Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 63: Tiền diễn [h]



Thế Huân ôm Lộc Hàm vào phòng ngủ sau đó đặt cậu lên giường, liền xoay người mở ngăn kéo đầu giường tìm trơn tề.

Lúc nửa người dưới trần trụi tiếp xúc với chăn nệm, một cảm giác mát lạnh làm Lộc Hàm nhịn không được rùng mình, đem nội tâm từ trong kinh ngạc cùng kích động hồi phục lại. Có lẽ do vẫn luôn hiểu lầm Lộc Hàm là MB, nên dù Thế Huân bao dưỡng cậu, cũng không nguyện ý để cậu tiến vào nơi riêng tư của anh như là phòng ngủ, trừ bỏ phòng khách cùng thư phòng, nếu Thế Huân vui vẻ sẽ đem Lộc Hàm vào phòng cậu đang trú mà làm. Nhưng đó là khi tâm tình anh cực kỳ tốt, thí dụ như ký được một hợp đồng trị giá hàng triệu, đối với Ngô thị đem lại lợi ít không nhỏ, nhưng cũng không thể ngày nào cũng có hợp đồng hàng triệu để ký, Thế Huân cùng Lộc Hàm sống cùng gần một tháng, cho nên số lần hai người ở phòng ngủ làm có thể đếm trên đầu ngón tay. Hôm nay Thế Huân lại chủ động ôm chính mình về phòng ngủ, điều này sao có thể không làm cậu vui sướng đến thất thần.

“Cởi quần áo nằm xuống đi.” Khi Thế Huân từ ngăn kéo lấy ra trơn tề quay đầu lại, nhìn thấy Lộc Hàm biểu tình si ngốc ngồi trên giường, lập tức hướng cậu ôn hòa tươi cười.

Nội tâm đang cao hứng không biết nên làm thế nào thì lại bị nụ cười của Thế Huân làm ê muội đầu óc, Lộc Hàm lập tức ngoan ngoãn tự mình cởi đến không còn một mảnh, toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, còn chủ động tách hai chân ra.

Thế Huân cũng cởi quần áo trèo lên giường, ngồi vào giữ hai chân Lộc Hàm, đang định đổ trơn tề ra ngón tay, lại nhìn xuống khố gian Lộc Hàm, dương v*t bởi vì đau đớn vừa rồi mà nhuyễn xuống, anh liền buông ra trơn tề cầm lấy phân thân của cậu cao thấp an ủi.

“A…” Lộc Hàm cảm giác đêm nay Thế Huân đặc biệt vì mình mà suy nghĩ, đầu tiên là ôm mình về phòng ngủ bôi trơn tề, hiện tại lại giúp mình an ủi dương v*t, hạnh phúc từ đâu bỗng ùn ùn kéo đến, làm thân thể vui thích cũng đặc biệt mau, Thế Huân mới xoa nắn vài cái, phân thân của Lộc Hàm liền lần thứ hai cương.

Thế Huân gấp gáp nhéo nhéo trụ thịt cứng rắn trong tay, khiến cho Lộc Hàm buông ra tiếng rên rĩ ngọt nị, anh mới vừa lòng buông ra, lấy trơn tề quét vào ngón tay cẩn thận sáp nhập vào hậu huyệt.

“Có đau hay không!” Thế Huân một bên đưa ngón tay chậm rãi đĩnh tiến sâu vào bên trong hậu huyệt một bên nhẹ giọng hỏi cảm thụ của Lộc Hàm.

“Không… Không đau… Nhanh một chút…” Mặc dù lúc ngón tay vừa sáp nhập thật có chút khó chịu cùng đau đớn, nhưng cũng đã sớm bởi vì câu hỏi cùng động tác dịu dàng của Thế Huân mà vứt ra sau đầu, Lộc Hàm thực hận hậu huyệt chính mình không thể lặp tức liền trở nên ướt át, làm cho Thế Huân có thể chen vào, không để cho phân thân của anh trướng đau khó chịu.

Tốc độ trừu sáp của Thế Huân thoáng nhanh hơn, chỉ phúc xoay tròn cọ xát bên trong vách tường, tận lực đem trơn tề vẽ loạn khắp mọi chỗ. Sau khi trừu sáp giảo lộng một phen, tiếng nước róc rách vang lên, hương vị dâm mỹ ở phòng ngủ nhàn nhạt phiêu tán ra ngoài.

Thân thể trần truồng, hai chân rộng mở, Thế Huân cúi đầu nhìn người đang nằm trên giường Lộc Hàm, con ngươi nhiễm thượng tình dục nổi lên một chút hơi nước, khóe mắt ửng đỏ, ánh mắt khát vọng kiên trì nhìn lên chính mình, hô hấp dồn dập làm lồng ngực không ngừng phập phồng, đầu v* hồng nhuận đứng thẳng cũng thuận theo ánh mắt của Thế Huân mà lay động không ngừng. Cái bụng bằng phẳng bóng loáng, dương v*t đứng thẳng bị âm mao đen nhánh bao vây…

dương v*t Lộc Hàm so ra kém Thế Huân thô dài, trên thân trụ thịt hồng sắc thẳng đứng bóng loáng hơi hơi nổi lên gân xanh, quy đầu no đủ xinh đẹp, lỗ nhỏ phía trên đã tràn ra chất lỏng trong suốt, thậm chí còn có một chút theo quy đầu rơi xuống trên bụng, chất nhầy dính nháp tạo thành một sợi tơ tinh tế kéo dài từ quy đầu đến trên bụng.

Thế Huân nhìn đến thất thần, ngay cả động tác trừu sáp cũng chậm lại. Anh dùng bàn tay còn rảnh rỗi của mình câu đoạn tơ đó lên, ngón tay lặp tức dính đầy dịch nhầy, anh đưa tay lên vương đầu lưỡi ra liếm vào, cảm giác khó nói nên lời, dù sao Lộc Hàm chính là đặc biệt có hương vị. Thế Huân đột nhiên muốn nhấm nháp càng nhiều, liền từ tư thế ngồi sửa thành quỳ vào giữa hai chân Lộc Hàm, ngón tay cấm ở hậu huyệt vẫn hướng sâu bên trong đĩnh hạ, đầu cuối xuống vươn đầu lưỡi liền liếm lên quy đầu của cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.