Sáng sớm hôm sau, Triệu Tử Tu về vương phủ thay quần áo rồi tiến cung diện thánh, còn Bạch Hiểu Tình vẫn chưa thức dậy, Triệu Tử Tu cũng không nỡ đánh thức nàng, dù sao tối qua đã làm nàng mệt muốn chết rồi.
Sau chuyện đêm qua, không chỉ Tứ đại mỹ nhân mà những cô nương khác cũng đều nổi tiếng hơn, khách cũng nhiều hơn trước, được nhiều người hoan nghênh, ai cũng đều nói các nàng đa tài đa nghệ, nữ nhân đều thích được người ta tâng bốc, đều thích nghe lời hay ý đẹp, càng yêu thích được người ta chú ý, nên sẽ rất thích cảm giác này.
Mà những người được Bạch Hiểu Tình chọn cũng có cái nhìn khác về những việc mà nàng làm nhưng các nàng vẫn không hiểu vì sao Bạch Hiểu Tình lại đối xử tốt với các nàng như vậy, rõ ràng nàng ta có thể tự ra biểu diễn để được nổi tiếng không phải sao.
Trong lòng Tứ đại mỹ nhân đều hiểu rõ, Bạch Hiểu Tình làm như vậy nhất định là có mục đích.
"Các ngươi có nghe nói không, đêm hôm qua trong phòng Bạch cô nương có nam nhân." Khắp Vạn Xuân Các đều đang bàn tán ồn ào.
"Không thể nào, làm sao ngươi biết."
"Ta nghe được, nàng đúng là giả bộ."
"Có biết là ai không."
"Ta không có đi vào, làm sao mà biết được."
...
Đối với những lời này, Bạch Hiểu Tình đều làm như không nghe thấy, mọi người đều nói đúng, dien*dafnlle3&quys;do0n hơn nữa nàng cũng không lo người khác biết nam nhân trong phòng nàng là Lệ Vương, đáng tiếc Triệu Tử Tu rời đi quá sớm nếu không sẽ có cơ hội để mọi người gặp mặt.
Nhưng biểu hiện của các cô nương đêm qua không tệ, tuy nhiên Triệu Tử Tu đã trở lại, trong lòng nàng cũng đã chọn được vài người.
"Tiểu Phấn, kêu những cô nương đó đến đây cho ta." Bạch Hiểu Tình rửa mặt chải đầu, trang điểm xong thì dặn dò Tiểu Phấn, tuy rằng bụng hơi đói nhưng cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi nên Bạch Hiểu Tình không gọi người chuẩn bị đồ ăn sáng.
"Đã biết tiểu thư, Tiểu Phấn lập tức đi ngay." Tất nhiên Tiểu Phấn biết Bạch Hiểu Tình nói ai.
Ban ngày người đến Vạn Xuân Các không nhiều nên rất nhiều cô nương vẫn còn đang ngủ, nhưng Tiểu Phấn vẫn vác mặt dày đi gọi bọn họ tỉnh mộng, thậm chí trong vài căn phòng còn có nam nhân, khiến cho Tiểu Phấn ngượng ngùng.
"Sáng tinh mơ, có để cho người khác ngủ hay không." Nặc Dao ngồi trong phòng tức giận hô lớn, cả người vẫn mơ mơ màng màng.
" Tiểu Phấn truyền lời của tiểu thư." Tiểu Phấn cũng thông minh hơn rất nhiều, dù sao cứ lấy tiểu thư ra nói là được.
Mà bốn người Cầm Hương, Kỳ Hàm, Thư Yến, Hoạ Mi đã dậy từ sớm, các nàng biết nhất định hôm nay Bạch Hiểu Tình sẽ đến tìm họ.
Hơn nữa sáng sớm nghe thấy những lời bàn tán đó, bọn họ cũng có chút tò mò, nhưng trong lòng đã hơi hoài nghi người kia chắc sẽ là Lệ Vương, nếu không thì còn ai dám đến đây nữa, bốn người họ càng lúc càng bất ngờ, nữ nhân này có năng lực không nhỏ.
Bạch Hiểu Tình cũng không gọi tất cả mọi người đến mà chỉ gọi vài người nổi trội, nàng cảm thấy bây giờ nàng không cần phải dùng quá nhiều người như vậy, nhiều người sẽ không dễ làm việc, trước tiên cứ từ từ đã.
"Mọi người ngồi đi, không cần khách sáo." Bạch Hiểu Tình thấy mọi người đều đã đến đủ, nàng cũng không làm kiêu gì cả.
"Ha ha, ta nghĩ mọi người đều là người thông minh, hôm nay ta tìm mọi người đến là hi vọng các ngươi có thể giúp ta làm việc." Bạch Hiểu Tình đùa nghịch chén trà nói.
"Giúp ngươi làm việc? Có ý gì?" Cầm Hương càng lúc càng thấy tò mò về thân phận của Bạch Hiểu Tình.
"Phải biết rằng thanh lâu là nơi rất tốt để thu thập tin tình báo, các ngươi đều là người do ta tỉ mỉ chọn lựa, ta nghĩ chắc các ngươi hiểu được ý của ta." Bạch Hiểu Tình chậm rãi nói.
"Rốt cục ngươi là ai." Nặc Dao tò mò hỏi.
Nghe Bạch Hiểu Tình nói như vậy, cuối cùng mọi người cũng hiểu vì sao Bạch Hiểu Tình không tiếp khách, thì ra Bạch Hiểu Tình đến Vạn Xuân Các làm hoa khôi vì đây là điều kiện trao đổi với Thẩm Vạn Xuân.
"Giống như các ngươi nghi ngờ, ta là người của Lệ Vương, một số người không biết Vạn Xuân Các này nhất định sẽ thuộc về ta."
"Dựa vào cái gì chúng ta phải nghe ngươi." Thư Yến lạnh lùng nói.
"Điều này có gì tốt cho chúng ta."Vài cô nương khác cũng bắt đầu nói.
"Nhưng đối với các ngươi cũng không có gì bất lợi." Bạch Hiểu Tình nói đúng, "Ta có thể cho các ngươi trở thành trụ cột trong Vạn Xuân Các."
Thật ra điều này cũng là mục đích chính của Bạch Hiểu Tình, nàng muốn tìm người để thay thế bản thân, cần chuyển dời lực chú ý của mọi người, vốn dĩ Bạch Hiểu Tình muốn Thẩm Vạn Xuân cũng làm việc cho nàng, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc, hơn nữa chưa chắc Thẩm Vạn Xuân sẽ cam tâm tình nguyện quy thuận nàng.
Vốn cho rằng Vạn Xuân Các này không đơn giản, nhất định Thẩm Vạn Xuân cũng không phải người tầm thường, nhưng Bạch Hiểu Tình đã tìm người điều tra, Thẩm Vạn Xuân không có người đứng sau hay là đồng bọn gì cả, thật sự chỉ là ông chủ của Vạn Xuân Các mà thôi.
Tuy rằng điều này làm cho Bạch Hiểu Tình hơi nghi ngờ nhưng nàng cũng sẽ không buông lỏng cảnh giác, lâu ngày mới nhìn thấu lòng người, có phải hồ ly hay không, có đuôi cáo hay không, sớm hay muộn gì cũng sẽ lộ ra thôi.
"Ngươi nói thật có đạo lý, Bạch cô nương là người sảng khoái, tuy rằng Cầm Hương cũng không thích quan tâm quá nhiều chuyện, nhưng ngươi đã để mắt ta thì ta cũng sẽ không để ngươi mất mặt." Cầm Hương suy nghĩ kỹ lưỡng, cảm thấy hôm nay đã đâm lao thì phải theo lao.
Bạch Hiểu Tình đã tìm tới các nàng, thì nhất định sẽ nghĩ cách khiến các nàng đồng ý, nếu hôm nay các nàng nếu không đồng ý thì sợ là cuộc sống sau này ở đây Vạn Xuân Các sẽ không tốt đẹp, làm gì phải tự mình chuốc lấy khổ, diẽnddafnllequysdoon hơn nữa các nàng cũng không chán ghét tính cách của Bạch Hiểu Tình, mà ngược lại nàng đáng giá để người khác tin tưởng.
Cầm Hương đã nói như vậy rồi thì mọi người cũng dần im lặng, từ từ đều nhất trí đồng ý giúp Bạch Hiểu Tình làm việc.
Tuy rằng trong chuyện này hai bên cùng có lợi, nhưng Bạch Hiểu Tình đối xử với mọi người không tệ, bây giờ mượn sức nhân tài trước, còn chuyện thu mua lòng người thì cứ từ từ.
"Mọi người đều đã đồng ý, yên tâm, ta tuyệt đối không bạc đãi các ngươi, cũng sẽ không làm khó dễ các ngươi, từ trước tới nay ta rất có tính người, lâu dần các ngươi sẽ biết, còn nữa, ta cũng sẽ không thiên vị các ngươi, mọi người đều sẽ ngang hàng, cho nên các ngươi không cần nghĩ nhiều." Bạch Hiểu Tình cũng không phải muốn thổ lộ tình cảm gì cả, nhưng những lời này đều khiến mọi người tâm phục khẩu phục.
Nghe Bạch Hiểu Tình nói như vậy, trong lòng mọi người đều có một loại cảm giác kỳ quái, nhưng lại nhìn Bạch Hiểu Tình với con mắt khác.
"Sau này ở trong Vạn Xuân Các, mọi người đều là tỷ muội."
"Ngươi thật lòng sao." Nặc Dao còn có chút không tin.
"Đương nhiên."
Nặc Dao không nói gì nữa, trong lòng mọi người đều có tính toán, Bạch Hiểu Tình cũng không sợ, từ từ sẽ biết, sớm muộn gì các nàng cũng sẽ hiểu thủ đoạn của nàng, nếu ai không sợ chết thì có thể phản bội nàng thử xem, đương nhiên chỉ cần là người thật lòng giúp nàng làm việc thì nàng sẽ không bạc đãi.
Rồi sau đó mọi người cũng thật sự nếm thử sự lợi hãi của Bạch Hiểu Tình, hơn nữa sau khi biết được tình cảm giữa Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu thì lại càng hâm mộ, càng thêm kính trọng Bạch Hiểu Tình, nàng có thể làm chuyện mà những nữ nhân muốn làm lại không dám làm.