Năm nay thầy Lý có dạy sinh viên năm nhất, từ trước đến giờ thầy Lý Bất Đổng nổi tiếng hiền lành rất được học sinh hoan nghênh, lễ hội năm mới đòi cậu tham gia vào bài nhảy dân vũ của lớp, “Thầy không tham gia đâu, thầy ở phía dưới xem mấy đứa biểu diễn là được rồi.”
“Tham gia với bọn em đi thầy, giáo viên toán đẹp trai nhất biểu diễn cùng bọn em, số phiếu chắc chắn cao nhất.”
Màn biểu diễn của lớp nào nhận được số phiếu bầu cao nhất, có thể nhận được tiền thưởng của trường, cho nên sinh viên lớp này liều mạng cũng phải kéo thầy dạy toán tham gia, không chỉ có thầy toán, cả trưởng khoa Kim Lý Tưởng cũng đã bị bọn họ kéo vào đội ngũ biểu diễn.
Thầy Lý ở văn phòng lén lút gọi điện thoại cho Lý Nhất Minh, “Làm sao bây giờ đây, bọn nhỏ nhất định đòi em lên.”
“Vậy thì lên thôi, lúc biểu diễn, anh cũng đi, thầy Lý để cho anh một vé nhé.”
Lý Bất Đổng tức đến nổ phổi: “Anh đừng có thêm phiền, mau giúp em nghĩ kế.”
“Không nghĩ.” Luật sư Lý từ chối, “Hoạt động loại này rất tốt, hồi đại học em chưa bao giờ tham gia những thứ này.”
“Cho nên năm đó em đã không tham gia, bây giờ tại sao phải tham gia chứ!”
Bên kia điện thoại Lý Nhất Minh cười khinh bỉ, “Bởi vì anh không nỡ ép em, còn tụi sinh viên thì anh không chắc đâu.”
Cho nên thầy Lý Bất Đổng cùng trưởng khoa Kim Lý Tưởng tham gia dàn dựng và luyện tập tiết mục biểu diễn, đáng được ăn mừng chính là, năm nay mới ra một quy định là giáo viên cũng phải tham gia, nhưng chỉ cần tham gia hoạt động của lớp, thì không cần phải tham gia tiết mục của giáo viên nữa. Trái cũng là biểu diễn, phải cũng là diễn xuất, biểu diễn cùng sinh viên là một lựa chọn tốt.
Lúc luyện tập, Lý Bất Đổng sống chết không cho anh đến xem, nói là trẻ trâu lắm, không có gì thú vị, Lý Nhất Minh ngồi ở trên ghế sa lon chọt chọt eo thầy Lý, “Thần bí thế? Vậy giờ em biểu diễn chút đi, để anh chuẩn bị tâm lý.”
“Không muốn, đến hôm đó anh sẽ biết!”
Lý Nhất Minh ôm Lý Bánh Bao, “Vậy chúng ta không xem nữa nha Bánh Bao, dù sao sớm muộn gì cũng có thể xem có đúng không?”
“Gâu gâu!”
Thầy Lý ngồi bên cạnh mặt đỏ lừ, biểu diễn cái tiết mục đó kia cũng khó giữ được khí tiết tuổi già, Lý Nhất Minh chắc chắn sẽ châm biếm cậu! Hồi ở nhà trẻ, bọn họ diễn kịch Rùa và Thỏ. Nhóc con Lý Bất Đổng đóng vai nam chính – con rùa, một bé gái xinh đẹp khác đóng vai thỏ, Lý Nhất Minh đóng vai cục đá ven đường. Ngày thử trang phục, nhóc Lý cõng mai rùa, đội mũ lông, đáng yêu vô cùng, chỉ có một mình Lý Nhất Minh cứ cười nhạo cậu, nói cậu khờ, đóng vai con rùa cũng rất khờ. Nhóc Lý khóc đến nỗi không thể tự thoát ra được, nói thế nào cũng không chịu diễn con rùa, cuối cùng cậu đỏ mắt lên, khóc nấc, cùng Lý Nhất Minh đóng vai cục đá.
Buổi tối trước khi ngủ, Lý Bất Đổng nói, “Anh không thể xem lễ hội năm mới được đâu, em không lấy được vé vào cửa!”
Lý Nhất Minh không thèm để ý, kéo chăn giúp cậu, “Hôm đó anh đi đón em, xem có sinh viên nào chụp lại không, xin một tấm.”
Thầy Lý phát điên, vò loạn tóc, “Anh không thể không đến sao.”
Lý Nhất Minh vuốt tóc tai cho cậu, “Không nhìn thấy thầy Lý đáng yêu, chắc anh hối hận cả đời mất.”
Mãi cho đến trước ngày 31, thầy Lý bình thường cẩn trọng cũng bận bịu dàn dựng và luyện tập tiết mục, free style của cậu khiến sinh viên chỉ đạo bài nhảy phải phát điên, điển hình của kiểu còn chưa biết đi đã đòi chạy! Lý Nhất Minh tới đón cậu, ở bên ngoài nhìn lén một lúc, thầy Lý nhà anh hình như vẫn chưa lớn.
Vở kịch Rùa và Thỏ ở nhà trẻ, thỏ chỉ cho nữ sinh diễn, anh không muốn nhóc con của mình ghép đôi với người khác, lúc cậu đứng ở bên cạnh canh khóc thút thít diễn vai hòn đá, Lý Nhất Minh cảm giác như được ăn viên kẹo ngọt nhất thế giới.