Hàm Đào

Chương 177: Vô Sơn



Diều hâu hạ cánh, tiểu hồng điểu trên lưng tò mò ngó trái ngó phải, quay đầu liền đối diện với ánh mắt đại ca nhà mình, nhảy tới muốn ca ca ôm.


Đan Y duỗi tay nâng đệ đệ bẩn hề hề lên, ghét bỏ mà thổi đi tro bụi cùng tạp mao giữa đám lông tơ, "Sao lại thế này?"


Phượng Nhị ngồi im trong lòng bàn tay, huơ huơ cánh nhỉ, "Kỉ kỉ kỉ" thuật lại mình bị nữ nhân xấu bắt đi, lại ở trong lồng xóc nảy, mở mắt ra nhìn thấy mấy cái lão nhân xấu, chỉ cho ăn hạt kê bi bi thảm thảm, quả thực là làm người nghe muốn thương tâm mà rơi lệ.


"Ngao ngao ngao!" Thần Tử Thích nhìn thấy Phượng Nhị trở về liền kêu lên muốn nhảy lên tay kia, nhưng sợ móng rồng ngắn ngủn không có sức bật, vươn người lên huơ huơ bốn trảo, đột nhiên dưới chân xuất hiện một làn khói, ở giữa không trung ngưng lại một lát. Tiểu long kinh hỉ, mình thế mà có thể dừng giữa không trung! "Ngao ô?" Đang đắc ý thì làn khói tan mất, cả thân rồng thẳng tắp đổ xuống.


Đan Y nhanh tay chụp lấy tiểu long, nhét vào trong tay áo, còn mình thì nâng đệ đệ lên kiểm tra. Tiểu phượng hoàng khoẻ mạnh không bị thương gì, chỉ là bụng bẹp bẹp, ngồi duỗi hai chân trong lòng bàn tay ca ca, vươn cổ giương miệng muốn ăn.


Kên kên phụ trách mang tư trang lập tức dâng lên một túi trúc mễ rang. Đan Y đút cho đệ đệ mấy hạt, chính mình cũng nhai cùng.


"Yến Thập Lục nhìn thấy nhị cung chủ ngoài sương phòng trong Nhạn Đãng Sơn, thuộc hạ liền đưa nhị cung chủ hồi cung." Diều hâu hóa thành một thanh niên có thân hình cường tráng.


"Cung chủ, chúng ta còn đánh Nhạn Đãng Sơn không?" Thứu Linh lâu chủ Đồ Sát ngồi xổm cạnh Đan Y gặm thịt nướng hỏi. Vì là kên kên nên hắn cũng bị trọc một chút, nhưng mang búi quan nên không thấy rõ đỉnh đầu bị trọc một vòng kia.


"Tới cũng đã tới rồi, không đánh một trận thì nói gì nữa." Ngỗng Linh lâu chủ Ngạc Đạc lớn lên thân hình thon dài, lịch sự văn nhã, nhất cử nhất động đều hết sức ưu nhã, giọng nói lại trung khí mười phần, mang theo vài phần bĩ khí. Lời vừa nói ra, một đám thiếu niên Ngỗng Linh phía sau hắn sôi nổi hưởng ứng.


"Câm miệng!" Điêu Liệt dựng thẳng lông mày, đám ngỗng ầm ĩ kia lập tức im hết, nhóm kên kên đầu trọc vẫn chuyên tâm ăn thịt nướng cũng không nhiều lời.


Đan Y cúi đầu nhìn tiểu mao cầu đang duỗi đầu mổ trúc mễ ăn đến lang thôn hổ yết, trầm mặc không nói.


Tiểu long dọc theo cánh tay Đan Y bò ra, hướng đệ đệ duỗi duỗi đầu.


"Pi kỉ!" Phượng Nhị nuốt xuống một ngụm trúc mễ, nhảy lên cùng tiểu long cọ đầu, lại bị huynh trưởng nhà mình bắn thí thí, đành ngồi trở lại, ngậm một hạt muốn uy tiểu long.


"Tới đều đã tới, vậy diệt Nhạn Đãng Sơn đi." Đan Y nhàn nhạt nói, đẩy đệ đệ ra, cũng đút trúc mễ cho tiểu long.


Ngỗng Linh nhân nhỏ giọng hò reo, tăng tốc ăn hết lương khô, phải ăn no mới có sức lực đánh nhau.


Thần Tử Thích túm bàn tay Đan Y, liếm sạch sẽ trúc mễ trong đó, răng nhỏ sắc nhọn cắn cơm cháy giòn giòn, phát ra tiếng vang rộp rộp. Bỏ thêm trúc mễ rang muối, hương vị càng ngon, nhưng có một chỗ hỏng —— rất dễ dính răng a. Ăn trúc mễ xong là mấy cái răng cửa liền bị dính, liếm thế nào cũng không rơi, đành phải dùng móng vuốt cạy. Ai ngờ móng vuốt quá ngắn chỉ vươn được tới cổ, với không tới miệng!


"Ân ân, ngao ngao!" Thần Tử Thích ngẩng đầu nhìn Đan Y xin giúp đỡ, mở miệng để y nhìn thấy răng bị dính.


Đan Y duỗi một ngón tay vào miệng tiểu long cạy giúp, lưỡi rồng mềm mại nhân cơ hội liếm ngón tay một chút. Đệ đệ đã trở về, hai người bọn họ cũng tìm lại tâm tình chơi đùa.


Ăn uống no đủ xong, Đan Y dùng khăn thấm ướt lau cho đệ đệ một lần, đặt trên lưng diều hâu, bản thân thì một lần nữa hóa thành tiểu hồng điểu, ngậm tiểu Thanh Long nhảy lên lưng Điêu Liệt, kêu lớn một tiếng. Đại hắc ưng giương cánh bay vút lên, phía sau nhóm kên kên lập tức đuổi theo, thiên nga tuyết trắng cũng nhanh chóng bay lên, cả đàn chim lớn bay tới Nhạn Đãng Sơn.


"Phong chủ, đại sự không tốt rồi! Người của Quy Vân Cung đột nhiên xuất hiện dưới chân núi!" Đệ tử canh gác ngã nhào trên mặt đất.


Người Quy Vân Cung từ phía đông đến phía tây, tất nhiên tới tây Nhạn Đãng Sơn trước, cũng chính là chỗ của Vô Sơn Chân Nhân.


Vô Sơn Chân Nhân là một đạo sĩ râu tóc bạc trắng, cầm trong tay một thanh trường kiếm không có bất kỳ hoa văn trang trí nào, đang ở trong đình luyện kiếm, nghe thấy lời này chợt dừng kiếm chiêu, "Ngươi nói cái gì?"


Hoàn Vương chân trước mới tặng gà con, sau lưng Quy Vân Cung đã đuổi tới, còn chưa đến một ngày, thật không bình thường.


"Người Quy Vân Cung đang tấn công lên núi!" Đệ tử canh gác run run rẩy rẩy nói.


Vừa rồi hai tên đệ tử trông coi sơn môn đang cảm thấy chán chết mà nói xấu, bỗng nhiên cảm giác một trận uy áp cường đại, như là có cao thủ tới gần. Quay đầu nhìn thì thấy trên đất bằng ở chân núi đột nhiên nhiều lên mấy trăm người.


"Cung chủ, nơi này là Nhạn Đãng Sơn," Điêu Liệt chỉ vào đường núi gập ghềnh nói, "Nơi này ở phía tây Nhạn Đãng Sơn, nơi ẩn cư của Vô Sơn Chân Nhân, có ba trăm đệ tử."


Đan Y mặc một thân hồng y diễm lệ, khoanh tay đứng ở phía trước. Thần Tử Thích ở trong rừng thay đổi y phục xong thì nhanh chạy tới, cùng Đan Y đứng chung một chỗ, nhận lấy bản đồ nói: "Ta đề nghị phân làm ba đường, một đường đi đại đạo, còn lại......" Còn chưa nói xong đã thấy được hai tên thủ vệ đang ngốc lăng tại chỗ, Thần Tử Thích hơi hơi nhướng mày, giơ tay bắn ra một viên đá.


"Bụp!" Một tên thủ vệ trong đó theo tiếng động ngã xuống đất, Đồ Sát nhảy lên bắt lấy người nọ trực tiếp bóp gãy cổ, đối với tên thủ vệ mặt tái nhợt còn lại nhân đạo, "Đi, nói cho phong chủ các ngươi biết, Quy Vân Cung tới công sơn, bảo hắn rửa sạch cổ, chờ ta tới."


Đồ Sát lớn lên vốn hung ác, một đôi mắt chuông đồng lớn mang theo thị huyết hàn quang. Loại thủ vệ khổ sai này đều là đệ tử ngoại môn võ công thấp kém, nhìn thấy trận thế bậc này thì trực tiếp bị dọa vỡ mật. Tên thủ vệ sợ hãi hô lên một tiếng, ngã trái ngã phải chạy lên núi.


Thần Tử Thích cười nhạo một tiếng, tiếp tục lời vừa rồi, "Hai đường còn lại trực tiếp bay lên núi, có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, phá huỷ "Lạc nhạn đăng" trên đỉnh Vô Sơn thì có thể rút lui."


Trên năm tòa núi của phái Nhạn Đãng Sơn phái đều có một cái "Lạc nhạn đăng", chiều tối mỗi ngày sẽ thắp lên, sáng sớm lại tắt đi, nói là muốn để chim nhạn qua thấy rõ phương hướng. Đây là dấu hiệu của phái Nhạn Đãng Sơn, tựa như vương kỳ của quân binh, phá huỷ nó đồng nghĩa với phái Nhạn Đãng Sơn bị nhục nhã cực kỳ nghiêm trọng.


"Nghe phu nhân," Đan Y chờ Thần Tử Thích nói xong liền nói như vậy, rồi sau đó hất cằm ra hiệu cho Điêu Liệt.


"Rõ!" Mọi người tuân lệnh, sau đó theo sắp xếp của Điêu Liệt, Ưng Linh xung phong bay trước, Thứu Linh bọc đánh, ở trên núi không tiện bay nên Ngỗng Linh theo đường núi tiến công, một đường sát đi lên.


"Pi!" Phượng Nhị từ vạt áo chui ra, đứng trên vai ca ca cũng bắt chước hưởng ứng.


Đan Y hơi hơi nhấc tay, "Dám cả gan động đến người của Quy Vân Cung, giết không tha."


"Sát! Sát! Sát!" Tiếng hét vang dội theo nội lực cường đại khuếch tán, từ dưới chân Nhạn Đãng Sơn bay lên vô số loại chim. Hắc y Ưng Linh, hạt(1) y Thứu Linh nháy mắt hóa thành ác điểu, gào thét bay thẳng lên đỉnh núi. Mà nhóm thiên nga một thân bạch y thì hùng hổ nhấc chân xông lên, trong tay đều cầm rìu lớn, đại đao.


(1) hạt: màu nâu


Binh khí đã được Quạ Linh lâu vận chuyển từ binh khí phô gần nhất tới đây, Thần Tử Thích chọn hai thanh chủy thủ giấu ở trong ống giày, nắm tay Đan Y, không nhanh không chậm bước lên sơn đạo.


Vô Sơn Chân Nhân nghe thấy tiếng thét dưới chân núi, biết đã không kịp chuẩn bị gì nữa, lập tức lệnh chúng đệ tử bày trận phòng thủ, mình thì rút kiếm xuống núi, chuẩn bị hỏi rõ ràng trạng huống.


"Sư phụ, cẩn thận!" Đại đệ tử của ông đột nhiên kinh hô, Vô Sơn Chân Nhân quay đầu lại, một kiếm cản lại mũi tên đen nhánh phi thẳng tới giữa lưng ông, tức khắc mắt trợn to.


Liền thấy phía sau đỉnh nhà có một đám hắc y nhân, trong tay nâng tụ tiễn, thẳng tắp nhắm vào mình. Cùng lúc đó, trong rừng đột nhiên xuất hiện rất nhiều tráng hán trọc đầu mặc hạt y, không nói lời nào đã giao đấu với đám đệ tử. Trước cửa Tây Nhạn Đãng Sơn nhà phút chốc biến thành Tu La tràng.


Vô Sơn Chân Nhân ở trên đỉnh núi, hơn phân nửa đệ ở tại sườn núi, nghe thấy tiếng bước chân ầm ầm ầm, đang luyện kiếm lập tức rút kiếm ra cửa.


Trên sơn đạo xuất hiện rất nhiều Bạch y nhân, những người này đều có thân hình thon dài, bộ dạng tuấn mỹ, trên cái trán nhẵn bóng đeo một cái đai màu đỏ, thần sắc lãnh túc, nhìn rất kỳ dị, như thể giáo phái Tây Vực.


"Kẻ tới là người phương nào?" Mười đệ tử đích truyền của Vô Sơn Chân Nhân đứng phía trước, dùng mũi kiếm chỉ vào một đám Bạch y nhân đang cầm hung khí.


"Lão đại, hắn đang khiêu khích ta sao?" Một thanh niên Ngỗng Linh xông ra phía trước, nhìn đến mũi kiếm kia lập tức đỏ cả hai mắt.


"A, dám cả gan khiêu khích ngỗng đại gia ta!" Ngỗng Linh lâu chủ Ngạc Đạc giơ lên đại đao trong tay, không nói hai lời liền tấn công.


Thiên nga cũng được, dã ngỗng cũng thế, điều khó chịu nhất chính là bị khinh miệt khiêu khích, nói còn chưa dứt lời, một đám Bạch y nhân đã rống giận xông lên.


Tác giả có lời muốn nói:


Tiểu kịch trường:
《 ngỗng có sức chiến đấu cực bạo 》


Thích Thích: loài chim hung nhất là gì?


Điểu công: Ngỗng!


Thích Thích: Vì sao? Không phải diều hâu à?


Điểu công: Diều hâu ít nhất còn biết sợ, ngỗng không biết


Ngỗng thiếu niên: A a a, kiếm khách nho nhỏ mà dám khiêu khích bổn đại gia


Ngỗng thanh niên: A a a, Khí Tông rác rưởi dám khiêu khích bổn đại gia


Ngỗng lâu chủ: A a a, kẻ hèn mười vạn binh mã cũng dám khiêu khích bổn đại gia


Thích Thích:...... Dũng khí thật đáng khen
----------------------
Ngỗng, kỳ thật là một loại ác điểu ——《 hàm đào 》
----------------------
Dật ngôn ném 1 cái địa lôi
Đau cũng vui sướng ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
AuaAuayy ném 1 cái hoả tiễn
Lyn ném 1 cái địa lôi
moliJ ném 1 cái địa lôi
Mong hạ ném 1 cái địa lôi
May mắn buông xuống (>~? Ném 1 cái địa lôi
Tây Môn nói mát ném 1 cái địa lôi
Người rảnh rỗi không nhàn ném 1 cái địa lôi
Ta ái quả bưởi ném 1 cái địa lôi
Một cây hỏa ném 1 cái địa lôi
Tiểu bối xác ném 1 cái địa lôi
Một cây hỏa ném 1 cái địa lôi
Úy khi ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Lạp lạp lạp ném 1 cái địa lôi
Ammitty ném 1 cái địa lôi
Mộ ngàn thành ném 1 cái địa lôi
Mộ ngàn thành ném 1 cái địa lôi
Mộ ngàn thành ném 1 cái địa lôi
Mộ ngàn thành ném 1 cái lựu đạn
Đi ở truy càng trên đường lớn ném 1 cái địa lôi
Tưu tương ném 1 cái địa lôi
Đứng lại ngươi cái nhị hóa ném 1 cái địa lôi
Tiểu thuyết cùng sữa bò ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Cẩm y kiếm ăn ném 1 cái địa lôi
Cẩm y kiếm ăn ném 1 cái địa lôi
Sanh tiêu khởi ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Ai ở loạn đặt tên ném 1 cái địa lôi
Ai ở loạn đặt tên ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
Diệp tiêu thiên ném 1 cái địa lôi
Sài sài ném 1 cái lựu đạn
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Lạc đường ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
22082688 ném 1 cái địa lôi
Cố chấp chuyện xưa ném 1 cái địa lôi
Hải đến lam hạ ném 1 cái địa lôi
Ưng chi vũ ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Miêu đường ném 1 cái địa lôi
Ngàn từ từ ném 1 cái địa lôi
Oa là đầu trọc Tiểu Dạ Dạ ném 1 cái địa lôi
20058290 ném 1 cái địa lôi
Tiểu ngư ném 1 cái địa lôi
Ăn băng con thỏ ném 1 cái địa lôi
Tiểu gà đen tổ đội hướng chim nhỏ cúc ném 1 cái địa lôi
Đoan trang tao nhã kính tư ném 1 cái địa lôi
AuaAuayy ném 1 cái lựu đạn
Rõ ràng ném 1 cái địa lôi
Ảm ảm đồng học ném 1 cái địa lôi
Tây Hồ tiểu hoàng kỉ ném 1 cái địa lôi
Thanh ca một khúc ném 1 cái địa lôi
Sanh tiêu khởi ném 1 cái địa lôi
Sở yên minh ném 1 cái địa lôi
Sân thượng phong cảnh đi nhìn nhìn ném 1 cái địa lôi
Sân thượng phong cảnh đi nhìn nhìn ném 1 cái địa lôi
Sân thượng phong cảnh đi nhìn nhìn ném 1 cái địa lôi
Đi ở truy càng trên đường lớn ném 1 cái địa lôi
Miêu đường ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Hoa lưu lưu tiểu miêu nhãi con ném 1 cái địa lôi
balledone ném 1 cái địa lôi
Evak ném 1 cái địa lôi
Evak ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Sea ném 1 cái lựu đạn
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
18202494 ném 1 cái địa lôi
Kéo dài ung thư thời kì cuối đại đại cuốn ném 1 cái địa lôi
Trầm mê thượng khắc ném 1 cái địa lôi
19324089 ném 1 cái địa lôi
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Cảm ơn các đại nhân địa lôi, lựu đạn! ~ sao sao ~ đưa tặng "Ngỗng truy ngàn dặm" để thể nghiệm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.