ngô Du Hà, còn công kích cha mình.
Lưu Sảng vì bảo vệ Ngô Sâm Nhược, dẫn người liều chết giết đám người Ngô Tân, Ngô Tân thành người thực vật, Lưu Sảng cũng bị đánh gãy một chân,
tuy rằng không có tàn tật, nhưng từ nay về sau không thể trở thành quân
nhân.
Chuyện này làm dư luận xôn xao, Lưu Sảng xin người giải
quyết chuyện này, Tống Ngôn Mục cũng xin chú năm bảo vệ Ngô Sâm Nhược.
Có thể khi đó Tống Nghĩa Đức không tìm được đối tượng hợp tác thích hợp
trừ nhà họ Ngô, nhà họ Lưu bởi vì bị những chuyện khác kiềm chế mà không thể dốc toàn lực. Ngô Thiên Tứ lại hạ đòn đoạt mệnh với con mình, mấy
lực lượng chống lại, Ngô Sâm Nhược bị phán tử hình.
Tuy rằng là
hoãn lại thời gian chấp hành, nhưng tâm lý Sâm Nhược đã hoàn toàn vặn
vẹo. Bất luận Tống Ngôn Mục và Lưu Sảng khuyên như thế nào, cầu xin
người trong nhà hổ trợ như thế nào, còn có cậu của Sâm Nhược ở nhà họ
Phương giúp đỡ như thế nào, cậu cũng không nhận. Cậu không hề ôm hy vọng với thế giới này, cậu chỉ muốn giết hết người nhà họ Ngô.
Khi
Ngô Sâm Nhược tính toán cùng nhà họ Ngô đồng quy vu tận, cậu đột nhiên
phát hiện, bản thân không biết khi nào đã nghiện ma túy. Tính tới tính
lui, thì ra là thuốc lá của cậu, sớm bị Ngô Du Hà đổi. Còn có bình
thường cậu thích nhất là đi quán cà phê, trong cà phê cậu uống cũng bị
trộn ma túy.
Điều này làm cho cậu càng thêm điên cuồng, đã không chút ý chí có sinh tồn ý.
Chết, mới là phương hướng cuối cùng của cậu.
Đấu vô số lần cũng không thương tổn được nhà họ Ngô. Lực lượng Ngô Sâm
Nhược có thể mượn quá ít, Tống Ngôn Mục bởi vì chuyện của Ngô Sâm Nhược
mà sinh hiềm khích với Tống Nghĩa Đức, lực lượng bản thân tích lũy lại
không đủ, đồng thời cũng không thể dùng những tài nguyên ít ỏi đó cho
cậu ấy dùng để tự sát. Gia đình Lưu Sảng là quân nhân, từ sau khi Ngô
Sâm Nhược càng ngày càng vặn vẹo, nhà họ Lưu đưa Lưu Sảng ra nước ngoài, nhà họ Phương không ngừng bị lay động ở giới chính trị, mà cậu chính là xương sườn mềm của nhà họ Phương p, ai cũng ước gì nhà họ Phương xảy ra chuyện.
Khi bị vu oan tàn trữ thuốc phiện còn bị vu oan buôn lậu thuốc phiện sau, vì không muốn liên lụy Tống Ngôn Mục, Ngô Sâm Nhược
trốn thoát, vào hắc đạo nổi lên cuộc sống gió tanh mưa máu.
Cuối
cùng, trong một hôm thời tiết gái rét, cậu cột bom vào nhà họ Ngô, nhưng ở trong lúc mấu chốt lại bị cảnh sát bắn một phát vào đầu.
Bom cuối cùng vẫn nổ, nhưng không nổ chết kẻ thù của cậu. Người nhà họ Ngô, đã sớm chạy khỏi.
Ngay lúc nhắm mắt lại, trong đầu Ngô Sâm Nhược trống rỗng, cái gì cũng không có.
……
Kiếp này, Ngô Sâm Nhược gặp Mộc Tuyết.
Sự tồn tại của Mộc Tuyết, sẽ phá vỡ vận mệnh của cậu.
Cánh con bướm, nhẹ nhàng vỗ, kiếp này, Ngô Sâm Nhược sẽ không chết khi còn
trong kén, nhất định sẽ phá kén thành bướm, bắt đầu một cuộc sống xinh
đẹp!
[Kiếp trước của Tống Ngôn Mục]
Từ khi gia tộc bắt
đầu không ngừng gặp chuyện không may, Tống Ngôn Mục không có một ngày
bình yên. Ánh mắt những thân thích muốn nói lại thôi, ông cụ thở dài,
cha mẹ bởi vì bảo vệ anh mà tranh chấp với anh em, đều như là đá lớn đặt ở trên người anh.
Cái gì mệnh số, cái gì tương khắc, đều là chó má!
Tống Ngôn Mục vững chắc tin tưởng mình có thể thay đổi vận mệnh, quay về nhà họ Tống, đoạt lại vị trí vốn là của anh. Anh cố gắng tích lũy sức
lượng, chọn lựa người bên cạnh. Thế nhưng, Ngô Sâm Nhược bị nhà họ Ngô
làm hại người không ra người, lực lượng của anh không đủ không thể cứu
giúp. Lưu Sảng bởi vì Ngô Sâm Nhược mà bị gãy một chân, sau đó lập tức
bị đưa ra nước ngoài, từ đó về sau nản lòng thoái chí, yên lặng thật
lâu.
Lực lượng của anh quá yếu, chú năm cũng không thể giúp anh
quá nhiều. Chú năm mà nhà họ Tống bởi vì chuyện giới tính và hôn nhân mà phát sinh mâu thuẩn, không có đường giảng hòa, ông cục Tống cũng không
chịu nhượng bộ. Mọi chuyện làm cho chú năm không muốn nhận sự giúp đỡ
của gia tộc, do đó cùng nhà họ Ngô lợi dụng lẫn nhau. Anh bởi vì chú năm không bảo vệ Sâm Nhược mà bất mãn trong lòng, từ đó về sau càng lúc
càng xa cách với chú năm.
Chú năm của anh và anh đều không biết,
khi người yêu của chú năm trở về thành phố, Ngô Du Hà tìm được người đó, châm chọc khiêu khích khóc cầu xin uy hiếp, dùng hết các loại biện
pháp, thậm chí tìm□ người nọ. Cuối cùng, người nọ đi ra nước ngoài,
không bao giờ về nữa.
Lực lượng vẫn không đủ, Tống Ngôn Mục chậm
chạp không thể trở về theo kế hoạch. Ngô Sâm Nhược chết, gây ra đả kích
trầm trọng cho anh, đó là bạn thân của anh, đồng bọn khi còn tẻ của anh, anh từng nghĩ có thể giao phó phía sau lưng khi chiến đấu với người
khác. Nhưng cuối cùng, Ngô Sâm Nhược chết cũng không thể báo thù rửa
hận.
Lưu Sảng từ nước ngoài về, tối tăm đầy người, dường như trở
thành một Ngô Sâm Nhược khác. Cậu nói, người anh em, em muốn thay Sâm
Nhược báo thù, anh làm hay không làm? Không làm cũng có được, từ nay về
sau em không có người bạn như anh.
Lúc trước do dự, đã làm cho
Tống Ngôn Mục thống khổ không chịu nổi. Giờ phút này, sao anh còn có thể chần chờ? Nhà họ Ngô và nhà họ Tống càng ngày càng thân thiết, mặc dù
chú năm hờ hững với bọn họ, ông cụ Tống lại tung cành ô liu cho nhà họ
Ngô. Ba đứa con gái của nhà họ Ngô đều gả cho người nhà họ Tống, ngay cả Ngô Du Hà người đàn bà thối nát kia cũng tái giá với người con riêng
của nhà họ Tống.
Nhưng mà số mạng, không nghiêng về phía Tống
Ngôn Mục. Lực lượng của anh không đủ mạnh, trời nghiêng về phía chú năm
của anh bởi vì người yêu rời đi, sau khi thống khổ vài năm thì bỏ hết
công việc và chức vụ trong giới chính trị đi tìm người yêu, từ đó về sau không có liên lạc. Cô ba ở nước ngoài tuy rằng thực lực mạnh mẽ, lại
bởi vì một nhiệm vụ ngoài ý muốn, bị một gián điệp bắt, tới ba năm sau
bị trả về nước, sau khi về nước thì lại vì ung thư thời kỳ cuối mà qua
đời.
Công ty của anh, xí nghiệp của anh, bị nguy cơ tài chính trung không gượng dậy nổi.
Tống Ngôn Mục ba lần bốn lượt hành động với ý đồ muốn trở về nhà họ Tống, có lẽ chọc giận những người trọng lợi ích. Nhắm vào nhà họ Ngô gia, lại
chọc giận người lòng dạ hẹp hòi.
Anh vì gia tăng lực lượng để báo thù cho Ngô Sâm Nhược mà trăm phương nghìn kế liên hôn, lại xuất hiện
một người phụ nữ tên là Lâm Dư Phỉ ôm một đứa bé bảo là con anh, khi
xuất hiện còn cầm giấy báo cáo xét nghiệm, Tống Ngôn Mục cũng không biết mình khi nào, ở nơi nào, cùng người này lên giường. Nhưng anh biết,
chính mình sẽ thất bại thảm hại.
Không chỉ có anh, Lâm Dư Phỉ còn lấy ra nhiều ảnh chụp không biết làm sao chụp được, ảnh chụp của Lưu
Sảng trong thời gian ở nước ngoài. Còn có, Lưu Sảng thân mang bệnh Xida, chuyện cậu không còn sống được bao lâu.
Không lấy được trợ lực, còn bị Lâm Dư Phỉ phá hoại.
Đám cưới vô cùng náo nhiệt, còn có người ẩn nấp mà vào, tiến hành ám sát.
Máu tươi trên ngực Lưu Sảng và trên trán Ngô Sâm Nhược tràn ra, tất cả mục tiêu đều trở thành hư vô.
Tất cả hùng tâm tráng chí, tất cả yêu hận tình cừu, đều thành hư vô.
……
May mà, còn có kiếp này.
Kiếp này, Tống Ngôn Mục gặp Mộc Tuyết, một cô gái có được dị năng thần kỳ.
Cô sẽ lơ đãng để lộ ra rất nhiều tin tức trong tương lai, cô sẽ tôi
luyện năng lực của bản thân, cô có ý chí mãnh liệt.
Tống
Ngôn Mục vốn thông minh, chỉ là không gặp thời vận, khi Mộc Tuyết cố ý
hoặc vô tình nói ra thứ gì đó, sẽ không giống như kiếp trước, luôn bại
trận.
Thực lực của anh nhanh chóng lớn mạnh, quan hệ của anh và
chú năm càng thêm chặt chẽ, số mạng của cô hai của anh cũng sẽ vì Ngô
Sâm Nhược gia nhập mà thay đổi.
Tất cả, đều thay đổi.
Không còn cái chết, khắp nơi là sự sống.
[ Kiếp trước của Lâm Dư Phỉ]
Kiếp trước, Lâm Dư Phỉ mới là người thắng.
Lâm Dư Phỉ không cần phải nói, tuy rằng gia đình nghèo khổ, nhưng có một
thánh mẫu bánh bao Mộc Tuyết tài trợ đến cùng. Ả thiết kế ngoài ý muốn
làm cho Mộc Tuyết bị rạch mặt, lại tự cho Mộc Tuyết thuốc khi cô bị
thương, để vết thương lưu sẹo cả đời, giới thiệu Trương Hồ theo đuổi Mộc Tuyết chỉ muốn lấy đồ cưới của Mộc Tuyết. Nào biết đồ cưới sớm bị Mộc
Dong hốt đi rồi, điều này làm cho ả rất thất vọng, vì thế ả đề nghị
Trương Hồ đổi người đứng tên bất động sản thành người nhà họ Trương,
đồng thời khuyên Mộc Tuyết làm theo ý chồng.
Ả vẫn là hoa hậu của lớp, hoa khôi của ngành, là nữ thần trong trường. Vô số nam sinh yêu
thích ả, cam tâm tình nguyện vì ả trả giá tiền tài và tình cảm. Vô số nữ sinh hâm mộ ả, vây quanh ả vì ả làm trâu làm ngựa.
Ả học đại học y khoa, từ cậu ấm con nhà giàu đẹp trai tới thầy giáo trung niên có thế lực, cuối cùng khi tốt nghiệp được vào một bệnh viện tư nhân sa hoa làm việc. Trong thời gian làm bác sĩ, ả lại cùng một đám phú hào cán bộ cao cấp khăng khít, lên như như cá gặp nước.
Đương nhiên, thường
xuyên đi cạnh bờ sông thì làm sao mà giày không thấm nước được. Ngoài ý
muốn mang thai ả cũng bị kinh hoảng thật lâu, đùng một vợ cả tìm tới, ả
đành phải nghĩ việc về nhà dưỡng thai. Đứa bé này, mặc kệ là của ai, đều đủ cho ả lấy được một khoảng sống cho tới già.
Kết quả đứa nhỏ
vừa sinh ra, Ngô Du Hà tìm tới ả, kêu ả đi làm một chuyện, đi phá hủy
một hôn lễ. Nhân vật chính trong hôn lễ, tự nhiên là không có liên quan
gì với ả khi ả làm trong bệnh viện, là ở trong quán bar say bất tỉnh mà
xảy ra tình một đêm với Tống Ngôn Mục. Hơn nữa đứa nhỏ này, vô cùng có
khả năng là con của Tống Ngôn Mục.
Lâm Dư Phỉ suy nghĩ, đồng ý.
Kết quả hôm đó, Mộc Tuyết vẫn chờ ở ngoài cửa, sau khi Ngô Du Hà đi cô
lập tức đi vào quan tâm Lâm Dư Phỉ, tâm địa tốt nói có muốn cô giúp nuôi đứa bé.
Khi đó Ngô Du Hà nghĩ rằng, ‘nói không chừng mày nghe được tao và Ngô Du Hà nói chuyện. Nếu đã như thế, thì mày phải chết’.
Một vỡ kịch vô cùng đơn giản, Lâm Dư Phỉ cũng có mấy chân với Trương Hồ nên hạ sát chiêu. Bọn họ cùng nhau hợp lực cắt thi thể Mộc Tuyết, ném vào
bãi rác.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Lâm Dư Phỉ lập tức ôm đứa bé trốn thoát, Trương Hồ không tìm thấy tung tích của ả.
Mà Lâm Dư Phỉ, sau khi náo loạn hôn lễ, nhanh chóng cầm tiền của Ngô Du Hà xuất ngoại tránh đầu sóng ngọn gió. Chuyện này cũng giúp ả tránh thoát
truy sát của nhà họ Tống nhà họ Lưu và nhà họ Phương. Tuy rằng nhà họ
Tống không Tống Ngôn Mục trở về, nhưng anh mãi mãi là người nhà họ Tống. Nhà họ Lưu con nối dòng cũng nhiều, nếu Lưu Sảng bệnh chết bọn họ cũng
không quản, nhưng Lưu Sảng bị giết, bọn họ không thể thờ ơ. Cậu Phương
rốt cuộc bình yên vượt qua sự rung chuyển của giới chính trị, bắt đầu vì cháu của mình mà báo thù.
Nhà họ Ngô không ai chạy thoát, phàm là người tham dự đêu bị bắt gọn.
Duy nhất quên mất Lâm Dư Phỉ.
Lâm Dư Phỉ ra nước ngoài đổi tên đổi họ, như trước là Bạch Liên hoa thuần
khiết xinh đẹp, ở khu người Hoa dụ dỗ một người đàn ông, cuối cùng thành công gả cho một người Hoa giàu có ở Canada. Sau đó, ả gặp một nhà Mộc
Tiền Trình, thuận tiện dựa vào chồng đoạt hết tài sản nhà họ Mộc.
Ả có con trai con gái, sau đó chồng giàu lại chết sớm, ả kế thừa một đống tài sản kết xù, ở trong tầng lớp thượng lưu như cá gặp biển, không
ngừng được hâm mộ.
Tuy rằng Lâm Dư Phỉ sống không lâu, chỉ sống
bốn mươi chín tuổi, nhưng trước khi chết, ả cười đến vô cùng thích ý và
thỏa mãn, bởi vì ả có được những thứ ả dự đoán……
……
Nhưng kiếp này, vận số của ả còn có thể tốt như vậy sao? Ả còn có thể càn rỡ như vậy sao?
Kiếp này, bất luận nhà họ Hà hay nhà họ Mộc, bất luận là nhà họ Ngô hay là
những người khác, bất luận là Ngô Du Hà hay là Lâm Dư Phỉ, đều đã lọt
vào báo ứng.
Từng bước một, chậm rãi, nhận được trừng phạt bọn họ nên nhận.