Hai Người Chồng

Chương 150: Nổi sợ



Tô Hiển Nhiên được ôm rồi lại được hai anh chồng cưng chiều đút ăn xong, cô dựa vào người của Đỗ Đức Trí nhẹ giọng nói.

" Hôm nay cả ba chúng ta sẽ ra ngoài được sao? "

Tô Hiển Nhiên thật muốn ra ngoài chơi đùa, nhưng đâu phải muốn đi là đi đâu vì hai anh chồng của cô không hề có ý định để cô đi ra ngoài.

Đỗ Đức Trí cúi đầu nhìn Tô Hiển Nhiên hỏi.

" Nhiên Nhiên muốn đi? "

Tô Hiển Nhiên gật đầu.

Đỗ Đức Trí nói.

" Nhưng mà không phải hôm nay! "

Nhìn thấy cô xụ mặt, anh nói.

" Không phải anh không muốn cho Nhiên Nhiên đi mà là không thể đi. "

" Sao lại không? " người ta mang thai còn đi làm được không lẽ cô không đi dạo vài vòng được.

Đỗ Đức Trí hôn hôn đỉnh đầu cô, tay anh đặt nhẹ lên bụng cô nói.

" Nhiên Nhiên đang mang thai, cho dù vẫn làm chuyện phòng the... các thứ được nhưng duy nhất là không thể ra ngoài. " dừng một chút anh mới cười thì thầm vào tai Tô Hiển Nhiên.

" Nhiên Nhiên sẽ hay phát tình... không lẽ Nhiên Nhiên muốn làm bên ngoài... rên rỉ cho người khác nghe? "

Tô Hiển Nhiên mím môi đỏ mặt.

" Không... không có... " cô không hề muốn ở bên ngoài... cho dù bản thân thật sự muốn cùng hai anh chồng... nhưng cũng không hề muốn như vậy...

Đỗ Đức Trí thành công dọa Tô Hiển Nhiên, thật sự anh cũng không hề muốn nói dối cô như vậy nhưng cô đang mang thai dù là trong bụng cô là con của anh hay của Nhậm Thừa Vinh thì đều sẽ dễ bị phát hiện, chỉ có ở nhà mới an toàn còn đi ra ngoài kia...

Anh và cả Nhậm Thừa Vinh đều muốn nhìn cô an toàn sinh đứa bé ra chứ không phải như trong cơn ác mộng đó... cách tốt nhất vẫn là để cô an toàn sinh xong rồi tính...

Nhậm Thừa Vinh rửa xong chén quay lại nhìn Tô Hiển Nhiên đang sắp ngủ trong lòng Đỗ Đức Trí.

Cả anh và Đỗ Đức Trí đều có cùng một nỗi lo... chỉ mong chuyện đó sẽ không xảy ra... chỉ mong dị năng của hai anh sẽ khôi phục lại chỉ như vậy mới bảo vệ được Tô Hiển Nhiên.

Tô Hiển Nhiên nhắm chặt mắt dựa vào lồng ngực Đỗ Đức Trí chính cô cũng cảm nhận rất rõ từng nhịp đập của anh...

Cô cũng cảm nhận được sự lo lắng của hai anh... cô không biết... liệu đứa trẻ đang dần dần lớn lên trong bụng cô có thật sự tốt hay không...

Cảm giác lo lắng ngày một nhiều mọi thứ khiến cô không thể nào bình tĩnh... cô sợ... thật sự rất sợ... sợ một ngày nào đó... giấc mơ đấy sẽ thành hiện thật...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.