Buổi sáng hôm đó, Triệu Noãn Noãn cùng Xán Xán đã thật là sốc, bắt đầu
rất khiếp sợ, quá trình rất thống khổ, kết cục lại là chuyện rất bất đắc dĩ. Mà người khởi xướng chuyện này chính là cặp cực phẩm cha mẹ bất trị trước mặt.
Sau một trận cảm thán, Triệu Noãn Noãn không thể
không đặt ra câu hỏi, “Mẹ, người tìm chúng con rốt cuộc có chuyện gì?
Tại sao nói là đợi không kịp?”
“Còn không phải là vì hôn lễ của các ngươi!” Triệu mụ mụ mới ngưng quở trách lão công, lại đem đầu mâu
chỉ hướng đứa con đáng thương, nhất thời trong mắt kiếng của Triệu ba ba con ngươi hiện lên một tia thần sắc may mắn, cuối cùng cũng thoát khỏi
thiên đường!
“Ta nói ngươi rốt cuộc không có lương tâm a? Hôn
lễ này cũng không phải là làm cho ta! Tại sao ta phải bận rộn những công việc vớ vẩn, ngược lại ngươi làm chú rễ thì ngay cả điện thoại cũng
không gọi tới hỏi một chút! Xán Xán là vợ của ngươi, làm sao ngươi không nóng nảy a?”
Triệu mụ mụ một bữa bắn liên hồi giống như cuồng
oanh lạm tạc, Triệu ba ba ở bên cạnh đẩy mắt kiếng, chậm chạp gật đầu,
“Noãn Noãn, mẹ ngươi nói rất có đạo lý a…”
Được hưởng ứng,
Triệu mụ mụ khí thế hơn nữa, “Ngươi nhìn đó, ngay cả ba ngươi cũng nổi
nóng, làm sao ngươi không gấp gáp như vậy? Cưới vợ là cho ngươi hay là
cho ta a?”
“Mẹ, người đừng như vậy!” Triệu Noãn Noãn thật là
bất đắc dĩ, liếc nhìn Xán Xán, “Chúng con đây không phải là chưa có giấy hôn thú, hôn lễ có thể từ từ làm…”
“Từ từ! Từ từ! Từ từ cái
đầu của ngươi a! Đầu ngươi để đâu mà ngay cả mẹ ngươi cũng không thấy!
Chẳng lẽ ngươi muốn cha ngươi cầm linh vị của ta xuất hiện trong hôn lễ
của các ngươi?” Vừa nói vừa vỗ đùi, khí thế kia kinh thiên động địa, “Ta làm sao lại sinh ra đứa con bất hiếu như ngươi… Ông trời của ta…”
Rất tốt, rất cường đại! Xán Xán ở một bên thấy vậy mồ hôi chảy ròng,
ngay cả như vậy cũng có thể nói ra khỏi miệng, vị kia so với lão mụ nhà
mình, đẳng cấp quả nhiên cao hơn không chỉ một chút.
May là, may là…
“Mẹ, làm sao người có thể nói mình như vậy…” Sắc mặt Triệu Noãn Noãn âm trầm, “Người… Người không phải là cố tình làm khó con sao?”
Triệu mụ mụ dừng tay vỗ đùi, ngó chừng con, vẻ mặt nghiêm túc, “Cái này
làm sao có thể gọi là làm khó? Chẳng lẽ ngươi không muốn cưới Xán Xán đã xuất giá?”
Lời vừa ra khỏi miệng, khắp nơi hoàn toàn yên tĩnh.
Xán Xán không nhịn được đưa ánh mắt hướng Triệu Noãn Noãn, đối diện hắn cũng hướng ánh mắt tới nhìn nàng, bốn mắt nhìn nhau, Xán Xán bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt.
Ở đáy lòng của nàng, bỗng nhiên không
có chút cảm xúc, đầu bỗng nhiên trống không trong chốc lát, cứ như vậy
ngơ ngác nhìn theo hắn, ánh mắt mê ly, dại ra, còn mang theo một chút
xíu… Mong đợi?
Viên đá treo trong lòng từ từ để xuống, biết rất rõ ràng đây chẳng qua
là gặp dịp thì chơi, nhưng trong lòng nàng tại sao lại có loại cảm giác
an tâm?
“Rất tốt, con ta ngoài miệng không nói, thật ra thì
trong lòng so với ai khác cũng rất gấp gáp a!” Triệu mụ mụ nhất thời
tươi cười rạng rỡ, “Ta xem như vậy đi, dù sao hai người các ngươi cũng
đã tới đây, không bằng chờ chọn nhẫn kim cương xong hãy đi!”
“Con còn phải đi làm…”
Triệu mụ mụ lông mày nhảy lên, “Làm cái gì? Ngươi không phải là quản lý sao? Lập tức gọi điện thoại xin phép nghỉ cho ta! Nói mẹ của quản lý
yêu cầu!”
Lặng yên…
Xán Xán thấy tình thế không đúng,
lập tức nhảy ra, “Mẹ, nhẫn kim cương dĩ nhiên là phải mua, nhưng Noãn
Noãn ca đi làm cũng rất cần thiết! Rồi hãy nói, người nhìn chúng con bây giờ đang mặc như vậy…” Nàng hướng Triệu mụ mụ quơ quơ tay áo đồ ngủ của mình, “Dù sao cũng phải về thay y phục trước!”
“Ai u, con dâu
của ta nghĩ thật chu đáo! Bất quá chuyện nhỏ này mẹ của ngươi có thể
giải quyết…” Vừa nói, Triệu mụ mụ hướng ánh mắt tới lão công, “Lão đầu
tử, quần áo chúng ta lần đầu tiên ước hẹn còn không? Nhanh đi lấy ra!”
“Được.” Triệu ba ba để tờ báo xuống, chậm chậm đi vào trong phòng lấy y phục.
Triệu Noãn Noãn cùng Tô Xán Xán trong nháy mắt hóa đá .