Hai Thế Giới

Chương 106




Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 106
17/02/2011 Chương 0 Hai thế giới ( sharing/forum/showpost.php?p=5548912&postcount=1) => kỉ niệm một năm sáu tháng của truyện.
Chương 106: Suy tư (Author: Kagi)
Key có vẻ cũng không gặp tổn hại gì về thân thể, lí do khiến hắn bất tỉnh mấy ngày nay vẫn chỉ là một bí ẩn không lời giải. Chính vì không bị thương gì nặng nên chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là Key đã có thể sinh hoạt như chưa có vấn đề gì xảy ra. Hắc khoác áo choàng ma pháp sư màu đen vào rồi cùng với Fei đi lòng vòng khu căn cứ Carol để khuây khỏa, dù sao nằm mãi trong phòng cũng chẳng phải ý hay.

Tạm không nói tới mấy lời than thở của Will về việc bản thân phải nằm trên giường không được đi đâu, Key và Fei tiến vào quán bar ở tầng ba trong tòa nhà dành cho việc ăn uống và giải trí, nằm cạnh sòng bạc. Quán bar này pha trộn giữa phong cách cổ điển và hiện đại, cũng giống như bản thân căn cứ dã ngoại này vậy, nơi đây có đủ các phương tiện pha chế tiên tiến để phục vụ đại đa số nhu cầu của các mạo hiểm giả, nhưng những cài bàn ghế vẫn được làm bằng gỗ, và kiểu cách bài trí cũng khác so với địa cầu. Thay vì một hệ thống đèn chiếu dùng điện năng thì chỗ này dùng những quả cầu phát quang lờ mờ đủ loại màu sắc, cũng không biết kẻ thiết kế chỗ này đã nhờ ma pháp sư niệm chú ngữ gì lên những quả cầu này mà khiến nó lơ lửng giữa không trung, lại có khả năng tự tránh ra khi có người đến gần. Chính vì thế lúc mọi người bắt đầu đông đúc và nhảy nhót thì mấy quả cầu ấy cũng tự động di chuyển theo tạo nên một khung cảnh rất độc đáo. nguồn
Key và Fei cũng không hẳn là có hứng thú gì với cách bài trí mới lạ này, thật ra mà nói có rất nhiều quán bar ở Terra Magica đều được thiết kế giống vật, có thể coi như đây cũng là một quán thông dụng ở đại lục này mà thôi, Fei khi trước sống ở đại lục đông hẳn cũng đã từng chứng kiến nhiều thứ huyền ảo không kém, còn Key thì đơn giản là không có tâm tình với những trò vui vào thời điểm hiện tại. Cả hai kiếm một bàn trong góc vắng vẻ rồi ngồi xuống.
Quán lúc này cũng không quá đông người, lại bật nhạc nhẹ nhàng nên rất thích hợp để nói chuyện gì đó. Nếu nói nhà ăn ở tầng trệt là một nơi ồn ào náo nhiệt thì phòng ăn riêng mà Mian chuẩn bị cho họ lần đầu gặp mặt và nơi này có thể nói là những địa điểm thích hợp để bàn chuyện giữa các đoàn đội mạo hiểm. Gọi hai ly rượu nhẹ, Key trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
-Fawk sao rồi, có bị thương gì nặng không?
Fei chỉnh lại tư thế cho thoải mái, sau đó đáp:
-Không có gì nghiêm trọng, chỉ bị gãy vài cái xương, sau khi được Anna dùng ma pháp trị liệu thì đã hồi phục gần như hoàn toàn. Tính ra chỉ có tên Will là trông có vẻ nghiêm trọng nhất, cậu thấy hắn chứ, cứ như xác ướp ấy.
Nói tới cuối, Fei chợt phì cười, nhưng trong nụ cười dường như cũng không hẳn là vui vẻ gì. Lúc này một cô gái tiếp viên trong trang phục bồi bàn nữ bó sát thân hình nóng bỏng tiến tới, nở một nụ cười duyên rồi đặt rượu xuống bàn, hỏi nhỏ xem bọn họ có cần gọi "tiểu thư" lại ngồi cùng uống rượu cho vui không, khi nhận được cái lắc đầu thì cũng chỉ mỉm cười bước về quầy bar, bước đi tôn lên cặp mông nảy nở và vòng eo thon của mình, cộng với thái độ vừa nãy có thể thấy cô nàng được huấn luyện khá tốt.
Đưa một bàn tay lại gần đùa nghịch với quả cầu tím trước mặt mình, Key khẽ thở dài, ánh sáng tím rọi lên mặt hắn một nét buồn mang mác, hắn hỏi tiếp:
-Còn Anna? Cô ta ... không sao chứ?
Fei tất nhiên cũng hiểu Key không hỏi về tình trạng cơ thể của Anna, vì nếu thế thì chẳng cách nào gọi là "không sao" được, hẳn hắn muốn hỏi xem cô gái có buồn bã hay thất vọng gì không. Fei đưa ly rượu đỏ lên nhấp một ngụm, cảm nhận vị chát và gắt của nó, hơi nhăn mặt tí rồi trả lời:
-Anna ... trông không có vấn đề gì lắm. Nhưng cậu chắc cũng hiểu trong lòng cô ta kì thực thế nào rồi.
Uống một hơi hết luôn ly rượu trên tay, Key im lặng không nói gì. Việc sử dụng bản nguyên lực lượng của Anna không mang lại hậu quả trực tiếp ở hiện tại, nhưng nó cắt đứt con đường tương lai của cô. Sử dụng nó với trình độ trung cấp khiến cho bản nguyên của cô bị tổn hại không nhẹ, mà chưa ai ngoài các cường giả là biết cách để phục hồi bản nguyên lực lượng lại cả. Mà bản nguyên lực lượng chính là thứ đã sinh ra ma lực cũng như khả năng tăng trưởng của nó, nói cách khác là giống một cái lõi trong lò phản ứng hạt nhân. Bây giờ cái bản nguyên ấy bị tổn hại, dẫn tới khả năng tăng trưởng ma lực của Anna đã bị giới hạn nghiêm trọng. Giỏi lắm cô cũng chỉ có thể đạt mức bốn sao ba đẳng, còn tiến lên cao cấp thì nói nhẹ là vô cùng khó khăn, nói thẳng là không thể nào. Mắt thấy tiền đồ của bản thân bị hủy hoại, nói Anna không buồn chính là nói dối, cô còn giữ được bình tĩnh như hiện tại đã là rất bất ngờ rồi.

Đưa tay ra hiệu cho bồi bàn bưng thêm rượu, cả Key và Fei đều chìm trong dòng suy nghĩ của riêng mình. Mặc dù khách đã tiến vào nhiều hơn và nhạc cũng dần chuyển sang tông sôi động, nhưng lòng của cả hai thì lại càng lúc càng trầm xuống.
Trong lúc cả hai ngồi trong quán bar, thì căn phòng sang trọng nhất trong căn cứ này đang có sự hiện diện của những nhân vật đứng đầu nơi đây, tất cả đều có một thái độ khép nép cung kính. Lí do rất đơn giản là chỗ này hiện có mặt một cường giả, đại ma pháp sư cấp bảy Allen Ruffer cùng với hai "nữ đệ tử" của hắn. Xã giao mấy câu, Allen nhắc khéo cho những kẻ kia rời phòng, đồng thời dặn dò là đừng loan tin gì về sự có mặt của họ, sau đó hắn nhắm mắt lại như suy tư gì đó. Nhưng cũng không được bao lâu thì giọng nói của cô gái bịt mắt đã vang lên:
-Không cần dò xét, ở đây không có thiết bị theo dõi hay nghe lén nào.
Nghe thế, Allen cũng thả lỏng bản thân, lấy từ trong tủ ra một chai rượu lâu năm rồi rót ra ba cái ly, bản thân cũng cầm một cái ngồi xuống ghế salon, hắn không nhịn được nhớ lại tràng cảnh giao chiến vài hôm trước. Chiến đấu giữa Elena và cô gái bịt mắt tuy diễn ra trong im lặng nhưng động tĩnh mà nó gây ra còn lớn hơn ma pháp của Allen hay võ kỹ của Dizzy nhiều, nhất là lúc Elena tạo ra năm vết nứt không gian đánh thẳng vào hố đen, va chạm ấy làm vỡ tan cả một phiến không gian. Gần như ngay sau đó, những ma thú đỉnh cấp khác trong khu vực đều tề tựu lại chỗ giao chiến. Tuy nói bọn chúng là ma thú nhưng kì thực chẳng có tên nào là ngu ngốc cả, khi nhìn thấy Elena bị mất một tay, còn cô gái bịt mắt thì bình yên vô sự, cũng không ai muốn liều mạng ra giúp Elena. Cuối cùng sau một lúc lời qua tiếng lại, Elena thì nhượng bộ một chút vì sự có mặt của cường giả lạ mặt vừa khiến bản thân bị thương, Allen cũng nhượng bộ vì số lượng đối phương thật sự là đông hơn mình, mấy cường giả khác thì không muốn sự tổn hại cho đầm lầy tăng lên nên cũng góp phần hòa giải. Kết quả là Allen bồi thường cho Elena bằng một loại tài liệu ma pháp vô cùng quý hiếm, sau đó ba người được bình yên rời đi.
Chỉ là, dù có thể rời đi, nhưng chẳng mấy chốc toàn Terra Magica sẽ biết rằng bên cạnh Allen có thêm hai cường giả thần bí thực lực cao thâm, đây cũng không phải tin tức gì tốt lành. Khi Allen đang suy nghĩ còn Dizzy thì đứng ngoài lan can ngắm cảnh, giọng cô gái bịt mắt một lần nữa vang lên khiến hai người còn lại lập tức chú ý:
-Tenebrae đang ở đây.
---
Roẹt.
Vanes thuần thục rạch ngực một con hỏa điểu ra, đưa bàn tay vào trong nắm lấy viên tinh hạch hệ hỏa rồi rút nhanh ra ngoài, dù như thế cũng không tránh khỏi việc có khá nhiều máu nóng bắn vào người cô. Cũng may Vanes làm việc này không phải mới một hai lần, trước đó cô đã đặt sẵn một kết giới gió ngay trước mặt để tránh y phục không bị dơ, những người khác cũng đều có biện pháp riêng của mình, chắc chỉ trừ mấy tay chiến binh thích máu me đầy người ra.
Cô gái tóc đỏ sau khi xong việc thì gom tất cả số tinh hạch thu được vào một cái bịch lớn rồi đem đến đưa cho trưởng đoàn mạo hiểm để tí nữa cắm trại tối sẽ phân chia. Cả đoàn dừng lại tại một hẻm núi khá lớn, vách núi hai bên dốc đứng, gần như không thể leo được bằng sức người, chỉ có những loại ma thú biết phi hành mới có thể dễ dàng di chuyển. Hoàng hồn dần buông xuống, vị trưởng đoàn cũng hạ lệnh ọi người dừng lại sau khi tìm được một địa điểm thuận lợi để nghỉ qua đêm. Những người có nhiệm vụ dựng những chướng ngại và rào chắn ọi người bắt đầu làm việc của mình, những người khác thì chia nhau ra cắm trại nghỉ ngơi.
Do trạc tuổi nhau, nhóm của Graham và nhóm bốn người đến từ đại lục đông cũng có thể nói là khá quen biết, ít nhất họ thường đi cùng nhau trong đoàn. Họ cũng biết được vị tu chân giả cao cấp sử dụng phi kiếm nọ tên là Lâm Vân, người này tuấn tú khôi ngô, mái tóc dài buộc gọn ra phía sau, ánh mắt bừng bừng khí chất, lúc nào cũng mang theo nụ cười mỉm trên môi trông rất tự tin, còn cô bé da trắng nhỏ nhắn dễ thương tóc thắt bím hay đi cùng hắn là Triệu Anh Thư, hai người này là đạo lữ của nhau, theo cách nói ở đại lục đông. Phương Thiên Hạo là nam tử sử dụng pháp bảo họa đồ, vóc dáng thư sinh, nụ cười hiền hòa, mái tóc nâu cắt ngắn cùng cắp mắt hơi hí cũng như khả năng ăn nói khéo rất dễ gây thiện cảm với người đối diện. Cuối cùng là Mizushiro Sachiko, một cô gái tóc tím dài với nước da trắng như tuyết và đôi môi hồng, vóc người cũng lồi lõm hợp lý, có thể coi như một mỹ nhân đầy phong vị, nếu không tính tới vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng.
Triệu Anh Thư có vẻ rất hoạt bát, thấy Vanes về liền đưa ra một lý nước lọc, cười nói vui vẻ:

-Vanes tỷ uống nước cho đỡ mệt nè.
Khi Vanes nhận ly nước rồi ngồi xuống thì Lâm Vân mỉm cười hỏi:
-Các bạn hình như cũng có tham gia đào tạo trong học viện?
Ashley nghe thế thì cũng đáp:
-Đúng thế, bọn tôi đều là học viên của học viện Minith.
Khi nghe cô nói tới tên học viện, bốn người trước mặt kể cả Mizushiro vốn lạnh lùng cũng có chút ngạc nhiên. Số lượng học viện trong Mazca đế quốc là không ít, nhưng có tên Minith thì chỉ có một, đó có nghĩa là bốn người này học tại học viện lớn nhất đế quốc, cũng là một trong tám học viện nổi tiếng cả hai thế giới. Nhưng đó cũng không phải lí do duy nhất khiến họ bất ngờ, Anh Thư khi biết được điều này liền nhảy cẫng lên, hỏi ngay:
-A, vậy mọi người có biết Anh Minh ca ca và Fei ca ca không?
Lần này tới lượt bốn người nhóm Graham ngạc nhiên, tuy nói họ biết Fei và Triệu Anh Minh đến từ đại lục đông, nhưng không đến mức trùng hợp là người quen của bốn người trước mặt chứ? Xem ra lần trở về học viện hẳn cả bốn sẽ có chuyện để hỏi Fei rồi đây.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.