- Ba thanh kiếm và ba quả trứng đó đều là một cặp, màu từng cặp sẽ tương tự như nhau! Khi nào trứng nở ra thì kiếm mới sử dụng được, thứ quả trứng nở ra chính là linh vật của kiếm! Chúng có thể liên kết với nhau, đợi lúc chúng nó nở ra các sẽ biết! - Kỷ Vương lên tiếng giải thích.
- Những quả trứng đó nở ra ta thấy sẽ cho các con một bất ngờ lớn! - Hoa Thiên Dung cười tươi nhìn các nàng nói.
Bất ngờ lớn??? Σ (°△°|||)︴
Không muốn biết đâu!!!😖😖
Còn Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp rất hứng thú nhìn ba quả trứng.
Bất ngờ lớn!!! 😆😆
- Được rồi, ta dẫn các con về nghỉ ngơi mai ngày bắt đầu rèn luyện cho các con! - Nói xong Hoa Thiên Dung dẫn các nàng về phòng, còn Kỷ Vương đi từ lúc nào thì các nàng cũng không có để ý.
Ở chỗ các chàng.
Bừa bãi chiều xong các chàng liền đi đến Phượng Nghi cung của Hoàng Hậu. Bước vào bên trong người nhìn thấy không phải các nàng mà là Thái Hậu.
- Nhi thần / chúng thần tham kiến mẫu hậu / Thái Hậu nương nương! - Các chàng cung kính nói.
- Các con miễn lễ đi! - Thái Hậu dịu dàng nói.
- Tạ ơn mẫu hậu / thái hậu! - Các chàng lại đồng thanh nói.
- Mẫu hậu các nàng đâu rồi? - Viên Hạo lên tiếng hỏi.
Thái hậu không nói gì chỉ mỉm cười nhìn các chàng rồi từ trong tay áo lấy ra một phong thư đưa cho Viên Hạo.
- Các nàng để lại cho các con đó! - Thái Hậu mỉm cười nói rồi liền hồi cung để lại cho các chàng với bộ dạng ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra.
Thái hậu vừa đi khỏi các chàng liền tập trung nhìn vào phong thư, Viên Hạo liền mở phong thư ra đọc.
" Viên Hạo
Dạ Tước
Đế Bạch
Hàn
Sinh
Hạo
Bọn ta đi rồi các người không tìm được đâu, đợi bọn ta đi vài năm rồi sẽ về bên cạnh các ngươi. Nói chung khi đâu mọi chuyện xong xuôi bọn ta sẽ về. Đám người các ngươi mà đi kiếm nữ nhân khác, bọn ta về sẽ viết hưu thư cho các ngươi và không cho Hàn, Sinh, Hạo cưới muội muội của bọn ta. Từ đó sẽ không liên quan tới nhau và sẽ không bao giờ gặp lại nữa!
( HanhLuin: Đây chính là bức thư do bà Nhiên tự tay viết ớ! 😆😆).
Đọc xong các chàng liền đen mặt, đi đâu cũng không nói, đến một lời từ biệt cũng không có đã bỏ đi chỉ để lại một phong thư như vậy là xong sao.
Mà còn cảnh cáo bọn họ không được tìm nữ nhân khác nếu không sẽ viết hưu thư các chàng, còn không cho người của ba chàng thành thân với muội muội của các nàng. Từ xưa đến nay chỉ có nam nhân hưu thê, mà các màng dám nói hưu các chàng. Thật tức chết đi mà!!!
- Các nàng làm càn!!! - Viên Hạo tức giận nói.
- Đệ đích thân đi tìm các nàng về! - Dạ Tước lạnh lùng nói.
- Đệ cũng đi! - Đế Bạch lớn tiếng nói.
Hàn, Sinh và Hạo cũng gật đầu đồng ý.
Các chàng đang định đi tìm các nàng thì một giọng nói vang lên, đây chính người hôm bữa đứng nói chuyện với Hoa Thiên Dung khi xem các nàng qua gương.
- Không cần đi tìm bọn họ! - Ông vừa vuốt râu đi đến chỗ các chàng vừa nói.
- Sư phụ! - Các chàng đồng thanh nói.
Đây chính là sư phụ của các chàng Đông Khanh.
- Sao sư phụ lại đến đây, có chuyện gì quan trọng cần chúng đồ nhi làm sao? - Đế Bạch cung kính nhìn ông nói.
- Không có chuyện gì quan trọng! - Đông Khánh lắc đầu nói.
- Sư phụ, người nói không cần đi tìm các nàng. Không lẽ người biết các nàng ở đâu sao? - Viên Hạo nhanh chóng hỏi.
- Ta biết bọn nó ở đâu nhưng không thể nói với các con! - Ông mỉm cười nhìn các chàng nói.
- Không lẽ các màng chính là... mảnh ghép của phượng tinh! - Dạ Tước suy nghĩ ra điều gì đó rồi nói.
Dạ Tước nói xong các chàng hơi ngạc nhiên xong khôi phục lại vẻ thường ngày vì trước đây các chàng cũng từng suy nghĩ đến nó.
- Thiên cơ không thể tiết lộ, đến lúc đó các con sẽ biết thôi! - Nói xong ông liền biết mất.
Dù sư phụ nói như vậy nhưng các chàng cũng nắm chắc được một phần các nàng là mảnh ghép của phượng tinh cùng hộ vệ của phượng tinh.
- Thần chắc chắn Hoàng hậu cùng hai Vương phi là mảnh ghép của phượng tinh! - Hàn kiên định nói.
- Vậy ba người còn lại sẽ là hộ vệ của phượng tinh - Hạo mỉm cười nói.
- Đúng là như vậy! - Sinh gật đầu đồng tâm nói.
" Nếu đã như vậy bọn ta sẽ đợi các nàng về, rồi sẽ tính sổ với các nàng thật tốt " các chàng cười mở ám nghĩ.
Ở nơi khác các nàng đợt nhiên hắt xì rồi ớn lạnh sau lưng.