Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh bốn mắt nhìn nhau vội vàng chạy lên trên thì đập vào mắt hai anh cảnh tượng...
Tô Hiển Nhiên đứng đó cứng đờ người, môi mím lại hai mắt trừng to, còn mặt cô thì đỏ tươi đỏ rượi nhìn chằm chằm hai anh chồng trước mặt.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhất thời luống cuống tay chân vội vàng cúi đầu xuống nói.
" Anh... anh xin lỗi... "
" Anh... anh không... không cố ý... "
Nói xong hai người chạy vội vàng ra ngoài, còn không quên đóng cửa.
Tô Hiển Nhiên nhìn cánh cửa đóng chặt, nhất thời sửng sốt, cúi đầu xuống nhìn chằm chằm vào cơ thể chính mình sau đó một tiếng " A " vang vội khắp căn phòng.
Cô... cô hiển nhiên trần truồng trước mặt hai anh chồng... cô... cô phải làm sao đây... mặt mũi cô biết để ở đâu... cả ba tuy đã đăng ký kết hôn, nhưng... cô và hai anh chưa phát sinh quan hệ gì quá mức thân mật, huống chi cô... cô còn chưa phát tình...
OMG... giá trị còn đâu nữa... chính là Tô Hiển Nhiên sầu não một lúc lâu, liền khôi phục vẻ mặt bình thường, môi khẽ câu lên như nhớ đến chuyện gì đó.
Cô là có phải gái hai mươi đâu mà còn ngại ngùng, cô rõ ràng hơn ai hết, cô đã ba mươi tuổi, không những thế cô là gái già ế... ừ thì là gái trinh nhưng vẫn ế... vậy thì cần gì mấy cái mặt mũi nữa, đúng vậy! Cô đã sống lại, đây là cuộc sống của cô, cô phải chính mình tự quyết định... cô không mặc quần áo thì làm sao? Trần truồng đi nhong nhong thì làm sao? Cô cũng chính là vợ của hai anh chồng... có cởi trần cũng chẳng sao hết... đúng vậy...
Chính là dù có nghĩ ra sao, Tô Hiển Nhiên vẫn đỏ mặt xấu hổ a.
Trong khi Tô Hiển Nhiên chính mình tự mặc quần áo, vừa tự mình dọn một đống mảnh vỡ của thủy tinh dưới sàn thì...
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh hai người thở một hơi sâu nhìn chằm chằm cánh cửa vừa đóng kia.
Môi khẽ câu lên, cũng không biết cả hai đang nghĩ gì nhưng trong lòng cả hai đều có cái gì đó gọi là thỏa mãn...
Ừ... chắc là vậy! Cũng không rõ tại sao... nhưng ở chung nhau cũng hơn hai năm chứ ít gì đâu, vậy mà cả hai chưa từng có cảm giác hứng thú với Tô Hiển Nhiên nhưng hiện tại, mới hai ngày trôi qua ( tính luôn hôm nay) thì cảm giác khác hẳn.
Đỗ Đức Trí thật sự rất kinh ngạc khi bản thân thế mà vì một cô nhóc hai mươi tuổi làm cho thần trí điên đảo... không những thế... chính anh còn cảm giác Tô Hiển Nhiên rất quyến rũ.
Nhậm Thừa Vinh cũng chẳng khác gì Đỗ Đức Trí, anh bất ngờ hơn là vì bản thân vốn là người nhẫn nhịn giả vờ giỏi nhưng bây giờ anh không thể nào kiếm nén trái tim chính mình cứ thình nhảy " thình thịch, thình thịch " mãi thôi.