Tô Hiển Nhiên sau khi dọn xong mọi thứ trên sàn phòng cô, thì chính mình mới bước xuống dưới phòng khách.
Vừa bước xuống dưới, thì cô liền thấy hai anh chồng đang bận bịu dưới phòng bếp, nhưng chính cô vẫn không nhịn được mà đỏ mặt xấu hổ.
Cho dù có chuẩn bị tinh thần tốt ra sao... thì bị thấy như vậy cũng quá... à ưm hơi sớm đi.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh ai nấy đều vừa làm việc trên tay vừa suy nghĩ nên cả hai không hề hay biết Tô Hiển Nhiên đang ở sau lưng, đến khi bọn họ xoay người ra sau nhất thời bị dọa sửng sốt.
Tô Hiển Nhiên nhìn nhìn hai anh chồng một lúc lâu, cô " khụ " một cái mới nói.
" Chuyện lúc nãy... hai anh... ơ hai chồng quên đi... " mặc dù nhất định không dễ quên ngay, nhưng ít ra sau này cũng không đem chuyện này ra chọc cô, cho dù cô có mê trai thèm thịt cũng không thể nào mặt dày không biết xấu hổ.
Đỗ Đức Trí nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Tô Hiển Nhiên, trong lòng như có gì đó quét nhẹ qua làm anh mềm nhũn mà xoa xoa đầu của cô khẽ nói.
" Nhiên Nhiên không nói, anh sẽ không nhớ! " nhìn gương mặt cô lúc này, anh thật sự chỉ muốn trêu ghẹo cô một chút thôi a.
Tô Hiển Nhiên nghe Đỗ Đức Trí nói, mặt cô càng thêm đỏ hơn.
Nhậm Thừa Vinh nhìn Tô Hiển Nhiên cũng không nói gì, nhưng khóe môi vẫn cong lên vui vẻ, đồ ăn chủ yếu do Đỗ Đức Trí nấu, nên anh đành phải chính mình dọn ra để cả nhà ăn cơm vậy.
Khi cả ba cùng vào bàn ăn, Tô Hiển Nhiên vẫn nhìn chằm chằm chén cơm trước mặt mà ủ rũ ăn cơm. Hai anh chồng nhất thời hơi khó xử, bọn họ cũng không biết nên làm gì đây.
Chính là khi nhìn đến gương mặt ủ rũ kia vẫn có tia đỏ ở đó, cả hai không nhịn được mà nhìn lâu thêm một chút.
Từ bao giờ, chính bọn họ cũng không biết... Tô Hiển Nhiên trong mắt họ thật sự ngày một xinh đẹp hơn.
Ăn xong, dọn dẹp xong, Tô Hiển Nhiên được Nhậm Thừa Vinh ôm đến ngồi ngay sofa bên phòng khách, chẳng mấy chốc hai anh chồng liền ngồi đối diện cô hỏi.
" Nhiên Nhiên là muốn nói gì sao? "
Tô Hiển Nhiên mím môi nhìn trái nhìn phải một lúc lâu mới hỏi.
" Hai chồng có muốn... " không hiểu sao Tô Hiển Nhiên cứ cảm thấy nói ra thật khó khăn.
Tự dưng đi hỏi như vậy... biết đâu là... biết đâu là lại bị hai anh mới vừa có một chút thiện cảm với cô lại ghét bỏ.
" Nhiên Nhiên nói đi. "
" Đúng đó Nhiên Nhiên, em cứ nói. "
Tô Hiển Nhiên nhìn Đỗ Đức Trí lại nhìn về phía Nhậm Thừa Vinh mới hỏi.
" Hai chồng có muốn... có muốn đi làm hay không? "