Một lần bị buộc xem mặt đã rất thảm thiết, càng làm cho Xán Xán buồn bực chính là, kỳ sinh lý chưa từng có của Triệu Noãn Noãn, có khuynh hướng
ngày càng nghiêm trọng.
“Noãn Noãn…”
“Đừng phiền ta,
ta đang làm việc!” Triệu Noãn Noãn nhìn màn hình máy vi tính, ngay cả
đầu cũng không quay lại một lần, đã đem những điều Xán Xán muốn nói trực tiếp tàn phá.
“Nhưng là…”
“Tô Xán Xán!”
“…”
Nàng không thể làm gì khác hơn rũ cụp đầu đi ra khỏi thư phòng, xem ra
mấy ngày này muốn ly hôn là không thể nào, đang rất buồn bực, chuông cửa vang lên.
Cao Vũ trở lại.
Vừa thấy được Xán Xán, Cao Vũ lập tức nhăn chân mày chạy tới, “Ngươi chưa ăn cơm sao?”
“Ăn a!” Nói đến ăn cơm, Triệu Noãn Noãn hai ngày này mặc dù không để ý
tới nàng, nhưng thức ăn vẫn là phi thường hào phóng, nghĩ được như vậy,
Xán Xán vừa dâng ý niệm lên đáng sợ “Sắp tới sẽ bị mập lên” trong đầu.
“Vậy tại sao ngươi lại có một bộ dạng chưa ăn cơm?” Ở trong mắt Cao Vũ, Xán Xán chỉ có không có cơm ăn mới lộ ra vẻ mặt buồn bực như thế.
Xán Xán chu môi, “Còn không phải là bởi vì Noãn Noãn ca…”
Cao Vũ lông mày nhảy lên, “Nga? Hắn làm gì ngươi?”
“Hắn trong kỳ sinh lý!”
“Tô Xán Xán!” Một người mặt đã đen lên đứng ở một bên không thể nhịn được nữa.
Giải thích chính là che dấu, Xán Xán càng thêm kiên định ý nghĩ của
mình, mặc dù không phản bác, nhưng có thanh âm lẩm bẩm nói, “Còn nói
không phải là kỳ sinh lý, cuộc sống sau khi cưới sẽ thật khó khăn a…”
“Ngươi nói gì?” Cao Vũ bỗng nhiên đặt câu hỏi.
“Noãn Noãn ca hắn không để ý tới ta, làm hại ta nghĩ cùng hắn thảo luận—— “
“Tô Xán Xán!”
Hôm nay nàng làm gì sai? Nhiều lần nói chuyện đều bị Triệu Noãn Noãn cắt đứt, không nhịn chết cũng nghẹn chết .
“Trở về phòng đi.” Thanh âm Triệu Noãn Noãn mang theo chút khác thường.
Nàng có chút ủy khuất, chớp chớp mắt, đáng thương tranh thủ đồng tình, “Tại sao a? Ta vừa không có nói sai…”
Thấy bộ dạng nàng như vậy, Triệu Noãn Noãn lúc này mới mềm nhũn giọng
nói, “Ta không có ý trách ngươi, ngươi về phòng trước, ta cùng A Vũ nói
chuyện.”
Thái độ này coi như có thể tiếp nhận, Xán Xán nhếch đầu lên, trở về phòng, trở về phòng!
Xán Xán vừa đem cửa phòng đóng lại, phía ngoài không khí giữa hai người lập tức trầm xuống.
Cao Vũ mạn bất kinh tâm quét ánh mắt nhìn Triệu Noãn Noãn một cái, bám
lấy ghế sa lon dựa vào một chút, thản nhiên nói, “Làm sao? Có lời muốn
nói với ta?”
So với Cao Vũ, Triệu Noãn Noãn vẻ mặt rõ ràng trầm trọng hơn rất nhiều, sống lưng cũng có chút cứng ngắc, “Ta suy nghĩ
thật lâu, là cảm thấy ngươi không nên ở chỗ này nữa.”
Bị hạ
lệnh trục khách, Cao Vũ không buồn ngược lại cười, nhìn hắn có vẻ không
nghiêm túc nói, “Xán Xán nói xong không sai, ngươi quả nhiên là đến kỳ
sinh lý a!”
Sắc mặt của hắn âm trầm, giọng nói cũng trở nên
cường ngạnh, “Đây không phải là nói giỡn! Ta không hy vọng phát sinh
chuyện giống như mấy ngày hôm trước một lần nữa, cũng không thể khiến
Xán Xán chịu bất kỳ thương tổn nào nữa!”
Cao Vũ ánh mắt vài phần chế nhạo, “Ngươi đau lòng rồi?”
“Ngươi vốn là như vậy…” Thanh âm của hắn chìm xuống, “Có lẽ ngươi cảm
thấy nàng rất đần trêu chọc rất tốt, nhưng không phải tất cả mọi người
đều có thể lấy ra cho ngươi đùa, Xán Xán nàng… Không phải để cho ngươi
trêu đùa.”
“Nàng không phải để cho ta chơi đùa? Còn ngươi thì có thể chơi đùa với nàng?” Mắt Cao Vũ bỗng nhiên nhíu lại.
“Cứ làm như ngươi nói đi, tóm lại, ta tuyệt sẽ không để cho Xán Xán
chịu bất cứ thương tổn gì nữa.” Hắn dừng lại, cắn cắn đôi môi, “Coi như
ta thật xin lỗi ngươi, ta…”
“Ta biết rồi!” Cao Vũ bỗng nhiên
đứng lên, cắt đứt lời của hắn, “Bất quá muốn ta chuyển ra cũng phải cho
ta chút thời gian, dù sao trước tiên cũng phải để ta tìm chỗ đã.” Vẻ mặt mang theo vài phần dễ dàng.