Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 262





Khi nghe thấy Bạc Tuấn Phong thực sự đã mua túi cho Lâm Thanh Thủy, mọi người càng ngầm hiểu rõ mối quan hệ của hai người.
Xem ra, vị trí của Lâm Thanh Thủy trong lòng Bạc Tuấn Phong không hề đơn giản!
Từ Nguyên nói: “Tổng giám đốc Bạc thực sự đối xử rất tốt với Thanh Thủy, Thanh Thủy nói, sinh nhật năm nào của cô ấy tổng giám đốc Bạc cũng tổ chức riêng cho cô!”
Lâm Thanh Thủy cười nói: “Hôm nay là sinh nhật của tôi.

Vốn dĩ tổng giám đốc Bạc định đặt phòng ăn này là để chúc mừng sinh nhật cho tôi!”
Mọi người nghe xong lại càng ngẩn ra.
Đặc biệt là Trần Khánh Linh.
Trần Khánh Linh ngạc nhiên nói: “Phòng ăn này đắt như vậy, một phòng cũng đáng giá tiền tỷ!”
Mọi người đều sửng sốt.
“Đắt như vậy sao?”
“Hàng tỷ! Chúa ơi! Tôi không biết cả đời mình có kiếm được tiền tỷ hay không!”
“Quả thực là người với người không thể tùy tiện so sánh!”

Lâm Thanh Thủy này thực sự chỉ là một thư ký sao?
Làm gì có chuyện ông chủ tổ chức sinh nhật cho thư ký, lại còn tổ chức ở một địa điểm lên đến hàng tỷ đồng?
Lâm Thanh Thủy ngầm nói: “Tôi ở đây không người thân thích.

Anh Bạc giống như người nhà của tôi vậy.

Anh ấy có thể tổ chức sinh nhật hàng năm cho tôi, tôi đã rất cảm động rồi.

Tôi cũng không muốn anh ấy tiêu nhiều tiền như vậy chỉ để tổ chức sinh nhật cho tôi, thật là hổ thẹn mà!”
Ngừng một chút, cô ấy đổi chủ đề cuộc nói chuyện và quay sang Vân Giai Kỳ: “Cô Giai Kỳ, Từ Nguyên cũng là tốt bụng, sợ cô bị lừa.

Bây giờ đồ nhái nhiều như vậy, nếu cô đeo một chiếc túi giả ra ngoài bị ngoài khác nhận ra, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho họ sao!”
Từ Nguyên nói: “Đúng vậy, haiz, tôi chỉ là tốt bụng nên mơi thẳng thắn chút thôi, cũng chỉ muốn nhắc nhở cậu vài câu, dù sao hiện nay cũng có rất nhiều người hiểu đồ hiệu, cũng đừng nên đeo hàng giả ra ngoài khoe khoang thì hơn “
Trần Khánh Linh mỉm cười: “Mọi người biết đấy, có những người chưa bao giờ dùng qua đồ hiệu, vì vậy mà mù quáng chạy theo hàng hiệu.


Một số người thậm chí còn không biết túi Hermes rốt cuộc là như thế nào!
Mấy năm nay, có quá nhiều người thích mua túi giả rồi! Còn có người vì để để nở mày nở mặt, mua túi giả loại 1, sợ bị nhận ra nên nói là do bạn bè tặng!”
Từ Nguyên gật đầu đồng ý nói: “Tôi nghĩ nếu gia cảnh bình thường thì cũng không bên miễn cưỡng bản thân đeo túi hiệu làm gì, ngược lại lại trở thành trò đùa cho thiên hạ.

Tôi có thể chắc chắn chiếc túi này là giả”
Trần Khánh Linh còn tiếp tục nói thêm: “Chúng tôi mua túi, thực ra không phải nhất định phải là nhãn hiệu nào, mà còn coi trọng hoa văn trên túi.

Hơn nữa, ở đẳng cấp của chúng tôi, tùy tiện mua một chiếc túi Hermes cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Nhưng giống một số người, chỉ biết răng Hermès là một thương hiệu đắt tiền, liền mù quáng chạy theo xu hướng, nhưng lại không đủ tiền mua hàng thật nên phải mua hàng nhái.

Thật là tính hư vinh cao quá rồi!”
Lâm Thanh Thủy nói: “Con người có chút tính hư vinh, cũng là điều không thể tránh khỏi! Nhưng mà, cho dù cô nhìn thấy người ta đeo túi xách giả, cô cũng nên vạch trần, nếu không, người ta phải xấu hổ đến mức nào?”
“Khánh Linh, cô thật là quá dịu dàng, quá lương thiện rồi!”
Trần Khánh Linh nhìn Vân Giai Kỳ cười giải thích: “Vân Giai Kỳ, lời tôi nói cũng không phải là nhằm vào cậu, cậu đừng hiểu lầm”
Mọi người có đều tin rằng Vân Giai Kỳ đeo túi giả.
Làm sao cô có thể mua được một chiếc túi đắt tiền như vậy?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.