Hắn Xốc Khăn Hỉ Trùm Đầu Của Ta

Chương 10: Chương 10




Thang quốc cùng Tần quốc trước kia là liên minh, vừa vặn Thang thái tử cùng Tần công chúa đều là theo anh trai nhà mình chơi game, đến khi công thành đoạt đất thành công dựng nước thì lợi dụng ‘Thiên Mệnh Trì’ tẩy trừ thân phận, trở thành thái tử cùng công chúa.

Điểm khác biệt là Thang thái tử là con trai nhưng lại rất thích cãi nhau ầm ĩ, mỗi lần công thành đều xông lên trước nhất, mà Tần công chúa thì chỉ núp ở phía sau cọ exp mà thôi.

Nhưng cho dù là cọ exp thì cũng có rất nhiều người nguyện ý cho cô cọ— sở dĩ Tần công chúa nổi tiếng như vậy là vì cô là người duy nhất trong số những người có danh tiếng điều chỉnh hình tượng giả lập gần giống với chính mình ngoài hiện thực nhất—- diện mạo của cô rất đẹp, cô cho rằng dùng hệ thống điều chỉnh thẩm mỹ trong game là tự hạ thấp giá trị nhan sắc của mình, vì thế cô yêu cầu chỉnh cho giống hiện thực nhất, mà giống như tin tức trên weibo, Tần công chúa quả thực là đại mỹ nữ.

Người say đắm cô có rất nhiều, bao gồm cả Thang thái tử— nhưng chỉ là đã từng mà thôi.

Thang thái tử từng hùng hùng hổ hổ truy đuổi Tần công chúa, cho dù biết Tần công chúa một lòng một dạ đặt sự chú ý vào Mộc Dĩ Thành Chu cũng không có ý lùi bước.

Vì thế Thang thái tử cùng Mộc Dĩ Thành Chu có thể coi như kết thù, thấy Mộc Dĩ Thành Chu là lao vào đánh, mặc dù lần nào cũng bị người ta đập tơi tả.

Mọi người cũng vui vẻ xem trò hay, nào ngờ nửa năm trước Mộc Dĩ Thành Chu cùng Manh Bất Manh phản bội Tần quốc, mà Thang hoàng đế, cũng chính là anh trai ruột của Thang thái tử ngoài đời, lúc ban đầu liên minh với Tần quốc cũng chỉ vì Mộc Dĩ Thành Chu, hiện giờ Mộc Dĩ Thành Chu xích mích với Tần quốc, bọn họ tự nhiên cũng nói bái bai với Tần quốc, không quản em trai nhà mình ầm ĩ thế nào, Thang hoàng đế vẫn nhất quyết theo sát bước chân Mộc Thần.

Mọi người đều nghĩ có khi nào Thang thái tử cùng Thang hoàng đế sẽ nảy sinh xích mích hay không? Hai người là anh em ruột, nếu thật sự vì một cô gái cùng một chàng trai trong game mà nảy sinh xích mích ngoài đời thực thì thật sự quá hài hước, nhất định sẽ trở thành chuyện cười lớn.

Nào ngờ sự việc lại một lần nữa chuyển hướng.


Vừa nãy cũng có nói, Tần công chúa từng có rất nhiều người thầm thương trộm nhớ, bao gồm cả Thang thái tử, nhưng chỉ là đã từng mà thôi.

Tại sao lại là ‘đã từng’?
—đại khái là hai tháng trước, Thang thái tử ở trước mặt tất cả mọi người tuyên bố mình không thích Tần công chúa, hắn đã phát hiện ra chân ái của mình.

Mà chân ái của Thang thái tử là ai?
—Yêu Phi Đát Kỷ.

—Yêu Phi Đát Kỷ! !
Người nghe thấy tin tức này đều kinh hãi, sửng sốt như bị sét đánh.

Nguyên do là vì đáp án này thật sự quá ly kỳ, vì thế không quản là cư dân mạng, Tần Ngọc Viện, hay chính bản thân Yêu Phi Đát Kỷ đều không tin tưởng.

Chỉ là không quản có tin hay không, Thang thái tử quả thực đã không tìm Tần công chúa suốt hai tháng rồi, cũng không nhắc tới tên Tần công chúa, cái tên bị hắn nhớ tới chuyển thành Yêu Phi Đát Kỷ, thậm chí hắn còn treo thưởng trên diễn đàn, người nào có thể tìm ra Yêu Phi Đát Kỷ biến mất đã lâu, hắn sẽ tặng cho người đó mười vạn tiền game, cũng chính là một vạn NDT!
Giờ thì hay rồi, mặc kệ mọi người nghĩ thế nào cũng điên cuồng tìm kiếm, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có ai tìm ra Yêu Phi Đát Kỷ— dù sao đây cũng là trò chơi, nếu người đó vĩnh viễn không lên mạng thì ai có thể tìm được chứ.

Nhạc Hàm buồn chán nhìn mặt đất, lắng nghe âm thanh từ đỉnh đầu truyền tới, nghĩ tới những chuyện kia, trong lòng thực sự xấu hổ.


Nhìn thấy Thang thái tử, Tần Ngọc Viện vẫn có chút mất tự nhiên.

Mặc dù không biết người đàn ông trẻ tuổi trước mắt nghĩ sao mà lại để mắt tới tên biến thái Yêu Phi Đát Kỷ kia, thế nhưng hắn không làm phiền cô nữa chính là chuyện tốt.

Vì thế hai tháng này Thang thái tử không tới tìm cô, cô vẫn tiếp tục né tránh hắn.

Nội tâm cô vẫn cho rằng, nếu như hai người vô tình gặp lại, nói không chừng người này sẽ lại quay sang đeo đuổi cô…
Giờ thì hay rồi, không ngờ Kỳ Tuân không tìm được, ngược lại lại đụng mặt người này.

Nghĩ vậy, Tần Ngọc Viện có chút oán giận.

Tiểu Đào ở bên cạnh còn kéo tay áo cô, nháy mắt trêu ghẹo.

Tần Ngọc Viện bất đắc dĩ.

Cô rũ mi mắt, ánh mắt chuyển động trên cẩm bào của Thang thái tử, thầm nghĩ, thôi đi vậy, nói một hai câu có lệ thôi, nói xong lại tiếp tục tìm Kỳ Tuân.


Đang suy nghĩ, Tần Ngọc Viện nghe thấy Thang thái tử mở miệng, có thể vì thấy cô cúi đầu không nói chuyện nên có chút gấp gáp: “Ôi chao, A Tuyết—“
Tần Ngọc Viện hừ lạnh một tiếng, xem đi, nói cái gì mà Yêu Phi Đát Kỷ là chân ái, kết quả vừa thấy cô liền lộ ra đức hạnh hệt như trước kia…
Thang thái tử gấp gáp nói hết câu: “Dọc theo đường đi cô có thấy nam sinh nào đặc biệt đáng yêu không?”
Tần Ngọc Viện: “Hả?”
Thang thái tử nóng nảy: “Tôi mới nhận được tin báo là nick chính của Yêu Phi Đát Kỷ đang ở nơi này, thế nhưng không biết dáng vẻ của nick chính dài ngắn ra sao, chỉ biết là một nam sinh có diện mạo rất đáng yêu mà thôi!”
Tần Ngọc Viện: “Hả?”
Nhạc Hàm ở bên cạnh đỏ bừng mặt— tuy vừa nãy đã suy đoán là Thang thái tử không có khả năng tìm thấy mình, thế nhưng, thế nhưng ‘nam sinh rất đáng yêu’ gì gì đó… Ảm Nhiên Thần Thương hình dung cậu như vậy sao? !
Kỳ Tuân mẫn cảm liếc nhìn nam sinh ở bên cạnh.

Thang thái tử vừa thấy phản ứng của Tần Ngọc Viện liền mất kiên nhẫn, hỏi hai lần mà cứ hả rồi hả, rõ ràng là lãng phí thời gian của mình, vì thế xua tay nói: “Không biết thì thôi, tôi tự tìm!”
Nói xong liền muốn tiếp tục đi tới trước.

Sắc mặt Tần Ngọc Viện lúc đỏ lúc trắng— có khi nào cô bị người ta không nể mặt như vậy đâu chứ? Hơn nữa đối phương còn từng là người từng theo đuổi cô mà không được.

Cô không chút nghĩ ngợi túm lấy cánh tay Thang thái tử: “Ông tìm Yêu Phi Đát Kỷ?”
Thang thái tử ‘chép’ một tiếng nói: “Đúng vậy, cô có thấy không? Khó lắm tôi mới moi được tin này đấy, haiz!”
Tần Ngọc Viện không ngờ Thang thái tử thật sự để ý Yêu Phi Đát Kỷ tới vậy, ngay cả nhìn thấy cô mà cũng coi như không thấy, trong thoáng chốc cô không thể nói rõ mình đang tức giận hay là sao, chỉ vô thức hỏi: “Ông thật sự yêu thích tên nhân yêu* kia sao?” [*nam chơi nhân vật nữ]
Thang thái tử sa sầm mặt: “Sao cô cũng nói giống lũ ngu xuẩn kia vậy chứ? Cậu ấy đâu có chơi nhân vật nữ!”
Tần Ngọc Viện lập tức phản bác: “Nhưng hắn ăn mặc se sua như con gái, một thân đầy yêu khí, còn tự gọi mình là Đát Kỷ, so với nhân yêu còn biến thái hơn!”
Thang thái tử không biến sắc nói: “Bây giờ tôi mới biết miệng của cô cũng độc địa thật đấy, không nói nữa, đi.



Thang thái tử hất tay Tần Ngọc Viện muốn đi, Tần Ngọc Viện một lần nữa bị mất thể diện cứng ngắc đứng đó.

Vừa nãy Tiểu Đào cũng choáng váng, lúc này thấy sắc mặt Tần Ngọc Viện liền vội vàng cản Thang thái tử lại, gấp gáp xoay chuyển đại não nói: “Chỉ dựa vào diện mạo đáng yêu thì làm sao tìm được người chứ, mấy cậu trai đáng yêu trong game nhiều như vậy!”
Thang thái tử son sắt nói: “Đát Kỷ nhất định là người đáng yêu nhất!”
“…” Tiểu Đào xoay chuyển ánh mắt, lúc này chỉ một ngón tay về phía quầy bán rau củ bên đường: “Vậy ông xem đi, nam sinh này không phải rất đáng yêu à?”
Nhạc Hàm bị chỉ mặt: “…”
Kỳ Tuân ở bên cạnh: “…”
Tiểu Đào chỉ xong thì nhìn thấy Kỳ Tuân ở bên cạnh Nhạc Hàm, ồ, là người mặc áo lam, đáng tiếc không phải Mộc Dĩ Thành Chu.

Mà Thang thái tử nghe vậy lập tức quay đầu qua quan sát Nhạc Hàm, nhất thời hai mắt tỏa sáng—- đúng là rất đáng yêu nha, dáng vẻ ngơ ngác nhìn bọn họ thật sự là quá quá quá đáng yêu, vì thế hắn lập tức chạy tới hỏi: “Đát Kỷ?”
Khóe miệng Nhạc Hàm co quắp, bối rối lắc đầu: “Tôi không phải!”
Sao chuyện lại phát triển thành thế này? !
Tiểu Đào thuận thế nói: “Ông xem đi, như vậy làm sao ông tìm được người chứ, cho dù là Đát Kỷ thật thì hắn cũng không thừa nhận, lâu như vậy rồi hắn không chịu online nick Đát Kỷ, không phải vì không muốn làm Đát Kỷ nữa sao?”
Tiểu Đào vốn chỉ muốn kiếm lại mặt mũi cho Tần Ngọc Viện, nào ngờ đâu mạch não của Thang thái tử lại quá kỳ dị, sờ sờ cằm nói: “Cô nói đúng, cho dù thật sự là Đát Kỷ thì cũng sẽ phủ nhận!”
Vừa nói, Thang thái tử vừa lấp lánh mắt nhìn chằm chằm Nhạc Hàm.

Nhạc Hàm bối rối: “Tôi không phải, tôi không có, đừng có nói nhảm!”
Kỳ Tuân tức giận, thật sự triệt để căm giận Tần Ngọc Viện cùng cô gái Tiểu Đào kia, còn cả Thang thái từ kỳ quái này nữa, anh đưa tay kéo Nhạc Hàm vào lòng, cười lạnh: “Thật ngại quá, cho dù em ấy thật sự là Đát Kỷ thì bây giờ cũng đã là vợ của tôi!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.