Hiệp hội chi viện Bạch Dương và Trần Hàm Nhất đã cùng nhau đăng một chủ đề lấy ý kiến từ người hâm mộ. Trong vòng mười phút, đã có hơn hàng chục nghìn lượt bình luận.
Thỏ tinh: 【Phương án chương trình đặt ra quá đơn giản, cũng không có hiệu quả, hoàn toàn để hai người có cơ hội lợi dụng. 】
Chuyên gia tình yêu: 【Tôi đề nghị hai người đó nên bị ràng buộc, khiến họ không thể tách nhau ra. 】
Thầy phục yêu: 【 Tôi hiểu rồi, cần phải có những yêu cầu rõ ràng đối với họ, kiểu như nếu họ không làm như vậy, họ sẽ bị trừng phạt. 】
【……】
Các fan nhiệt tình thảo luận và đưa ra ý kiến của mình. Fan Club không ngừng tìm kiếm thông tin hiệu quả từ các comment, trong đó có 2 tài khoản Weibo là Tiểu Yêu Tinh và Phù Thủy Tóc Trắng đã giành được sự yêu thích của FanClub, bình luận đã nhận được đánh giá nổi bật. Hai tài khoản này lần lượt đưa ra những phân tích chuyên sâu về Bạch Dương và Trần Hàm Nhất. Đến hội trưởng là fan nhiều năm như vậy cũng không làm tỉ mỉ được như bọn họ. Hai người đưa ra không ít những phương án đối phó, ví dụ như hình thức xem phim hẹn hò cũng được bày ra một kế hoạch tuyệt vời.
Tiểu Yêu Tinh: 【 Rạp chiếu phim do chương trình bố trí quá tùy tiện, không cho bọn họ cơ hội tách ra, phải còng tay lại. 】
Phù Thủy Tóc Trắng: 【Xem phim nhất định phải có bỏng ngô. Yêu cầu sau một bộ phim hai người phải ăn hết một thùng bỏng ngô. 】
Tiểu Yêu Tinh: 【Cách ăn bỏng ngô phải là đút cho nhau ăn, không được tự lấy ăn. Ngoài ra, để hai người không ngủ khi xem phim, xem phim xong phải viết 800 từ. 】
Phù Thủy Tóc Trắng: 【Xem phim xong phải có hình phạt tương ứng nếu như ăn không hết bỏng ngô. 】
Tiểu Yêu Tinh: 【Nếu không làm được, hai người chấp nhận hình phạt do tổ chương trình sắp đặt, sau đó yêu cầu phải xem phim thêm lần nữa cho đến khi hoàn thành. 】
Người hâm mộ thường xuyên bấm like ý kiến của hai người này, phong hai người là đại thần. Hội trưởng hội chi viện tổng hợp ý kiến của hai người rồi gửi cho tổ chương trình. Sau khi nhận được sự đồng ý của tổ chương trình liền kéo hai vị đại thần vào nhóm thảo luận nội bộ, mở rộng thực lực.
Buổi chỉnh sửa và ghi hình đầu tiên sau khi chương trình được phát sóng đã chính thức bắt đầu.
Bạch Dương và Trần Hàm Nhất đã được đội ngũ chương trình thông báo và xuất hiện ở lối vào rạp chiếu phim lần thứ ba.
Bạch Dương: “Đạo diễn, vẫn phải đi xem phim à? Đây đã là lần thứ ba rồi. Không phải đều nói lần một lần hai không có lần ba sao?”
Trần Hàm Nhất: “Nhờ phúc của tổ chương trình, tôi đã xem tất cả các bộ phim chiếu cả năm ở rạp trong vòng một tháng.”
Đạo diễn Nghiêm: “Hai người im lặng chút, còn không phải nhờ phúc của hai người sao? Nếu không phải hai người không hợp tác, có thể dấy lên sự bất mãn mạnh mẽ từ người hâm mộ như vậy sao? Nhất trí yêu cầu chúng tôi thiết kế riêng một buổi hẹn hò trong rạp chiếu phim cho hai người.”
Bạch Dương: “Tôi có dự cảm không lành.”
Trần Hàm Nhất: “Me too.”
Đạo diễn Nghiêm: “Bộ phim được chọn cho hai cô cậu lần này là bộ phim khoa học viễn tưởng nước ngoài “Ai đến từ ngoài không gian”. Lần này yêu cầu hai người phải ngồi với nhau trong suốt quá trình, hơn nữa tay của mỗi người phải bị còng lại.”
Tiểu Giả xuất hiện phía sau hai người với chiếc còng số tám, rồi còng tay trái của Trần Hàm Nhất và tay phải của Bạch Dương vào nhau: “Xong rồi!”
Bạch Dương: “Muốn đi toilet thì phải làm sao?”
Phó đạo diễn Chương Ca cười nham hiểm nói: “Đó là lý do tại sao tôi mới yêu cầu hai người đi vệ sinh trước khi bấm máy. Giữa chừng nếu muốn đi vệ sinh thì phải nhịn.”
Đạo diễn Nghiêm: “Yêu cầu thứ nhất của lần xem phim lần này là hai người cũng ăn một thùng bỏng ngô, yêu cầu phải đút cho nhau ăn, không được tự mình ăn. Sau khi bộ phim kết thúc nhất định phải ăn hết thùng bỏng ngô.”
Bạch Dương: “Thứ nhất? Còn yêu cầu thứ hai sao?”
Đạo diễn Nghiêm nhìn Bạch Dương một cách bình tĩnh: “Nhiệm vụ thứ hai, sau khi xem phim, yêu cầu mỗi người viết tay 800 chữ cảm nghĩ, thời gian là 30 phút.”
“Cảm xúc sau xem phim? Chúng tôi cũng đâu phải học sinh?” Trần Hàm Nhất không cách nào tiếp nhận yêu cầu bi3n thái này.
Đạo diễn Nghiêm: “Hai người còn khó hầu hạ hơn học sinh, học sinh ít ra còn biết nghe lời. Điều này để tránh việc hai người cố tình không xem phim.”
Tiểu Giả đưa một xô bỏng ngô và hai ly coca đá cho hai người họ.
Đạo diễn Nghiêm nói tiếp: “Nếu vi phạm hoặc không hoàn thành nhiệm vụ, hai người sẽ bị trừng phạt và phải đi xem phim lần thứ tư, vì vậy hãy cẩn thận! Được rồi, hai người có thể vào và thưởng thức bộ phim, tôi sẽ vào theo hai người để phòng hai người có những động thái khác.”
Bạch Dương và Trần Hàm Nhất đưa mắt tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, bất lực bước vào.
Bạch Dương nhìn bỏng ngô trong tay: “Cái này ăn thế nào đây?”
“Chờ một chút.” Vừa lúc Trần Hàm Nhất lấy ra hai chiếc găng tay nhựa dùng một lần từ trong túi áo khoác.
“Cô còn đem cái này bên người?” Bạch Dương sững sờ.
Trần Hàm Nhất: “Tôm càng xanh mà tôi đặt mua tối hôm qua đã được vận chuyển đến. Vì khá nhiều nên dùng không hết, tiện tay cho vào túi, hôm nay không ngờ lại có ích.”
Hai người họ đeo găng tay và bắt đầu đút nhau ăn. Lúc đạo diễn Nghiêm nhìn thấy đôi găng tay, cằm ông ta sắp rơi xuống:”Hai người lấy găng tay ở đâu.”
Trần Hàm Nhất: “Tôi mang theo, đạo diễn bảo chúng tôi đút cho nhau ăn, nhưng không nói không được đeo găng tay. Như vậy vừa vệ sinh vừa sạch sẽ.”
Người quay phim bên cạnh cũng cười ngặt nghẽo khi nhìn thấy cảnh này. Đúng là đầy chiêu trò, phải nói là cả hai đều là những người tài năng.
Hai người thống nhất ý kiến về vấn đề bỏng ngô. Trước khi phim bắt đầu, hai người anh một miếng tôi một miếng và chỉ trong vài phút, một thùng bỏng ngô đã bị xử đẹp.
Ăn bỏng ngô xong cả hai quyết định tập trung xem phim. Không ngờ phim này còn thú vị hơn hai bộ lần trước, hiệu ứng đặc biệt tốt, cả hai xem rất nhập tâm. Một bộ phim hai tiếng rất nhanh trôi qua.
Ra khỏi rạp, còng tay của hai người được tháo ra. Tiểu Giả thấy vẻ mặt khổ não của đạo diễn: “Đạo diễn Nghiêm, sao rồi? Lại xảy ra vấn đề gì à?”
Đạo diễn Nghiêm: “Khà khà, cậu quay về xem sẽ biết. Chỉ có cậu không nghĩ ra, không có gì là họ không làm được.”
Theo kế hoạch, hai người bắt đầu viết cảm tưởng sau khi bộ phim kết thúc. Các chàng trai thường có những cảm xúc khác nhau về thể loại phim khoa học viễn tưởng này, đặc biệt là những chàng trai đam mê diễn xuất như Bạch Dương. Họ xem phim với cái nhìn đánh giá chuyên môn của chính họ, từ cách quay phim, kỹ năng diễn xuất của các diễn viên cộng với hiệu ứng đặc biệt. Sau khi phân tích kỹ lưỡng, Bạch Dương đã viết một bài phân tích chuyên môn, thể hiện đầy đủ tố chất nghề nghiệp của một diễn viên.
Ngược lại, Trần Hàm Nhất có chút khổ sở. Từ nhỏ cô kém nhất là môn ngữ văn, giáo viên ngữ văn cũng không còn cách nào với cô. Từ tiểu học đến trung học, điểm thành phần ngữ văn chỉ ở mức đạt. Vì vậy sau này Trần Hàm Nhất trở thành một ca sĩ kiêm nhạc sĩ, những giáo viên ngữ văn đã dạy cô đều không thể tin vào sự thật này.
Trần Hàm Nhất vắt óc viết ra nội dung của toàn bộ câu chuyện, sau đó ghi lại một số câu nói kinh điển của nam nữ chính, nhân tiện bình luận về nhạc nền của phim.
Sau khi Bạch Dương nhìn thấy cảm nghĩ của Trần Hàm Nhất liền hỏi: “ Cô đang tóm tắt lại bộ phim đấy à. Với trình độ viết văn của cô, thường ngày cô sáng tác ca từ kiểu gì?”
Trần Hàm Nhất: “Ca từ và viết văn không giống nhau hiểu không? Có một khoảng cách đáng kể về số lượng từ, đôi khi lời bài hát được viết về tâm trạng hoặc tự sự đơn giản. Ngoài ra, tôi hiếm khi viết lời, tôi chỉ sáng tác nhạc.”
Các nhân viên bên cạnh đều bị lung lay trước lời nói của Trần Hàm Nhất và cảm thấy đặc biệt có lý.
Ngày xem phim cuối cùng cũng kết thúc. Không còn nghi ngờ gì nữa, bộ phim này là bộ phim mệt mỏi nhất mà Bạch Dương và Trần Hàm Nhất từng xem.