Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 113





Quy tắc trò chơi baccarat, nếu nhà cái đặt cược cơ bản thì người chơi cũng phải theo gấp đôi, nếu không sẽ bị loại.

Lý Khải Luân không thể ngồi yên khi thấy Vân Giai Kỳ đẩy cả tỷ chip ra.

Nhiều chip như vậy, quả thật là quá hấp dẫn!
Vân Giai Kỳ cũng đủ bản lĩnh, lại có thể có nhiều tiền như vậy!
Lý Khải Luân thầm nghĩ, đã là số tiền lớn thì đêm nay nhất định phải thắng sạch của cô mới được!
Lý Khải Luân đột nhiên đứng dậy, đi tới trước mặt Vân Giai Kỳ.

Nhìn khuôn mặt đẹp đẽ, sắc xảo của cô ở khoảng cách gần, lại càng khiến ông ta mê mẩn đầu óc.


Ông ta vồ lấy tay Vân Giai Kỳ, nở nụ cười nham hiểm: “Vân Giai Kỳ, cô thật sự muốn chơi lớn như vậy với tôi sao?”
Vân Giai Kỳ định rụt tay về, nhưng lại bị Lý Khải Luân siết chặt cổ tay không thể cựa quậy.

Vệ sĩ bên cạnh rục rịch chuẩn bị ra tay.

‘Vân Giai Kỳ giơ tay biểu thị bọn họ không cần ra tay, cô quay mặt sang nhìn Lý Khải Luân, cười nói: “Lý Khải Luân, ông muốn làm gì?
“Không ngại, chúng ta chơi một ván lớn, một ván quyết định thẳng thua.

Như vậy, không phải càng thú vị hơn sao?”
‘Vân Giai Kỳ không vội, hỏi ngược lại: “Ông nói lớn, là lớn đến mức nào?”
“Trong tay cô không phải có số chip một tỷ đô la sao? Cô có dám tố hết không?”
Tố hết, có nghĩa là nhà cái đẩy tất cả số chip đang có vào bàn đặt cược và đánh cược toàn bộ tài sản.

‘Vân Giai Kỳ cười khẩy: “Tôi có thể tố hết, có điều, ông có nhiều chip như vậy để đánh cược với tôi sao?”
“Sao lại không cớ?” Lý Khải Luân gọi người tình tới và hỏi cô ta: “Trên người chúng ta còn bao nhiêu chip?”
“Tổng giám đốc Lý, trên người chúng ta chỉ có một tỷ”
“Không đủ!”
Lý Khải Luân nói: “Tôi sẽ lấy ra hai trăm triệu đô chơi cùng cô!
“Nếu trên người ông có nhiều như vậy, tôi cũng không ngại chơi một ván lớn với ông”

Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói Lý Khải Luân nghe vậy, không ngờ cô lại dám, đột nhiên bật cười ha ha: “Vân Giai Kỳ, xem ra cô so với trước đây thật sự rất khác!
Nhưng mà, chỉ có một tỷ đô, hình như còn chưa đủ kích thích! Chỉ bằng, chúng ta hãy thêm một số chip bổ sung đi”
‘Vân Giai Kỳ quan sát thấy vẻ tham lam vô độ trong mắt Lý Khải Luân, liền biết ông ta đang suy nghĩ gì: “Ông còn muốn thêm bao nhiêu chip nữa?”
Lý Khải Luân khẽ nói: “Nếu như cô thua, đêm nay cô phải biết thế nào rồi chứ?”
Người tình phía sau nghe vậy có vẻ không nguyện ý: “Tổng giám đốc Lý, vậy còn em thì sao?”
Lý Khải Luân ôm người tình vào lòng: “Em với cô ta cùng lên, thế nào?”
Người tình đấm yêu vào ngực ông ta, vừa thẹn thùng vừa trách mắng: “Tổng giám đốc Lý, sao anh đáng ghét quá vậy!”
Trên mặt Vân Giai Kỳ cũng không có lộ vẻ gì bất ngờ.

Với sự hiểu biết của cô về con người của Lý Khải Luân, không có gì lạ khi những lời hạ tiện, bỉ ổi như vậy phát ra từ miệng ông ta.

Cô nói: “Vậy nếu như ông thua thì sao?”
Lý Khải Luân nghe vậy, ánh mắt bỗng nhiên trở nên hưng phấn: “Cô đồng ý rồi?”

“Tôi hỏi ông, nếu ông thua thì tính sao?”
Lý Khải Luân phấn khích xoa tay, đến năm mỡ ông ta cũng muốn có được Vân Giai Kỳ.

“Cô muốn ra sao, thì cứ: Tư thế Vân Giai Kỳ thoải mái tựa lưng vào ghế, giọng nói rất nhạt nhòa, nhưng rất mạnh mẽ: “Tôi muốn tất cả cổ phần Vân Liên đứng Lý Khải Luân đã bị choáng váng nghiêm trọng!
Ông ta không ngờ, Vân Giai Kỳ lại có tham vọng lớn như vậy!
Lại có thể đòi hỏi cổ phần Vân Liên dưới tên ông ta, quả thật đòi hỏi quá nhiều!
Tuy nhiên, Lý Khải Luân nhanh chóng hoàn hồn: “Được lắm! Được!”
“Thật sao? Tôi không tin” Vân Giai Kỳ nói tiếp: “Trừ khi ông ký vào bản thỏa thuận quyền cổ phần”
Lý Khải Luân đồng ý: “Nếu cô không tin tôi, vậy cô muốn tôi ký vào bản thỏa thuận gì đó cũng không thành vấn đề!”
“Được” Vân Giai Kỳ nói với trợ lý: “Đem bản thỏa thuận đến cho ông ta ký”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.