Hàn Ngu Chi Thiên Vương

Chương 92: Những ngày cuối năm



Theo cùng âm nhạc và tiếng vỗ tay, Jung Ryu-won mặc bộ váy thướt tha trang nhã khoác cánh tay Kim Sung-won lịch sự với véc đen sơ mi trắng đi ra giữa sân khấu.

- Chào mọi người, chúng tôi là Jung Ryu-won và Kim Sung-won.

Vừa dứt lời phía dưới sân khấu vỗ tay nhiệt liệt.

- Sung-won, ngày càng nổi tiếng nhé.

Jung Ryu-won cười nói:

- Thế sao?

Kim Sung-won vừa hỏi lại tiếng thét tức thì cao lên vài phần, Jung Ryu-won chỉ tay:

- Nghe thấy không, nhiều fan nữ đang hô oppa, không phải gọi anh sao?

- Thật à?

Kim Sung-won hớn hở đặt tay lên tai làm động tác lắng nghe:

- Sung-won oppa ...

Tiếng hét phía dưới vang lên chỉnh tế, dần hình thành trận sóng gầm liên tiếp.

Không khí này bù đắp phần nào tiếc nuối trong lòng Kim Sung-won lúc nãy, mỉm cười nói:

- Chúng ta nhanh chóng trao giải thôi, nếu không tiền bối Shin Dong-yup sẽ ghen tị tôi mất.

Vị trí MC, Shin Dong-yup cười lắc đầu.

- Danh sách đề cử nữ ca sĩ xuất sắc nhất có: Gomi - Không phải; Lexy - Lau đi nước mắt và trang điểm; BoA Girl on top; Jang yeon-ah Zzzn-Zza-Ra, Chae Yeon - Two of Us.

Kim Sung-won nhìn danh sách một lúc, cuối cùng xướng tên:

- Và nữ ca sĩ xuất sắc nhất là … BoA, xin chúc mừng.

Những Soul Jumping của BoA tức thì đứng cả dậy thể hiện ủng hộ điên cuồng của mình, BoA vừa đi lên sân khấu vừa cúi chào, nhận lấy giải thưởng trong tay Kim Sung-won, bất ngờ ôm y một cái, càng làm khán giả hét váng tai.

- Cám ơn fan hâm mộ luôn ủng hộ tôi, các thành viên trong gia tập SM, cùng với Sung-won oppa đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong thời kỳ thực tập sinh, cám ơn tất cả mọi người.

Shin Dong-yup ảo não nói:

- Thật ghen tị Kim Sung-won, được BoA ôm, vì sao không phải do tôi đi trao giải.

- Hi hi, anh ghen tị cũng muộn rồi, tiếp theo tới giải thưởng cho nam ca sĩ xuất sắc nhất ...

Vì đã trao tới những giải quan trọng nhất, tiếp theo đó không còn nhiều giải thưởng nữa, Kim Sung-won chẳng quay về chỗ ngồi, hơn nữa với một ca sĩ đã mất đi giọng hát như y mà nói, giải thưởng nam ca sĩ xuất sắc nhất là điều tiềm thức y muốn trốn tránh, nên tới phòng nghỉ ngơi.

Trong phòng nghỉ, Kim Hyoyeon vẫn còn mặc đồ biễu diễn, xem lễ trao giải qua màn hình:

- Oppa, sao lại tới đây.

Trong phòng còn nhiều nhân viên hỗ trợ của công ty SM, Kim Sung-won vẫy Hyoyeon ra ngoài:

- Em không mang quần áo theo à?

- Vâng, em thay trang phục từ công ty.

Hyoyeon gật đầu, ngoài phòng rất lạnh, làm cô co ro:

- Mặc tạm áo của anh đi.

Kim Sung-won đưa Hyoyeon áo khoác của mình, là thực tập sinh, cô tuyệt đối không được tự rời đi trước.

Ngày hôm sau tin tức tương quan tới lễ trao giải MKMF được Choi Hyun-Joon đưa tới tay Kim Sung-won.

BoA ở lễ trao giải khẽ ôm Kim Sung-won một cái, đánh tan toàn bộ scandal của hai người, nguyên nhân rất đơn giản, không ai tin SM sẽ cho BoA công khai yêu đương Kim Sung-won.

Xưa nay SM nổi tiếng quản lý nghiêm ngặt nghệ sĩ dưới trướng, căn bản không cho bọn họ phát triển tình cảm, vì thế cảnh BoA ôm Kim Sung-won trở thành màn ảnh ấm áp nhất lễ trao giải MKMF.

Bởi thế cho nên khi báo IS tưởng lần nữa đẩy mạnh scandal này thì lượng tiêu thụ lại chẳng tăng thêm chút nào, đành phải bỏ qua.

….

Scandal đã qua nhưng không có nghĩa là cuối năm nay Kim Sung-won vẫn được nhàn nhã như năm ngoái.

- Sung-won, năm nay giải nghệ sĩ mới của MBC drama awards có tên của cậu đấy.

Choi Hyun-Joon báo báo:

- Tôi biết rồi, cám ơn Hyun-joon hyung.

Kim Sung-won gật đầu, nhân vật Henry Kim của y được đông đảo người dân yêu quý, thêm vào rating cao ngất của bộ phim, mới khiến y được đề cử:

Giải thưởng của ba đài truyền hình lớn xưa nay luôn kết hợp độ nổi tiếng của diễn viên và lợi ích bộ phim mang tới để đánh giá.

Choi Hyun-Joon không sao hiểu được vì sao Kim Sung-won cứ mãi làm một nghệ sĩ hài có địa vị thấp nhất trong giới diễn nghệ, mà không chuyển hướng sang làm một diễn viên trong khi có một bàn đạp tốt như thế. Có điều hắn cũng dần hiểu tính cách Kim Sung-won, y không thích người khác can thiệp vào cuộc sống của mình, cho nên Choi Hyun-Joon chỉ nỗ lực an bài mọi chuyện trong phạm vi liên quan tới Kim Sung-won, mà không hoạch định con đường cho Kim Sung-won, thực ra hắn cũng thấy mình không có khả năng này.

- Ồ, Ji-young noona đang chuẩn bị album thứ 5 à?

Choi Hyun-Joon đi rồi, Kim Sung-won tình cờ đọc được tin tức đăng ở vị trí không được chú ý cho lắm:

Baek Ji-young năm 2003 hao phí nhiều công sức chuẩn bị album thứ 3, nhưng bị gây khó dễ khắp nơi, cho nên không thể tiến hành tuyên truyền, cô vẫn không từ bỏ, chịu khổ chịu cực đi khắp nơi biểu diễn, mong nhờ nỗ lực lấy lại được sự yêu quý của khán giả, bị phản đối, bị công ty tổ chức sự kiện hủy hợp đồng. Một thời gian Baek Ji-young chuyển sang nhạc kịch, không lúc nào từ bỏ lần nữa trở lại giới âm nhạc.

Năm 2004, Baek Ji-young OST cho phim What Happened In Bali , khiến cô phục hồi được một chút danh tiếng. Vì thế cô tích cực thu thập bài hát làm album, chuẩn bị comeback vào đầu năm 2006.

Kim Sung-won nghĩ một lúc rồi gọi điện cho Beak Ji-young.

- Chào Sung-won.

Giọng hơi khàn của Baek Ji-young truyền qua điện thoại.

- Ji-young noona, chị đang chuẩn bị cho album thứ 5 à?

- Ừ, cậu đọc được tin rồi?

Giọng Beak Ji-young không được phấn chấn cho lắm:

- Album đã bắt đầu sản xuất, bài hát cũng thu âm gần xong rồi.

Kim Sung-won trò chuyện thêm một lúc không hỏi nhiều, bị người thân thiết nhất phản bội lừa dối, Baek Ji-young có phần đề phòng dè dặt với người khác.

Là một fan hâm mộ của Baek Ji-young, Kim Sung-won tất nhiên muốn góp sức cho album này của cô, thêm nữa cũng là cơ hội kiểm chứng những gì đã học được trong nửa năm qua, từ album của Kim Jong-kook, Kim Sung-won không đưa ra thêm bài hát mời nào.

Sáng tác bài hát hợp cách bây giờ với Kim Sung-won không khó, song y không chấp nhận sự dễ dãi, vì thế quyết định ra ngoài tìm linh cảm, thế là một mình thơ thẩn tới Công viên Namsan.

Công viên Namsan cao hơn mực nước biển 265 mét, trên núi dựng tháp Seol cao 236 mét, lên ngọn tháp này có thể nhìn khắp trung tâm Seoul, là một trong những kiến trúc mang tính tiêu chí của Seoul.

Có điều nguyên nhân Kim Sung-won tới nơi này là vì "khóa tình nhân" nổi tiếng.

Mặc dù không phải là Lễ tình nhân, nhưng mỗi ngày những cặp đôi yêu nhau vẫn tới đây chơi rất đông, Kim Sung-won hi vọng có thể nhìn thấy câu chuyện nhỏ gây xúc động.

Những chiếc khóa tình nhân đủ kiểu dáng, đủ màu sắc treo kín hàng rao hai bên tháp Seoul, thi thoảng có những đôi tình nhân chụp ảnh lưu niệm.

Ở cái chỗ khắp nơi người ta có đôi có cặp này, Kim Sung-won cô đơn lẻ bóng, tất nhiên là gây chú ý.

- Anh nhìn người kia kìa, thui thủi một mình thật là đáng thương, chắc chắn là bị bạn gái đá rồi, cho nên mới tới đây hoài niệm chuyện xưa?

Có cô gái đa sầu đa cảm nói với bạn trai:

- Hee-jin, em không được bỏ anh đâu nhé.

Chàng trai nhìn "thảm cảnh" của Kim Sung-won siết chặt tay cô gái.

- Yên tâm, em sẽ luôn ở bên anh.

Đôi trai gái đi ngang qua Kim Sung-won còn giơ tay làm động tác khích lệ, bọn họ nói tuy nhỏ nhưng y vẫn nghe thấy, bấy giờ y mới nhớ ra từ lúc mình lên đây có không ít người nhìn mình với ánh mắt kỳ quái, lại còn gật đầu với mình, cứ tưởng là fan hâm mộ nhận ra nhưng không muốn làm phiền, té ra là vì nguyên nhân này, thật là dở khóc dở cười.

Chốn thị phi không nên ở lâu, xuống thôi, không chẳng may ai nhận ra, mai lại lên báo là vừa thất tình.

Kim Sung-won có chứng sợ độ cao nhẹ, lên núi, ngồi xe cáp không nhìn xuống thì không sao, không ra mép núi cũng không sao, một khi ở mép núi, y phải nắm chặt lấy lan can mới đi xuống được.

Bầu trời lác đác cánh chim bay về tổ, hoàng hôn mùa đông cũng không cảm nhận rõ như bình thường, không ngờ đã đi nửa ngày rồi, Kim Sung-won cũng hơi mệt, nắm chặt dây cáp.

Thành phố xa xa đã có ánh đèn, lúc này là thời điểm lượng người ít nhất trong ngày.

- Hye-jin, người kia mãi mà không đi, chúng ta lần sau hãy tới nhé.

Kim Sung-won loáng thoáng nghe thấy tiếng con gái thì thầm:

- Minzy, kệ hắn đi, chúng ta cứ làm chuyện của mình là được.

Cô gái khác giọng cao hơn không ít:

- Nhưng ... Bị hắn nhìn thấy thì sao?

Minzy vẫn sợ:

- Sợ cái gì?

Hye-jin nhìn một lúc bổ xung:

- Minzy, tên đó ngồi yên không nhúc nhích nãy giờ, chắc là bị bạn gái đá, đang thương tâm, không để ý tới chúng ta đâu. Hơn nữa, chúng ta đã tới nhiều lần rồi, chỉ có hôm nay là cơ hội tốt nhất, đừng do dự nữa.

- Vậy ... Thì được.

Minzy cuối cùng cũng bị thuyết phục:

Tiếp đó Kim Sung-won nghe thấy tiếng bước chân thật khẽ khàng.

- Ở đây đi.

- Ừ.

Minzy giọng như có như không:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.