Hàn Thiên Vũ, Anh Là Lưu Manh

Chương 14: Hẹn hò



Vì hai người đã có mối quan hệ mới nên hôm nay Trần Đường Đường quyết định sẽ hẹn hò cùng Hàn Thiên Vũ. Hàn Thiên Vũ nghe xong mặt đen sì như đáy nồi, anh không thích đến những nên ồn ào đông người nhưng do ánh mắt năn nỉ đáng yêu của cô làm anh không thể từ chối.

Trần Đường Đường đã dậy từ sớm để chuẩn bị cho buổi hẹn hò ngày hôm nay. Nhìn nét mặt mong đợi của cô làm anh không kiềm lòng được mà đến hôn cô.

Trần Đường Đường đỏ mặt đánh anh - " Anh muốn ăn gì không hôm nay em sẽ trổ tài nấu ăn? "

Anh nói nhỏ vào trong tai cô - " Ăn em. "

"Anh đàng hoàng một chút được không? "

"Thì em hỏi anh ăn gì mà. " - Anh cười gian nói.

"..."

Sau khi hai người ăn sáng xong liền chuẩn bị đi hẹn hò.

Hôm nay cô và anh sẽ đến khu vui chơi như bao cặp tình nhân khác. Nhưng hai người lại đi với hai tâm trạng khác nhau.

Một người thì vui vẻ hí ha hí hửng.

Một người thì muốn hẹn hò cho mau mau rồi về.

Hàn Thiên Vũ thật hối hận khi đến nơi đây vừa ồn ào lại đông đúc người. Nhưng khi thấy vẻ mặt mong đợi của Trần Đường Đường thì anh lại không nỡ bỏ về.

Hai người nắm tay nhau bước vào khu vui chơi.

"Chúng ta chơi tàu lượn đi, anh mà sợ thì cứ việc la lên không sao hết. Đừng giữ thể diện không ai thấy đâu."

"Dư lời." - anh liếc cô nói.

Một lúc sau...

"Oẹ...oẹ...oẹ..." - người nào đó mặt tái xanh ói đến trắng bệt.

"Em đã bảo anh cứ việc la hét cho thoải mái, anh lại giữ thể diện." - Trần Đường Đường vừa nói vừa vuốt lưng Hàn Thiên Vũ.

"

"..."

"Hai người cũng ở đây sao thật trùng hợp nha."

Trần Đường Đường nghe giọng hơi quen nên xoay lại nhìn, biết người trước mặt là ai cô liền nắm tay Thiên Vũ đánh dấu chủ quyền.

Đỗ Tố Châu nhìn thấy cảnh này lập tức lửa giận bùng lên. Cô nắm chặt tay đến mức móng tay đâm sau vào lòng bàn tay. Dùng ánh mắt địch ý nhìn Đường Đường.

Trần Đường Đường xoay qua làm nũng nói với Hàn Thiên Vũ - " Em muốn đi nhà ma."

Hàn Thiên Vũ mỉm cười nhéo má cô, cưng chiều nói:" Đi thôi "

Đỗ Tố Châu cảm giác như mình là không khí trong mắt họ liền bám theo nói:" Dù sao chúng ta tình cờ gặp nhau hay là mình đi chung được không?"

Trần Đường Đường chưa kịp trả lời thì đã nghe anh từ chối: "Tôi không thích người khác chen vô giữa vợ chồng tôi đang hẹn hò."

Anh nói xong liền nắm tay cô rời đi, không thèm liếc mắt nhìn Đỗ Tố Châu một lần.

Đỗ Tố Châu nghiến răng nghiến lợi quyết không bỏ cuộc liền nói: " Thiên Vũ anh không nhớ chuyện hai năm trước sao? "

"Chuyện hai năm trước là chuyện gì vậy? " - Trần Đường Đường xoay qua hỏi anh.

"Anh mới gặp cô ta hai lần. Lần này với lần trước."

"Thật vậy sao?"

"Bà xã, em đang ghen sao? "

"Anh nói xem? Mà ai nói em là bã xã anh hả?" Cô liếc anh nói.

"Nói thật đi có phải em yêu anh từ lần đầu gặp anh rồi phải không? " Anh cúi người thấp xuống, nói vào tai cô.

"..." Tên này đã lưu manh còn tự luyến.

Cô đẩy anh ra nói: " Em khát nước chúng ta đi mua gì uống đi "

"Được" - Anh cười gật đầu.

Sau khi mua nước, hai người quyết định đi đu quay.

Khi đu quay bắt đầu xoay thì Trần Đường Đường đã bị ai đó ép ngồi lên đùi.

Hàn Thiên Vũ cúi người hôn ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng của cô. Anh dùng lưỡi mình cạy hàm cô ra, xâm nhập vào miệng cô trêu đùa. Lưỡi hai người quấn lấn nhau một hồi lâu.

Khi anh thấy cô sắp hết dưỡng khí tuy không thỏa mãn nhưng vẫn lui ra.

Hai người đi chơi tới gần tối thì Trần Đường Đường mới miễn cưỡng chịu về.

Trong khi đó có một người phía sau hai người đang nhìn họ với ánh mắt căm hận: "Hàn Thiên Vũ do mày đã hại chết người tao yêu nhất thì mày cũng đừng trách tao ".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.