Hắn Xốc Khăn Hỉ Trùm Đầu Của Ta

Chương 39: Chương 39




Triệu Nhất Phi rất sùng bái Mộc Dĩ Thành Chu nhưng bản tính lại quá lắm mồm, sau khi chuyển lại lời nhắc nhở của bạn mình với Nhạc Hàm, hắn cũng bắt đầu bổ não.
“Tui cảm thấy, Mộc Thần quả thực rất có khả năng không phải soái ca.” Triệu Nhất Phi nghiêm túc phân tích: “Ông nghĩ đi, hình tượng của Mộc Dĩ Thành Chu có phải đẹp trai hơn Chiến Ca rất nhiều không? Hình tượng giả thuyết của Mộc Dĩ Thành Chu từng được không nhận là ngoại hình nam tính đẹp trai nhất Chiến Quốc đấy.”
Nhạc Hàm… gật đầu.
Triệu Nhất Phi vỗ tay một cái, tựa hồ phát hiện chân tướng, cực kỳ kích động nói: “Nếu không chú ý tới vẻ ngoài của mình thì sao phải tốn nhiều công sức điều chỉnh hình tượng như vậy chứ? Trước đây tui cũng đặc biệt chạy lên taobao tìm kiếm số liệu hình tượng giả tuyết đẹp mắt!”
Nhạc Hàm: “…” Tức là lúc ban đầu Triệu Nhất Phi cũng từng tìm à?
Triệu Nhất Phi thâm trầm nói: “Soái ca sẽ không chú ý tới hình tượng giả lập như vậy, điểm này tui hiểu Mộc Thần.”
Dứt lời, Triệu Nhất Phi nắm lấy tay Nhạc Hàm hỏi: “Dù sao thì hiện giờ ông với Mộc Thần cũng là vợ chồng rồi, rảnh rỗi thử hỏi Mộc Thần xem ổng mua số liệu hình tượng ở đâu đi, sau đó giới thiệu cho tui với.”
Nhạc Hàm: “…”
Vừa vặn lúc này Chiến Ca gọi cậu, cậu cũng không biết nên nói gì với Triệu Nhất Phi, có chút lúng túng nói: “Tui, tui có việc, đi trước đây…”
Triệu Nhất Phi túm lấy Nhạc Hàm không ngừng nhắc nhở chuyện số liệu hình tượng giả lập, Nhạc Hàm bị quấn lấy không thể không thuận miệng đồng ý, lúc này Triệu Nhất Phi mới chịu bỏ qua.
Trước khi Nhạc Hàm rời đi, Triệu Nhất Phi lại hỏi một câu: “Nè, vậy ông có muốn cùng Mộc Thần phát triển ra đời thật không?”
Bước chân Nhạc Hàm khựng lại.
Một lúc lâu sau, cậu hít sâu một hơi rồi dùng sức gật đầu, kiên định nói: “Tôi muốn gặp ảnh!”
Nhạc Hàm thừa nhận, trước đây cậu có rất nhiều phân vân về diện mạo này nọ, nhưng tới giờ phút này cậu mới nhận ra vấn đề diện mạo mặt mũi này nọ căn bản không thể ngăn cản được mong muốn gặp mặt Chiến Ca của cậu!
Triệu Nhất Phi lộ ra vẻ mặt vui mừng, tựa hồ tận mắt nhìn thấy đứa nhỏ không hiểu chuyện rốt cuộc cũng đã trưởng thành: “Vậy thì phải cố lên nhá, Nhạc Hàm!”
Được ủng hộ mà Nhạc Hàm lảo đảo, suýt chút nữa đã ngã sấp mặt.
Cậu có chút phức tạp liếc nhìn Triệu Nhất Phi, sau đó vuốt mặt một cái rồi chuyển bản đồ rời đi.
Kỳ thực chuyện Triệu Nhất nói về hình tượng giả lập của Mộc Dĩ Thành Chu, Nhạc Hàm cũng từng nghĩ tới.


Đó cũng là nguyên nhân cậu vẫn luôn cảm thấy Mộc Dĩ Thành Chu rất muộn tao.
Cũng có thể là trước kia chưa quen thuộc nên mới có kết luận không đáng tin như vậy, nhưng hiện giờ cậu và Mộc Dĩ Thành Chu đã thân thiết rồi, hoặc nên nói là trong trò chơi này ngoại trừ Triệu Nhất Phi thì hiện giờ Mộc Dĩ Thành Chu chính là người thân thiết nhất, với hiểu biết của cậu bây giờ thì Mộc Dĩ Thành Chu liệu có phải là người muộn tao hay không? Đương nhiên là….

vẫn có chút muộn tao!
…dù sao thì người đàn ông này lúc trưa còn vênh váo đắc ý nói với cậu là diện mạo mình rất đẹp trai, bảo cậu cứ an tâm.
Chờ đã, nghĩ vậy thì có vẻ Chiến Ca thật sự rất để ý tới diện mạo của mình đi?
Dù sao thì khi đó bọn họ căn bản không nói tới chuyện diện mạo, là Chiến Ca đột nhiên đề cập tới.
Ý nghĩ này xuất hiện, Nhạc Hàm liền bắt đầu lo nghĩ cho Chiến Ca.
Diện mạo là trời sinh, mặc dù Nhạc Hàm là nhan cẩu nhưng đó chỉ là vấn đề yêu thích thẩm mỹ mà thôi, những thứ bên ngoài này kỳ thực có thể căn cứ theo tình huống hiện thực mà thay đổi.

Giống như cậu đã nói với Triệu Nhất Phi, cậu thích Chiến Ca nên cho dù Chiến Ca không phải soái ca, cậu cũng sẽ không ngừng kế hoạch tiến triển ra hiện thực của hai người.
Nhưng nếu Chiến Ca để ý tới diện mạo của mình, bởi vì mình không được đẹp mà đặc biệt chú ý…
Nghĩ lại tình cảnh khi Chiến Ca nói tới chuyện này vào lúc trưa, giọng điệu nói chuyện của anh khi đó có phải giống như cố tỏ ra thoải mái không? Cũng không biết khi đó anh có biểu cảm gì, khi đó cậu bị anh ôm trong lòng nên không thấy được, nói không chừng vẻ mặt của Chiến Ca khi đó rất khẩn trương…
… nói không chừng là anh đang muốn thăm dò phản ứng của cậu? !
Nhạc Hàm càng nghĩ lại càng cảm thấy không đúng lắm, cậu quay trở về nhà tranh ở Triệu quốc liền nhìn thấy người người đàn ông kia đang ngồi trong phòng.
Kỳ Tuân thấy Nhạc Hàm thì ánh mắt liền sáng lên, tràn đầy ý cười, thoạt nhìn vừa tuấn mỹ lại ôn nhu.
Lần này anh dùng hình tượng Mộc Dĩ Thành Chu.
Danh xưng tuyệt sắc Chiến Quốc quả thực không phải chỉ trưng cho đẹp, ánh mắt ôn nhu vừa bay tới, Nhạc Hàm đã ôm ngực lùi về sau một bước.
Kỳ Tuân chú ý tới phản ứng của Nhạc Hàm, ý cười lại càng sâu hơn, anh vẫy vẫy tay: “Oa Oa, qua đây.”
Nhạc Hàm hoàn toàn bị mỹ sắc đầu độc, đỏ mặt ngoan ngoãn chạy tới ngồi xuống trước mặt Kỳ Tuân, ánh mắt trông mong nhìn anh.

Kỳ Tuân mỉm cười đưa tay nắm cằm Nhạc Hàm, khẽ thì thầm: “Đẹp không?”
Mắt Nhạc Hàm sáng long lanh gật đầu.
Kỳ Tuân suy nghĩ một chút liền nói: “Vậy sau này anh không cần online nick Chiến Ca nữa, cứ dùng nick Mộc Dĩ Thành Chu này tới gặp em nhé?”
Đối với chuyện hấp dẫn hết toàn bộ lực chú ý của Oa Oa, Kỳ Tuân muốn dốc hết sức.
Nhạc Hàm sửng sốt, sau đó biến sắc— quả nhiên, Chiến Ca rất để ý tới ngoại hình của mình!
Cậu vội vàng lắc đầu, chụp lấy tay Kỳ Tuân nói: “Chiến Ca cũng rất đẹp mắt mà, không cần chỉ onl nick Mộc Dĩ Thành Chu, với lại kỳ thực em càng quen thuộc với dáng vẻ của Chiến Ca hơn.”
Kỳ Tuân không quá để tâm: “Anh dùng nick Mộc Dĩ Thành Chu ở chung với em nhiều một chút là quen thôi, sao…”
Kỳ Tuân đột nhiên nghĩ tới gì đó, nụ cười trở nên tà ác: “Ở chung với dáng vẻ này của anh, em có cảm giác mình đang ‘ngoại tình’ hả?”
Không thể không thừa nhận, bản tính đàn ông vẫn luôn có chút hứng thú biến thái như vậy.
Kỳ Tuân nói xong liền cảm thấy hưng phấn, đang định xoa xoa tay đùa giỡn Oa Oa, không ngờ còn chưa kịp mở miệng, người trước mặt đã đau lòng nói: “Chiến Ca có gì không tốt đâu chứ, tuy Mộc Dĩ Thành Chu rất là đẹp trai nhưng Chiến Ca cũng rất tuấn tú mà! Anh bỏ nick Chiến Ca như vậy, Chiến Ca đáng thương biết bao nhiêu chứ!”
Kỳ Tuân: “? ? ?”
Chờ đã, ‘Chiến Ca’ không phải chính là anh sao? Không phải cũng là anh sao? ‘Chiến Ca đáng thương’ là cái quỷ gì vậy?
Kỳ Tuân sửng sốt, Nhạc Hàm lại tiếp tục tận tình khuyên nhủ: “Mộc Dĩ Thành Chu là anh, Chiến Ca cũng là anh, mặc dù Chiến Ca không đẹp bằng Mộc Dĩ Thành Chu nhưng anh cũng không thể vì thế mà phủ nhận sự hiện hữu của Chiến Ca!”
Nhạc Hàm cũng không biết nên nói như thế nào, cậu đang nói về hai nick game của người đàn ông này, nhưng xét về phương diện nào đó cậu cũng muốn ẩn ý đề cập tới chuyện diện mạo.
Đối với chuyện Chiến Ca cảm thấy tự ti về vẻ ngoài của mình, Nhạc Hàm chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy đau lòng!
Nhạc Hàm khẽ cắn môi chăm chú nhìn Kỳ Tuân, chân tình tha thiết nói: “Cũng tương tự, Chiến Ca, em không quản anh ở ngoài đời thực mập, ốm, cao, lùn…”
Nhạc Hàm nghẹn một chút, nhớ tới tên của những người Triệu Nhất Phi đã báo, khó khăn nói với Kỳ Tuân đang mờ mịt: “Không quản… không quản đầu anh có hói hay không!”
Kỳ Tuân vô thức sờ sờ đầu mình.
Ánh mắt Nhạc Hàm chuyển tới chính diện gương mặt Kỳ Tuân: “Không quản mũi anh có gãy hay không….”

Kỳ Tuân khó hiểu sờ mũi mình.
Nhạc Hàm càng nói càng suông sẻ: “Không quản da anh trắng, đen hay là xanh lá….”
Kỳ Tuân: “? ? ?”
Xanh lá? ? ?
Nhạc Hàm nâng mặt Kỳ Tuân, lớn tiếng nói: “Em vẫn thích anh! ! !”
Nói xong, Nhạc Hàm thở phì phò, ôn nhu nói: “Nghe rõ chưa, Chiến Ca?”
Kỳ Tuân bình tĩnh nói: “Anh nghe rất rõ, em nói em thích anh.”
“…” Nhạc Hàm rụt cổ: “Đó không phải trọng điểm.”
Kỳ Tuân híp mắt: “Đó không phải trọng điểm?”
Nhạc Hàm vô thức co rúm người, bản năng cầu sinh làm cậu vội vàng giải thích: “Nó là trọng điểm, nhưng không phải trọng điểm duy nhất, em nói là…”
Kỳ Tuân ngắt lời Nhạc Hàm: “Chờ đã, những lời em nói trước đó anh đều nghe thấy, nhưng anh không hiểu ý em.”
Kỳ Tuân chăm chú nhìn Nhạc Hàm, bất đắc dĩ nói: “Từ từ nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì sao?”
Nhạc Hàm mím mím môi, im lặng một hồi rồi nhỏ giọng nói: “Em, em trước đây quả thực rất coi trọng diện mạo người khác.”
Kỳ Tuân sửng sốt.
Nhạc Hàm cúi thấp đầu: “Không chỉ diện mạo, trước đây em quá nông cạn, có một lần một người bạn mà em thầm mến quên mở thiết bị biến âm, sau khi nghe thấy giọng nói thật của cậu ta, em liền không thích cậu ta nữa.”
Kỳ Tuân có chút kinh ngạc, sau đó lén lút nghĩ, may mắn người đó quên mở thiết bị biến âm, khụ khụ….
Nhạc Hàm vẫn còn sám hối: “Nhưng hiện giờ em cảm thấy mình tuyệt đối không phải người trông mặt mà bắt hình dong như vậy nữa! Rất nhiều người mặc dù không có túi da đẹp mắt nhưng lại có linh hồn tràn đầy mị lực.

Người như vậy cũng rất hấp dẫn, giống như…”
Kỳ Tuân thầm nghĩ, xem ra Oa Oa vừa quen một người bạn, người bạn này có diện mạo không được đẹp lắm nhưng tính cách lại đặc biệt hấp dẫn nên mới làm Oa Oa tự kiểm điểm như vậy.
Này cũng coi như trưởng thành đi, Oa Oa vẫn còn đang lớn.
Kỳ Tuân lộ ra nụ cười mỉm của cha già, sau đó chợt nghe Nhạc Hàm nói: “….


giống như anh vậy!”
Kỳ Tuân: “…”
Nhạc Hàm nói xong thì tha thiết nhìn Kỳ Tuân, ánh mắt như đang nói ‘lần này anh hiểu em nói gì rồi đúng không?’.
Kỳ Tuân hỏi: “Em nói là giống như…”
Nhạc Hàm gật đầu, nhấn mạnh: “Giống như anh vậy á!”
Kỳ Tuân bụm cằm, nghĩ lại những lời Oa Oa vừa nói, sau đó trợn mắt nói: “Em nói anh không có túi da đẹp mắt, nhưng mà…”
Nhạc Hàm kích động nói: “Nhưng linh hồn rất có mị lực!”
Khóe miệng Kỳ Tuân giật giật.
Anh xoay người tự rót cho mình một tách trà, sau đó một hơi uống cạn sạch.
Nhạc Hàm áp tới gần, lo lắng nhìn anh.
Kỳ Tuân cố kiềm chế gõ gõ mặt bàn, nói: “Em kể anh nghe xem, hôm nay rốt cuộc em đã gặp ai?”
Nhạc Hàm sửng sốt.
Do dự một hồi, cuối cùng cũng kể lại chuyện mình đã gặp Triệu Nhất Phi và Tần công chúa.
Nghe xong cả câu chuyện, Kỳ Tuân bóp nát chén trà, bật dậy….
Nhạc Hàm vội vàng ôm lấy hông Kỳ Tuân, kinh hoảng hỏi: “Anh đi đâu vậy?”
Khóe miệng đối phương giật một cái, mỉm cười cực kỳ dữ tợn: “Hulk? Phục Địa Ma? Trư Bát Giới? Ha! Ha ha! Ha ha ha ha!”
Chiến Ca điên rồi!
Nhạc Hàm giật mình, không ngừng nghỉ nói: “Không sao mà, mặc kệ dáng vẻ anh như thế nào em cũng thích anh hết! Thật mà!”
Kỳ Tuân nghe vậy lại càng bùng nổ hơn, anh hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn Nhạc Hàm.
Nhạc Hàm im bặt, theo bản năng nín thở.
Kỳ Tuân cắn răng nghiến lợi nói: “Oa Oa à, dáng vẻ anh đẹp trai cỡ nào, em không tưởng tượng nổi đâu.”
Nhạc Hàm: “…”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.