Hai Thế Giới

Chương 5




Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 5
Chương 5: Đại ma pháp sư. (Author: Kagi)
Đi theo vị đại ma pháp sư thần bí, Key không nén nổi vẻ hiếu kì. Người này thật sự quá trẻ, cao lắm cũng chỉ hơn ba mươi thế mà đã đạt được cấp bảy rồi. Phải biết viện trưởng của học viên Minith, đại ma pháp sư cấp tám Rud Wolfen phải đến năm năm mươi sáu tuổi mới đạt cấp bảy, sau đó bảy mươi tuổi mới tiến lên cấp tám. Còn người trước mắt tốc độ thăng cấp không khỏi quá nhanh đi.
Người thần bí vừa đi vừa bàn tán về học viên, có lẽ hắn rất quen thuộc với nơi này, sau một lúc hai người đã tiến tới một khoảng sân trống cách khá xa thư viên, nơi này vẫn đang trong kế hoạch xây dựng và mở rộng nên không mấy khi có người. Người thần bí phất tay một cái, cả khu vực mơ hồ xuất hiện lớp màng bảo vệ màu xám.
-Ta đã bày kết giới xung quanh rồi, dù cho cậu có quậy tung chỗ này lên cũng không ai biết gì đâu, bây giờ nói ta nghe cậu lí giái được gì về "Bách lôi trùng sát" nào. Người nọ hỏi, vẫn với nụ cười mỉm.
-À vâng, theo nghiên cứu ........ Key không dám chậm trễ, người này dù sao cũng là đại ma pháp sư, được người ta chỉ điểm một ít không chừng sẽ thông được nhiều thứ.
Sau một lúc ngẫm nghĩ, người thần bí nói:
-Ừm rất khá, cậu có lý giải với ma pháp rất chi tiết. Tuy nhiên rút ngắn chú ngữ ma pháp không phải sở trường của ta.

Không để Key kịp thất vọng, người đó nói tiếp.
-Nhưng ta có thể chỉ cho cậu một con đường khác, với cùng một lượng ma lực cậu có thể tăng hiệu quả của ma pháp lên, nhìn kĩ nhé.
Người thần bí bắt đầu niệm chú, một vòng tròn ma pháp hình thành và hàng trăm tia sét phóng ra. Sau đó người nọ ngoắc tay vài cái, chùm sét phân thành năm đánh vào năm vị trí khác nhau trên mặt đất. Trước khi Key kịp kinh ngạc, người kia còn bồi thêm vài cú vào con tim đang đập rất nhanh của Key.
-Lâu quá không dùng loại ma pháp trung cấp này, nhất thời không quen được, đợi tí nhé.
Lại tiếp tục vài ma pháp "bách lôi trùng sát" nữa, cái thứ hai thì chùm sét phân ra thành bảy, cái thứ ba thì đã là mười bốn,... Tới lần thứ năm thì phân ra làm hai mươi hai chùm, đồng thời phân ra xong còn xoáy sau đó nhập lại nữa. Theo từng cái ma pháp được phóng thích, độ rộng của miệng Key càng lúc càng tăng, đến nỗi cằm như rớt xuống đất.
Mẹ của ta ơi.
Thần a, trình độ khống chế này gọi là gì vậy. Tới lần thứ sáu, nó còn có thể dừng lại trên không trung, xoáy vài vòng nữa. Cái này không thể gọi là tia sét nữa rồi, có phần giống món đồ chơi của người thần bí tùy ý nhào nặn hơn. Lúc này không quản cái gì rút ngắn với rút gọn, Key chỉ hận không thể dập đầu bái sư ngay lập tức.
Có vẻ thấy đã đủ, người kia cũng không tạo thêm chấn động gì cho trái tim yếu ớt của Key nữa, chỉ cười:
-À lâu rồi không sử dụng mấy thứ này, có phần không thể phát huy toàn bộ thực lực được, thông cảm nhé.
Như thế này còn không phải toàn bộ, thế cuối cùng người này có thể hay không biến "bách lôi trùng sát" thành "bách lôi nhảy múa" a.
-Thế cậu có muốn học trò "tiểu xảo" này của ta không.
"Dĩ nhiên là muốn a, không những tiểu xảo mà đại xảo gì ta cũng muốn học". Nghĩ thầm, ngoài mặt thì Key cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh. "Bình tĩnh a, không cần hoảng sợ như vậy", đáng tiếc hoảng sợ vẫn là hoảng sợ, hắn trả lời với giọng lắp bắp:
-Vâng vâng, ta muốn.
-Haha, muốn là được rồi, tâm tình ta hôm nay đang tốt, không ngại chỉ điểm cho cậu vậy, tuy nhiên cậu không phải đệ tử của ta nên ta chỉ có thể dạy cậu vài thứ cơ bản thôi, còn lại tự về tìm hiểu nhé.
-Tiểu xảo này ........
Một lúc sau, Key ra khỏi kết giới trở về nhà, trong đầu còn ngổn ngang những lời chỉ dạy của thần bí nhân lúc nãy. Ở vị trí lúc nãy, người kia lại lẩm bẩm:
-Coi như đây là món quà đầu tiên của ta cho học viện đi. Dù sao "thao khống ma pháp" cũng là một thứ ta nghĩ ra khi còn ở trình độ cao cấp mà thôi. Cậu bé kia chắc phải tốn thời gian nghiên cứu thứ ta vừa mới dạy đây. Thân ảnh người nọ rất nhanh biến mất.
Phòng hiệu trưởng
-Ý? Cậu vừa đi đâu trở lại mà vui vẻ vậy? Một giọng nói già nua vang lên.

-À em vừa đi dạo một vòng, đồng thời chỉ điểm ột cậu bé của học viện.
Căn phòng được bày biện khá đơn giản, một cái bàn làm việc với chi chít các giấy tờ, một giá sách, một cái kệ đựng bộ pha trà cùng một vài tủ đựng đồ khác. Trong phòng có ba người, thần bí nhân lúc nãy, một phụ nữ tóc tím đang nhắm mắt thưởng trà cùng một lão nhân tóc bạc. Lão nhân chính là viện trưởng Rud của học viên Minith, dù đã lớn tuổi nhưng da mặt ông vẫn hồng và tinh lực cũng rất tràn trề. Ông mặc một bộ trường bào pháp sư màu trắng, trên ngực trái có hai huy hiệu ma pháp và chiến đấu, cả hai đều có một cái vương miện ở phía trên cùng một vòng nguyệt quế bao quanh, một đại ma pháp sư cấp tám.
-Thế sao, cậu chỉ gì cho bọn trẻ vậy? Hiệu trưởng hỏi với giọng đôn hậu.
-À, chỉ cho hắn một vài thứ cơ bản của "Thao khống ma pháp" thôi.
-Sao cơ? Cậu chỉ hắn "Thao khống ma pháp" à, đó không phải là một trong các bí kĩ mà cậu từng hoàn thiện sao? Vị hiệu trưởng có vẻ ngạc nhiên.
-Chỉ là một chút tiểu xảo thôi, cũng không đáng gì đâu thầy, coi như một chút quà nhỏ cho các học viên tương lai đi. Thần bí nhân có vẻ không mấy quan tâm.
-Cậu vẫn như vậy nhỉ? Cậu không biết "Thao khống ma pháp" được sử dụng đúng cách lợi hại thế nào sao? Nhân tiện trà của thầy vẫn tuyệt như khi nào, sau này để em pha thử đi, dù sao thầy cũng là hiệu trưởng, lại đi pha trà cho em thì không ổn đâu. Người phụ nữ lên tiếng.
-Không sao, dù sao sau khi hai cậu tốt nhiệp ta cũng không thường pha trà cho người ngoài, sau này hai cậu về đây dạy rồi thì thiếu gì cơ hội. À bây giờ bàn một chút về lễ khai giảng sắp tới xem sao. Hai cậu lên đối luyện một hồi được không? Dù sao cũng có người từ "bên kia" qua, sẵn tiện biểu diễn một ít.
-Vâng. Người phụ nữ đáp.
-Cũng đã lâu rồi chúng ta không đối luyện nhỉ. Thần bí nhân xem câu này như một lời đồng ý.
Vừa đi trên đường Key vừa bình tĩnh lại và suy nghĩ về những thứ mình vừa được học. Càng nghĩ Key càng thấy thứ này có tác dụng lớn lao thế nào trong một trận đấu. Nhớ lại cảnh thần bí nhân điều khiển ma pháp như trò chơi, Key quyết tâm phải luyện thứ này cho bằng được.
(.
Khi Key về tới nhà thì đã chín giờ tối, hai tên kia đang xem truyền hình, có vẻ rất hưng phấn. Thấy hắn, Fei gọi:
-Này Key, đến đây xem Liễu Thùy Nhi này.
Liễu Thùy Nhi là ngôi sao ca nhạc mới nổi trong những năm gần đây ở Địa Cầu. Cô là một người Châu á, hiện tại chỉ mới mười bốn tuổi, vừa đi hát vừa đi học. Với khuôn mặt xinh xắn, mái tóc dài mượt mà cùng cơ thể mơ hồ phát dục, Thùy Nhi hoàn toàn mang dáng vẻ một thiên sứ thuần khiết. Có giọng hát khá trong và dễ thương, trong vài tháng gần đây nàng là một hiện tượng của giới trẻ.
-Cô nàng sau này nhất định là một đại mĩ nữa a. Will cảm thán.
-Đúng vậy, hy vọng sau này tôi được gặp mặt cô ấy. Fei có vẻ cũng rất hâm mộ cô nàng này.
-Mà nghĩ tới cũng thật ghen tị với cậu đấy Key, "bên kia" nhiều thứ hay ho như vậy, sao ở đây phong trào nghệ thuật lại chậm phát triển vậy chứ, thật là chán quá. Will lại than vãn.
-Hì cũng không có gì đâu, chỉ là do các cậu mới lạ thôi, chứ khi tôi còn ở Địa cầu thì cũng không cảm thấy có gì đặc biệt.

-Thì thế chúng tôi mới ghen tị, có dịp cũng phải qua đó chơi một chuyến mới được. Will cũng xen vào.
-Thế sau này nếu các cậu có qua đó, tôi sẽ dẫn các cậu đi chơi. Thôi tôi tắm rồi lên phòng đây.
Có một thứ Key không nói cho hai người bọn họ biết, thật ra vài năm trước hắn đã từng gặp Liễu Thùy Nhi và còn ở cùng cô ta một thời gian nữa, khi đó cô nàng vẫn chỉ là một cô bé. Lúc đó mỗi ngày hắn đều cùng cô nàng chơi đùa, cùng cả cha nuôi của hắn nữa. Nhưng Key không dám nói ra, nếu không sẽ bị hai tên kia sẽ tra khảo hắn tới sáng mốt mất, với lại tất cả đều cũng là quá khứ rồi, cô nàng chắc cũng quên hắn rồi, ngay cả cha nuôi cũng .... Lắc đầu, Key bước vào phòng tắm.
Liễu Thùy Nhi làm hắn nhớ lại vài chuyện ở quá khứ. Trong phòng hắn ở ngăn tủ để đồ còn có một chiếc nhẫn cỏ được đan khá thô mà hắn vẫn giữ từ trước đến giờ, dù sao những thứ để gọi là kỉ niệm đối với hắn cũng quá ít.
“Anh Key, cái này em mới kết hôm qua, tặng anh đấy, không được để mất đó, nếu không Thùy Nhi sẽ giận đấy”. Những lời nói như chỉ mới hôm qua. Bây giờ hắn đã ở một nơi rất xa, theo đuổi những thứ mình thích, còn cô bé kia cũng đã đạt được niềm vui của mình. Tự cười một cái, bỏ những suy nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu, tự nhủ dù sao cũng đã qua rồi.
Với những suy nghĩ ngổn ngang và những kí ức, Key chìm vào giấc ngủ.
Lúc này ở cổng Las Vegas bên Terra Magica, những ma pháp trận và đường vân được khác trên phạm vị lớn sáng lên, một nhóm người hiện ra. Nhóm người này gồm một người đàn ông trung niên và vài thanh niên có nam có nữ. Những thanh niên hiếu kì quan sát xung quanh, hết nhìn thứ này lại chỉ thứ kia.
-Đây là Terra Magica sao, thần bí quá nhỉ? Một người nói.
-Đúng vậy, dù đã thấy trong hình nhưng nhìn tận mắt vẫn khác hơn. Người khác tiếp lời.
-Ở đây đợi một tí, ta đi đăng kí. Người trung niên nói, sau đó bước lại tòa nhà gần đó tiến hành đăng kí thủ tục. Nhóm thanh niên tiếp tục bàn tán sôi nổi.
Một lát sau người trung niên quay lại, nói:
-Được rồi, chúng ta nghỉ ở đây một tí, sau đó tới "trạm dịch chuyển" gần nhất dịch chuyển tới Bistec, thủ đô của Mazca, rồi ở đó tới hai ngày sau lúc trường Minith khai giảng chúng ta sẽ được người tới dẫn đi tham dự.
-Tới đó chúng ta sẽ được chứng kiến ma pháp phải không. Một thanh niên có vẻ rất hớn hở.
-Nôn nóng cái gì, Địa cầu không phải cũng có ma pháp sư sao.
-Nhưng ở Địa cầu đủ thứ luật lệ a, có bao giờ được xem bọn họ chiến đấu đâu. Có người nói.
-Hừ, không có luật lệ để mà loạn à. Thôi nghỉ ngơi một chút rồi lên đường. Người trung niên có vẻ rất nghiêm khắc.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.