Khi Phó Chỉ Lan khảo sát ở châu Âu, đột nhiên nhận được thư mời của nhị tiểu thư Y Toa Bối Lạp nhà Rogers, kỳ lạ là Mạc Uyên lại bị cố ý điều đi, một mình cô đến nơi hẹn của Y Toa Bối Lạp ở Luân Đôn.
Y Toa Bối Lạp dùng Trung văn thuần thục và bữa tiệc lớn chiêu đãi, trong bữa tiệc cũng chỉ có hai người, người hầu cận vệ tránh xa xa.
Sau bữa ăn, Y Toa Bối Lạp kết thúc tán gẫu, chuyển tới đề tài chính: “Phó tiểu thư, nghe nói Mạc Uyên cầu hôn với cô, cô còn đang suy nghĩ, là vì sao vậy? Chẳng lẽ trong lòng có người khác sao? Thật ra thì không sao, ở châu Âu hai bên vợ chồng có người tình cũng không kỳ lạ, chỉ cần khai thông trước đó là được, hôn nhân chỉ là hình thức và ước hẹn. Tôi nghĩ Mạc Uyên coi trọng là cường cường liên thủ, thông qua hôn nhân kết thành đồng minh vững chắc, nâng cao sự nghiệp.”
“Y Toa Bối Lạp tiểu thư, cô là chị Mạc Uyên sao ? Kết hôn tại trung quốc là chuyện lớn, lệnh của cha mẹ lời của mối mai, hiện nay thì càng tuân theo ý muốn từng người. Mặc dù Mạc Uyên không ngại tình cảm kinh nghiệm trước kia, tôi lại không bỏ được đoạn tình kia. Người yêu tôi là Băng Diễm, anh ấy vì tôi mà chết, có thể nào khi hài cốt anh ấy chưa lạnh mà tôi lại gả cho người khác? Huống chi tôi hoài nghi Băng Diễm cũng chưa chết.” Phó Chỉ Lan thẳng thắn, “Tôi biết gia tộc Rogers mạnh mẽ, cho nên hết sức không hiểu vì sao Mạc Uyên chấp nhất như vậy. Anh ta có rất nhiều lựa chọn tốt cơ hội tốt. . . . . . Thứ cho tôi nói thẳng, tôi hoài nghi chuyện xảy ra là âm mưu, mặc kệ đó là ai vạch ra, tôi cũng sẽ trả thù. Tôi không muốn bị người ta định đoạt điều khiển, không muốn vì vậy mất đi tình cảm chân thành của cuộc đời này.”
Y Toa Bối Lạp vỗ tay khen, thuận thế dẫn lời vào phạm vi muốn nói: “Tốt! Phó tiểu thư không hổ là cường nhân đương thời. Cô có từng cân, thế giới vốn nên do phụ nữ thống trị? Nắm trong tay đặc quyền sinh dục, mặc dù thời cổ thì bởi vì điều kiện sinh tồn ác liệt, đàn ông dần dần dựa vào ưu thế thể lực mà chiếm cứ tài nguyên và địa vị thống trị, nhưng hiện nay khoa học kỹ thuật phát triển, chênh lệch thể lực dần dần thu nhỏ lại. Giai tầng thống trị cần là trí khôn, tỉnh táo và điều tính, còn tận lực tránh khỏi xung đột. Loại tư cách này, thật ra đàn ông dưới ảnh hưởng của Hormone rất khó kiềm chế, bọn họ càng có có tính xâm lược và tính hủy diệt, dễ kích động, dễ sinh ra độc chiếm dục và tính chất biệt lập, bọn họ sẽ đảo loạn thăng bằng thế giới, tạo thành văn minh quay ngược lại. Trên thế giới nhiều cuộc chiến tranh hủy diệt như vậy, từ trước tới nay luôn là bởi vì đàn ông tranh đoạt mà xảy ra, không cần nêu ví dụ cũng biết. Nhìn theo góc độ khác, lịch sử là xoắn ốc lên cao, văn minh nhân loại đang phát triển trong từng giai đoạn đều cần đặc định giai tầng thống trị làm tiên phong, dẫn mọi người đi vào cảnh giới càng cao hơn. Thời đại phát triển sức sản xuất còn phải dựa vào thể lực, đàn ông trong giai tầng thống trị dễ hiểu; nhưng mà khi thể lực cũng không phải là nhất định, ưu thế lãnh đạo của phụ nữ càng rõ ràng, không nên bị đè nén bị đàn ông vô tình chà đạp lợi dụng. Không biết Phó tiểu thư có ý kiến thế nào với việc này ?”
Đối với cách nói của Y Toa Bối Lạp, Phó Chỉ Lan cũng không thất lạ, cô đã sớm nghe Mạc Uyên nói rằng Y Toa Bối Lạp là người điên khoa học, bác học mới, mới nhưng cũng có chút cố chấp, có thể hiểu. Trước đây Mạc Uyên đã dặn dò ngàn vạn phải nói theo chủ đề của Y Toa Bối Lạp, tránh đưa tới không vui. Thật ra thì không có dặn dò của Mạc Uyên, Phó Chỉ Lan cũng không có ý định tranh cãi với Y Toa Bối Lạp, thậm chí không cảm thấy lý luận quan niệm của Y Toa Bối Lạp bây giờ có gì không đúng.
Trong thế giới hiện thực, cho dù là Trung Quốc khởi xướng bình đẳng, nữ tính vẫn là quần thể yếu thế. Trên xã hội phổ biến việc phụ nữ sống trong cuộc sống làm việc nhà sinh con, tinh lực của phụ nữ số lớn bị trói buộc trong gia đình căn bản vô tâm vô lực chú ý sự nghiệp. Lý tưởng của rất nhiều phụ nữ là gả cho người có trình độ học vấn cao hơn mình, coi như mình đi làm công việc cũng tìm việc nhẹ nhàng, căn bản lười phải phí đầu óc. Mà phụ nữ hi vọng trừ dung mạo, khắp nơi không bằng đàn ông; phụ nữ cũng thích người mạnh hơn mình, mới có cảm giác an toàn mới tỉnh tâm. Vậy mà tình huống thực tế, người trình độ học vấn cao thu nhập cao, giá trị sáng tạo trong xã hội không kém đàn ông người tài nghệ, giống nhau vốn là không nhiều lắm cũng đều lấy vợ sinh con sớm một chút. Vì vậy nhóm lớn còn dư lại hoặc là lựa chọn tiếp tục độc thân, hoặc là cũng chỉ có thể tùy tiện chịu thiệt lấy người không bằng mình.
Loại hiện tượng xã hội không thể không dẫn phát người ta tự hỏi, chẳng lẽ là quy tắc lỗi sao? Quan niệm ngàn năm trở ngại xã hội phát triển sao? Tiếp tục như vậy, phụ nữ càng ưu tú càng chịu thiệt, mà người ưu tú kén vợ kén chồng tiêu chuẩn đều là dung mạo ưu tiên mà không phải là trí khôn, tỷ lệ loài người tiến hóa sẽ giảm xuống rất nhiều đúng chứ?
Phó Chỉ Lan lại nghĩ đến Băng Diễm, anh là người anh tuấn cao lớn thông minh khỏe mạnh, ngay tại Đại Chu, anh tuy là người ưu tú nhưng bởi vì quan niệm ý thức xã hội vặn vẹo bị xem thường bị hèn hạ, là đáng buồn cỡ nào. Loại hiện tượng điên đảo giới tính thả vào hiện đại, người dáng dấp không phù hợp thẩm mỹ xã hội, cố tình đã qua tuổi trẻ vừa có trình độ học vấn cao có thu nhập cao, nếu như không chậm chạp không kết hôn, cũng sẽ bị coi là ngoại tộc bị nghi ngờ, vô duyên vô cớ sinh ra phiền não và áp lực, cũng là thật bất hạnh đúng chứ?
Kỷ xảo nói chuyện của Y Toa Bối Lạp vô cùng cao, có số lượng lại còn tiến hành theo chất lượng, trao đổi ý tưởng của mình với Phó Chỉ Lan, vô tình cố ý quán thâu tư tưởng nữ quyền, hai người tham khảo say sưa ngon lành.
Cuối cùng Y Toa Bối Lạp tin chắc Phó Chỉ Lan thì sẽ tiếp nhận quan niệm nữ quyền, nói lên việc kết minh, hơn nữa hi vọng Phó Chỉ Lan có thể vì gì nước Tôn Vương cung cấp mọi mặt ủng hộ lâu dài, phát triển lãnh thổ, tức xây dựng môi trường vương quốc tương tự để nuôi cấy ở khu Châu Á. Chứa chấp cô nhi còn bé, phân biệt, từ khi bọn họ có ý thức thì truyền thụ giáo dục khác biệt.
Mặc dù Phó Chỉ Lan không bài xích ý tưởng Y Toa Bối Lạp, nhưng để cho từ tiếp nhận loại quan niệm này tham dự áp dụng cũng không phải chuyện đơn giản. Hơn nữa thu dưỡng cô nhi tiến hành thủ đoạn giáo dục, không phù hợp Chủ Nghĩa Nhân Đạo, có thể có mẫn diệt nhân tính. Tuyệt đối không thể đồng ý, lập tức uyển chuyển từ chối.
Sắc mặt Y Toa Bối Lạp trầm xuống, ném ra lợi thế: “Phó tiểu thư, cô cũng biết Băng Diễm không có chết. Đồng ý hợp tác, tôi trả Băng Diễm lại cho cô.”
Sắc mặt Phó Chỉ Lan thay đổi, thất kinh hỏi: “Băng Diễm ở đâu? Cả chuyện đó quả nhiên là Mạc Uyên giở trò sao?”
Y Toa Bối Lạp cũng không khẩn trương, ngược lại không sợ hãi nói: “Tôi thưởng thức người thông minh nhất, cô cũng đã ý thức được có vấn đề, có thể thấy được đùa giỡn của Mạc Uyên không cách nào che mờ tâm thần của cô. Không sai, sự cố đó, là một tay Mạc Uyên bày ra, anh ta rửa đi trí nhớ Băng Diễm, giấu anh ở trong trang viên của tôi.”
“Trang viên? Trang viên nô lệ cô mới vừa rồi đề cập tới sao?” Giọng Phó Chỉ Lan run rẩy, thân thể cũng bởi vì kích động và lo lắng mà run rẩy. Ngồi không chắc nữa, bước lên trước, siết chặt hai nắm tay, nhìn chằm chằm mặt của Y Toa Bối Lạp, giống như tùy thời sẽ ra tay đả thương người.
Phó Chỉ Lan cố gắng khắc chế sự vọng động của mình, Băng Diễm ở trong tay Y Toa Bối Lạp, không thể loạn, không thể sợ. Nếu đối phương chịu nói rõ chân tướng cho cô, nhất định là có mục đích. Xem ra Băng Diễm có giá trị lợi dụng.
“Chỉ cần đồng ý kế hoạch hợp tác, cô sẽ trả Băng Diễm lại cho tôi sao? Mạc Uyên này thì đối phó thế nào? Hắn ta lừa gạt, hại Băng Diễm, sổ sách này không thể nào không thanh toán.” Phó Chỉ Lan mở lời hỏi cũng đồng dạng là thử dò xét. Trực giác phán đoán quan hệ giữa Y Toa Bối Lạp và Mạc Uyên tuyệt đối không phải là hình thức người tình bình thường, cũng không phải con nuôi và tiểu thư chính quy bình thường.
Theo quan niệm của Y Toa Bối Lạp , mọi người đều là đầy tớ, Mạc Uyên có địa vị thế nào trong mắt cô ta đây?
Ai ngờ Y Toa Bối Lạp khẽ cười, thần thái càng thêm thân thiết nói: “Phó tiểu thư không cần khẩn trương, theo tôi được biết thì Băng Diễm vốn là đến từ thế giới nữ tôn, anh ở trong trang viên không có gì không thích ứng. Ngược lại là Mạc Uyên, cô muốn trả thù thế nào đây? Mạc Uyên tồn tại chứng minh cho thói hư tật xấu của con người, dù hắn rất thông minh thể năng rất tốt, nhưng hắn là ích kỷ, không cách nào tha thứ người được đề cử thành vợ trong cảm nhận của hắn lêu lổng cùng những người khác. Hắn sẽ không chừa thủ đoạn nào diệt trừ tình địch, cho nên hắn mới gia hại Băng Diễm. Độc chiếm dục của tuyệt đại đa số đàn ông trên thế giới cũng mạnh, là do Hormone tiết ra và tập tục từ xưa ảnh hưởng tạo thành. Phó tiểu thư, tôi nói nhiều như thế, cô còn không hiểu sao? Gia nhập vương quốc, tin tưởng sẽ có càng nhiều người giác ngộ, khởi xướng biến cách, làm cho phụ nữ nắm thế giới trong tay không được sao? Mà người như Mạc Uyên là rất nguy hiểm. . . . . . Khi đặt hắn ở bên ngoài thế giới không có giá trị lợi dụng nữa, tôi sẽ trông nom hắn bên người thật kỹ. . . . . .”
Điều kiện của Y Toa Bối Lạp khiến Phó Chỉ Lan động lòng, cô đã từng nghĩ tới dốc hết tất cả đi lấy tin tức Băng Diễm, nghĩ tới nếu như là Mạc Uyên giở trò, còn lâu mới quan tâm đ*o đức luật pháp muốn giết chết Mạc Uyên báo thù cho Băng Diễm. Song sau khi vạch trần chân tướng, cô càng muốn gặp Băng Diễm, bốn tháng, không thấy Băng Diễm, cô ăn không ngon ngủ không yên đêm không thể say giấc. Không thể rời anh, nhớ nhung với anh lấp đầy buồng tim.
Mạc Uyên nên oán hận, đáng chết, nhưng lời nói Y Toa Bối Lạp mới dẫn dắt linh cảm Phó Chỉ Lan. Phải biết cái chết đối với người nghiệp chướng nặng nề mà nói là giải thoát, chẳng bằng cho Mạc Uyên sống, đau khổ giãy giụa trong quy tắc nước Tôn Vương của Y Toa Bối Lạp. Đối với kẻ tràn lan chủ nghĩa đại nam nhân như Mạc Uyên, có lẽ càng tàn khốc hơn?
“Làm thế nào tôi tin tưởng là thật? Tôi muốn thấy Băng Diễm sống sờ sờ.” Phó Chỉ Lan trấn định tâm tư, không kiêu ngạo không tự ti bàn điều kiện, “Y Toa Bối Lạp, cô thông minh như vậy nên biết tôi muốn nhất là cái gì. Tôi phải xác định cô không gạt tôi, không phải liên hiệp Mạc Uyên đùa bỡn tôi. Tôi muốn gặp Băng Diễm, muốn hỏi rõ chân tướng.”
“Đề nghị rất có đạo lý.” Y Toa Bối Lạp ưu nhã nói: “Chỉ là nói giao dịch, cũng phải có thể lợi thế đủ lực hấp dẫn làm trao đổi mới đúng. Nếu không, ở địa khu châu Á, đối tượng có thể lựa chọn kết minh nhiều như vậy, tại sao tôi phải tự tìm phiền toái, khuyên cô đây? Hiện tại tôi tìm cô, một là thưởng thức tài hoa của cô, hai là có Băng Diễm, cơ duyên của chúng cô. Nhưng nếu cô không quý trọng cơ hội này, tương lai chỉ sợ cũng sẽ trở thành đối tượng bị chèn ép.”
Mặc dù Y Toa Bối Lạp cũng không trực tiếp quản hạt sản nghiệp gia tộc Rogers, nhưng cô nắm trong tay lực lượng khoa học kỹ thuật kinh người. Trong thời đại khoa học kỹ thuật quyết định, nếu như quyết định muốn chỉnh suy sụp tổ chức gì, cũng không phải là việc khó. Ám hiệu giờ phút này, cho Phó Chỉ Lan áp lực rất lớn.
Phó Chỉ Lan nắm quyền hành liên tục, trầm giọng đáp: “ Tôi là người thừa kế của Phó thị, trước mắt anh trai tôi hỗ trợ xử lý công việc chỉ là ngụy trang. Phó thị có ảnh hưởng rất rộng toàn cầu nhất là địa khu châu Á, đồng thời cũng có nhiều cơ quan từ thiện. Tôi nghĩ, bối cảnh này với việc khai triển kế hoạch, sẽ có trợ giúp rất lớn.”
Mặc dù trước kia Y Toa Bối Lạp không lấy được chứng cớ xác thật, chỉ là cũng có thể suy đoán ra tầm quan trọng của Phó Chỉ Lan với Phó thị, lúc này nghe thấy Phó Chỉ Lan chính miệng thừa nhận sắp sửa thừa kế công ty gia tộc, cũng không giật mình, ngược lại tán dương: “Xem ra hai bác là người vô cùng tinh mắt cũng có Trí Tuệ hơn người, có đủ kiên quyết xông phá cách trở truyền thống. Bọn họ lựa chọn cô làm người thừa kế, mà không phải là con trai trưởng, thật là cử chỉ anh minh khó có được. Tôi thậm chí hơi hâm mộ ghen tỵ sao cô có thể có cha mẹ sáng suốt như vậy.”