Hai Thế Giới

Chương 109




Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 109
Chương 109: Bạo phong bích hoa. (Author: Kagi)

Trước lúc Vanes phá vỡ được lớp kết giới vài giây, sư điểu vương đã phóng thích ma pháp của mình xuống đoàn mạo hiểm giả bên dưới, toàn bộ số sư điểu đang tấn công cũng đồng loạt bay lên trời để tránh bị sát thương. Con ma thú to lớn đập cánh, bốn quả cầu xanh lá bay vụt xuống ngay giữa đội ngũ nhân loại. Một ma pháp cao cấp vốn dĩ có khả năng bao trùm rất rộng, nhóm mạo hiểm giả chí có vài chục người, sức sát thương chồng chất lên nhau không cần hỏi cũng biết là rất kinh khủng.
Chỉ thấy bốn quả cầu nọ bừng lên ánh sáng lục sắc, rồi sau đó vỡ tan, toàn bộ số gió được tích tụ cũng theo đó mà phóng thích ra ngoài. Hàng trăm lưỡi đao gió bắn vụt ra, tiếng rít của chúng khiến cho lỗ tai của nhiều người trở nên lùng bùng. Từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy mấy quả cầu lơ lửng ở bốn góc bao quanh đoàn mạo hiểm, rồi lấy chúng làm tâm hàng loạt luồng năng lượng xanh biếc hình bán nguyệt bắn ra tứ phía xếp chồng lên nhau, cảnh tượng trông cứ như là một đóa hoa hồng đang nở rộ những cánh hoa màu xanh lá, vô cùng mỹ lệ, chính vì thế mà người ta mới gọi ma pháp này là Bạo phong bích hoa. Cơ hồ chỉ vài khắc sau khi những "đóa hoa" này nở ra, màu xanh của nó liền lấm tấm vết đỏ, tô điểm thêm một nét bi thương nhàn nhạt.
Một lưỡi đao gió không gây được uy hiếp là bao, thậm chí mười cái phóng ra cùng lúc cũng chỉ gây ra vết thương tương đối, nhưng lần này số lượng của chúng lên đến hàng trăm, sức hủy hoại vô cùng lớn. Những người xui xẻo ở gần bốn quá cầu gần như là không kịp làm gì, đến cả gào thét cũng không được, trực tiếp bị cắt thành từng mảnh, máu thịt văng tung tóe. Những người tiếp theo cũng chịu chung số phận, loáng cái đã có năm sáu mạo hiểm giả ngã xuống, phải biết dù chiến đấu gian khổ mấy ngày nay nhưng vẫn không có ai tử vong, thế mà hiện tại chỉ một khoảnh khắc đã có vài người biến mất khỏi cuộc đời, mà cái chết cũng vô cùng bi thảm.
Mấy người chết đầu tiên đa số đều là ma pháp sư, phản xạ của họ không nhanh, không kịp thi triển ra ma pháp phòng hộ đã bị những lưỡi đao gió cắt tới. Võ sĩ thì đỡ hơn nhiều, khi tiếng cảnh báo của người đoàn trưởng vừa vang lên, họ người thì cầm thuẫn chắn trước mặt, kẻ thì đưa vũ khí thủ thế, rồi tụ tập đấu khí bảo vệ bên ngoài cơ thể. Nhưng dù vậy thế tới của mấy lưỡi đao gió là vô cùng hung hãn, mỗi người đều phải chịu sự tấn công của vài chục cái, cho dù kịp thời phòng vệ cũng bị thương không nhẹ, nhất thời tiếng la hét vang lên không ngừng, nhưng nhanh chóng bị tiếng gió rít nhấn chìm, chỉ để lại những đóa huyết hoa đỏ thẫm.
Tố chất của những mạo hiểm giả này rất không tồi, trừ mấy kẻ xui xẻo đứng quá gần ra thì những người còn lại phản xạ cực nhanh, trong một thoáng chốc đã có biện pháp bảo vệ hiệu quả, tầng tầng lớp lớp thủ đoạn được thi triển, bí thuật, tuyệt chiêu giữ mạng lúc này nhất loạt được tung ra, dù sao tình huống cũng quá nguy hiểm, ai lại còn tâm trạng giữ bí mật nữa chứ. Ashley, Graham cùng ba người nhóm Lâm Vân đứng khá gần nhau, chỗ hiện tại của họ ngay giữa bốn quả cầu nên có nhiều thời gian chuẩn bị hơn, trong lúc sinh tử tồn vong năm người thể hiện một sự ăn ý rất đáng kinh ngạc. Graham và Triệu Anh Thư hai người nhảy vào đứng giữa, Ashley từ đầu đến giờ vẫn luôn tập trung chú ý nên chỉ cần gõ nhẹ ma trượng một cái, đất đá dưới chân cả nhóm ngay lập tức nhô lên xung quanh thành một bức tường.
Mizushiro phất tay, hàng loạt lá bùa từ trong ống tay áo của cô bay ra ngoài dán chặt lên lớp đá đang bao phủ họ rồi sáng lên một màu vàng nâu, thổ nguyên tố cuồn cuộn trút vào nó để gia cố sức phòng thủ, kĩ thuật nãy tương tự thứ mà Fei đã dùng để giam cầm Tuyết hùng lúc ở rừng rậm băng tuyết. Phương Thiên Hạo khẽ lẩm bẩm vài từ, tay bắt pháp quyết, bức tranh phong cảnh trên đầu hắn, pháp bảo Sơn Thủy đồ, liền phát sáng, từ bên trong tuôn ra một dòng nước trong vắt bao bên ngoài bức tường. Cơ hồ lúc họ vừa xong thì gần trăm lưỡi đao cũng bắn tới từ tứ phương tám hướng. Đứng ở vị trí trung tâm cho họ nhiều thời gian chuẩn bị hơn, nhưng lại phải chịu tấn công từ cả bốn quả cầu.
Những lưỡi đao gió loáng cái đã ập đến chỗ năm người, trừ Graham và Anh Thư không có kĩ năng phòng ngự, ba người kia trán đều đổ mồ hôi, vô cùng tập trung, sinh mạng của cả bọn đều đặt hết vào lớp phòng thủ này. Chỉ thấy thế tới của mấy lưỡi đao hung hãn vô cùng nhưng khi chạm tới lớp nước của Sơn Thủy đồ liền chùn lại không ít, dù lớp nước ấy nhanh chóng bị luồng cuồng phong chấn vỡ nhưng cũng thành công làm giảm thế tấn công của chúng. Dù vậy, sức phá hoại của gần trăm lưỡi đao là không thể coi thường, chỉ thấy lớp tường đá vững chãi nọ trong chưa tới một giây đã xuất hiện hàng loạt vết nứt kéo dài ngang dọc, những lá bùa dán lên nó cũng lần lượt tan biến, dường như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.
Quả nhiên, sau khi thành công chặn đứng phần lớn những lưỡi đao gió, bức tường cũng vỡ thành rất nhiều phiến đá có lớn có nhỏ, nhưng chúng ngay lập tức bị mấy lưỡi đao còn sót xé tan, chỉ để lại một lớp bụi mờ. Hơn chục lưỡi đao cuối cùng bắn tới năm người, lúc này đành phải mạng ai nấy giữ, dù sao cũng chỉ còn một số lượng nhỏ mà thôi. Graham kì thật đã có chuẩn bị cho tình huống tệ nhất, trong lúc mấy người kia chuẩn bị hắn cũng đã lẩm bẩm chú ngữ, không khí trước mặt hắn và Ashley vặn vẹo không ngừng, rồi một hỏa cầu to bằng nửa người hiện ra vừa kịp lúc để chắn vài lưỡi đao gió phóng tới từ hướng của hắn. Triệu Anh Thư tuy nhỏ tuổi nhưng phản ứng không hề chậm chút nào, pháp bảo của cô là bốn cái vòng Chakram cũng không biết được tế luyện từ bao giờ mà trông khá cổ kính, từ chúng toát ra khí tức của nguyên tố phong hỏa rất dữ dội. Dưới sự huy động của cô, bốn cái vòng di chuyển xung quanh cả nhóm đánh tan mấy lưỡi đao cuối cùng. Năm người coi như hữu kinh vô hiểm thoát được một kiếp.

Những mạo hiểm giả không bị giết trong đợt đầu tiên đều có tuyệt kĩ giữ nhà riêng của mình để kéo lại một mạng từ quỷ môn quan trở về. Doroth đứng khá xa năm người kia nên không nhận được trợ giúp. Cô trực tiếp chơi chiến thuật mai rùa, lúc Bạo phong bích hoa được phóng thích, xung quanh Doroth có hơn chục khô lâu chiến sĩ, cô không nói hai lời lập tức phân giải chúng thành mấy trăm khúc xương. Sau đó Doroth nằm xuống đất cuộn tròn người lại, tận lực thu gọn thể tích của mình rồi điều khiến những khúc xương sắp xếp xung quanh người. Xương vốn là bộ phận cứng nhất trong cơ thể, lại được Doroth gia trì bằng ma lực hắc ám càng kiên cố hơn, thêm vào đó cô gái hình thể đã nhỏ bẻ nay cuộn tròn càng nhỏ hơn nữa. Mấy lưỡi đao bắn tới đều lướt qua người Vanes đi thẳng ra sau, cô chỉ phải chịu công kích của gần chục lưỡi đao gió, với số lượng ít ỏi ấy thì không gây được bao nhiêu thương tích cho lớp lá chắn bằng xương của cô.
Sau khi đợt công kích qua đi, mọi người còn sống ai nấy đều thở phào một hơi, ma pháp cao cấp quả không hổ hai chữ cao cấp, mỗi người cơ hồ đều phải liều mạng mới sống sót qua được. Tuy vậy vẫn có tám mạo hiểm giả bỏ mình, số lượng của cả đoàn chỉ có hơn hai mươi lúc này thoáng cái đã giảm đi một phần ba, dưới mặt đất là mấy bãi máu thịt khá dọa người, may mắn lắm thì tìm được vài món vũ khí đặc biệt cứng rắn mới còn nguyên vẹn. Cảnh tượng xung quanh bọn họ càng kinh hãi hơn, mặt đất dưới chân chỉ có thể dùng một từ "bằng phẳng" để hình dung. Vốn dĩ lúc trước Ashley có vận dụng địa hệ ma pháp để tạo địa hình phòng thủ thích hợp cho cả đoàn, có thể nói là chỗ lồi chỗ lõm, đá lớn đá nhỏ rải rác khắp nơi nay toàn bộ đều biến thành cát bụi, cây cối xung quanh cũng bị xé tan không nhìn ra được nữa. Quanh cả đoàn lúc này vô cùng trống trải. Nhìn xa hơn có thể thấy trên vách đá thỉnh thoảng cũng có những lằn đen ngang dọc, có lẽ là vài lưỡi đao bắn một đường không gặp chướng ngại gì bay thẳng đến đó. Mặc dù phần lớn những lưỡi đao gió đều bắn tới nhóm mạo hiểm giả, nhưng chỉ cần dư chấn của nó cũng khiến môi trường xung quanh bị hủy hoại đến mức không nhận ra, quả là vô cùng đáng sợ.
Nhưng cái ma pháp này cũng không phải là đòn chí mạng của sư điểu vương, cái đáng sợ là thứ đến sau nó. Mọi người đều bị uy thế của Bạo phong bích hoa chấn nhiếp, ai cũng vội tung ra tuyệt kĩ giữ mạng, làm gì còn có thể phân thần ra phòng bị hơn ba chục con sử điểu trung cấp bên trên? Kết quả là cảm giác an toàn chỉ vừa chớm liền tan biến theo lượng nguyên tố phong lôi mà mấy con thú tập trung quanh cơ thể, vừa nhìn đã biết tiếp theo là một đợt tấn công dữ dội nữa. Ngoài xa, Lâm Vân vẫn phải tránh né hai con sư điểu đuổi theo phía sau, với khả năng của hắn giải quyết chúng tuy không khó khăn gì, nhưng cũng không phải là chuyện có thể làm nhanh chóng được. Trong lúc đó sư điểu vương có thể thong thả mà thi triển thêm mấy cái ma pháp cao cấp nữa, khi ấy cả đoàn mạo hiểm bên dưới trừ vị đoàn trưởng ra chắc chắn sẽ chết hết.
Đây cũng là tính toán của sư điểu vương, thoát khỏi sư kiềm chế của Lâm Vân, nó có thể cùng bầy của mình thay phiên phóng thích ma pháp công kích, dù sao thì tuyệt chiêu giữ mạng cũng chỉ dùng trong lúc nguy cấp, có chiêu nào lại không tiêu hao lớn cơ chứ, không thể lúc nào cũng xài được. Khi những mạo hiểm giả cạn kiệt ma lực và đấu khí cũng là lúc họ phải chết không nghi ngờ. Tất nhiên, đó là nếu sư điểu vương và bầy của nó hợp lực công kích. Nhưng tình hình hiện tại thì dường như chệch khỏi tính toán của nó.
Chỉ thấy sư điểu vương sau khi phóng thích Bạo phong bích hoa thì ngẩng mặt lên trời, ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng về hướng tổ của nó, dường như đã cảm ứng được gì đó. Nó kêu lên một tiếng chói tai khiến mọi người ở dưới choáng váng rồi lập tức đập cánh, phương hướng nó bay về chính là bờ đá to lớn trên kia, tổ của bầy sư điểu.
Lúc vỏ trứng trên tay nứt ra, Vanes đã thầm hô hỏng bét. Cô không chần chờ một giây nào, lập tức khoác vội ba lô lên lưng rồi giậm mạnh chân xoay lưng bỏ chạy, tay vẫn ôm quả trứng. Hai người cùng đi với cô không biết đã trốn từ lúc nào, quả là phản xạ vô cùng nhanh, chắc cũng làm việc hôi của này mấy lần rồi. Khi Vanes vừa xoay người thì tiếng kêu đáng sợ của sư điểu vương đã vang lên, cổ biết phen này mình khổ rồi. Cô nàng lập tức vận đấu khi xuống hai chân phóng như bay về phía thông đạo. Khi đi được nửa đường thì một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng Vanes, cô biết kẻ thù đã đuổi tới nơi, lúc này mà vẫn tiếp tục đưa lưng về phía sau căn bản là tìm chết. Cô không biết vì sao sư điểu vương biết cô giữ trứng mà vẫn tấn công, có lẽ nó có biện pháp đặc biệt gì đó, chỉ là dù nó là gì thì cũng không thay đổi được sự thật là cô đang bị tấn công. xem tại
Vanes cũng không cần biết phía sau mình là cái gì, khi xoay người trở lại thì dao găm trong tay cô huy vũ liên tục bắn ra bốn lưỡi đao gió màu đen mang theo tính năng ăn mòn của hắc ám, nghênh đón nó là một chùm sét vàng rực to như miệng giếng, điện tích nổ lách tách trong không khí. Bốn lưỡi đao không thể ngăn được thế tới của chùm sét, chỉ có thể khiến nó hơi yếu đi. Vanes đưa dao ra trước mặt, chân thì giậm mạnh xuống đất để bật lùi về sau, phong hệ đấu khí tập trung vào lưỡi đao hình thành một lớp gió xoáy nhỏ ngay trước ngực.

Ầm.
Chùm sét tông thẳng vào Vanes, lực đạo mạnh tới mức hất văng cô lên trời, điện tích theo cánh tay lan đi khắp nơi công kích vào các dây thần kinh. Dù cảm giác tê dại không ngừng xâm chiếm cơ thể nhưng Vanes không dám lơ là, cô đang lơ lửng trên không, nếu bị tấn công có thể nói là không biết lấy gì ra đỡ. Cắn mạnh đầu lưỡi, cơn đau kích thích Vanes trở nên tính táo, cô nhanh chóng đưa dao lên miệng rồi ngậm chặt, trong lúc vẫn đang ở giữa không trung đã rút từ trong túi áo ra một cây súng ngắn với nhiều hoa văn kì lạ. Dù trên tay cầm súng nhưng không ngờ Vanes vẫn đổ đấu khí vào trong, ngay khi vừa tiếp xúc với đấu khí, những hoa văn trên thân súng liền sáng lên một màu xanh lá.
Đoàng đoàng đoàng.
Vanes bóp có liên tục bắn ra mấy viên đạn, trên đầu đạn có vài đường vân li ti phát sáng, chúng xoáy tròn rồi xé gió bắn tới sư điểu vương, chấn động không khí xung quanh thành từng đợt gợn sóng. Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, một loạt hành động diễn ra liên tục chỉ trong một hai giây, khi Vanes vừa bị hất lên không thì những viên đạn gần như ngay lập tức xuất hiện trước mặt con ma thú. Lớp phòng hộ bán trong suốt bên ngoài cơ thể nó bùng lên những đợt khí lưu cuồn cuộn. Lực công kích mấy viên đạn này tuy không thể so sánh với phi kiếm của Lâm Vân nhưng cũng không hề yếu chút nào, không ngờ có thể ngăn cản được sư điểu vương trong một khoảnh khắc.
Kịch.
Vanes nặng nề tiếp đất, chịu sự ảnh hưởng của đòn tấn công từ sư điểu vương, cả người cô hiện tại vẫn đang ê ẩm. Nhưng cô không dừng lại một khắc nào, vừa tiếp đất đã cắn răng nén đau rồi phóng vào thông đạo, bỏ lại phía sau tiếng kêu giận dữ của sư điểu vương.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.