Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 1562



Chương 1562

“Nếu anh ta muốn đấy cô ấy vào chỗ chết thì vốn có rất nhiều cơ hội để ra tay, nhưng anh ta đã không làm”

“Vậy… tại sao anh ta lại muốn bắt cóc cô Vân Giai Kỳ?”

Bạc Tuấn Phong nói: “Đối với một người phụ nữ, đàn ông nếu không thế phá huỷ thì cũng muốn cướp lấy. Kỳ Thiên Nam chắc hẳn muốn lấy bằng được người của tôi đây m: “Chẳng nhẽ xuất phát từ tâm lý muốn trả thù? Dù sao nhà họ Kỳ cũng có mối thù sâu đậm với nhà họ Bạc.”

“Cho dù là báo thù hay là có suy nghĩ khác thì cũng chẳng sao nhưng người của tôi thì anh ta đừng hòng ngó đến.”

‘Vân Giai Kỳ kinh hãi trước giọng nói ở bên ngoài cửa.

Cô mở to mất rồi bật dậy khỏi giường, cô nghe được tiếng Quốc Hoa từ người giúp việc người Philippines đang vang lên bên ngoài cửa: “Mời cô dùng bữa”

Cô liếc nhìn ra ngoài cửa đúng, đúng là trời đã t Đột nhiên cô lại bị nhốt trong tòa thành này đã được ba ngày ba đêm tồi Tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong nhà đều gọi cô là “bà chủ Kỳ”

Bà chủ Kỳ, bà chủ Kỳ Như vậy cũng ức hiếp người khác quá rồi!

ˆỪ, tôi biết rồi” Vân Giai Kỳ nói: “Mang vào đi”

“Thưa bà chủ Kỳ, ông Kỳ đang ở phòng ăn. Mời cô xuống tầng dùng bữa ạ”

Vân Giai Kỳ hơi đau đầu: “Tôi biết Cô nhìn về phía Mạn Nhỉ nói: ‘Mạn Nhị, cùng xuống dưới ăn cơm không?”

Mạn Nhi mở to mắt rồi khẽ gật đầu.

Vân Giai Kỳ thay một bộ quần áo khác cho Mạn Nhi.

Nghe nói những bộ quần áo này đều do Kỳ Thiên Nam cho người chuẩn bị Đôi lúc tâm tư của người đàn ông này lại rất tinh tế, làm cho cô hơi bất ngờ.

Ví dụ như những bộ quần áo của Mạn Nhi đều được anh ta ra lệnh cho người lựa chọn.

Đó đều là những chiếc váy đắt tiền, lộng lẫy và vô cùng xa xỉ.

Vân Giai Kỳ bế Mạn Nhi xuống dưới tầng Trong phòng ăn, Kỳ Thiên Nam đã ngồi sẵn ở đó.

Vân Giai Kỳ bế Mạn Nhi ngồi xuống bàn ăn. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Mạn Nhi ngồi một cách nghiêm chỉnh và cẩn thận.

Kỳ Thiên Nam chống cẫm ngồi một bên, anh ta thấy Mạn Nhi nhìn mình với vẻ sợ hãi thì nhíu mày nói: “Tống Mạn Nhi?”

Mạn Nhi đột nhiên lắc đầu “Sao hả?” Kỳ Thiên Nam cười: ‘Không gọi cái tên này được sao?”

“Cháu tên là Bạc Mạn Nhi” Mạn Nhi nói: “Cháu đã đổi tên rồi”

Kỳ Thiên Nam mỉm cười.

Vẻ mặt dịu dàng như vậy thật sự khiến người ta khó mà tin được người này chính là người đã chĩa nòng súng vào Mạn Nhi ngày hôm đó.

Thật sự là cùng một người sao?

Anh ta mỉm cười nhìn Mạn Nhi với vẻ cưng chiều Dường như tâm trạng của người đàn ông này không được ốn định.

Trên bàn ăn đã chuẩn bị xong đĩa và dao rĩa.

Nhưng Vân Giai Kỳ và Mạn Nhi vẫn không hề nhúc nhích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.