Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 943: 943: Chương 939





Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Tôi cảnh cáo cô một lần cuối cùng, không được phép gọi tôi như vậy”
‘Vân Ngọc Hân lập tức nghẹn lại, cô ta nắm chặt bản tay, tủi thân mà cần cánh môi Bạc Ngạn Thiên nói: “Được! Con muốn bãng chứng phải không?! Ngày mai ông sẽ mang Lâm Thanh Thủy tới đâm nước ối! Chờ đến khi có được kết quả xét nghiệm ADN, ông xem con còn có thể không nhận đứa nhỏ này hay không!”
‘Vân Ngọc Hân nói: “Gia gia, có phải chuyên này quá mạo hiểm rồi hay không? Mới hai tháng mà đã đâm nước ối, chuyện này có khả năng khiến cô ấy Sinh nonl”
“Thì tính sao? Ai bảo nó không nhận đứa nhỏ này? Nếu nó đã không thừa nhận vậy thì đứa nhỏ này có sinh non cũng được!”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Yên tâm, kỹ thuật chữa bệnh hiện giờ đã rất tiên tiến, chỉ cần thai nhỉ ổn định thì những thương tốn gây nên cũng rất nhỏ mà thôi!
Bạc Ngạn Thiên nói xong, ông ta lại nhìn về phía Bạc Tuấn Phong: “Nếu xét nghiệm xong chứng minh đứa trẻ đó là của cậu thì cậu có nhận nó hay không?”
‘Vân Giai Kỳ nhìn Bạc Tuấn Phong.

Người đàn ông lạnh lùng nhếch khóe miệng, gắn từng chữ từng chữ một: *Con nhận”
Sọ não Vân Giai Kỳ đột nhiên như bị đạn hạt nhân kíp nổ Anh nói “con nhận”.

Không biết vì sao cô lại lập tức nhớ tới lúc trước anh trói cô tới bệnh viện, muốn xóa sạch đứa con trong bụng mình.


Cô nói đứa bé là con của anh, hỏi anh có biết hay không.

Nhưng người đàn ông bạc tình này lại cũng gân từng câu từng chữ như vậy mà nói với cô: Không nhận.

Cô nói dối mười câu, mỗi một câu anh đều cho nó là thật, nhưng chỉ có lời nói nghiêm túc của cô thì anh lại không tin Ngay cả cơ hội đâm vỡ nước ối chứng minh bản thân trong sạch mà cũng không có được.

Cơ thể Vân Giai Kỳ hơi lung lay, nhất thời không đứng vững.

Cho dù chuyện cô đẻ non đã qua lâu rồi, trạng thái cơ thể cũng đã khôi phục như lúc ban đầu, nhưng ngày ấy khi tỉnh lại, biết được đứa con ruột thịt của mình bị anh tàn nhẫn xóa bỏ, nó giống như mới xảy ra ngày hôm qua vậy, vẫn rõ ràng trước mắt cô.

Trái tim của Vân Giai Kỳ phảng phất như bị đâm đau đớn, nhưng cô vẫn cô phấn chấn lên đi vào phòng bệnh.


‘Vân Lập Tân chặn trước mặt cô: “Tôi không cho phép cô bước vào”
“Tại sao?
“Ai biết cô có tâm tư gì? Ngày thường không quan tâm tới bà ấy, bây giờ đột nhiên lại quan tâm như vậy, sao tôi có thể yên tâm để người phụ nữ âm hiểm rần rết như cô vào trong thăm bà ấy được, nhỡ đâu cô làm ra chuyện táng tận lương tâm gì thì sao!?”
‘Vân Lập Tân nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

‘Vân Giai Kỳ vô cùng tức giận mà cười khẩy: “Tôi rắn rết à? Tôi là người phụ nữ âm hiểm sao? Những chuyện tôi làm ra còn chưa bằng một phần mười vạn những chuyện xấu xa ông làm đâu đấy!
“Tôi không quan tâm cô nói cái gì, cô đừng nghĩ có thể gặp được bà ấy!”
Vân Giai Kỳ nắm chặt tay.

Cô đi đến trước mặt Vân Lập Tân, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vân Lập Tân, ông đừng có ép tôi, nếu tôi có thể đối phó Vân thị một lần thì tôi có thể đối phó.

nó lần thứ hai! Ông cho rẵng tôi là người như thế nào mà còn dám ngăn tôi lại, ngày mai tôi sẽ thu mua Vân thị!”
“Khẩu khí của cô thật lớn! Cô cho rằng có Tuấn Phong che chở cô thì cô.

muốn thu mua Vân thị là có thể thu mua được hay sao? Ai cho cô cái quyền to như vậy? Nếu có có tài như thế thì mua một cái cho tôi nhìn xem!” Căn bản là Vân Lập Tân không sợ lời uy hiếp của cô..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.