" Hahaha, thật nực cười mà. " cười xong, Tô Hiển Nhiên nheo mắt nguy hiểm nhìn cô gái nhỏ đang bị Đỗ Đức Trí nắm chặt cổ tay hỏi.
" Cái này là gì đây? Từ bao giờ Tô Hiển Nhiên tôi đưa thư cho cô? "
Cô gái trẻ mím chặt môi run rẩy, không dám nhìn thẳng Tô Hiển Nhiên, Tô Hiển Nhiên trong lòng cũng có thể đoán ra người làm chuyện này là ai.
Tô Hiển Nhiên lòng khẽ động, tốt lắm, đã như vậy phải phanh phui chuyện gần đây nhất thôi. Thật không vui chút nào chưa gì vở kịch sắp hết rồi.
Cô nhìn Nhậm Thừa Vinh cười cười, Nhậm Thừa Vinh như hiểu ý tứ của nụ cười liền bật đoạn ghi hình khoảng một tuần trước.
Trên màn hình rất nhanh xuất hiện hình ảnh Tô Tú Vi của hiện tại.
Tô Tú Vi hung hăng bước vào nhà của Tô Hiển Nhiên quát to.
" Tô Hiển Nhiên!!! "
Tô Hiển Nhiên đang nói chuyện cùng với Đỗ Đức Trí, Nhậm Thừa Vinh đang đứng bên cạnh, nhìn trong màn hình có thể thấy rõ Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh khi đó cung kính với Tô Hiển Nhiên như thế nào.
Nhưng so với bây giờ, thì có thể nhìn ra Tô Hiển Nhiên khác hơn không những thế thái độ của hai người chồng cũng không giống như là đang cung kính sợ hãi mà là bổn phận trách nhiệm.
" Cô để hai người này theo tôi. " chỉ Nhậm ThỪA Vinh và Đỗ Đức Trí.
" Thì tôi sẽ nói với mẹ chuyện hôn sự của cô và Kiều Hà Quang. "
" Kiều Hà Quang. " Tô Hiển Nhiên cười xùy một tiếng mới nói.
" Cây cao, tôi không với tới. "
" Cô... cô có không muốn giao cho hai người này cũng phải giao. " nói xong Tô Tú Vi hung hăng kéo tay Nhậm Thừa Vinh.
Tô Hiển Nhiên khi đó là một người máu S vô năng nhưng có vô dụng cũng không nhường đồ vật bản thân coi trọng, nên rất nhanh hất tay Tô Tú Vi ra chỉ thẳng vào mặt Tô Tú Vi.
" Không phải cô yêu thương Kiều Hà Quang sao? Lo mà đến đó cưng chiều anh ta, đừng có mà đến đây cướp đồ người khác! "
" Mày!!! "
" Con tiện nhân! Mày không xứng đáng có hai người đẹp như vậy! Mày là tiện nhân... đi chết đi đi chết đi. "
Trên màn hình liền thấy Tô Tú Vi kéo tóc Tô Hiển Nhiên đánh tới, chính là Tô Hiển Nhiên bị yếu thế suốt mấy năm, có ngu ngốc cũng đã sớm khôn ra nên không đứng đó để bị đánh mà nắm lấy tóc Tô Tú Vi giựt ra một nắm lại đánh vài cái vào mặt cô ta, hai mắt cô đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống Tô Tú Vi mà quát.
"Tô Tú Vi cô đừng quá phận! Đừng nghĩ tôi im lặng là... " lời nói của Tô Hiển Nhiên còn chưa dứt thì Tô Tú Vi hung hăng cầm bình bông trưng bên tường đập mạnh vào đầu của Tô Hiển Nhiên.
" Bụp " " Xoảng " hai thanh âm khác nhau cùng lúc vang lên.
Tô Hiển Nhiên rất nhanh ngã xuống, máu chảy khắp sàn trước khi vài giây đoạn video kết thúc thì còn nghe Tô Tú Vi nói.
" Chết đi con tiện nhân! "
- =--
Hình ảnh Tô Hiển NHiên ngã trên sàn làm không ít người suy nghĩ, trong lòng không khỏi càng thêm tức giận Tô Hiển Như thiên vị.
Tô Hiển Nhiên nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tô Tú Vi liền cười lạnh nói với cô gái bị sợ đến hai mắt đỏ ửng.
" Cái bức thư này có phải hay không của Tô nhị tiểu thư đưa cho cô để hôm nay cô đến báo tin tôi chết. "
Cô gái nhỏ cắn chặt môi không dám nói gì, Tô Hiển Nhiên hai chân hơi đau vì hôm nay đứng hơi lâu, mày hơi nhíu lại nói.
" Không nói thì cũng chính là đồng phạm... Bác sĩ Hàm, đến lượt ông. "