Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm

Chương 54



Sáng sớm hôm sau, bình minh đang lên trời còn chưa sáng hẳn ở trong Phượng Nghi cung, Nhiên, Thanh, Thu Tâm, Hoan Nhi đang ngồi chờ Y Vân và Hoan Điệp. 

- Lâu như vậy rồi sao chưa thấy hai người họ vậy? - Thanh than thở nói. 

- Nghe người trong cung nói Y Vân tỷ tỷ đang ở Dưỡng Tâm Điện - Thu Tâm mỉm cười nói. 

- Dưỡng Tâm Điện, là tẩm cung của Hoàng Thượng mà! Vậy đêm qua không phải họ... - Nhiên mờ ám nói. 

Các nàng nhìn nhau cười mờ ám " hehe " không nói cũng biết họ đang nghĩ gì. 

- Không biết Hoan Điệp đang ở đâu? Hôm qua muội ấy không có về phòng! - Hoan Nhi nhìn các nàng nói. 

- Chắc là được phó tướng quân của chúng ta đưa đi rồi! - Thanh vừa nói vừa mỉm cười thật tươi, nếu Hoan Điệp mà ở đây chắc sẽ đỏ mặt vì giọng điệu của Thanh như trêu ghẹo vậy. 

Cứ vậy bốn người các nàng có chuyện để bàn luận rồi. Trên đường đến Hoàng Cung, trong xe ngựa Hoan Điệp tức giận nhìn Hạo. 

- Ta làm gì khiến nàng giận sao? - Hạo mỉm cười nhìn nàng nói. 

- Ngươi còn hỏi, tại sao ta lại ở phủ của ngươi chứ? - Hoan Điệp tức giận hỏi. 

- Không đưa nàng về phủ của ta không lẽ ta mang nàng đến chỗ đám nói tỳ kia, ta không biết chỗ cũng không phải ta sợ họ nhìn thấy ta ôm nàng sao sẽ bàn tán lung tung sao? Nếu nàng bảo ta có thể đưa nàng đến cung của Hoàng hậu nhưng ta là triều thần không được phép vào hậu cung khi không có lệnh của Hoàng thượng. Ta cũng có thể đưa nàng về phủ của vương gia nhưng đi đường xa trời thì tối nên ta đưa nàng về phủ của ta! - Chàng nhìn nàng mỉm cười giải thích. 

( Tác giả: tin được hem? 😃)

- Nhưng mà... ai.... ai cho ngươi lên giường ôm ta ngủ chứ, ngươi không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao? - Hoan Điệp rưng rưng nước mắt nói, chuyện này mà bị truyền ra ngoài sau này nàng dám nhìn mặt ai nữa chứ, thanh danh của nàng bị hủy rồi. 

- Đó là giường của ta, sao ta không thể nằm. Với lại không phải nàng sắp là thê tử của ta rồi sao, nàng không cần phải ngại chuyện này dù sao cũng là chuyện sớm muộn thôi! Ngoan, ta sẽ chịu trách nhiệm! - Hạo vừa nói vừa ôm nàng vào lòng dỗ dành. 

- Ai... ai cần ngươi chịu trách nhiệm! - Hoan Điệp đỏ mặt không dám nhìn chàng nói. 

Đến hoàng cung Hoan Điệp liền đi đến Phượng Nghi cung, thấy Hoan Điệp đến bốn nàng đều đồng loạt đứng lên nhìn nàng cười thật tươi. 

- Tham kiến phu nhân! - Bốn nàng hành lễ đồng thanh nói khiến Hoan Nhi đỏ hết cả mặt. 

- Đáng ghét, các tỷ trêu ghẹo muội - Hoan Điệp xấu hổ nhìn các nàng nói, bốn nàng liền nhìn nhau cười haha. 

- Hôm qua muội được động phòng hoa chúc trước khi thành thân sao? Điệp nhi - Thanh cười nhìn Hoan Điệp nói. 

- Không có động phòng hoa chúc gì hết, các tỷ thật là! Nhưng sao muội không thấy Y Vân tỷ tỷ đâu? - Hoan xấu hổ nói, xong rồi nhìn xung quanh hỏi. 

- Tỷ ấy đang tình tứ với Hoàng thượng ở Dưỡng Tâm Điện rồi! - Nhiên mỉm cười nói, vừa dứt lời liền thấy Y Vân đang đi đến. 

- Các muội đến đầy đủ rồi sao? - Y Vân đi đến nhìn các nàng cười, chân nàng rất đau nhưng vẫn cố đi vững đúng là Hoàng Hậu của một nước có khác. 

Các nàng đồng loạt nhìn Y Vân từ đầu tới chân rồi từ chân đến đầu nàng, phát hiện hôm nay bước đi của nàng không vững trên cổ còn có vài dấu hôn. 

- Tỷ tỷ hôm qua cùng Hoàng thượng chắc quyết liệt lắm nên mới khiến tỷ thành ra như vậy được! - Thanh trêu ghẹo nói khiến các nàng đồng loạt nhìn Y Vân cười. 

- Các muội thật là biết trêu ghẹo ta, thời gian không còn sớm tỷ muội chúng ta mau đi thỉnh an Thái Hậu, bây giờ họ chắc đang chuẩn bị lâm triều! - Y Vân xấu hổ nói nhưng rất nhanh bình tĩnh lại nói vào vấn đề chính. 

- Hôm nay đám phi tần trong hậu cung không đến thỉnh an sao? - Nhiên nhìn Y Vân hỏi. 

- Hôm nay không cần thỉnh an nên chúng ta mau đi đến chỗ Thái Hậu thôi! - Y Vân mỉm cười nói, xong các nàng liền đi đến cung của Thái Hậu thỉnh an.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.