Trong nhà lúc này chỉ còn mỗi Nhậm Thừa Vinh và Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên ở trong lòng của Nhậm Thừa Vinh khẽ hỏi.
" Vinh Vinh ghen? "
Chỉ cần nhìn thôi cũng biết Nhậm Thừa Vinh ghen... thật sự rất hay ghen, chính cô cũng không hiểu rõ là vì sao anh cứ ghen như vậy, chính là có một chuyện cô chắc chắn... cô hình như thân thiết với Đỗ Đức Trí nhiều hơn...
" Làm sao là không ghen... Nhiên Nhiên nghĩ anh không yêu thương Nhiên Nhiên bằng Trí sao? "
Tô Hiển Nhiên lắc đầu nói.
" Không phải... chỉ là chúng ta ít có thời gian nhiều dành cho nhau... với cả anh không hề biết tiết chế.. " cái cảm giác đau đớn khi bị hai củ khoai lang lớn nóng bỏng đâm sâu vào vẫn còn nguyên vẹn trong đầu cô... thật sự rất đau... lúc đó cô biết Nhậm Thừa Vinh đang rất khó chịu... nên cô mới cố gắng nhịn đau mà kiên trì.
" Anh xin lỗi, sau này anh sẽ không như vậy nữa. "
Tô Hiển Nhiên nhếch mép, ôm lấy cổ Nhậm Thừa Vinh, môi cô mấp máy nói.
" Lúc này chỉ có hai vợ chồng chúng ta... làm không Vinh? "
" A!? " Nhậm Thừa Vinh si ngốc không hiểu rõ Tô Hiển Nhiên đang nói gì, bất chợt, khi anh đang suy nghĩ thì Tô Hiển Nhiên kéo tay Nhậm Thừa Vinh đặt lên ngực của cô nói.
" Chúng mình làm " YÊU " đi chồng! " cô từ chối Đỗ Đức Trí là để dành sức cho Nhậm Thừa Vinh... nên giờ cũng nên chủ động một chút a.
Nhậm Thừa Vinh hai mắt trừng to, cảm nhận được ngực của Tô Hiển Nhiên đang áp sát vào trong lòng bàn tay anh, anh nuốt nhẹ một ngụm nước bọt, cả cơ thể liền trở nên khô nóng.
Tô Hiển Nhiên đang ngồi trên đùi của Nhậm Thừa Vinh, cũng cảm nhận được thứ gì đó đang cộm vào mông cô, mắt cô nheo lại nhìn chằm chằm anh, môi cô câu lên cười giảo hoạt nói.