Cơ chế video đề xuất của Thú Địa dựa vào mức độ quan tâm tương tác, tiếp đó là mức độ phổ biến của chủ đề. Trang đầu của nó không hiển thị hàng tá chủ đề đang nóng tạp nham như Weibo, mà sẽ lọc theo hành vi sở thích của mỗi người dùng mà đề xuất video nổi bật tới đúng đích đến.
Sau khi thuật toán “Gợi ý theo sở thích” được Dương Mạt và phòng kỹ thuật sửa chữa nâng cấp, trải nghiệm người dùng đã cải thiện một cách đáng kể, khiến nó trở nên nổi bật giữa một rừng thuật toán cùng loại. Nó là một thuật toán hết sức cân đối, không chỉ đảm bảo tỷ lệ tiếp cận của video rất cao mà còn tối ưu hóa khả năng cho phép người dùng khám phá ra các nhà sáng tạo mới và những sản phẩm “tiềm tàng” của họ. Phòng kỹ thuật sẽ tiếp tục nâng cấp thuật toán này, với mục đích ứng dụng vào cả những phần mềm khác dưới tay Cực Tấn.
Ngoài điều này ra, hệ thống bảo mật của Cực Tấn cũng thuộc hàng đỉnh nhất trong nước.
Sở hữu một hacker là bậc thầy bẻ khóa của thế giới ngày ngày dẫn đầu phòng kỹ thuật moi móc lỗ hổng trong hệ thống Cực Tấn. Nếu có người tìm ra bug trước cả họ, Cực Tấn sẽ lập tức đưa ra offer với người này.
Tóm lại, không có phòng thí nghiệm Dennis và Starry, có thể khẳng định Cực Tấn của ngày hôm nay không tồn tại.
Sự thật mười mươi không hề khen quá.
So với các trang web khai khống lượng truy cập mà nói, số liệu của Thú Địa luôn luôn xác thực. Chỉ những người dùng Thú Địa qua bài đánh giá mới được tính vào lượt xem thực, nếu xem đi xem lại một video một ngày sẽ bị lọc thành view ảo.
Chính vì thế, một triệu lượt xem có được trong một ngày tức có nghĩ là video ấy nổi trội hàng thật giá thật. Trăm phần trăm chiếm được một ghế trên hotsearch Weibo, bên livestream cũng tương tự.
Chẳng hạn như, trên hotsearch hôm nay xuất hiện cái tên Hàn Thời Vũ.
Giải trí Thú Địa đang trực tiếp.
Tiêu đề: Giám đốc Hàn mọi người hằng mong đợi đã tới hủy diệt rồi đây.
Bình luận trên màn hình:
“Tên live nghe có dục. vọng cầu sinh dữ ta.”
“Đề nghị đổi tên: Lãnh đạo kiểm tra.”
“Tham kiến bá chủ giới sinh vật sớm.”
Dẫn chương trình hôm nay là một chị gái đeo khẩu trang, mặc áo thun in logo và nhân vật nhân hóa của Thú Địa. Sau khi chào hỏi mọi người, chị gái mở một câu đùa: “Tiền thưởng năm có vào túi hay không trông vào bữa nay hết rồi.”
Bình luận trên màn hình:
“Liều chết đến cùng hahahahaha.”
“Nào các anh em, cho giám đốc Hàn thấy giá trị của chị gái đi.”
Bắt đầu chương trình bằng màn chào hỏi bình thường, sau đó chị gái xuống lầu chào đón vị khách mời kỳ này.
Dương Hàn, hiện đang ngồi với các đồng chí trong viện chăn chó trên sô pha xem livestream.
Ngày về của Dương Mạt và Hàn Thời Vũ hoãn lại, đến cuối tuần sau đó hai người vẫn chưa về. Thế là Dương Hàn mời các bạn về nhà chơi.
Liễu Tộ Diệp cũng vinh dự trở thành một thành viên của “Viện nuôi chó”, cùng với Hứa Gia, Phương Gia, Thượng Học, lớp trưởng và Lộc Duyệt Minh, ngồi trong nhà Dương Hàn ăn khoai tây chiên chờ Hàn Thời Vũ xuất đầu lộ diện.
Tivi chiếu từ điện thoại của Thượng Học nên Thượng Học bình luận trực tiếp được.
Lúc Hàn Thời Vũ xuất hiện, cả đám cùng “Ồ” lên.
Thượng Học nhét một miếng khoai tây chiên vào miệng, phủi vụn đi trông như chuẩn bị đi đánh một trận ra trò, nói không rõ chữ: “Bá chủ giới sinh vật, làm một trận tỉ thí đi.”
Lớp trưởng nghiêng sang nhìn ngó, cười: “Tớ thấy chú ăn ảnh cực ấy, trên tivi còn đẹp hơn cả bình thường.” Cô bạn bổ sung, “Bình thường đã đủ đẹp trai lắm rồi.”
Dương Hàn chêm vào: “Bình thường thôi.”
Lộc Duyệt Minh tập trung vào màn hình tivi, đột nhiên chỉ vào một người, lên tiếng: “Mấy cậu có thấy… người này nhìn quen quen không?”
Ánh mắt của mọi người hướng theo tay Lộc Duyệt Minh. Ống kính quay cả vài bảo vệ đứng cạnh Hàn Thời Vũ. Trong đó có một anh trai mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai đen và khẩu trang xanh, là người Lộc Duyệt Minh đang chỉ.
Sáu người cùng nghểnh cổ, săm soi một mát, sau đó trăm miệng một lời: “Hơi hơi…”
Lộc Duyệt Minh nói toạc: “Đó chẳng phải là chú Dương Mạt à?”
Sáu người: “…”
Bọn họ quay lại nhìn Lộc Duyệt Minh.
Lộc Duyệt Minh: “… Sao thế.”
Cậu không nói gì, đến cả Dương Hàn cũng không phát hiện.
Hứa Gia bình phẩm: “Tiểu Lộc đúng là cái ra đa dò chú Mạt ha.”
Dương Hàn nhìn Dương Mạt võ trang đầy đủ, nhướng mày. Dương Mạt không bao giờ xuất hiện trước truyền thông, không biết lần xuất hiện này của anh là vì điều gì.
Điểm khác biệt giữa hoạt động hôm nay và mọi ngày là, họ còn mời thêm năm nhà sáng tạo triệu theo dõi trên Thú Địa. Vì tính hiệu quả của buổi livestream, họ sẽ xuất hiện lần lượt.
Nhà sáng tạo video ký hợp đồng với Thú Địa vui buồn có nhau, hằng ngày nhân viên đều được gặp những chủ kênh cực kỳ nổi tiếng, mãi thành quen cũng là chuyện bình thường.
Có nhiều máy quay cùng một lúc, dẫn chương trình trịnh trọng đưa máy quay cá nhân cho Hàn Thời Vũ.
Họ vừa đi thang máy vừa bắt đầu màn đặt câu hỏi.
Thư ký liên tục theo dõi bình luận trực tiếp, chọn câu hỏi và gửi vào máy nhắc chữ của người dẫn chương trình.
Dẫn chương trình cười, hỏi: “Cộng đồng mạng muốn hỏi, bình thường tổng giám đốc Hàn bảo dưỡng nhan sắc thế nào ạ?”
Hàn Thời Vũ nghi hoặc dò xét màn hình nhắc chữ, nói: “Cô chắc chắn đây là câu hỏi từ bình luận trực tiếp? Sao lại nghiêm túc như thế.”
Dẫn chương trình: “.”
“Hoạt động nhiều, ngủ nhiều, lo lắng ít thôi.” Hàn Thời Vũ trả lời.
Bình luận trên màn hình:
“Đáng ghét.”
“Mới đầu tụi tui đã tính tha cho anh một mạng rồi đó.”
“HSN quan ngại câu hỏi của chúng ta nghiêm chỉnh quá kìa.”
Thư ký kiềm chế khóe môi vểnh lên, lần nữa gửi câu hỏi cho dẫn chương trình.
“Ừm…” Dẫn chương trình lúc túng nói: “Cộng động mạng hỏi, Hàn Siêu Nhanh… nhanh thật sao?”
Bảy người trước tivi không hẹn mà cùng im phăng phắc, sự im lặng như đang bại lộ khoảnh khắc lúng túng nào đó.
Hàn Thời Vũ cười, không biết hắn vô tình hay cố ý đưa mắt nhìn bên kia, chỗ Dương Mạt đứng, nhưng từ góc máy quay cá nhân không thu được anh vào.
Hàn Thời Vũ: “Vấn đề này không hỏi tôi được.”
Trong thang máy nổi tràng cười rần rần. Hàn Thời Vũ quay sang nói với dẫn chương trình: “Còn tiếp tục nữa studio này sẽ bị đình chỉ.”
Bình luận trên màn hình:
“Anh ta đang cười điên cuồng.”
“Anh ta đang che dấu sự thật bằng ba phần giễu cợt bảy phần hững hờ.”
Dương Hàn vào tủ lạnh lấy nước và trái cây cho mấy cô cậu bạn cùng lớp. Để ý kim đồng hồ đã sắp chỉ mười hai giờ, cô nàng gọi điện thoại, sau khi trưng cầu ý kiến thì gọi đồ ăn cho bảy người.
Sau khi làm xong quay lại, năm vị vip đã xuất hiện được hai vị. Hai vị này ở danh mục đời sống, một là cô gái trẻ nổi tiếng nhờ các vlog du lịch đầy độc đáo và thú vị, người kia là một vị cán bộ cấp cơ sở, được mệnh danh là bí thư siêu hot trên Internet nhớ các phát ngôn thở ra là truyền cảm hứng trong livestream bán nông sản của mình.
Mời hai vị này đến dĩ nhiên không phải để chơi cho vui. Mà là đến vì quảng bá giai đoạn đầu cho dự án “Internet + xóa đói giảm nghèo”. Liễu Tộ Diệp nhìn thấy tên quê mình trong danh sách, thoáng sửng sốt.
Thượng Học nói: “Buổi livestream này giá trị cực đấy. Mình còn tưởng chỉ là chương trình giải trí đơn giản thôi.” Cậu ta nhận sữa chua Dương Hàn đưa, nói cảm ơn.
Hàn Thời Vũ liên tục thua trong các trò chơi với khách mời. Bình luận trực tiếp đang cầu nguyện thay tiền thưởng của dẫn chương trình. Hàn Thời Vũ cảm thán, bảo sau cái buổi sao Thủy nghịch hành này xong hắn sẽ đưa mọi người đi xem văn phòng bộ phận kỹ thuật.
Bộ phận kỹ thuật chiếm một tầng riêng trên tòa cao ốc Cực Tấn.
Nơi đây đủ các thiết bị cho vui chơi giải trí, còn nuôi cả vài chú mèo. Ngoài sảnh chính có một cái bể thủy tinh khổng lồ nuôi đầy cá. Khi nhóm quay đi ngang qua, rất nhiều nhân viên đang ngồi trên sô pha tròn gõ phím, mệt thì cứ thế ngắm cá nựng mèo.
Bình luận trực tiếp:
“Á đệt, văn phòng đây hả?”
“Đãi ngộ của nhân viên kỹ thuật Cực Tấn tốt đó giờ mà, bên văn phòng cũng y chang.”
“Mới coi sơ đã thấy đỉnh rồi, tôi đúng là kẻ quê mùa thiển cận.”
“Hức hức hức bà đây mà tốt nghiệp cũng muốn vào làm cho Cực Tấn —— “
Hàn Thời Vũ tự xem bình luận tự chọn câu hỏi. Có một ID tên “Không phải lập trình viên” hỏi: “Cho mọi người thấy Starry được không…”
Sau đó là dàn phụ họa tràn lan: “Muốn gặp đại thần +1.”
Hàn Thời Vũ ra vẻ quay qua hỏi: “Đại thần có ở đây không?”
Thật ra suốt từ đầu đến giờ Dương Mạt vẫn ở cạnh hắn. Hai người đều ngầm hiểu, vì hiệu quả của buổi livestream thôi, thư ký đáp: “Hình như không có ở đây thưa sếp.”
“Haha.” Hàn Thời Vũ cười vào màn hình: “Không cho mọi người thấy đâu.”
Bình luận trực tiếp:
“Chậc.”
“@Chu Dịch.”
“Chậc chậc.”
“Chậc chậc chậc.”
Ở đây họ được gặp nhà sáng tạo thứ ba, studio Thần Sơ —— Kẻ thù của Hàn Thời Vũ trong khu video ghép chế bựa.
Trưởng nhóm Tạ Thần Mân hiền hòa cười với Hàn Thời Vũ: “Chào sếp Hàn.”
Hàn Thời Vũ chỉ vào kẻ thù một mất một còn: “Ai mời tên này tới đây.”
Mọi người trong ekip cười ồ, buổi gặp gỡ giữa tay chế video và Hàn Thời Vũ vốn là mánh lới tạo miếng cười. Khu bình luận hóng trò vui không chê chuyện lớn đồng loạt “Cảnh cáo trừ lương” tràn màn hình.
Lên một tầng nữa, đến văn phòng Tổng giám đốc, nhà sáng tạo như tư đã ở đó từ trước, người trà trộn trong khu trò chơi âm nhạc với đời sống Mộc Lưu Tô. Đôi mắt Lưu Mộc cong cong, anh ta vừa cởi trang phục cosplay, mắt vẫn còn bột nhũ sáng lấp lánh, cười cười: “Chào sếp Hàn.”
Bình luận như đạp vô chuồng gà, đập vào mắt là hằng hà sa số những người mẹ ruột và bạn gái mất trí hò hét bằng chữ cái. Sáu người trước tivi nhìn thấy bình luận trên màn hình nổ tung thật sự, vì Hứa Gia đang bận gõ “A A A” loạn lên trên livestream.
Thư ký nhìn vị khách mời thứ tư và sếp Hàn ngồi với nhau cùng tương tác, ký ức phủ bụi mờ trong đầu như sống dậy. Cô hoài niệm nhỏ giọng thì thầm: “Còn thiếu mỗi sếp Chu là đủ F4.”
Buổi livestream đã diễn ra được một tiếng mà vẫn không hề có dấu hiệu hạ nhiệt. Dường như điểm nhấn của buổi livestream nằm ở vị khách mời cuối cùng này đây. Nhưng mà, kể từ giây phút nhận ra Dương Mạt, bảy người trước tivi như đã cầm sẵn kịch bản chương trình, bọn họ đoán được có thể đến cuối Dương Mạt sẽ xuất hiện. Quả nhiên, mấy người họ đã đoán đúng.
Kết thúc chương trình, người dẫn chương trình nói kết thúc xong đã cùng ekip quay chụp hoàn thành công việc. Hàn Thời Vũ ngồi trên xe, nhưng studio không hề tắt. Cộng đồng mạng phát giác thiếu một khách mời, thế là nhao nhao đặt câu hỏi trong bình luận.
“Thật ra khách mời thứ năm không phải nhà sáng tạo vip.” Hàn Thời Vũ ngồi trên xe, cầm điện thoại, trịnh trọng nói: “Mà là người vẫn đi theo chúng ta từ đầu đến giờ này.”
Khu bình luận bị chiếm cứ bởi dấu chấm hỏi và chấm than.
“???”
“Sao bầu không khí cứ như công khai người yêu vậy ba.”
“Chuyện của tôi với Hàn Thời Vũ sắp không giấu được nữa rồi.”
Hàn Thời Vũ chếch camera, Dương Mạt ngồi bên cạnh lọt vào màn hình. Anh ngồi cạnh Hàn Thời Vũ, mũ và thẻ nhân viên đã cởi, nhưng khẩu trang vẫn che khuất nửa gương mặt anh.
Dương Mạt nhìn thẳng vào ống kính, hình ảnh đứng im.
Dương Mạt: “…”
Hàn Thời Vũ đánh vỡ sự im lặng, cười cười: “Anh nói gì đi.”
Bình luận trên màn hình:
“Hahahahaha.”
“Hahahaha còn tưởng sập mạng nữa chứ.”
“Mắt của anh trai này đẹp thế.”
“Đây là ai vậy.”
Hàn Thời Vũ đằng hắng, giới thiệu: “Vị này chính là nhân vật mà mọi người nhắc tên suốt ngày hôm nay, đại thần Starry.”
Giọng Dương Mạt chôn trong khẩu trang, vô cảm bật ra ba chữ: “Chào mọi người.”
Tràng hahaha và trêu ghẹo dừng lại.
“Á đù.”
“Á đù?”
“Á đù!”
Một cách khó hiểu, khi Hàn Thời Vũ nói ra cái tên Starry, Dương Hàn ngồi bên này màn hình như bỗng ngưng thở trong một giây, sau đó nhịp tim bắt đầu gia tốc.
Mọi người ngồi đây đều biết quan hệ của Dương Mạt và Hàn Thời Vũ, thế nên hình ảnh này nồng nặc vị chua chát. Phương Gia bỗng thấy món ăn trong tay hết thơm rồi, than thở: “Dạo này trò lừa chó vào tròng rồi giết thịnh hành ghê.”
Bình luận trực tiếp lại đạt đỉnh mới:
“A a a a —— “
“Đại thần phù hộ em thi cử thuận lợi, cầu nguyện vô được Thủ Thành.”
“Cuối cùng Hàn Siêu Nhanh cũng chịu lấy Starry giấu như giấu vàng ra.”
“Anh dám bắt đại thần đứng đó một tiếng đồng hồ ấy hả?”
“Trời ạ, tôi cứ tưởng CTO nhà Cực Tấn là một chú trung niên rụng tóc + bụng bự chứ… Tôi sai rồi xin dập đầu tạ tội.”
*CTO (Chief Technology Officer): trong công ty vừa và nhỏ thì là người có kỹ năng về kỹ thuật tốt nhất trong team, còn ở những công ty lớn thì là Giám đốc công nghệ, chịu trách nhiệm những vấn đề về công nghệ kỹ thuật.
“Dâng huyết thư cầu đại thần tháo khẩu trang —— “
“Hức hức hức muốn thấy dung nhan anh này quá à.”
Hàn Thời Vũ như chó con bảo vệ đồ ăn của mình, xoay camera lại, nói: “Đi đi, cho mấy người nhìn tí vậy thôi.”
Bình luận trên màn hình:
“Chậc.”
“Chậc chậc.”
“Chậc chậc chậc.”
Lúc buổi livestream kết thúc, Dương Mạt mới tháo khẩu trang.
Anh chỉnh lại cổ áo, nói: “Về khách sạn thu dọn một chút rồi ra thẳng sân bay luôn đi.”
Công việc vì vài lý do mà kéo dài thêm một tuần. Công tác quảng bá tiếp theo sẽ thực hiện dưới sự kiểm soát của phòng ban vận hành.
Trông tâm trạng Hàn Thời Vũ rất sáng sủa vui vẻ. Sau khi giao phó công việc với thư ký ngồi hàng trước cùng lái xe, hắn vừa ngân nga hát vừa đăng bài lên Weibo cá nhân.
Dương Mạt gửi tin nhắn báo đêm nay mình sẽ về nhà cho Dương Hàn thì nghe Hàn Thời Vũ ngồi cạnh hỏi: “Anh có mệt không?”
Dương Mạt lắc đầu.
Sau đó cơ thể bỗng ngả nghiêng.
Hàn Thời Vũ ôm chặt, ghì lấy eo Dương Mạt, tựa cằm lên vai anh: “Anh ơi, hôm nay vui quá à.”
Hắn là một người cực kỳ tự tin, biểu hiện bản thân đã trở thành bản năng. Nhất là với những điều mình thích nhất, Hàn Thời Vũ chỉ ước gì hắn có thể giơ lên thật cao xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ cho cả thế giới chiêm ngưỡng. Nhưng không phải ai cũng thích xuất hiện, Dương Mạt là một người như thế.
Buổi livestream lần này chủ yếu là để quảng bá văn hóa công ty, Dương Mạt xuất hiện rất có lợi cho công cuộc tăng sức nóng. Thế là Hàn Thời Vũ mượn công việc, cuối cùng cũng giành cơ hội được một lần khoe khoang Dương Mạt nhỏ tí ti.
Mà giữ Dương Mạt xuất hiện ở cuối cùng này đương nhiên là níu chân người xem ở lại những thước phim đã biên tập hậu kỳ.
Dương Mạt mặc hắn ôm ấp, nhìn cảnh sắc và dòng xe trôi tuột về sau ngoài cửa sổ xe. Anh không nhịn được đưa tay xoa xoa đầu hắn, nhẹ nhàng nói: “Cún đần.”
Tác giả có lời muốn nói:
Thông báo trước chương sau: Lần đầu HSN lên giường và công tác chuẩn bị cộng hành động quyến rũ của anh ta.