"Bạch cô nương tiếp theo chuẩn bị đi đâu, không biết có thể tiếp tục đồng hành cùng Bạch cô nương hay không?"
Ở một thời gian dài trong thành như vậy cũng đã tới lúc rời đi rồi, đạo lý này Bạch Hiểu Tình biết, Chu Thái Bình cũng biết.
"Bạch tỷ tỷ, ngươi phải đi sao, đưa ta theo được không?" Lôi Thiên Vũ nói cực kỳ đáng thương, cho dù Bạch Hiểu Tình đã thành thân hắn cũng tuyệt đối không buông tay.
" Đưa ngươi theo cũng không sao, nhưng ta muốn đi gặp một người bằng hữu, cho nên ngươi không thể quấy rối ta."
Về tiền triều thái tử phi, phỏng chừng người đời trước có thể biết, cho nên hiện tại chỉ có thể đi tìm giúp đỡ, diiexndaffnllequydoon lần trước Phượng Nghiêu có nói qua, tiền triều thái tử phi có liên quan đến giang hồ, như vậy, nàng đi tìm Mộc Thanh Thanh chính là tốt nhất.
"Bạch tỷ tỷ, ngươi muốn đi đâu, có thể nói cho ta biết không?" Hiện tại vấn đề mà Lôi Thiên Vũ muốn biết nhất, chính là Bạch Hiểu Tình muốn đi đâu, để cho dù có bị ném lại phía sau cũng có thể đuổi theo.
"Ta muốn đi Phượng thành."
Mộc gia bảo, ở trong giang hồ có địa vị chủ chốt, nhưng cũng mặc kệ thế sự, tuy nhiên có một vài chuyện vẫn không thể qua mắt được Mộc gia bảo, bởi vậy bây giờ Bạch Hiểu Tình đi tìm Mộc Thanh Thanh nhờ hỗ trợ là lựa chọn tốt nhất.
Hơn nữa Mạc Phong cũng ở đó, tuy rằng dựa theo tuổi của Mạc Phong lúc ấy hắn vẫn là một đứa trẻ, nhưng không có nghĩa là hắn không biết.
"Được, Bạch tỷ tỷ mang ta theo cùng chứ!"
Cuối cùng bọn họ thương lượng xong, đoàn người lên đường đi Mộc gia bảo ở Phượng thành.
"Bạch tỷ tỷ, ngươi và Mộc gia bảo có quan hệ gì, theo ta biết, địa vị Mộc gia bảo ở trong võ lâm không bình thường, đó không phải là nơi mà người nào cũng có thể vào, bây giờ ngươi muốn đi, nhất định là có quen biết người trong đó!"
Trực giác cho Lôi Thiên Vũ biết Bạch Hiểu Tình và Mộc gia bảo có quen biết, diiexndannllequydonn dù sao hắn cũng đã từng muốn đến Mộc gia bảo nhưng lại bị lão cha kịch liệt ngăn cản, nói cái gì mà hắn không vào được.
"Mộc Thanh Thanh là bằng hữu của ta, tất nhiên ta có thể vào Mộc gia bảo."
Chuyện này cũng không cần giấu diếm, dù sao Bạch Hiểu Tình và Mộc Thanh Thanh là bằng hữu cũng không ít người biết. Cũng không có ý giấu diếm.
"Bạch tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại, ngươi phải biết rằng, trên đời này có rất nhiều người muốn xây dựng quan hệ vơi Mộc gia bảo..."
"Cho tới bây giờ ta chưa từng muốn xây dựng quan hệ với Mộc gia bảo, bằng hữu của ta chỉ có Mộc Thanh Thanh, ta nói như vậy ngươi hiểu chưa!"
Sắc mặt Bạch Hiểu Tình đã có chút khó coi, nàng thật sự coi Mộc Thanh Thanh là bạn, cho nên mới trở thành bằng hữu tốt với Mộc Thanh Thanh, nếu như nói là vì Mộc gia bảo, quả thực là đang làm bẩn cảm tình giữa hai người!
Lôi Thiên Vũ cũng cảm giác được cảm xúc của Bạch Hiểu Tình, lập tức im miệng, hắn biết lúc này càng nói sẽ càng sai!
Dọc đường đi đều rất yên tĩnh, vài lần, Lôi Thiên Vũ muốn trò chuyện với Bạch Hiểu Tình, nhưng lại bị tư thái xa cách ngàn dặm của nàng cự tuyệt.
Nhưng cũng không thể làm gì, ai bảo hắn họa từ miệng mà ra, nói cái không nên nói, nên chọc Bạch tỷ tỷ tức giận!
Dọc theo đường đi, rốt cục mấy người bọn họ cũng đến Phượng thành, nhìn thành trì quen thuộc này, trên mặt Bạch Hiểu Tình rốt cục cũng có ý cười.
Lần trước tới nơi này, Mộc Thanh Thanh và Mạc Phong còn chưa thành thân, hiện tại không biết thế nào, diiexndannleequydon lúc nàng rời đi, Mộc Thanh Thanh đã có thai, bây giờ cũng hơn nửa năm rồi, đứa nhỏ chắc cũng đã sinh ra.
Hơn nữa...
Lần trước là Triệu Tử Tu và nàng cùng đến đây, mà lần này, chỉ có mình nàng, trong lúc nhất thời nàng cảm thấy mất mác.
"Tiểu Tình, ta ở trong này, mau tới đây!" Cách đó không xa, là giọng nói tràn đầy sức sống của Mộc Thanh Thanh, làm khóe miệng Bạch Hiểu Tình không khỏi cong lên.
Tuy rằng nói có rất nhiều chuyện thay đổi, nhưng lại có rất nhiều thứ sẽ không thay đổi.
Hai người chào hỏi xong, Bạch Hiểu Tình kéo Mạc Phong qua một bên, tất nhiên là muốn nói chuyện riêng với hắn.
"Nói đi, tìm ta có chuyện gì, ta biết ngươi không phải đến tìm Thanh Thanh."
Mạc Phong hiểu rõ nàng hơn Mộc Thanh Thanh, lần này Bạch Hiểu Tình đến đây tuyệt đối là có chuyện, diiexndannlêquydôn lần trước cùng Triệu Tử Tu đến chỗ này hoàn toàn là vì trợ giúp bọn họ, bằng không sao hai người họ có thể bỏ đi nhanh như vậy!
"Ta muốn hỏi một chút về tiền triều thái tử phi."
Hiện tại đây là manh mối duy nhất về bảo nhân, nếu có thể tìm được, tất nhiên mọi chuyện đều sẽ giải quyết dễ dàng.
"Tiền triều thái tử phi sao, chuyện này..."
"Ta cần phải biết, bởi vì chuyện này liên quan đến bảo nhân." Triệu Tử Tu luôn tìm kiếm bảo nhân, Bạch Hiểu Tình nói như vậy, Mạc Phong nhất định sẽ nói mọi chuyện cho nàng biết.
Quả nhiên, nghe Bạch Hiểu Tình nói xong, Mạc Phong im lặng, sau đó thở dài một hơi.
"Ta biết một ít, nhưng không biết có ích hay không."
"Về tiền triều thái tử phi nghe nói là con của một viên quan tiền triều, lúc cung biến nàng cũng chỉ bốn năm tuổi, nhiều năm trôi qua như vậy, cũng không biết bộ dáng bây giờ ra sao."
"Nghe nói năm đó được một đại thần trong triều ôm đi nuôi nấng, nhưng lại không biết là ai, bất quá có thể khẳng định, tiền triều thái tử phi nhất định còn sống, hơn nữa thân phận tuyệt đối không thấp."
Bởi vì lúc đó người đó được phong vương bái tướng, địa vị tất nhiên sẽ không rất thấp, cho nên bây giờ nếu muốn tìm được tiền triều thái tử phi thì nên đi tìm quản gia của nàng.
"Vậy ngươi có biết bà vú của tiền triều thái tử phi ở đâu không?"
Những lời này của nàng làm Mạc Phong im lặng, chuyện này hắn thật sự có biết một chút, diiexndannleequysdoon nhưng là có một số việc không thể nói ra, bởi vì một khi nói ra, chính là vạn kiếp bất phục.
"Mạc đại ca, ngươi biết đúng không, vậy ngươi nói cho ta biết đi, chỉ có như vậy ta mới có thể giúp Tử Tu."
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Bạch Hiểu Tình, Mạc Phong có chút kinh ngạc, cho dù có thể trợ giúp Triệu Tử Tu nàng cũng không cần kích động như vậy, chẳng lẽ...
"Ngươi ở cùng Tử Tu?"
Thế giới này cũng quá huyền huyễn rồi, lúc đó không phải Bạch Hiểu Tình sống chết không muốn ở cùng Triệu Tử Tu sao, bây giờ sao lại thay đổi rồi?
" Không phải hai người chúng ta đã thành thân rồi sao, cho dù ta không muốn thừa nhận, hắn cũng đã là phu quân của ta, còn nữa, Mạc đại ca nếu bây giờ ngươi dám nói ra câu nào châm ngòi ly gián bọn ta, sau khi về kinh thành nhất định ta sẽ truyền đạt lại cho Tử Tu không sót một chữ."
Uy hiếp, đây là uy hiếp trần trụi.
Nhưng không nói nữa, riêng câu này của Triệu Tử Tu cũng đủ dọa Mạc Phong rồi, trước khi Bạch Hiểu Tình đến đây, Triệu Tử Tu đã nói với nàng, nếu Mạc Phong dám nói gì đó châm ngòi ly gián, nhất định phải nói lại cho hắn biết không sót một chữ.
"Tử Tu còn nói gì nữa?"
Run rẩy, khóe miệng run rẩy, hắn chỉ biết Triệu Tử Tu không phải là người tốt gì!
"Tử Tu kêu ta chuyển cáo với Mạc đại ca, nếu ngươi dám nói gì đó, hắn sẽ nói chuyện xảy ra năm đó cho Thanh Thanh biết."
Chuyện năm đó...
Trong nháy mắt, sắc mặt Mạc Phong đen lại, Triệu Tử Tu thật sự rất hận hắn, nếu chuyện năm đó bị Mộc Thanh Thanh biết, như vậy hậu quả cuối cùng nhất định sẽ cực kỳ thê thảm, Triệu Tử Tu thật sự quá độc ác!
"Mạc đại ca, rốt cục đã xảy ra chuyện gì mà ngươi lại bị dọa thành bộ dạng này?" Nhìn sắc mặt Mạc Phong thay đổi, Bạch Hiểu Tình tò mò muốn chết.
Rốt cục là chuyện gì mà lại có thể khiến sắc mặt Mạc Phong biến thành như vậy, hình như nếu để Thanh Thanh biết, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Ai, đừng nhắc đến nữa, thời niên thiếu lông bông a!"
Một thời niên thiếu lông bông đã giải thích toàn bộ bí mật của Mạc Phong, Bạch Hiểu Tình vừa nghe liền hiểu chuyện gì xảy ra, khó trách Mạc Phong lại sợ như vậy, đã chứng kiến Thanh Thanh tức giận, nếu lại xảy ra chuyện gì, như vậy hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.
"Ta tưởng là chuyện gì lớn, cũng chỉ là một ít chuyện phong lưu mà thôi, Mạc đại ca yên tâm, Thanh Thanh không phải người không phân rõ phải trái."
Thật sự không sao ư? Sợ là chỉ có Mộc Thanh Thanh và Mạc Phong biết, lần trước chỉ là hiểu lầm mà đã náo loạn một thời gian lâu như vậy, lần này nếu thật sự...
Mạc Phong ngẫm lại đều cảm thấy toàn thân run run.
"Mạc đại ca, không phải sợ, kỳ thực cũng không có gì, không phải chỉ là một ít chuyện phong lưu thôi sao?"
Ngay lúc Mạc Phong đang muốn nói gì, bên tai truyền đến tiếng rống của sư tử Hà Đông làm Mạc Phong bị dọa sợ, là chuyện gì xảy ra, không phải nàng đang ở xa sao, tới đây lúc nào chứ?
"Nương tử, nàng nghe ta nói, là Bạch Hiểu Tình hãm hại ta, ta chung thủy với nàng như vậy, sao có thể làm ra chuyện phong lưu được!"
Lỡ một bước chân sẽ thành nỗi hận thiên cổ! Sao hắn lại dễ dàng tin tưởng Bạch Hiểu Tình như vậy, diiexndafnlleequydoon đôi vợ chồng này không có một người tốt, hắn thật sự ngu xuẩn muốn chết!
"Mạc đại ca, chuyện phong lưu thời niên thiếu lông bông của người là cái gì, tốt nhất ngươi nên nói rõ với Thanh Thanh đi."
Chớp mắt, Bạch Hiểu Tình đề ra chủ ý cho Mạc Phong, nhưng chủ ý này rõ ràng là phá rối, bởi vì Mộc Thanh Thanh đã tức giận xoay người bỏ đi.
Mà Mạc Phong đứng một bên bất đắc dĩ đuổi theo, ai, nương tử của hắn.
Mà Bạch Hiểu Tình đứng phía sau cười trộm, hừ hừ, muốn châm ngòi, bọn họ không phải là đối thủ của nàng!